Vợ Tôi Muốn Sinh Con Cho Tôi

Chương 7:




Edit: Charon_1332
_________
Trần Ẩn vội vàng chạy về nhà, vừa bước vào nhà đã ngửi thấy mùi quýt đường thân thuộc. Anh gọi Mông Tại Dương, tìm khắp nhà cũng không thấy hắn đâu, sau cùng anh tìm thấy Mông Tại Dương đang nằm ôm chăn, nước mắt lưng tròng trong phòng cho khách. Trần Ẩn thở dài, đi đến ôm lấy hắn, Mông Tại Dương vùi mặt vào ngực anh rồi gào ầm trời: Vợ —— ơi ——
Mông Tại Dương run rẩy nằm trong ngực anh, Trần Ẩn vừa vỗ lưng cho hắn vừa hỏi: “Khó chịu sao không xuống dưới tìm anh mà trốn ở đây làm gì?”
Tai Mông Tại Dương đỏ bừng, mãi mới rặn ra một cậu: “Chúng ta vẫn còn đang chiến tranh lạnh mà.”
Trẻ con thì vẫn mãi là trẻ con, Trần Ẩn cố tình buông hắn ra: “Ừm đúng rồi, chúng ta vẫn còn đang cãi nhau, em đừng có ôm anh nữa.”
Mông Tại Dương vội vã kéo Trần Ẩn lên giường ôm anh vào lòng rồi nhìn anh bằng đôi mắt cún con đầy nghiêm túc: “Em tuyên bố chiến tranh lạnh kết thúc.”
Mông Tại Dương để cởi trần, nửa người trên của hắn đỏ bừng, tủi thân nói: “Vì sao chúng ta lại cãi nhau vì một đứa trẻ không tồn tại vậy anh? Em không biết anh nghe thấy gì hay xem được gì mà lại muốn sinh con nhưng trước khi kết hôn em đã suy nghĩ kỹ rồi, em không thích trẻ em cũng không muốn có con, nếu có con anh sẽ phải chăm nhóc bé, hôn bé yêu bé, em không chịu nổi đâu. Anh cũng biết sinh con nguy hiểm cơ nào mà, em không thể nào để anh mạo hiểm một mình được, nếu anh xảy ra chuyện gì cũng không thiết sống nữa. Lần trước anh còn hỏi có phải em không muốn anh sinh con cho em không, oan cho em quá trời luôn, anh không cảm thấy thế hay sao.”
Con chim nóng hổi cương cứng của Mông Tại Dương chọc chọc vào người anh khiến tai và mặt Trần Ẩn đỏ bừng.
“..... Anh cứ nghĩ là làm thế thì.... với em quá, không những không thắt nút với anh được.... mà, mà cũng không thể bắn vào trong được.”
Hung khí của Mông Tại Dương kề sát vào bắp đùi của anh hơi giật giật, Trần Ẩn vốn đã hơi chếnh choáng vì pheromone của hắn rồi, Mông Tại Dương còn ghé lại thì thầm vào tai anh: “Nếu anh thấy thấy có lỗi với em thì cho em làm thêm vài lần là được mà!!” Tay Mông Tại Dương mò vào trong quần lót của Trần Ẩn, sau đó hơi ngạc nhiên nói: “Vợ ơi anh nhìn nè, trên tay em toàn nước là nước thôi, ướt nhẹp luôn.” . Google 𝒕𝘳ang nà𝑦, đọc nga𝑦 không q𝐮ảng cáo — 𝘛 R 𝐮 𝙈 𝘛 R 𝖴 𝒴 𝘌 𝗡.Ⅴn —
Trần Ẩn nghe hắn nói thể thì nhũn cả người, thẹn quá hóa giật tát Mông Tại Dương một cái nhưng nó chẳng xi nhê gì với hắn cả mà trái lại còn khiến anh trông giống như một chú mèo nhỏ bị trêu đến mức nhe nanh giương vuốt. Cứ thế Mông Tại Dương được làm mấy chuyện bậy bạ đúng như mong ước của mình.
Hắn vừa đến kỳ mẫn cảm nên gọi giường còn hăng hơn cả Trần Ẩn, liên mồm gọi vợ ơi vợ ơi thì đã đành đã thế còn nằng nặc đòi nói hết những gì mình đang làm ra, lúc thì bảo vợ ơi em đâm vào nha lúc thì vợ ơi em di chuyển nhé rồi lúc thì mặt dày hỏi Trần Ẩn đủ thứ khiến mặt mũi anh đỏ bừng lên vì ngại. Lần cuối cùng, Mông Tại Dương vừa chịch vừa bế Trần Ẩn vào phòng ngủ tìm bao cao su. Con *** của hắn đâm sâu đến nỗi Trần Ẩn phải cố lắm mới nuốt trọn được, anh đỏ mặt nói kẽ: “Từ, từ thôi… từ từ thôi…”
Sau cùng, Mông Tại Dương đè anh lên giường làm này làm kia, *** hắn cọ tới cọ lui ở lỗ đít của anh nhưng lại không chịu cắm vào, hắn thở hổn hển hỏi Trần Ẩn: “Còn muốn có con nữa không?”
Trần Ẩn liếc nhìn hắn, nhỏ giọng mắng: “Đồ trẻ con…”
Thế là Mông Tại Dương quyết trẻ con đến cùng, hắn ôm Trần Ẩn sờ tới sờ lui rồi cúi đầu ngậm lấy núm vú của anh, *** bự thì cọ cọ bắp đùi của anh. Trần Ẩn không chịu nổi nữa ôm cổ hắn bảo: “Anh chịu thua, không muốn nữa đâu!”
“Nếu sau này anh lại nhắc lại chuyện này thì sao?”
Trần Ẩn rên rỉ một tiếng khiến linh hồn nhỏ bé của Mông Tại Dương bị câu theo luôn, khéo mắt anh phiếm hồng ghé vào tay Mông Tại Dương nói nhỏ, Mông Tại Dương nghe xong thì không chịu nổi nữa, gọi vợ ơi một tiếng rồi bắt đầu *** anh lên bờ xuống rộng.
______ Hết _____
Và thế là hết, tạm biệt hai bạn cute. Ông Mông Tại Dương mang vibe cún con cute zl hihi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.