Nghe được lời thông báo nhỏ đến không thể nhỏ hơn kia, Vưu Khinh Vũ cảm thấy toàn thân máu như sôi trào, hung hăng đè xuống hôn lên môi Tiếu Trác Hy, thậm chí một bộ nhất quán ôn nhu trước giờ cũng đều quên giữ lại, chỉ chăm chăm lặp lại duyện hấp cánh môi cậu, thậm chí là cắn, lại nghiền...
Trên vai, vết thương lúc nãy bị cắn vẫn còn khẽ rịn máu, nhưng Vưu Khinh Vũ tựa như một chút cảm giác cũng không có, môi kề môi hôn trong chốc lát, liền cảm thấy phía dưới thân thể trướng đau đến chịu không nổi.
Vưu Khinh Vũ dùng đầu gối cọ cọ giữa hai chân Tiếu Trác Hy, áp phần hạ thân đã sớm cương lên của mình kề sát hạ thân cậu, sắc tình cọ cọ vài cái.
Phân thân của Tiếu Trác Hy cũng đã có xu hướng ngẩng đầu, bị Vưu Khinh Vũ cọ vài cái, lập tức rên rỉ y a muốn đẩy anh ra. Vưu Khinh Vũ dùng tay giữ chặt đầu của cậu, môi vẫn như cũ hung hăng mà khinh xả, xâm lấn bên trong khoang miệng, nước bọt cũng chậm rãi trượt theo khóe miệng hai người chảy ra.
"Hmm... um..." Tiếu Trác Hy vẫn dùng tay đẩy anh ra, nhưng lúc nãy rõ ràng không còn được bao nhiêu khí lực, chỉ có thể mặc Vưu Khinh Vũ dùng tay sờ soạng khắp người mình.
Rõ ràng vẫn còn đang cách một tầng quần áo, nhưng đầu ngón tay Vưu Khinh Vũ tựa như mang theo ngọn lửa nóng, lướt qua mỗi tấc làn da đều khiến Tiếu Trác Hy run rẩy một trận, cái loại run rẩy theo xúc giác ngón tay lướt nhẹ tê dại đến tận xương tủy, khiến cho toàn thân cậu không ngừng run lên.
Mãi cho đến lúc duyện hấp khiến môi cậu hồng hồng đỏ sưng lên, Vưu Khinh Vũ mới chấp nhận mà buông tha cho cánh môi Tiếu Trác hy, nước bọt tràn ra cũng khiến cho cằm cậu ướt một mảnh nhòe nhoẹt, lại thêm hai gò má hồng nhuận đỏ bừng, nhìn qua thực sự có loại hương vị cấm dục lại dâm mỹ.
Vưu Khinh Vũ hôn lướt trên cằm cậu vài cái, lại tiếp tục trượt xuống dời trận địa đến nơi cổ cậu, lướt qua hầu kết, lại dùng răng nhẹ nhàng phệ cắn nơi đó một chút, bàn tay cũng không rảnh rỗi mà vói vào áo, sờ soạng đến trước ngực cậu, nhẹ nhàng dùng sức nhéo hai điểm đỏ kia.
"A... rất nhột..." Tiếu Trác Hy không nhịn được mà uốn éo cơ thể, lại bị Vưu Khinh Vũ giữ lại.
"Nhột?" Vưu Khinh Vũ cười khẽ thành tiếng, cầm tay của cậu choàng qua cổ anh, miệng cúi xuống áp sát hồng châu, hung hắn hấp một hơi.
"A--" Tiếu Trác Hy nhẹ giọng rên rỉ một tiếng, chỉ cảm giác được nơi ngực vốn đã cứng lên của mình lúc này lại càng ngạnh lên đến khó chịu.
Trên người không còn gì ngăn cản, tay Vưu Khinh Vũ bắt đầu rà dọc xuống dưới tiến quân xâm nhập, quần short của Tiếu Trác Hy vốn là dạng lưng thun, cho nên cũng không cần đeo thêm dây lưng, càng khiến người nào đó dễ dàng xâm nhập hơn, thuận lợi mà trượt dài từ thắt lưng của cậu, thẳng một đường đến hai mông, nhẹ nhàng lúc nặng lúc nhẹ mà xoa nắn. Một tay còn lại cũng theo đường cũ mà mò mẫm xuống đùi Tiếu Trác Hy.
Nơi mẫn cảm toàn thân đều bị Vưu Khinh Vũ nắm rõ như lòng bàn tay, Tiếu Trác Hy ngoại trừ há mồm thở dốc ra, căn bản không có năng lực để hành động.
Môi Vưu Khinh Vũ dần dần dời xuống bên dưới, đột ngột dừng lại nơi bụng dưới của Tiếu Trác Hy trong chốc lát. lại dùng tay nhẹ nhàng kéo quần của cậu xuống, tiếp theo-- cúi đầu há miệng, ngậm vào phân thân của cậu.
"A..." Tiếu Trác Hy rên lêng một tiếng trầm thấp, ngay cả ngón chân cũng cương cứng "Vưu, Vưu Khinh Vũ, làm... làm cái gì vậy, a--"
Đầu óc tựa cũng giống như không kịp kinh ngạc, nháy mắt đã bị khoái cảm ngập tràn chiếm lĩnh, phân thân bị khoang miệng ấm áp của Vưu Khinh Vũ vây lấy, Tiếu Trác Hy trước giờ vốn dĩ chỉ có một chiêu tay phải giả quyết-- xa hơn nữa, cùng lắm chỉ là được Vưu Khinh Vũ dùng tay giải quyết hộ, giờ phút này nếm trải một thể nghiệm chưa từng có bao giờ.
Khoang miệng Vưu Khinh Vũ như khóa chặt lại phân thân ngạnh cứng của cậu, dầu lưỡi linh hoạt liếm lộng vài cái, lại nhẹ nhàng mà dùng lưỡi cạy ra linh khẩu nơi chóp đầu.
Bạn nhỏ Tiếu Trác Hy của chúng ta coi như là một bé xử nam, làm sao có cách chống lại kỹ thuật khiêu khích của ai đó được, chỉ thấy cảm giác toàn thân giống như đều tập trung nơi đầu lưỡi Vưu Khinh Vũ, y y a a mà rên rỉ, lời nói ra khỏi miệng cũng đứt đoạt "A a a, hỗn... hỗn đản..."
Phía trước đầu lưỡi liếm lộng, tay cũng không quên chiếu cố hai cái tròn tròn của cậu, không nhanh không chậm mà xoa nắn, lại khiến Tiếu Trác Hy khó có thể kềm chế.
Vưu Khinh Vũ biết nếu mình làm tiếp nữa thì không bao lâu người này sẽ tước vũ khí đầu hàng, vì để không ảnh hưởng đến tình thú giữa cả hai, chỉ có thể lưu luyến rời đi.
"Vợ a, có muốn nếm thử hương vị của chính mình không?" Vưu Khinh Vũ khẽ mỉm cười, lại lần nữa chồm dậy áp lên người cậu.
Tiếu Trác Hy đang hưởng thụ khoái cảm, lại bị cường ngạnh buông ra tất nhiên là không vui chút nào, híp hai mắt lại lên tiếng kháng nghị "Anh... ân...!"
Còn chưa kịp nói hết lời, đã bị Vưu Khinh Vũ áp môi xuống mạnh mẽ bao phủ lại, mùi tanh nồng thản nhiên từ khoang miệng của anh từng chút từng chút một chuyển dần qua miệng của cậu.
Nghĩ đến cái loại hương vị này là từ chí hạ thể của mình tiết ra, cái loại cảm giác thẹn khiến cho trái tim Tiếu Trác Hy cơ hồ tê dại đến muốn nhảy ra khỏi ngực.
Vưu Khinh Vũ cẩn thận lại tỉ mỉ hôn lên từng chút từng chút nha ngân của cậu, đầu lưỡi duỗi vào quấn quít dây dưa với lưỡi cầu, tay cũng sờ soang trượt xuống, dừng lại ngay chỗ mật huyệt nơi khe hở giữa hai cánh mông, ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa trên bề mặt.
Nơi tư mật như vậy bị người chạm vào, khiến cho thân thể Tiếu Trác Hy vốn đang cực độ mẫn cảm không nhịn được mà run rẩy cả lên, toàn thân đều nhiễm một tầng hồng nhạt thản nhiên.
Vưu Khinh Vũ vừa hôn cậu, vừa đẩy một ngón tay vào trong dò xét, Tiếu Trác Hy liền lập tức cứng ngắc cả người, ngón tay Vưu Khinh Vũ vừa mới vói vào được một nửa liền bị chặn lại giữa đường, một chút đường sống nhích tới cũng không có.
"Bảo bối, thả lỏng một chút." Vưu Khinh Vũ đã sớm bị hạ thể cương cứng khiến cho khó chịu muốn chết, hiện tại mở miệng nói chuyện cũng cảm giác mồ hôi rịn ra đầy trán.
Tiếu Trác Hy tiếp tục cứng ngắc, nghiến răng mà nói "Kháo, tự mình thử coi coi thả lỏng được hay không mà nói!"
Vưu Khinh Vũ thực khổ bức mà thở dài, trước lúc đến hoàn toàn không nghĩ đến hai người nhanh như vậy đã giải quyết xong vấn đề, cho nên tự nhiên cũng không có chuẩn bị cái gì.
Nhưng tình huống bây giờ của anh mà còn tha thêm thời gian chạy ra ngoài mua gel bôi trơn, phỏng chừng giữa đường chết vì nghẹn.
Vưu Khinh Vũ lại áp lên hôn loạn thân thể của Tiếu Trác Hy, hy vọng có thể giúp cậu thả lỏng chút, nhưng ngón tay đi tham quan chỗ kia, vẫn là một mảnh khô khốc
Phía trước là có tí dịch, nhưng thay thế gel bôi trơn hiển nhiên là không đủ. Vưu Khinh Vũ cắn cắn vành tai Tiếu Trác Hy, nhẹ giọng nói "Vợ a, không cần phải mắc cỡ ha..."
Nói xong, lại lùi thân mình bò xuống dưới, kéo hai chân Tiếu Trác Hy khoác lên vai mình, sau đó cúi người hướng đến bí huyệt đỏ nhạt kia, nhẹ nhàng liếm một cái.
Tiếu Trác Hy cả người run bắn lên, bắt đầu kịch liệt giãy dụa "A--Vưu Khinh Vũ, làm gì vậy!"
"Đừng nhúc nhích, nghe lời!" Vưu Khinh Vũ kéo chân cậu lại, vòng qua vai mình cố định thân hình Tiếu Trác Hy lại "Nơi này của vợ thật đáng yêu a..."
"Nhưng..." Tiếu Trác Hy suýt chút nữa bị nước miếng của mình làm cho sặc chết "Đáng yêu cái con khỉ, anh... anh buông ra mau, nghe không hả!"
"Suỵt... vợ chỉ cần hưởng thụ là được rồi, còn lại cứ giao cho chồng đi, hôm nay là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta!" Vưu Khinh Vũ thì thầm một chút, sau đó lại cúi xuống, lại kề miệng sát vào, lại...
"Hỗn... hỗn đản, a--" Tiếu Trác Hy nức nở một tiếng, kéo lấy chăn che miệng mình lại, từng đợt từng đợt khoái cảm từ hậu huyệt truyền lại khiến cho cả cơ thể cậu nhịn không được mà bắt đầu co rút lại.
Vưu Khinh Vũ cẩn thận dùng nước bọt thấm ướt tiểu huyệt của Tiếu Trác Hy, đầu lưỡi lại thỉnh thoảng duỗi vào trong thăm dò, khiến Tiếu Trác Hy cả người vặn vẹo, ngay cả thịt non nơi huyệt khẩu cũng nhịn không được mở ra rồi lại khép chặt...
"A, ư... Vưu Khinh Vũ, a...." Tiếu Trác Hy ngữ khí lộn xộn mà rên rỉ, tay cầm chăn xiết chặt, đầu ngón tay cũng trở nên trắng bệch.
Liếm lộng hồi lâu, tình huống so với lúc nãy có vẻ khá hơn rất nhiều, Vưu Khinh Vũ lại một lần nữa dùng ngón tay đẩy vào thăm dò, tuy là Tiếu Trác Hy vẫn vì động tác này bất giác cứng đờ cả người, nhưng lần này có thể coi như ngón tay thuận lợi mà đi vào dò xét.
Vưu Khinh Vũ lại chồm lên, hôn hôn môi cậu "Vợ, thả lỏng một chút, chồng sẽ không làm vợ bị thương..."
Tiếu Trác Hy nhắm rịt hai mắt, cũng nghe theo lời anh mà cố gắng thả lỏng thân thể của mình, ngón tay Vưu Khinh Vũ ở bên trong nhẹ nhàng đảo quanh, có vẻ như cũng không nhịn nổi được nữa, không bao lâu sau lại thêm một ngón khác chen vào.
"Ư...hỗn đản..." thân thể Tiếu Trác Hy lại cứng đờ, thấp giọng mắng một tiếng, cảm giác bị dị vật xâm nhập vẫn là có chút không thích ứng.
Hạ thân Vưu Khinh Vũ lúc này thật sự là cương lên quá lợi hại, động tác trừu sáp ngón tay cũng nhịn không được mà bắt đầu nhanh lên, chỉ một lúc sau, ngón thứ ba tiếp tục chen vào.
Tiếu Trác Hy thấp giọng hừ một tiếng, nhịn không được lại cắn lên vai anh.
"Ui--- vợ a, vợ có thể đổi bên cắn được không a?" Hai lần cắn một chỗ thực sự rất đau đó.
Vưu Khinh Vũ đau đến khẽ rên một tiếng, chỉ thấy vết thương Tiếu Trác Hy vừa cắn lại chảy máu.
Tiếu Trác Hy lần này nghe lời nhả miệng ra, đầu cũng chảy đầy mồ hôi, Vưu Khinh Vũ một phát lột sạch quần áo trên người mình xuống, ôm lấy Tiếu Trác Hy, cầm lấy phần ương ngạnh đặt ở lối vào huyệt động đã sớm bị anh khuếch trương trở nên mềm mại.
"Vợ a, chồng muốn đi vào..." Vưu Khinh Vũ cẩn thận hôn cậu, rồi mới mở miệng.
Tiếu Trác Hy đỏ bừng cả mặt, xoay đầu sang nơi khác, xem như là chấp nhận lời của ai đó, nhưng tiếp theo, lại như đột nhiên nghĩ ra cái gì, vội chụp lấy tay anh "Chờ... chờ đã... Lão đại bọn họ... bọn họ trở về thì sao!?"
Vưu Khinh Vũ đang vận sức chờ phát động, bị cậu kinh hoảng một câu như vậy, nhất thời một trận hậm hực "Vợ a, bây giờ sắp mười hai giờ đêm rồi, nếu có về cũng đã sớm về rồi!"
"A? Vậy bọn họ..." bọn họ không phải đã thẩy hai người ôm nhau ngủ sao? Tiếu Trác Hy vẫn chưa kịp hỏi hết câu, Vưu Khinh Vũ đẩy thắt lưng một cái, đi vào...
"A---" Tiếu Trác Hy dùng tay bấu chặt lấy vai Vưu Khinh Vũ, cố gắng thích ứng cảm giác nóng rực kia...
Vưu Khinh Vũ vùi vào trong thân thể cậu, lại bởi vì cậu cứng đờ cả người mà không dám nhúc nhích, cố gắng nhịn đến mặt đỏ bừng "Bảo bối, đã đỡ hơn chút nào chứ?"
Tiếu Trác Hy tuy là thống khổ, nhưng vẫn hiểu được nếu để anh nghẹn như vậy căn bản cũng không phải biện pháp, liền dứt khoát một bộ thấy chết không sờn nhắm mắt lại "Đến đi!"
Vưu Khinh Vũ nhẫn nại đã muốn đế cực hạn, vừa nghe "lệnh ân xá" của Tiếu Trác Hy, lập tức càng dùng lực bắt đầu đĩnh động tiến xuất cơ thể cậu.
"Hỗn... hỗn đản, chậm một chút!" Tiếu Trác Hy vịnh lấy vai anh, lại mở miệng, lại cắn lên dấu răng lúc nãy.
Cảm giác của Vưu Khinh Vũ lúc này cơ hồ đều tập trung nơi hạ thân, cũng không có thời gian bận tâm đau đớn trên vai, tay cũng không ngừng vỗ về an ủi hạ thân Tiếu Trác Hy, môi lại thoáng lướt nhẹ hôn lên mặt cậu.
Đang lúc thắt lưng kịch liệt mà đong đưa, chỉ thấy Tiếu Trác Hy đột nhiên run lên, giật nảy cả người, khí lực ngoài miệng cũng thoắt cái lớn hơn rất nhiều, ngay cả phía sau cơ thể nơi huyệt động cũng tựa như xiết lại chặt hơn, làm Vưu Khinh Vũ suýt nữa tinh quan thất thủ mà tiết ra.
"Chỗ này sao?" Vưu Khinh Vũ lại dùng hạ thân cọ cọ vào bộ vị kia, quả nhiên liền thấy Tiếu Trác Hy lại một trận chấn động toàn thân, phía trước vốn có phần uể oải cũng trở nên cứng rắn ngẩng cao.
Tìm được điểm mẫn cảm của Tiếu Trác Hy rồi, Vưu Khinh Vũ lại càng không kiêng nể gì, động tác càng lúc càng dồn dập, mạnh mẽ tiến xuất hậu huyệt, khiến cho Tiếu Trác Hy càng thêm ý loạn tình mê.
"Ư... không... không được..." Tiếu Trác Hy thấp giọng rên rỉ, tựa như mất hết khí lực, ngay cả tay đang bắt lấy vai Vưu Khinh Vũ cũng dần buông lỏng.
Cũng không biết qua bao lâu, rốt cuộc Tiếu Trác Hy quát nhẹ một tiếng, bạch dịch liền bắn lên bụng của Vưu Khinh Vũ, tiếp theo lại là một trận co rút nơi hậu huyệt, khiến cho Vưu Khinh Vũ cơ hồ cũng đồng thời quát lên một tiếng, bắn vào thật sâu bên trong cơ thể cậu...