[Vô Xá Hệ Liệt] Nhiễm Huyết Quý Công Tử

Chương 9: Đệ cửu chương




Trận đầu tỷ thí chấm dứt, người trận thứ hai bắt đầu đi lên lôi đài.
Bên Lai Ngang • La Lam là Ái Toa công chúa, bên Địch Á • La Lam là Thain.
Thain cởi áo choàng xuống, tuấn dung ẩn chưa lý tính cùng trí tuệ, còn có bộ dáng gần như giống với Thần tộc làm cho người ta sợ hãi than. Phu nhân và các tiểu thư đều cúi đầu nghị luận, Ngục dong binh đoàn này đều là mỹ nam tử a.
"Tại hạ là Thain • Bradys Deeth." Bất đồng với Doro thô bạo, Thain lễ phép tự giới thiệu.
"Ái Toa • Thánh Phỉ La." Bất luận Thain biểu hiện lễ độ, đều không thể làm Ái Toa công chúa có hảo cảm, một nguyên nhân do Doro vừa mới thương tổn Đại Nhi, một nguyên nhân do hắn đứng bên phía Địch Á • La Lam, như vậy chính là địch nhân, đã thua một trận, tuyệt đối không thể lại thua trận thứ hai. Hạnh phúc tương lai của mình cùng Lai Ngang, nhất định phải thắng.
Thanh âm tuyên bố bắt đầu vang lên.
Ái Toa công chúa giơ lên ma trượng, trong miệng niệm chú ngữ cao cấp ma pháp.
Thain không chút hoang mang, chờ Ái Toa công chúa công kích.
"Phong nhận thuật." Công kích Phong hệ dạng lớn, bị Ái Toa công chúa sử dụng xuất ra.
Thành hình lưỡi dao trong suốt màu xanh, rất nhanh tấn công tới Thain.
"Phong nhận thuật." Chú ngữ so với Ái Toa công chúa càng ngắn gọn hơn từ trong miệng Thain niệm ra, nhân loại cần chú ngữ để câu thông với nguyên tố, nhưng Ma tộc không cần, bọn họ chỉ cần niệm ra tên ma pháp là được.
Cái gì? Ái Toa phát ra ma pháp cả kinh, ma pháp giống của mình.
So với phong nhận của Ái Toa công chúa, Thain hình thành phong nhận càng nhanh hơn, thận chí màu sắc càng thâm hơn một chút, đại biểu cho phong nhận hắn ngưng tụ so với Ái Toa công chúa càng nhiều nguyên tố cùng lực lượng hơn.
Không phải giống như Ái Toa công chúa, tập trung một mục tiêu, sau đó không có khống chế công kích, Thain sử dụng phong nhận đều chặn phong nhận của Ái Toa công chúa, cùng triệt tiêu, biến mất trong không khí.
Phí Lôi Đại ma đạo sĩ vẻ mặt khiếp sợ, có nhân loại sử dụng ma pháp không cần chú ngữ, đó là phải có tính phối hợp cao với nguyên tố, có thể làm được, Thain làm được điều đó tuy rằng để người ta kinh ngạc, nhưng không khiếp sợ, cho hắn khiếp sợ là Thain không chế ma pháp rất chính xác, không nhiều không ít, vừa vặn triệt tiêu Phong nhận thuật của Ái Toa, hơn nữa từng phong nhận đều chính xác đến trên Phong nhận của Ái Toa, không có dư thừa, không có thất bại.
Trận tỷ thí này, Ái Toa thua. Không cần tiếp tục xem, Phí Lôi Đại ma đạo sĩ cũng biết kết quả, thực lực chênh lệch rất rõ ràng. Cho dù là người thường cũng nhìn ra được.
Ái Toa công chúa tự nhiên không phải người ngoài nghề, La Lam gia chủ trên đài cùng Hoàng đế, Giáo hoàng cũng không phải, đều đã thấy được Ái Toa nhất định thất bại.
Sắc mặt La Lam gia chủ đã thành rất không tốt, hai tay nắm chặt, tựa hồ thật không cam lòng, nhưng cố gắng làm cho chính mình bình tĩnh.
Ái Toa như thế nào cam tâm, lại giơ lên ma trượng, nhất định phải thắng.
Nhân loại thật không có ý nghĩa, Thain nhìn hành động không biết tự lượng sức mình của Ái Toa, không hề cho Ái Toa cơ hội, một Cuồng phong thuật, đem Ái Toa đánh khỏi lôi đài.
Tiếp theo Phí Lôi Đại ma đạo sĩ tuyên bố Thain thắng lợi.
Nghịch chuyển, ở trước trận đấu, ai cũng không nghĩ đến cuối cùng thắng sẽ là Địch Á • La Lam.
Cái gì cũng nghĩ đến, vận khí Địch Á • La Lam thật sự rất tốt, thế nhưng ở thời điểm cuối cùng gặp được dong binh đoàn mới thực lực siêu cường như vậy.
Ái Toa ngơ ngác đứng ở dưới lôi đài, nàng thua, như vậy nàng cùng Lai Ngang sẽ ra sao bây giờ?
"Không...." Ái Toa không cam lòng, nhưng một vòng tay ấm áp vây quanh nàng.
"Ái Toa, chúng ta thua." Thời điểm Thain thi triển ma pháp, Lai Ngang • La Lam cũng đã thấy được kết quả, chênh lệch rất rõ ràng, không chế ma pháp cùng cường độ ma lực, Ái Toa đều kém xa. Cho nên hắn sớm có chuẩn bị như thế nào lại không biết Ái Toa mạnh mẽ sẽ không cam lòng, nhưng thua chính là thua, đối phương chính đại quang minh dùng thực lực chiến thắng bọn họ.
"Không, Lai Ngang, ta không thể thua." Ái Toa công chúa kiên cường chỉ có ở trước mặt Lai Ngang • La Lam mới có thể hiện ra sự yếu ớt của nàng.
"Chúng ta thua." Lai Ngang • La Lam lại nói với Ái Toa, trong lòng không đau khổ là giả, hắn sớm quyết định là địch với hảo hữu, mà kết quả hắn thất bại, Ái Toa sẽ gả cho Địch Á sao? Không, lấy hiểu biết của mình với Địch Á, hắn sẽ không nhận Ái Toa, Địch Á thật sự kiêu ngạo, sẽ không nhận một người yêu người khác.
"Gia chủ, lúc này là ta thắng." Địch Á • La Lam cách mặt nạ, giọng nói nghe không ra nguyên âm thông qua Phong hệ ma pháp truyền đến.
Không biết khi nào Địch Á • La Lam đã đứng ở trên lôi đài, thẳng tắp đối diện La Lam gia chủ, kiêu ngạo tuyên bố thắng lợi của mình.
"La Lam gia chủ, đem vật phẩm giao cho người thắng đi." Hoàng đế ngồi ở bên người La Lam gia chủ mỉm cười nói. Kết quả ai cũng không nghĩ đến a, người thắng lại là Địch Á • La Lam, có đôi khi vận khí thật sự rất trọng yếu, tựa như Địch Á • La Lam hội ngộ Ngục dong binh đoàn này, dùng thực lực mang tính áp đảo lấy được thắng lợi.
La Lam gia chủ không hổ là gia chủ, rất nhanh thu liễm một ít cảm xúc không nên xuất hiện, khôi phục sự rộng lượng cùng tao nhã.
Đứng lên. "Ta tuyên bố trận đấu này người thắng là Địch Á • La Lam." Cho dù thắng lợi thì đã sao, một người chết sẽ không thể kế thừa gia vị, trong lòng La Lam gia chủ hiện lên sát khí, trước kia không phải không nghĩ tới giết Địch Á • La Lam, ở trong mắt hắn Địch Á • La Lam chỉ là một kẻ kiếm tiền tiểu tử kia không có thực lực, chạy không ra khỏi lòng bàn tay mình, mình không cần phải vì y mà khiếm cho các trưởng lão bất mãn, các trưởng lão tuy rằng cũng không thích Địch Á • La Lam trở thành người thừa kế, nhưng không hy vọng vì chuyện này đi giết Địch Á • La Lam, dù sao Địch Á • La Lam vẫn có cống hiến cho gia tộc, sát hại người như vậy sẽ không tránh khỏi làm người trong gia tộc thất vọng.
Nghĩ rằng có ấn tín gia chủ là được sao? Muốn thành gia chủ thì vẫn còn một con đường phải đi, tại trên con đường này, muốn giết Địch Á • La Lam thật sự rất đơn giản. Gặp phải đạo phỉ, gặp được ma thú, bất luận thế nào cùng không thể hoài nghi lên người mình, khảo nghiệm cuối cùng với Địch Á • La Lam, thật là cơ hội rất tốt a, tuyệt đối sẽ không cho y có thể quay trở về.
"Người thừa kế La Lam gia tộc là Địch Á • La Lam." La Lam gia chủ tuyên bố kết quả, vẻ mặt cao hứng căn bản không nhìn ra ý niệm trong đầu hắn.
Địch Á, ngươi rốt cuộc cũng nhận được rồi. Ôm lấy Ái Toa đang khóc trong lòng mình, Lai Ngang • La Lam nhìn Địch Á • La Lam trên lôi đài, trong lòng phức tạp, hảo hữu cuối cùng thực hiện được nguyện vọng của mình, còn mình đâu? Lời thề của mình sẽ không thay đổi, mình nhất định sẽ thủ hộ Địch Á, Địch Á, cho dù ngươi không cần, ta cũng sẽ cùng ngươi đi qua con đường thí luyện để trở thành gia chủ.
La Lam gia chủ cầm hòm ấn tín đi xuống khỏi vị trí chủ tịch, đi đến trên lôi đài.
"Hy vọng La Lam gia tộc có thể ở trên tay ngươi sẽ càng thêm huy hoàng." Từ ái nhìn Địch Á • La Lam, La Lam gia chủ đem hòm giao ra.
Địch Á • La Lam tiếp nhận hòm, cái gì cũng chưa nói.
La Lam gia chủ cũng không nhiều lời, chỉ nghĩ hiện tại Địch Á • La Lam rất kích động. Chuyển giao hòm xong, liên xoay người trở lại vị trí chủ tịch.
Địch Á • La Lam mở hòm ra, nhìn ấn tín gia chủ nằm bên trong, nhìn chuyên chú.
Quyền lợi a, quả nhiên là thứ nhân loại không thể cự tuyệt. Ma vương bệ hạ nhìn Địch Á • La Lam như vây, khóe miệng gợi lên độ cong đùa cợt, nguyên tưởng y là một nhân loại có ý tứ, nguyên lai cũng chỉ như thế.
Thời điểm La Lam gia chủ ngồi trở về vị trí, Địch Á • La lam rốt cuộc cử động, đem hòm giao Brad đã đến trên lôi đài, đưa quyền trượng cho Brad tạm thời bảo quản, Brad mở hòm ra, Địch Á • La Lam một tay cầm lấy hòm ấn tín gia chủ.
Nhìn một hồi, trước mặt mọi người, vươn tay lấy ấn tín gia chủ, cầm ra, buông tay, tùy ý để khối ấn tín đại biểu cho quyền lực tối cao của La Lam gia tộc rơi trên mặt đất, phát ra thanh âm khang đương.
Mọi người khiếp sợ nhìn Địch Á • La Lam sở tác sở vi, đó là ấn tín gia chủ La Lam gia tộc a! Địch Á • La Lam thế nhưng làm ra hành động như vậy, chăng lẽ khối ấn tín kia là giả, La Lam gia chủ đã đánh tráo trên đường.
Tất cả mọi người đem tầm mắt hoài nghi nhắm đến La Lam gia chủ.
Địch Á • La Lam vì La Lam gia tộc làm bao nhiêu chuyện, bất luận là có thái độ gì với Địch Á • La Lam, đều nhận thức được việc này, Địch Á • La Lam như vậy sẽ làm ra chuyện tổn hại gia tộc, ai cũng không tin, tất cả mọi người đều hoài nghi La Lam gia chủ.
La Lam gia chủ nhìn những tầm mắt hoài nghi nhằm hắn, trong lòng bốc hỏa, hắn làm cái gì, hắn cái gì cũng chưa làm a, đối với tầm mắt hoài nghi của mọi người, hắn đương nhiên biết là nguyên nhân gì, vừa rồi chính mình chẳng phải đã khiếp sợ hành động của Địch Á • La lam sao? Nhưng khối ấn tín kia là thật a. Mình còn chưa cần phải làm loại sự tình này.
"Địch Á • La Lam, ngươi đang làm cái gì?" Khẩu khí chất vấn, nghĩ muốn dùng thủ đoạn như vậy có thể đối phó với mình sao.
Quyền trượng của Địch Á • La Lam, đánh thật mạnh vào trên ấn tín gia chủ, phát ra thanh âm chói tai. Thanh âm kia làm cho La Lam gia chủ nhăn mặt, kia là ấn tín gia chủ, bị một cái gõ này sẽ không hỏng rồi đi, ngay cả chính mình đều cẩn thận bảo quản thứ đó, Địch Á • La Lam này thật to gan, diễn trò cũng không cần làm vậy, La Lam gia chủ đang chuẩn bị răn dạy vài câu, đã bị lời nói của Địch Á • La Lam làm đình chỉ.
"Làm giao dịch đi, La Lam gia chủ." Địch Á • La Lam đối La Lam gia chủ trên đài nói, dười tác dụng của Phong hệ ma pháp, tất cả mọi người đều nghe được.
Giao dịch? Địch Á • La Lam và La Lam gia chủ làm giao dịch?
"Giao dịch gì?" Không hổ là gia chủ, như vậy vẫn phi thường bình tĩnh. Cho dù trong lòng bốc hỏa, cũng không thể hiện ra.
"Ta từ bỏ quyền thừa kế La Lam gia tộc." Địch Á • La Lam bình tĩnh nói. Nhưng lại làm cho cả đấu trường Hoàng gia sôi trào.
Từ bỏ! Địch Á • La Lam nói từ bỏ làm người thừa kế. Bọn họ nghe lầm sao? Các quý tộc bất chấp lễ nghi, xoa xoa lỗ tai, sau đó nhìn người bên cạnh, đồng dạng khó có thể tin. Không phải bọn họ nghe lầm, Địch Á • La Lam thật sự nói từ bỏ.
Trào phúng nơi khóe miệng Ma vương bệ hạ biến mất, đánh giá thân ảnh trên lôi đài, ngay cả chính mình cũng không đoán trước được Địch Á • La Lam sẽ có loại quyết định này, Địch Á • La Lam ngươi thật sự rất có ý tứ, phí thường có ý tứ.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Vô Thố cuối tuần muốn tới hai địa phương sẽ không có ngày rảnh, bất quá Vô Thố sẽ đem văn giữ ở cảo tương (laptop?), đúng giờ đổi mới, cho nên các vị không cần thúc giục văn, mỗi ngày đúng giờ không thay đổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.