Thật sự không phải Diệp Hi Hòa đa nghi, mà là hắn không có ấn tượng tốt với bất cứ người Nhật Bản nào.
Ngoại trừ thời cấp ba hắn từng xem phim hành động của Nhật, cũng biết vài giáo viên "đánh vần", thì dường như quốc gia này cũng không có giá trị nào khác.
Mà Mikami Yua là một ninja, ai mà biết lý lịch và chuyện xưa của cô ta có phải là bịa ra không chứt Mọi thứ còn phải đợi kiểm nghiệm.
"Được rồi, bây giờ cô chính là nô lệ của tôi, một khi phản bội, tôi sẽ khiến cô chết đau đớn hơn gấp trăm lần so với nổ tung mà chết do huyết chú kia."
"Ngoài ra vừa nãy tôi cũng đã giúp cô loại trừ huyết chú rồi, cô sẽ không còn bất cứ uy hiếp gì, biến mất đi."
Makima Yua nghe vậy hết sức kinh ngạc, giơ tay sờ cổ của mình, hình như thật sự không có bất cứ ấn chú nào nữa.
Cô ta vội dập đầu với Diệp Hi Hòa: "Cảm ơn chủ nhân."
Sau đó cô ta nhanh chóng đứng dậy và biến mất.
Cùng lúc đó, ở nước Nhật, trong một đại điện dưới một tế đàn thần bí.
Một lão già mặc áo khoác màu đen, đầu đội nón lá bỗng nhiên mở mắt ra.
Cơn tức giận vô biên bùng lên khiến đàn chim ngoài đại điện hốt hoảng đập cánh bay đi, ngay cả thác nước đang chảy xuôi cũng lập tức dừng lại và sau đó đảo ngược dòng.
"Là ai? Vậy mà có phá thuật ấn chú của ta?"
"Ấn chú này chắc hẳn là hạ lên người ninja cấp trung nào đó bên Đại Hạ, lẽ nào bên đó xảy ra chuyện?"
"Đáng chết, chẳng lẽ còn muốn phá hỏng chuyện lớn của Đế Quốc và bệ hạ Thiên Hoàng? Nếu mà để ta bắt được kẻ này thì chắc chắn sẽ chém nó thành ngàn mảnh."
Một mình Diệp Hi Hòa ngồi chờ một lát trong lãnh sự quán Nhật Bản, cuối cùng cũng nhìn thấy vị nữ phó quan dáng vẻ hiên ngang bên cạnh Cửu sư tỷ đến.
Lần này vị nữ phó quan ấy tự nói ra tên họ, cô ấy tên Lãnh Nguyệt Vận, xưa nay đều là thân tín và trợ thủ quan trọng bên cạnh Long Lăng Vân.
Giờ phút này Lãnh Nguyệt Vận nhìn thấy toàn bộ hoàn cảnh trong lãnh sự quán, cũng kinh ngạc không thôi.
Cảnh máu tươi khắp nơi trước mắt là do một mình Diệp Hi Hòa làm sao?
Mình hắn mà có thể xông thẳng vào lãnh sự quán Nhật Bản đầy rẫy cao thủ mà tàn sát thế ư?
Việc này có lẽ còn nghiêm trọng hơn giết chết Tôn Quốc Lệ ở quân bộ gấp trăm lần.
Nhưng Lãnh Nguyệt Vận không nói gì, chỉ tuân theo lời dặn dò của Long Lăn Vân, mang Isaac đang thoi thóp. đi.
Trở về thẩm vấn một cách tàn khốc.
Mà cũng không lâu lắm, tin tức liên quan tới việc Diệp Hi Hòa tiêu diệt lãnh sự quán Nhật Bản, thậm chí là giết chết nam tước đế quốc Anh đã được lan truyền ra.
Trong lúc nhất thời, trong phạm vi toàn thành phố nhấc lên sóng to gió lớn.
"Cái gì? Diệp Hi Hòa đó không chỉ truy đuổi những người có thù với nhà họ Diệp trong thành phố mà còn giết chết từng người một, thậm chí còn giết sạch cả người Nhật Bản sao?"
"Điều ngông cuồng hơn chính là hắn còn giết cả nam tước nước Anh trong lãnh sự quán. Theo tôi được biết, vị nam tước Isaac kia là con trai thứ ba của bá tước Drews nước Anh, luôn được nuôi dưỡng như một trong những người thừa kế. Bây giờ hắn lại chết ở Tân Hải, vị đại nhân nước Anh kia sẽ chịu giảng hòa sao?"
"Ha ha, vở kịch máu me này ngày càng kích thích, ngay cả người Nhật và người Anh cũng vào sân luôn rồi, chỉ là không biết Diệp thiếu gia kia còn có thể phách lối bao lâu nữa. Người ta đều là những thế lực hùng mạnh và quý tộc nước ngoài đó..."
Ngoài ra, sau khi nghe được hành động nghịch thiên của Diệp Hi Hòa thì một số người tỏ ra đầy hả hê.
“Thú vị, dư nghiệt nhà họ Diệp này đúng là không phá thủng trời thì không chịu bỏ cuộc mà!”