Võng Du Chi Bạo Quân

Chương 7:




Giang Phong Nguyệt trước khi vào trò chơi luôn cầu nguyện, Nguyệt Hạ Tiểu Lâu sẽ không tìm hắn báo thù, dù có một trăm hắn cũng không đủ chống lại Nguyệt Hạ Tiểu Lâu —— hắn so với quái cấp hai còn thua xa.
Nhìn Hồng Loan Kiếm ném trong góc bao trữ vật, Giang Phong Nguyệt yên lặng hít một hơi, quên đi, hết thảy tùy duyên vậy!
Địa điểm thượng tuyến (log in) là nhà tranh của Long Bá hắn hạ tuyến (log out), vừa mới xuất môn, chợt nghe bên ngoài có tiếng khua chiêng gõ trống, còn có người hô “Cứu hoả a cứu hoả”.
Giang Phong Nguyệt nhanh chóng chạy ra ngoài, chỉ thấy mọi người trong thôn cầm thùng nước trong tay tới lui trước cửa nhà Long Bá, nhanh chóng chạy tới thôn Vĩ.
Nơi cháy là nhà Phương quả phụ cách nhà Long Bá không xa, cũng chính là đậu hũ Tây Thi mà Phương đại tẩu nhắc tới.
Giang Phong Nguyệt không do dự nữa, nhanh chóng lấy thùng hay dùng trong nhà Long Bá đánh hai thùng nước, chạy tới nhà đậu hũ Tây Thi.
Hai thùng nước của hắn kỳ thật cũng không giúp được gì nhiều, hỏa hoạn xảy ra ở đây, nhiều nước hơn cũng vô ích, khuyết điểm của nhà tranh là dễ bắt lửa. May mắn, khoảng cách từng nhà trong Long Khê thôn khá xa, bình thường cũng không có gió, cho nên lửa không lan đến các nhà khác.
“Cứu mạng a, nương, cứu mạng…” Thanh âm vội vàng mà hoảng sợ truyền đến từ phía sâu trong phòng bị cháy.
Đậu hũ Tây Thi Phương quả phụ bị người gọi về từ bờ sông vừa thấy ngọn lửa cháy hừng hực thiếu chút ngất xỉu, lại vừa nghe thanh âm bên trong truyền ra, sắc mặt bắt đầu trắng bệch.
“Tiểu Hổ, là Tiểu Hổ, Tiểu Hổ còn ở trong a…” Phương quả phụ nói xong định chạy vào, may mắn bị kéo lại.
“Phương quả phụ, ngươi bình tĩnh một chút, ngươi phải bình tĩnh a!”
“Tiểu Hổ, nhanh đi cứu Tiểu Hổ của ta…”
[Nhiệm vụ nhắc nhở]: Phương quả phụ hy vọng ngươi đi cứu Tiểu Hổ, có hay không tiếp nhận nhiệm vụ?
Nhiệm vụ thưởng cho:???
Đạt được kinh nghiệm:???
Dấu chấm hỏi thứ hai xuất hiện, bất quá hiện tại Giang Phong Nguyệt không kịp nhìn, tùy tay nhấn tiếp nhận. Hắn lấy chăn bông đã thấm nước do đại thúc hàng xóm đưa cho, phủ trên vai chạy vào trong.
Nhà tranh mặc dù là nhà tranh, nhưng bên trong đều có xà nhà, phòng ở cực kỳ vững chắc.
Giang Phong Nguyệt mạo hiểm vọt vào ngọn lửa, lửa nóng không sặc người như trong hiện thực, tuy có sương khói, trái lại có thể thấy rõ ràng tình hình bên trong.
“Tiểu Hổ, Tiểu Hổ?” Giang Phong Nguyệt không rõ phương hướng cụ thể, thanh âm của Tiểu Hổ không cất lên, chỉ có thể tự tìm kiếm.
“Cùm cụp” một tiếng, thanh âm rất nhỏ bên giường truyền đến, cộng thêm tiếng hít thở cực kỳ yếu.
Giang Phong Nguyệt rất nhanh tìm được Tiểu Hổ, lúc này Tiểu Hổ đã ngất xỉu. Giang Phong Nguyệt nhanh chóng đem người ôm lấy, xà nhà bắt đầu rơi xuống, hắn dùng chăn bông gắt gao bao lấy Tiểu Hổ, ngừng thở, tiếng trống bên ngoài làm hăng hái tinh thần vang lên.
Nhờ có thần may mắn chiếu cố, Giang Phong Nguyệt vừa bước ra khỏi nhà tranh, chỉnh gian đã bị đốt cháy gần hết, xà nhà dần sập xuống, nhất thời, lửa cháy đã hơn phân nửa.
“Tiểu Hổ, ô ô…” Phương quả phụ liền nhào tới, Giang Phong Nguyệt chân lảo đảo, thiếu chút bị nàng đẩy ngã.
Tiểu Hổ đã ngừng thở.
Từng người trong thôn đứng cạnh nhau lo lắng, lòng bàn tay nắm lại, trán ứa ra mồ hôi lạnh.
“Mau tránh ra, mau tránh ra, nhượng Long Bá đi qua!” Trong đám người đột nhiên có người hô một tiếng.
Nguyên bản Giang Phong Nguyệt cảm thấy hết hi vọng mắt cũng sáng ngời lên, hắn không biết NPC có mạch đập hay không, nhưng Tiểu Hổ quả thật không còn đập.
Long Bá được hai thôn dân nâng tới, việc này nói lên tình huống rất nghiêm trọng.
Long Bá được đưa đến bên Tiểu Hổ nhìn không ra biểu tình gì, Phương quả phụ kéo ống tay áo của Long Bá, khóc cơ hồ muốn ngất, “Long Bá, van cầu ngài, ngài nhất định phải cứu Tiểu Hổ, van cầu ngài…”
“Phương quả phụ, ngươi đừng lo lắng, Long Bá khẳng định sẽ cứu Tiểu Hổ.” Bọn họ một bên an ủi, cũng là muốn nàng không quấy rầy Long Bá.
Giang Phong Nguyệt dịch đến gần Long Bá, Long Bá thực thuận tay đem hòm thuốc đặt lên tay Giang Phong Nguyệt, sau đó nhất nhất phân phó hắn lấy đồ vật.
Giang Phong Nguyệt dù sao cũng đã từng bên cạnh Dược Vương, tuy không học được cái gì, nhưng nhận thức về dược vẫn có thiên phú. Mấy ngày nay luôn luôn ở cạnh Long Bá, Long Bá không kiêng dè chỉ hắn chút tri thức về dược lý, cho nên hiện tại Long Bá phân phó, hắn cũng thực thuận tay mà làm.
Trong lúc đó, Long Bá lấy ra chục căn ngân châm lớn nhỏ không đồng nhất, tại trên người trên mặt Tiểu Hổ đâm xuống, Giang Phong Nguyệt nhìn không kịp, lần đầu tiên hắn thấy bộ dáng nghiêm túc của Long Bá.
“Khụ, khụ khụ ——” Kỳ tích, Tiểu Hổ tại căn ngân chăm thứ 48 đâm xuống, ho nhẹ hai tiếng, tỉnh.
“Tiểu Hổ…” Phương quả phụ lập tức muốn nhào tới.
“Ngăn nàng lại!” Long Bá lệnh một tiếng, Giang Phong Nguyệt bên cạnh không rét mà run.
Phương quả phụ bị ngăn cản, kỳ thật không cần người khác cản lại, nàng đã bị thanh âm Long Bá làm sợ.
“Còn thất thần làm gì, không mau lấy thuốc trị thương?” Long Bá thủ pháp thành thạo đem quần áo nơi bị bỏng của Tiểu Hổ xé mở, một bên không quên dùng ánh mắt mệnh lệnh Giang Phong Nguyệt.
Giang Phong Nguyệt: “…”
Sau một phen gây sức ép, đem Tiểu Hổ bao thành xác ướp, Tiểu Hổ cuối cùng sống lại.
Tất cả mọi người thở phào một hơi, Phương quả phụ nhìn Tiểu Hổ lệ chảy ròng, rồi hướng Giang Phong Nguyệt cùng Long Bá nói lời cảm tạ.
[Hệ thống nhắc nhở]: Chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ “Giúp Phương quả phụ cứu Tiểu Hổ trở về”, đạt được kinh nghiệm 500, thưởng cho phi ngân châm +1, bạc +10. Long Khê thôn NPC độ hảo cảm +50.
[Hệ thống]: Chúc mừng ngài lên cấp hai, thưởng cho ngài hai khối song bội kinh nghiệm đan (x2 kinh nghiệm), một bồ câu đưa thư.
Song bội kinh nghiệm đan không cần phải nói, có thể lý giải từ mặt chữ, mà bồ câu đưa thư, là công cụ dùng để tán gẫu mật. Không giống kênh đội ngũ, kênh bang phái và kênh thế giới có thể dùng bản khống chế nói chuyện, tán gẫu mật phải dùng bồ câu đưa thư.
Giang Phong Nguyệt không biết sao lại có quy định cổ quái này, chẳng lẽ sợ hai người chi gian tư thông không thành? Bất quá dùng bồ câu đưa thư để truyền tin, đích xác thực phù hợp chủ đề trò chơi, rất có cảm giác.
Không biết cung thủ có thể bắn rớt bồ câu đưa thư làm món bồ câu nướng hay không… Giang Phong Nguyệt lại bị ý tưởng của chính mình làm cho 囧.
“Phát ngốc cái gì? Thu dọn đồ đạc, theo ta trở về làm dược cho Tiểu Hổ!” Long Bá thanh âm khàn khàn chui vào tai Giang Phong Nguyệt.
Lông tơ toàn bộ Giang Phong Nguyệt dựng đứng, không biết vì cái gì, hắn cảm thấy Long Bá đối với mình có chút là lạ. Trên thực tế, Long Bá đối với hắn quả thật không giống người khác, Long Khê thôn bọn họ đã nhìn ra, Long Bá vừa ý tiểu tử này, muốn để hắn kế thừa y bát của mình.

“Cường đạo ở đó, nhanh bắt hắn lại!” Giang Phong Nguyệt mới đi vài bước, chợt nghe Phương Nhị Ngưu hô một tiếng, sau đó cầm thùng nước xông ra ngoài.
Hắn ta hô lên xong, người khác trong thôn kích động lên —— cường đạo ở trong nhà Phương quả phụ, làm Tiểu Hổ hôn mê, còn phóng hỏa đốt nhà Phương quả phụ.
Nanh vuốt cường đạo rốt cục vẫn hướng về phía Long Khê thôn, Giang Phong Nguyệt không biết nhóm thiết kế trò chơi nghĩ như thế nào, hắn xem qua diễn đàn, Long Khê thôn lâu lắm rồi không ai tới nhận nhiệm vụ. Nếu hắn không ở đây, nhiệm vụ cường đạo có phải hay không không người nhận?
Hôm nay cường đạo đi đốt nhà Phương quả phụ, có Long Bá ở đây, Tiểu Hổ may mắn thoát chết. Nhiệm vụ cường đạo nếu không hoàn thành, nhà những người khác có phải hay không tiếp tục bị cường đạo đồng dạng đốt mất?
Giang Phong Nguyệt nghĩ nghĩ, không có kết quả, vẫn nên giết cường đạo, hoàn thành nhiệm vụ đi, đầu óc hắn chỉ thích hợp ở phương diện sáng tạo mỹ thuật tạo hình, về nội dung vở kịch trò chơi, để lại cho du hý khai phá thương đi thôi!
Cường đạo không hổ là cường đạo, chỉ nhìn diện mạo thôi đã thấy tham lam cùng đáng khinh.
Tên cường đạo này ăn cắp đồ trong nhà Phương quả phụ sau lại phóng hỏa cũng không ;ập tức chạy đi, mà tiếp tục an phận thủ thường làm chuyện cường đạo nên làm—— tiếp tục trộm gì đó, đoạt gì đó.
Thôn dân Long Khê thôn cầm côn bổng, Giang Phong Nguyệt cầm phi châm mới của hắn, đem cường đạo vây quanh.
Không giống những võng du khác, dược sư chức nghiệp ở Giang Hồ OL không chỉ đơn giản cứu sống thêm máu đơn giản như vậy, trong Giang Hồ, dược sư còn là một sát thủ. Ngân châm là vũ khí của bọn hắn, tỉ lệ châm trúng là bình thường, giá trị thương tổn so với vũ khí khác thấp hơn, nhưng số lượng thường khá nhiều, bởi vậy được cho là một sát. Tuyệt chiêu giết người khác của dược sư còn là dụng độc.
Bất quá, Giang Phong Nguyệt chưa có kỹ năng chế độc, phóng độc cũng không.
Lúc trước hắn chỉ có thể dùng ngân châm bình thường, mỗi lần dùng một căn, công kích là một điểm. Hiện tại đổi thành phi ngân châm, vẫn một lần chỉ dùng một căn, nhưng công kích là 6-14, cùng thanh đồng chủy thủ tương xứng.
Cường đạo bị đinh ba, cái cuốc, liêm đao, gạch cùng với ngân châm chà đạp đến chết, đại bộ phận thương tổn đều do Giang Phong Nguyệt, đồ và tiền lấy cắp từ các nhà vật quy nguyên chủ, Giang Phong Nguyệt chỉ lấy kiếm cường đạo.
[Hệ thống nhắc nhở]: Chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ “Long Bá hy vọng ngươi giết cường đạo làm nhiều việc ác”, đạt được kinh nghiệm 1000, thưởng cho vải bông áo dài +1, vải thô hài +1, vàng +1. Long Khê thôn NPC độ hảo cảm +100.
[Hệ thống nhắc nhở]: Chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ “Long Bá muốn ngươi thu hồi kiếm cường đạo”, đạt được kinh nghiệm 50, bạc +1.
[Hệ thống]: Chúc mừng ngài lên cấp ba, thưởng cho ngài một hộp quà cấp năm, bồ câu đưa tin năm con.
Liên tục ba tin tức hệ thống làm Giang Phong Nguyệt có chút há hốc mồm, ngắn ngủi nửa giờ, hắn liền hoàn thành hai nhiệm vụ dấu chấm hỏi, từ cấp 1 nhảy tới cấp 3. Kinh nghiệm nhiệm vụ dấu chấm hỏi cư nhiên thật phong phú. Hơn nữa nhiệm vụ giết cường đạo, hắn căn bản không xuất lực nhiều, cơ hồ bọn họ giúp hắn chắn không ít công kích, hắn mới có cơ hội đem cường đạo giết chết… Đây là bánh nhân thịt trên trời rụng xuống a!
Từ từ, trên trời sao có thể rụng bánh nhân thịt?
Mấy hôm trước Giang Phong Nguyệt có cảm giác bị trò chơi đùa bỡn, có chút không tin có chuyện tốt xảy ra như vậy, nên bánh nhân thịt là có độc đi?
Không quản bánh nhân thịt có độc hay không, trên trời vẫn tiếp tục rụng bánh nhân thịt —— Long Bá thu hắn làm đồ đệ!
“Lão hủ không có một thân y thuật, chỉ có thể ẩn cư lúc này. Hiện tại thân thể lão hủ không còn như ngày trước, sợ rằng không sống được bao lâu, thôi được, đã nhiều ngày lão hủ đối với ngươi cũng có chút lý giải, tiểu tử ngươi thiện tâm, làm người cũng tốt, chính là sinh quá mức… Ai, hy vọng ngươi có thể kiên trì lâu một chút, lại đây bái sư đi!” Long Bá quan sát mặt Giang Phong Nguyệt một lát, lắc lắc đầu, tựa hồ rất tiếc nuối.
Giang Phong Nguyệt run rẩy khóe miệng, nhìn Long Bá bộ dáng ghét bỏ, hắn thật muốn rống một câu: không nên nhìn mặt mà bắt hình dong a!
Long Bá tuy rằng không thích Giang Phong Nguyệt mặt mũi “hại nước hại dân”, nhưng nhìn ra được, lão thiệt tình muốn tìm một đồ đệ kế thừa y bát. Trong thôn, vài tiểu tử muốn bái Long Bá làm vi sư trở nên hâm mộ ghen tị các loại… Ai bảo Giang Phong Nguyệt là ngoạn gia mà các ngươi không phải đâu?
Về phần Giang Phong Nguyệt hồ đồ bái Long Bá làm vi sư, hoàn toàn không dự đoán cái cúi đầu này sẽ đổi lấy việc về sau vừa ra tay sẽ bị một oan hồn tìm tới, sẽ bị bao nhiêu người chửi bới. Đương nhiên, những việc này nói sau, tạm thời không nhắc tới.
Tác giả nói lên suy nghĩ của mình: Long Bá chính là ngón tay vàng tiêu chuẩn a~~ Chương sau có thể chứng kiến góc tay áo của Tiếu mỹ nhân ~(≥▽≤)/~ <ins class="adsbygoogle"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.