Thấy hắn như vậy, Tiểu Lâm sợ hắn sẽ vì tức giận mà làm chuyện gì đó, vì thế bất chấp bị mắng, vội vàng nhận sai.
“Chuyện này, có muốn gấp cũng vô dụng, nếu đối phương đã muốn chạy trốn, còn để lại mãnh giấy khẳng định hắn rất kiêu ngạo, chứng to đã có sự chuẩn bị từ trước.”
Hoắc Tư Tước nhíu mày, chỉ cảm thấy đầu vừa mới dịu đi một chút lại muốn nổ tung.
“Hoắc Dận đâu?”
“Nghỉ ngơi trong phòng ngủ ạ, chuyện trên mạng kia, còn nhờ có tiểu thiếu gia hỗ trợ, cậu ấy chỉ tốn vài giây đã làm tê liệt máy chủ, lúc này mới để cho công ty có thời gian xử lý hậu quả.”
“……”
Đúng là một đám phế vật!
Hoắc Tư Tước lại xoa mi tâm thật lâu, lúc này mới mở đôi mắt đỏ tươi, nhìn về phía tờ giấy đặt trên bàn trà.
Tờ giấy rất tùy tiện, chính là tờ giấy tùy tiện rút ra từ trong hộp khăn giấy, nhưng mà chữ trên đó lại vô cùng xinh đẹp, sau đó ngòi bút thoạt nhìn có chút non nớt, nhưng chỉnh thể lại là liền mạch lưu loát.
“Cái này nói lên điều gì?”
“Chữ đàn ông?”
Tiểu Lâm miệng nhiều, há mồm nói ra!
Ánh mắt Hoắc Tư Tước lập tức càng thêm kinh người, đỏ như máu, giống như muốn giết người.
“Đàn ông? Gian phu của cô ta?”
“……”
Chậc!
Sao có thể nói là gian phu chứ? Bọn họ đều đã không còn quan hệ người, muốn nói, cũng là bạn trai, tình nhân, ở đâu ra gian phu?
Tiểu Lâm còn mặt dày, nhanh mồm nhanh miệng: “Tổng giám đốc người nói đùa, làm sao có thể gọi là gian phu được, nếu gọi thì cũng gọi là bạn trai….hoặc là…Chồng…”
RẦM……
Tiểu Lâm còn chưa nói xong, quả nhiên anh ta bị một thứ đập vào mặt!
“Được, nếu hôm nay cậu không đào người này ra, tôi sẽ ném cậu ở đây, cả đời làm ‘chồng’ của người ta!”
Người đàn ông bị chọc giận hai mắt nổi gân đỏ nhìn chằm chằm trợ lý, khủng bố giống như là từ trong địa ngục bước ra.
Hả?
Tiểu Lâm hai chân run rẩy, cố gắng lấy lại tỉnh táo
“Không cần a, tổng giám đốc, tôi nói sai rồi, tôi không phải ý này, tổng giám đốc…
“Cút!”
“……”
Tiểu Lâm cuối cùng vẫn từ tầng cao nhất của khách sạn lăn xuống, tiếp tục tìm người đi.