[Vô Xá Hệ Liệt] Tu La Quân Tử

Chương 4:




Một cây ngọc trâm cài ở trên tóc, lộ ra cái trán trơn bóng, ngũ quan tuấn mỹ nhu hòa, làm cho người ta vừa thấy liền tâm sinh hảo cảm, nếu nói bề ngoài Quân Hành Tuyệt là bộc lộ tài năng sắc bén, người kia chính là nội tâm nhu hòa, dung mạo, cái mũi, môi, khuôn mặt đều là nhu hòa, bên trong quần áo bạch y, áo khoác làm từ sa (sợi bông) y lam nhạt, không hề có chút dư thừa về trang sức cùng hoa văn, đơn giản lại phiêu dật. Đi đứng đều là một cỗ tao nhã, bất đồng với Quân Hành Tuyệt nghiêm nghị tôn quý, ưu nhã tự nhiên, phần kia ôn nhã từ ngoài vào trong, “ôn nhuận như ngọc” từ này chính là vì người nam tử kia mới xuất hiện.
Quân Hành Tuyệt nhìn người này, luận bên ngoài hắn cùng này nam nhân quả không thua kém gì nhau, nhưng mà khí chất ôn nhã nhu hòa như vậy lại làm cho người ta càng thêm thoải mái. Nếu như so sánh thẳng thắn thì hắn thua ba phần, bởi vì khí chất của hắn quá mức nghiêm nghị, thân phận dẫn đến kiêu căng, làm cho người ta thiếu vài phần cảm giác thân cận.
Người tới đối mọi người ôm quyền thi lễ, “Tại hạ Thượng Quan Khiêm, là chủ nhân nơi đây.” Vẻ mặt ý cười ôn hòa, làm cho người ta không thể nói ra ác ngôn. (lời nói độc ác)
“Tại hạ Phượng Tuyệt, các vị đây là thuộc hạ của ta.” Quân Hành Tuyệt ôm quyền trả lời.
“Công tử, vừa rồi chính là hắn hộc máu đó.” Tình Nhân ở một bên nói chen vào. Vừa rồi đã xảy ra cái gì nàng cũng nhìn thấy, nếu không hiện tại Tình Nhân nói chuyện tuyệt đối sẽ không có khẩu khí này.
“Tình Nhân, một hồi theo ta từ từ nói, ” Thượng Quan Khiêm đối với Tình Nhân đáp,sau đó đối đoàn người Quân Hành Tuyệt nói, “Nơi này không phải chỗ phù hợp để nói chuyện, thỉnh các vị theo ta đến phòng khách.”
Lí Nghị bị bắt lưu lại nghỉ ngơi, đoàn người di chuyển đến phòng khách, Tình Nhân cũng đem sự tình nói một lần, thời điểm đi vào phòng khách, Thượng Quan Khiêm đã muốn rõ ràng mọi việc.
Thượng Quan Khiêm cùng Quân Hành Tuyệt ngồi ở vị trí chủ vị, Đỗ Thành cùng Ảnh ngồi ở vị trí bên dười, Tình Nhân đã cáo lui, Diêm La pha trà cho mọi người, là Địch Trần. Đương lúc Diêm La pha trà cho Quân Hành Tuyệt,  Thượng Quan Khiêm ngăn trở, bảo Diêm La lấy cho Quân Hành Tuyệt chén nước trong, Đỗ Thành đang rục rịch tay nhưng khi nghe thời điểm Thượng Quan Khiêm an bài cũng không dám động, chủ tử không thể uống, thân là cấp dưới nào dám.
“Thượng Quan công tử đây là ý gì?” Quân Hành Tuyệt không hiểu được, Thượng Quan Khiêm này xem chừng không phải là người keo kiệt, thế nhưng tại sao lại để cho hắn uống nước không.
“Phượng công tử, xin thứ cho ta mạo muội hỏi, ngươi chính là trúng độc.” Thượng Quan Khiêm nhìn Quân Hành Tuyệt khẳng định hỏi.
Quân Hành Tuyệt trong mắt hiện lên tính mang (ánh sáng), Đỗ Thành cùng Huyễn Ảnh đề phòng. Thượng Quan Khiêm bất vi sở động (ngồi im), vẫn như cũ nhìn Quân Hành Tuyệt, trên mặt ý cười ôn hòa không thay đổi.
“Thượng Quan công tử làm sao biết được? Ta năm ngoái bị người ám toán, trúng độc, tuy rằng đại bộ phận đều đã trừ bỏ, nhưng phần độc còn lại lại không giải hết được.” Quân Hành Tuyệt hồi đáp, Thượng Quan Khiêm này là làm thế nào biết được, chẳng lẽ là người của ma giáo? Nhưng mà ma giáo đã bị diệt, còn lại đều là tạp binh? Hơn nữa nếu con người Thượng Quan Khiêm này mà gia nhập ma giáo thì thiên hạ đã sớm loạn rồi.
“Vậy khó trách. Địch Trần có tác dụng giải độc, người thường uống vào không sao, nhưng là Phượng công tử có độc trong người, uống Địch Trần khó tránh khỏi có chút phản ứng.” Thượng Quan Khiêm giải thích.
“Địch Trần có tác dụng giải độc?” Quân Hành Tuyệt nghi hoặc hỏi, nguyên lai đó là phản ứng giải độc. Này Địch Trần ngay cả độc Tương Tư cũng có thể giải, thật là làm cho hắn bất ngờ.
“Đúng vậy.” Thượng Quan Khiêm mỉm cười trả lời.
“Thượng Quan công tử, chủ tử nhà ta từ khi trúng độc tới nay, liền chịu đủ nổi khổ của dư độc, nếu Địch Trần có tác dụng giải độc, không biết Thượng Quan công tử có thể cho chúng ta một chút. Phương diện giá cả Thượng Quan công tử cứ việc nói ra.” Nghe thế, Đỗ Thành nhịn không được nói chen vào, phải biết rằng độc của chủ tử làm cho hắn lo lắng  đã lâu. Liền ngay cả Huyễn Ảnh cũng chờ mong nhìn Thượng Quan Khiêm.
“Đỗ công tử hiểu lầm, Địch Trần mặc dù có tác dụng giải độc, nhưng không phải thánh phẩm giải độc, hiệu quả là có hạn” Thượng Quan Khiêm đánh nát ảo tưởng của hai người, “Bất quá”, Thượng Quan Khiêm có đối Quân Hành Tuyệt nói, “Phượng công tử, tại hạ cũng biết chút y lý, không biết Phượng công tử có thể cho ta xem mạch một chút?”
“Thượng Quan công tử khách khí, thỉnh.” Quân Hành Tuyệt nghe Thượng Quan Khiêm nói, vươn tay đặt lên bàn. Hắn cũng không cho rằng Thượng Quan Khiêm có thể giải Tương Tư độc, bất quá người khác cũng là hảo tâm, hơn nữa không biết vì sao, hắn phát giác chính mình không nghĩ cự tuyệt yêu cầu của Thượng Quan Khiêm, từ khi Thượng Quan Khiêm xuất hiện, tâm lý hắn luôn luôn có chút cảm giác thân cận. Quân Hành Tuyệt biết điều này thật bất khả tư nghị (khó tin), phải biết rằng hắn sinh ra trong hoàng gia đối người khác luôn phải phòng bị, có lẽ là bởi vì diện mạo cùng khí chất thoải mái củaThượng Quan Khiêm đi, thật sự là rất khó làm cho người ta đề phòng.
Quân Hành Tuyệt nhìn ngón tay Thượng Quan Khiêm đặt lên trên cổ tay mình, cho dù hậu cung mỹ nhân rất nhiều, hắn cũng chưa thấy qua đôi tay nào như vậy, tinh tế thon dài, khớp xương cũng không lộ ra, ngón tay mượt mà, nhiệt độ ấm áp, làm cho người ta muốn nắm trong tay thưởng thức. Bất quá Quân Hành Tuyệt rất nhanh đem suy nghĩ về đôi tay này vứt đi, cho dù là tay rất đẹp nhưng vẫn là của một người nam nhân.
Đem ánh mắt từ trên tay chuyển qua nhìn về phía khuôn mặt Thượng Quan Khiêm, khuôn mặt ôn nhã kia đã không còn ý cười, vẻ mặt suy nghĩ sâu xa nghiêm túc, nhận thấy được ánh nhìn chăm chú của hắn, Thượng Quan Khiêm cũng nhìn hắn, trên mặt lại lộ ra ý cười ôn hòa, tay buông khỏi cổ tay hắn.
“Phượng công tử trúng độc thật rất bá đạo kỳ dị. Cho dù đại bộ phận đã khử, cũng đã xâm nhập tứ chi xương cốt, Phượng công tử nhất định chịu không ít đau khổ.” Thượng Quan Khiêm đem mạch đối Quân Hành Tuyệt nói, ngữ khí ôn hòa làm cho người ta cảm giác được quan tâm, cho dù trong lòng hắn không nghĩ như vậy nhưng cũng vẫn có thể khiến cho người khác cho rằng như thế.
“Không tồi, thầy thuốc phối dược cho ta, thời điểm phát tác rất nhanh liền đè xuống. Thật cũng không cảm giác được nhiều ít.” Quân Hành Tuyệt mỉm cười đáp lại, hắn thân là một hoàng đế, hắn tuyệt đối sẽ không đem đau đớn của mình hiển lộ, ai biết, mỗi lần độc phát phệ cốt chi đau (đau như cắn vào xương cốt???) là như thế nào, cho dù giảm bớt  rất nhiều, cũng không phải dễ chịu. Mỗi lần thời điểm phát tác, hắn đều biết rõ ràng, nếu lần này đau thêm vài phần, hắn cũng sẽ chịu không nổi.
“Độc này, thật ra có thể giải.” Thượng Quan Khiêm nói ra một câu kinh người.
“Thượng Quan công tử biết giải độc này như thế nào?” Quân Hành Tuyệt vô pháp che dấu sự kinh ngạc của mình, đây chính là kì độc Tương Tư, là độc rất khó giải a. Đỗ Thành cùng Huyễn Ảnh cũng kinh hỉ nhìn Thượng Quan Khiêm, độc của chủ tử có thể giải, bọn họ như thế nào không kinh hỉ.
“Để giải độc này có phần chậm, nhưng mà cũng có phiền toái.” Thượng Quan Khiêm nói thẳng.
“Thượng Quan công tử xin nói rõ.” Quân Hành Tuyệt trực tiếp hỏi, cái dạng phiền toái gì phải nghe mới có thể có kết luận.
“Chậm phải mất một năm, nhưng mà Phượng công tử là người trong giang hồ?” Thượng Quan Khiêm hỏi.
“Ta tính ra là nửa người trong giang hồ.” Quân Hành Tuyệt hồi đáp, hắn chức vị chính là hoàng đế, hành tẩu giang hồ chỉ là vì hảo ngoạn (vui chơi) thôi.”Có vấn đề gì?” Giải độc cùng có phải người trong giang hồ hay không có quan hệ cái gì.
“Người trong giang hồ coi trọng nhất chính là một thân võ công, phương pháp giải độc chậm thì không cần linh dược quý hiếm, nhưng là ở trong lúc giải độc không thể động võ, nếu không sẽ tiền công tẫn khí (kiếm củi ba năm thiêu một giờ), Phượng công tử một thân tu vi cũng sẽ khó bảo đảm.” Thượng Quan Khiêm không kéo dài nói ra tốt xấu
Không thể động võ? Võ công tẫn phế? Hậu bối mà hai vị tông sư mong đợi, có khả năng trong mười năm lên được vị trí tông sư, phá vỡ kỉ lục của Hoàng thúc trở thành tông sư trẻ tuổi nhất, võ công tẫn phế, này tuyệt đối không được.
“Còn phương pháp nhanh?” Quân Hành Tuyệt nhíu mày hỏi, nếu võ công tẫn phế, hắn không bằng cứ như vậy có độc trong người, dù sao cũng không chết được.
“Nhanh, chỉ cần ba ngày. Khó khăn chính là, phương pháp này cần linh dược hiếm quý. Quá trình giải độc đối Phượng công tử mà nói sẽ có chút thống khổ, võ công ngược lại không có gì ảnh hưởng.” Thượng Quan Khiêm đem loại phương pháp giải độc thứ hai nói.
“Ta chọn phương pháp nhanh.” Quân Hành Tuyệt rất nhanh ra quyết định. Hoàn toàn không có chú ý tới, Thượng Quan Khiêm chỉ nói  hai phương pháp giải độc pháp tốt, nhưng là chưa bao giờ nói sẽ vì hắn giải độc, ngay cả phương pháp giải độc cũng chưa nói.”Thượng Quan công tử có cần dược liệu gì, thỉnh viết xuống. Ta sẽ chuẩn bị.” Quân Hành Tuyệt đã cho rằng Thượng Quan Khiêm sẽ vì hắn giải độc.
“Diêm La, giấy bút.” Thượng Quan Khiêm phân phó quản gia, Quân Hành Tuyệt này thế nhưng lại cho rằng y sẽ vì hắn giải độc, khuôn mặt này của hắn thật là có tính lừa gạt a nhưng mà không sao cả, hắn đối với độc này là có chút hứng thú, bất quá, muốn ta giải độc cho ngươi, ngươi cần phải chuẩn bị sẵn sàng a.
Giấy bút bày ở trên bàn, Thượng Quan Khiêm cầm bút viết xuống dược liệu cần.
“Hảo tự (chữ đẹp).” Quân Hành Tuyệt nhìn Thượng Quan Khiêm viết, chữ giống như người, ôn nhuận trơn tru, phiêu dật xuất trần. Hiếm thấy chữ đẹp như vây, Quân Hành Tuyệt cẩn thận quan sát. 
Dược liệu cần thiết rất nhiều, Thượng Quan Khiêm bỏ chút thời gian viết những mười tờ giấy, sau đó giao cho Quân Hành Tuyệt.
“Hôm qua quấy rầy, hôm nay lại được Thượng Quan công tử ân điển, vạn phần cảm kích, nếu Thượng Quan chỗ công tử có cần hỗ trợ thỉnh cứ việc nói ra, ta sẽ toàn lực cố gắng.” Đem giấy ghi đầy dược liêu giao cho Huyễn Ảnh.
“Khách khí.” Thượng Quan Khiêm đáp lại. Hai người khiêm nhượng nói một chút.
“Chuẩn bị dược liệu xong, ta sẽ lại đến bái phỏng (thăm hỏi) Thượng Quan công tử. Hôm nay xin cáo từ,.” Quân Hành Tuyệt cảm thấy thời gian không còn sớm, đứng dậy cáo từ.
Thượng Quan Khiêm tiễn Quân Hành Tuyệt ra tận cửa.
Quân Hành Tuyệt ngồi ở trên mã xa, rời khỏi nơi ở của Thượng Quan, đối với Huyễn Ảnh bên người phân phó, “Đi thăm dò điều tra chi tiết con ngườiThượng Quan Khiêm này, đem La thái y gọi tới, dược liệu mau chóng chuyển đến đây.”
“Vâng” Huyễn Ảnh chỉ biết nghe theo mệnh lệnh, sẽ không hỏi nguyên nhân.
Thượng Quan Khiêm, một người rất có ý tứ, một bộ quân tử ở bề ngoài, chính là một hồi ở chung, liền ngay cả hắn luôn có cảnh giác với mọi người không khỏi đối y tâm sinh hảo cảm, có lễ, ôn nhã, bình dị gần gũi, gần như hoàn mỹ. Bên người đi theo một quản gia võ công cao như vậy, Thượng Quan Khiêm này cũng sẽ không phải nhân vật đơn giản, Diêm La kia thời điểm nhìn Thượng Quan Khiêm, hắn cảm giác được xuất từ nội tâm tuyệt đối tôn sùng, so với  ảnh vệ được huấn luyện từ nhỏ tuyệt không thua kém, thậm chí càng hơn vài phần, có thể làm cho người lãnh túc (lạnh lùng + nghiêm túc) như Diêm La trung thành tuyệt không phải là chuyện dễ dàng. Trước mắt Thượng Quan Khiêm có vẻ không có võ công, vậy hắn là như thế nào làm cho Diêm La có được tôn sùng như vậy? Kia một nhà Tình Nhân nói hắn là người tốt, nếu là thật, vậy thật ra rất thú vị, có thể lợi dụng một chút, nếu là giả, vậy thật nguy hiểm, phải cẩn thận đề phòng. Mặc kệ Thượng Quan Khiêm vì hắn giải độc là có chủ ý gì, hắn cũng không sợ, nếu có năng lực vì hắn đem độc giải hết đượng nhiên là tốt, giải không được, cũng không sao, nhưng mà nếu làm cho điều hắn chờ mong trong lời nói lại không có thì kết cục chính là thực thảm.
Thượng Quan Khiêm, ngươi đến tột cùng là người như thế nào, vậy quan sát ngươi nhiều một chút đi, đã lâu không đụng phải người thú vị như vậy, hắn chính là thực chờ mong a, Thượng Quan Khiêm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.