Võng Du Chi Tiểu Nương Tử, Thân Cá Chủy Tiên

Chương 53: Ông cởi quần áo làm cái gì?




Vừa nghe thấy được từ tai nghe truyền đến câu "anh yêu em", Tiếu Trác Hy liền theo bản năng ấn nút dừng nghe, ném di động qua một bên.
Trong game, bọt cô nương vẫn đang huyên thuyên bất tận, nhưng có lẽ do hồi lâu không thấy cậu có phản ứng, liền gõ một loạt dấu chấm hỏi trong kênh đội ngũ.
Tiếu Trác Hy vội vội vàng vàng đáp lại một câu, liền rê chuột bấm vào dấu x đỏ ở góc phải cửa sổ.
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : xin lỗi nha bọt, đột nhiên có việc gấp, tui out trước.
Nói xong, cũng không đợi bọt bọt phản ứng lại, cửa sổ trò chơi liền biến mất trên màn hình.
Vốn dĩ ý định ban đầu lên game là muốn tái lập tình trạng quan hệ giữa mình và Vưu Khinh Vũ trở lại như lúc trước, áp cái ý niệm thích hắn trong đầu xuống, không ngờ tự dưng lại phát triển thành như bây giờ...
Tuy rằng ý thức được bản thân mình thích Vưu Khinh Vũ, nhưng cho tới tận bây giờ, Tiếu Trác Hy lại chưa từng nghĩ đến việc thực sự sẽ quen với anh...
Từ nhỏ tới lớn, cuộc sống của Tiếu Trác Hy vẫn luôn rất là đơn giản, loại chuyện như đồng tính lại thích nhau... cho đến bây giờ, cậu cũng chưa từng tiếp xúc qua.
Cho nên, dù là bản thân có một chút xíu phát giác ra là thích người kia... nhưng việc đầu tiên mà cậu nghĩ đến, chính là làm cách nào bóp chết nó đi, chứ không phải để nó biến thành ngọn lửa càng cháy càng lan tràn hơn.
Thậm chí cậu cũng chưa từng nghi đến khả năng, Vưu Khinh Vũ cũng sẽ thích mình...
Mấy chuyện như đùng một cái đi thích nam nhân giống thế này, gặp một cái cũng đủ cho cậu tiêu hóa không thông, đừng nói chi đến cùng một lúc tận hai người.
Rõ ràng là tình cảm như vậy không chút bình thường tí nào, tại sao Vưu Khinh Vũ nói ra lại có thể một bộ thoải mái mà nói ra như vậy chứ?
Tiếu Trác Hy đá cái bàn đặt laptop để trên giường xuống dưới chân giường, vô lực ngã xuống gối nằm.
Di động lúc nãy bị cậu ném lung tung, đúng lúc rơi trên gối nằm, vừa vặn đầu Tiếu Trác Hy ngã xuống chạm vào, phát ra một tiếng tích.
Tiếu Trác Hy thò tay cầm lên xem, nhìn nhìn màn hình, phát hiện ở góc trên cùng có cái hình bức thư nho nhỏ biểu tượng cho có tin nhắn chưa đọc , trong lòng bất giác lại run lên.
Tin nhắn còn chưa mở ra là một trong ba tin nhắn mà Vưu Khinh Vũ nhắn đến, lúc nãy bởi vì vừa thông thoáng được tâm ý của mình, trong lòng phiền muộn muốn chết cho nên đọc được hai tin đã ném sang một bên không đọc nữa.
Hiện tại lại vừa được người ta thổ lộ, trong lòng tự nhiên càng loạn hơn, nhưng ngón tay không hiểu sao lại không thể khống chế mà bấm vào phần hộp thư đến, mở mẩu tin nhắn kia ra.
"Vợ a, trốn tránh không giải quyết được vấn đề gì đâu, thật ra chồng có lẽ đoán được vì cái gì vợ lại muốn trốn tránh chồng. Được rồi, trước không quấy rầy vợ, tự mình nghĩ lại cho thật kỹ đi, nhớ rõ phải liên lạc với chồng a, ngày mai chồng mới đến tìm vợ."
--có lẽ đoán được vì cái gì...
Tiếu Trác Hy tâm tình thoắt cái trở nên cứng đờ, nếu như là trước đó thấy được tin nhắn này, tuy cậu hẳn là sẽ cực lực xoay suy nghĩ của mình về phương diện khác mà nghĩ, nhất quyết không thừa nhận Vưu Khinh Vũ cảm giác mình thích anh ta, ngay cả game chắc cũng không dám lên nữa...
...cũng sẽ không nghe thấy được thanh âm làm cho tâm phiền loạn cả lên kia...
"Vợ a, anh yêu em... anh yêu em... yêu em...."
Bên tai giống như có một hồi thanh âm cộng hưởng vang vang liên tục lời của Vưu Khinh Vũ, Tiếu Trác Hy bịt chặt hai lỗ tai lại, nhưng một chút cũng không có tác dụng....
Chỉ là... cái loại cảm giác rối loạn lại lộn xộn trong lòng lúc nfay, thực sự chỉ là phiền muộn thôi sao?
Tiếu Trác Hy nặng nề thở dài, tuy rằng khoảnh khắc lúc đó cảm thấy rât là bất khả tư nghị, nhưng lại càng không thể phủ nhận được một điều... trong lòng có một loại vui mừng khó có thể nhịn được.
Chẳng lẽ... bản thân mình thực sự biến thành đồng tính luyến ái rồi sao?
Tiếu Trác Hy nhức đầu, dùng gối trùm lên đầu, không bao lâu liền đổ mồ hôi ròng ròng.
Cái quạt máy đặt ở đầu giường mới vừa được Hà Văn Niên lau chùi sạch sẽ, Tiếu Trác Hy đưa tay qua nhấn nút mở, gió mát nháy mắt liền thổi đến.
Vấn đề nóng bức đã được giải quyết, Tiếu Trác Hy lại tiếp tục nằm úp sấp trên giường giả làm xác chết, ngay cả Hà Văn Niên cùng Quản Minh Quân gọi dậy ăn cơm chiều, cậu cũng đều coi như không nghe thấy.
Bất tri bất giác, lại thực sự ngủ say.
Cũng không biết ngủ bao lâu, Tiếu Trác Hy vì nóng mà giật mình tỉnh giấc, nhìn lại, quạt máy rõ ràng còn đang chạy.
Tiếu Trác Hy xốc chăn trên người mình xuống, một trận hậm hực.
Đã phiền lòng muốn chết rồi, ngay cả cái chăn cũng đối nghịch với mình, đang yên lành trùm lên người tao làm cái gì!
Cầm lấy điện thoại nhìn thời gian, phát hiện thế nhưng đã tám giờ tối.
Cả ngày hôm nay cơ hồ đều là ngủ và ngủ, phỏng chừng tối nay lại thức trắng mắt.
Tiếu Trác Hy bò xuống giường, bước đến buồng vệ sinh đưa tay gõ cửa hai cái, nói với Hà Văn Niên đang ở bên trong gian khổ đấu tranh anh dũng cùng đôi giày "Đi phòng tắm mà chà đi, để tao tắm rửa cái."
Những kẻ gặp vấn đề tình cảm đều không thể trêu vào, Hà Văn Niên tất nhiên am hiểu sâu sắc đạo lý này, thế là liên tục gật đầu "Hảo hảo hảo, tiểu nhân đây vâng lệnh mà đi vậy!"
"..." Tiếu Trác Hy không nói gì, liếc mắt nhìn Hà Văn Niên tí ta tí tởn ôm thau đi ra ngoài, ngay cả khí lực mở miệng mắng người cũng chẳng có.
Buồng vệ sinh trong ký túc xá cũng có lắp một cái vòi sen phun nước, bất quá một năm bốn mùa nước phun ra đều là nước lạnh, tuy rằng đến mùa đông vòi nước liền biến thành vô dụng, nhưng mùa hè có miếng nước lạnh để tắm rửa này kia nọ vẫn là khá phương tiện.
Ở trong phòng của mình, Tiếu Trác Hy cũng không thèm lấy quần áo sạch để thay sau khi tắm, trực tiếp cởi quần áo sạch sẽ ném lên giường, với tay lấy xà bông cùng khăn mặt liền vào buồng vệ sinh.
Từ sau khi rời khỏi nhà Vưu Khinh Vũ, Tiếu Trác Hy chưa từng đoái hoài gì đến vết thương trên tay, mà hiện tại tâm tình lại đang phiền, tất nhiên cũng không dư hơi đâu mà đi chiếu cố nó, trực tiếp đứng dưới vòi sen bật cho nước phun ra.
Độ ấm trên người vẫn còn khá cao, lại tiếp xúc ngay với nước lạnh, Tiếu Trác Hy nhịn không được rùng mình một cái, đợi đến một lúc sau thích ứng rồi mới thấy cả người bình thường trở lại.
Vết thương trên tay lúc ban sáng còn cảm thấy đau đến lợi hại, nhưng không biết có phải do ban sáng được Vưu Khinh Vũ bôi thuốc hay không, bây giờ sưng đỏ cũng giảm bớt gần như không còn thấy nữa, nước lạnh có chảy qua cũng không có cảm giác gì nhiều.
Tiếu Trác Hy đó giờ tắm rửa chưa từng biết cái gì gọi là kỹ càng, tùy tiện chà chà sát sát người vài cái, bôi bôi xà bông lên người xong rồi mới đột nhiên phát giác, quên mất lấy dầu gội đầu rồi.
Tuy là biết ở phòng ngoài chả có ai, nhưng cả người ướt chèm nhẹp cũng lười đi ra ngoài, bèn lấy luôn xà bông tắm bôi bôi mấy cái lên đầu, nhắm mắt lại bắt đầu vò tới vò lui mấy cái.
Tuy là xà bông tắm nhưng dùng gội đầu cũng phát huy tác dụng rất rõ ràng, không được bao lâu liền ra một đống bọt xà phòng. Tiếu Trác Hy lúc trước từng có lần bị thứ này chảy vào mắt, cho nên mỗi lần gội đầu đều là nhắm mắt thật chặt.
Vòi sen đã được khóa lại, hai mắt lại nhắm, cho nên thanh âm từ phòng ngủ xuyên qua lớp cửa buồng vệ sinh mỏng tanh có thể nghe thấy rõ ràng mồn một.
Cửa ngoài cách một tiếng khẽ mở ra, Tiếu Trác Hy cũng không để ý lắm, chỉ nghĩ là Hà Văn Niên chà giày xong trở về phòng.
Bất quá, tên kia lúc đi ra ngoài cư nhiên cửa cũng không thèm khóa, không sợ cảnh xuân của lão tử đây tiết ra ngoài.. Tiếu Trác Hy lén lút ở trong lòng tặng ngón giữa cho Hà Văn Niên, chợt nghe thấy tiếng di động của mình chấn động vang lên.
Lúc nãy xem xong thời gian liền để di động trên bàn, cho nên thanh âm mới lớn như vậy.
Tiếu Trác Hy đưa mặt về phía cửa hô to "Lão đại, nghe dùm điện thoại cái!"
Mời vừa nói xong, đột nhiên lại nghĩ đến, có thể là do người kia gọi đến, nhất thời khẩn trương một trận, cả người trần trụi mở cửa buồng tắm hướng ra ngoài hô to "Đừng nghe! Đừng nghe, đừng..."
Thanh âm của Tiếu Trác Hy ngay lập tức im bặt, mà người đang đứng ở cửa cũng nhanh chóng bước vào phòng, tiện tay kéo cửa đóng lại cái rầm, trừng mắt nhìn cậu, có chút tức giận quát "Ngay cả quần áo cũng không mặc cũng dám chạy ra? Khốn kiếp cái đám kia, mỗi ngày chiếm tiện nghi vợ bao nhiêu lần a?"
Tiếu Trác Hy mới nãy mắt vẫn còn híp híp lại, thấy rõ người đứng ở ngay cửa là ai rồi thì, ngay lập tức trợn to hai mắt "Sao... sao ông lại đến đây?"
Vưu Khinh Vũ không trả lời lại, bọt xà phòng trên đầu Tiếu Trác Hy ngay lúc này liền chảy a chảy, chảy luôn vào mắt Tiếu Trác Hy.
"A..." ánh mắt bị cay, Tiếu Trác Hy liền hô lên một tiếng. Vưu Khinh Vũ bên này đã bước qua, đẩy cả thân thể cậu trở lại vào phòng vệ sinh, ,một tay giữa chặt người một tay ấn đầu cậu vào bồn rửa mặt, mở vòi nước ra hất nước lên mắt cậu mấy cái "Ngu ngốc."
Tiếu Trác Hy từ sau khi thấy Vưu Khinh Vũ liền tiến vào trạng thái đầu óc bãi công, hiện tại rất là ngoan, bị người nào đó mắng ngu ngốc cũng không hề phản bác.
"Mắt còn thấy rát không?" rửa hồi lâu, cảm thấy cũng đủ rồi, Vưu Khinh Vũ liền thấp giọng hỏi.
Hai mắt Tiếu Trác Hy vẫn là nhắm chặt không dám mở "Hết... hết rồi."
Vưu Khinh Vũ đảo mắt nhìn quanh, bước sang bên cạnh một chút mở vòi sen phun nước ra thử nhiệt độ, tiếp theo lại xoay về bên chốt mở nước nóng, cuối cùng cau mày nhìn Tiếu Trác Hy hỏi "Vợ tắm nước lạnh sao?"
Tiếu Trác Hy nhắm hai mắt, tự nhiên không nhìn thấy được biểu tình lúc này của Vưu Khinh Vũ, rất là thành thật mà gật đầu "Ân, ký túc xá không có nước nóng."
Vưu Khinh Vũ thở dài, kéo cậu lại đứng dưới vòi sen, nâng tay phải của cậu lên xem, lông mày càng nhăn dữ hơn "Vết thương bị dính nước?"
"Không, không sao hết, không đau..." Tiếu Trác Hy lúc này vẫn còn ngơ ngơ ngác ngác.
Vưu Khinh Vũ không nói gì, thừa lúc cậu đang nhắm mắt, liền cởi luôn cả quần áo trên người mình, vắt lên cửa sổ cách vòi sen khá xa.
Trên cửa sổ chỉ lắp kính mica, cho nên mức độ trong suốt khá thấp, hoàn toàn không cần lo lắng bà xã nhà mình bị người ta nhìn thấy chiếm tiện nghi.
Bảo Tiếu Trác Hy dùng tay phải giơ lên tựa vào tường rồi, Vưu Khinh Vũ lúc này mới mở vòi sen, rất tự giác đưa tay giúp Tiếu Trác Hy gội đầu "Sau này đừng tắm bằng nước lạnh nữa có nghe không?"
"..." Tiếu Trác Hy trầm mặc không nói lời nào, ngoan ngoãn để mặc anh làm gì thì làm, mãi cho đến lúc bọt xà phòng trên tóc được rửa đi sạch sẽ rồi, vẫn không mở mắt ra.
Vừa mới gặp mặt đã gặp một trận hỗn loạn, Vưu Khinh Vũ tự nhiên cũng không có thời gian nghĩ đến chuyện không đâu, nhưng hiện tại nhìn thấy làn da của Tiếu Trác Hy bởi vì bị nước lạnh kích thích mà hơi hơi phiếm hồng, cả nhũ đầu vì bị nước lạnh xối qua mà hơi cương cứng lên, nhịn không được mà nuốt khan một ngụm nước bọt, hạ phúc cũng nháy mắt khẩn trương.
Tiếu Trác Hy có lẽ cũng biết là trên đầu bọt xà phòng đã được rửa đi hết, cho nên mở to hai mắt ra, đứng giữa màn nước, thấy được tình thế hiện tại nháy mắt liền đỏ ửng cả gương mặt, bối rối lùi về sau rời khỏi vòi nước "Ông... ông... biến thái! Ông cởi quần áo làm cái gì vậy?"
Vưu Khinh Vũ cúi đầu nhìn lại mình "Chồng mặc có mỗi bộ này đến thôi a, ướt rồi lấy gì đổi đây."
Tiếu Trác Hy lúc này mới giống như phát hiện được, bản thân từ nãy tới giờ vẫn là đang khỏa thân đứng trước mặt Vưu Khinh Vũ, đưa tay vặn vòi nước khóa lại, rồi mới dùng tay đẩy đẩy người nào đó ra ngoài "Ông ra ngoài đi!"
Nhưng vừa đụng đến làn da trần của Vưu Khinh Vũ, tay lại bất giác rụt lại.
Nhìn thấy Tiếu Trác Hy lúc này, bộ dáng tựa như hoa đào e ấp, khiến Vưu Khinh Vũ lại một trận khô khốc miệng lưỡi, rốt cuộc chịu không nổi, tiến lên trực tiếp ôm cậu vào ngực, cúi đầu hôn lên môi cậu.
"A...buông, buông ra... ô..." Tiếu Trác Hy dùng tay đập vào ngực Vưu Khinh Vũ, nhưng trên người anh vốn dĩ ướt nhẹp nước, hơn nữa mới này còn dùng qua xà bông tắm, đã trơn càng thêm trơn, tay vừa chạm đã trượt đi. Tiếu Trác Hy đáng không có tác dụng, ngược lại còn bị người nào đó giữ chặt lại bả vai, ôm vào ngực càng gắt gao hơn.
Tâm ý cũng đã thổ lộ, cho nên lúc này Vưu Khinh Vũ không giống như lần trước thử thử thăm chừng nữa, trực tiếp tấn công xâm lược thành trì một cách bá đạo, hết duyện lại hấp, không khí giữa hai người càng lúc càng lộ ra dục niệm rõ ràng.
Nước bọt từ khóe miệng cả hai uốn lượn trượt dài, miệng cùng miệng lưỡi đối lưỡi dây dưa, tay của Vưu Khinh Vũ cũng bắt đầu chạy tới chạy lui trên người Tiếu Trác Hy.
Không bị quần áo làm vướng víu, người nào đó càng thuận lợi chiếm tiện nghi hơn, thậm chí một bàn tay đặt lên mông của Tiếu Trác Hy cũng đã bắt đầu hết xoa lại nhéo.
Cả người Tiếu Trác Hy bị Vưu Khinh Vũ áp lên tường, hai chân bị tách ra, hạ thân cả hai dính sát vào nhau.
Tiếu Trác Hy bị người nào đó làm cho mơ hồ, chỉ có thể lo thở dốc, tuy rằng bị một loạt động tác như vậy dọa đến, khiến cậu liên tục ê ê a a giãy dụa, nhưng mà đã sớm không còn sức lực để mà phản kháng.
Tay Vưu Khinh Vũ đặt trên mông cậu xoa trong chốc lát, lần theo khe hở nhẹ nhàng lấn vào, nhất thời khiến cho Tiếu Trác Hy run rẩy một trận.
Phía dưới của hai người cũng đã cương cứng đến phát đau, môi Vưu Khinh Vũ cũng dời trận địa đi, dần dần di động trượt xuống ngực của cậu.
"Lão tam! Mới nãy Vu Hoa đến phòng tắm chung nói với tao có gặp một người hỏi mày ở phòng nào, coi bộ là thằng cha kia tìm tới đó..." Hà Văn Niên trên tay vẫn còn đang cầm đôi giày lúc nãy, nhưng vừa mới đẩy cửa buồng tắm ra, đôi giày mới được chà sạch sẽ chút liền bất hạnh rơi tự do xuống đất, bịch một tiếng, trong không khí trầm mặc tuyệt đối giữa ba người, tiếng rơi này thực sự vang dội.
Vưu Khinh Vũ rất nhanh liền nghiêng người che lại Tiếu Trác Hy, ôm chặt cậu vào lòng, đồng thời thò tay qua kéo cửa đóng lại cái rầm.
"A... thực xin lỗi, thực xin lỗi! Tui không biết..." Hà Văn Niên đứng trước cửa buồng vệ sinh, khiếp sợ đến mức nói năng cũng trở nên lộn xộn.
Vưu Khinh Vũ hít một hơi thật sâu, cũng không thèm nghĩ hiện tại nơi này là địa bàn của ai, không chút khách khí hướng mặt ra ngoài nói với người ngoài cửa "Về sau những lúc cậu ấy tắm rửa. có chuyện gì đi nữa cũng phiền cậu đứng ngoài cửa nói."
Một câu thản nhiên cực kỳ, nhưng cũng là khí thế mười phần, Hà Văn Niên ở ngoài cửa gật đầu liên tục "Vâng vâng vâng, đã rõ đã rõ."
Vưu Khinh Vũ ném cho cái xem thường "Vậy bây giờ, có thể phiền toái cậu tiếp tục đi chà giày hay không?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.