Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo (Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy / Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao)

Chương 8:




Trung tâm thành phố, tầng cao nhất của khách sạn Hilton.
Hoắc Tư Tước âm trầm nhìn người phụ nữ vừa từ bên ngoài trở về khóc sướt mướt trước mặt.
Hắn ngồi vắt chéo chân trên sô pha, cổ áo sơ mi màu trắng bên trong được ủi thẳng tắp thắt lên chiếc cà vạt đen cả người lộ ra vẻ tao nhã nhàn nhạtnhạt.
Người đàn ông này, sau năm năm, dung mạo hay khí chất càng xuất chúng!
“Cố tiểu thưthư, ý cô là bệnh viện Clear căn bản không sắp xếp cho chúng ta một bác sĩ tốt?”
Trợ lý đặc biệt của chủ tịch tên là Tiểu Lâm, lúc này cũng ở đây, sau khi nhìn thấy Cố Hạ khóc lóc thảm thiết, anh ta lên tiếng hỏi.
Nhưng mà trợ lí Tiểu Lâm gọi cô ta là Cố tiểu thư, chứ không phải là Hoắc phu nhân.
“Đúng, mọi người không biết đâu đâu thái độ của cô ta rất tệ, bọn họ đưa đến một bác sĩ không tên không tuổi. Em chỉ hỏi cô ta vài câu, cô ta đã mắng người Cô ta không có bất cứ câu hỏi gì về bệnh tình cũng như ý định chữa bệnh cho Tư Tước!”
Cố Hạ lại thêm mắm dặm muối.
Lời vừa dứt, ánh mắt Hoắc Tư Tước tối sầm lại!
“Cô ta là ai?”
“Nancy! em nghe giám đốc gọi cô ta là bác sĩ Trung Quốc duy nhất của bệnh viện.”
Cố Hạ nhanh chóng nói, trong mắt âm độc, thật giống như hận không thể lập tức đem Ôn Hủ Hủ kéo tới trước mặt người đàn ông này để trả giá đắt!
Nancy?
Sắc mặt Hoắc Tư Tước quả thật càng khó coi.
Hắn mắc chứng rối loạn giấc ngủ nghiêm trọng, đã rất nhiều năm thường xuyên mất ngủ cả đêm, phải dựa vào thuốc mới có thể ngủ được. Những loại thuốc này, ai cũng biết không thể uống nhiều, uống nhiều, tác dụng phụ rất nghiêm trọng, tỷ như tính tình càng thêm cấu giận, còn có thường xuyên đau đầu như muốn nứt ra, từng phút đồng hồ đều muốn giết người!
Cho nên, hắn mới tìm đến nơi này.
Nhưng bây giờ, một bác sĩ nho nhỏ không muốn chữa cho hắn?
Trong con ngươi đầy tơ máu của người đàn ông này ẩn chưa sát khí lạnh lùng.
“Lâm Tử Dương, đi tra người tên Nancy này, xem cô ta có lai lịch như thế nào?”
“Vâng, chủ tịch!”
“Còn nữa, bảo Ferrero tới gặp tôi ngay lập tức!”
“……”
Ferrero là giám đốc bệnh viện Clear
Lâm Tử Dương nơm nớp lo sợ, lập tức đi làm, mà Cố Hạ, nhìn thấy cảnh này, lập tức lộ ra nụ cười đắc ý.
Chỉ là một bác sĩ nhỏ bé lại dám hành động tự phụ trước mặt Cố Hạ cô sao?
……
Đêm nay, Ôn Hủ Hủ bởi vì trong lòng có tâm sự, không thể nào chợp mắt được.
Thế nhưng, cho dù cô ngủ không ngon, cô cũng không để ý đến điện thoại di động bị tắt tiếng đang nằm bên cạnh, trong đêm tối màn hình sáng liên hồi, cho đến sáng hôm sau, cô bị đánh thức bởi đồng hồ báo thức mới nhìn thấy bảy tám cuộc gọi nhỡ trên điện thoại.
Lập tức, cơn buồn ngủ của cô hoàn toàn biến mất!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.