Thang máy ting một tiếng, báo hiệu đã đến điểm hẹn. Thiên Di chợt ngây người, tưởng ai xa lạ, hoá ra đó lại là hai cha con Âu Minh và Âu Minh San. Dù khá bất ngờ nhưng Thiên Di vẫn cố nở ra một nụ cười. Hai cha con nhà này lại chạy sang tận đây cơ à? Đoán chừng là đang âm mưu việc gì rồi đây! Còn cả Hạo Thần nữa, hoá ra anh là lừa cô đến gặp hai cha con nhà này. Xem ra lần này tất cả mọi người ở đây đều đang có âm mưu và mụch đích của riêng mình! Cô muốn xem thử, giữa cô và bọn họ, ai sẽ đóng kịch giỏi hơn ai?
Từng biểu cảm của cô đều được Hạo Thần thu lại qua đáy mặt. Anh khẽ mỉm cười, xem ra lại chọc giận người phụ nữ của anh rồi. Có điều anh cũng muốn xem thử hai cha con nhà Âu Minh thực sự đang muốn giở trò gì? Dạo này công ty nhà họ Âu có vẻ đang gặp khó khăn về mảng tài chính, Âu Minh vốn chẳng bao giờ để ý tới Thiên Di, nay lại đích thân bảo với anh rằng vì nhớ cô nên muốn hẹn gặp một bữa. Nếu như là một người cha yêu thương con gái, hẳn là ông ta nên hẹn với con gái mình, chứ không phải là con rể. Đằng này, Âu Minh lại trực tiếp gọi điện cho Hạo Thần hẹn gặp, rõ ràng là ông ta đang cố ý thể hiện ‘tình cha’ hòng mượn tay Hạo Thần giúp đỡ công ty của mình đây mà. Thành ý đã quá rõ ràng: cha vợ đã lên tiếng nhờ thì phận làm con rể không thể nào không giúp được.
Thiên Di vừa ngồi xuống đã lập tức hỏi như muốn vạch trần bộ mặt giả tạo của Âu Minh:
- “Sao ba sang đây mà không gọi điện trực tiếp cho con, lại gọi cho Hạo Thần làm gì? Dù sao thì con mới là con gái của ba không phải sao?”
Con nhỏ chết tiệt! Âu Minh thầm mắng, còn chẳng phải là vì biết tính Thiên Di rất khó chiều, sẽ chẳng bao giờ để ông ta được như ý nguyện sao! Thông minh như cô chắc hẳn đã biết Âu thị đang gặp khó khăn, chỉ có mượn lực từ tay của Hạo Thần thì mới cứu được công ty lúc này, mà đã vậy thì Thiên Di nhất định sẽ không để cho Âu Minh có cơ hội tiếp xúc với Hạo Thần, nên ông ta mới trực tiếp gọi điện cho anh, vì Âu Minh biết rằng Hạo Thần sẽ không thể nào từ chối ông ta. Ông ta còn tốn công sắp xếp một ít tay săn ảnh phía bên ngoài để chụp lại cảnh này, muốn lợi dụng tin tức để giành lấy vài hợp đồng, dù sao với danh tiếng là cha vợ Hạo Thần, ông ta sẽ sớm lấy lại vị trí của mình thôi.
Nghĩ vậy, Âu Minh cố nén cơn tức, kéo ra một nụ cười giả tạo bảo:
- “Còn chẳng phải gọi điện mà con không thèm nghe máy sao? Minh San cũng rất nhớ con nên ba mới nhân cơ hội này mà đến đây!”
Thiên Di tỏ ra bất ngờ, ý tứ của Âu Minh rõ ràng là muốn mắng cô bất hiếu, đến cả cha mình mà cũng không thèm quan tâm đây mà. Có điều, cô đang có hứng nên cũng không ngại đáp trả:
- “A, vậy sao? Hoá ra ba có gọi điện cho con à? Chắc vì dạo này con bận quá, con và Hạo Thần đang lên kế hoạch có em bé nên dạo này quả thật không có thời gian để ý đến người ngoài!”
Hạo Thần nhịn cười, khả năng nói dối này đúng là công phu thật. Gì mà bận rộn vì kế hoạch có con chứ? Cô gái này trước đó còn hận không thể biến mất trong lễ cưới của mình, giờ lại ngồi đây bảo muốn có con với anh! Minh San nghe thấy vậy thì gấp gáp hỏi:
- “Chị với anh ấy còn trẻ mà, gấp gáp như vậy làm gì? Huống chi hai người chỉ vừa mới cưới, lúc này có con sợ là không thích hợp lắm, sẽ phá hỏng không khí yêu đương mất!”
- “Sao em biết sẽ hỏng? Chị và anh rể em yêu nhau đã lâu, kết hôn rồi sinh con đều theo đúng trình tự còn gì. Đến lúc đó chắc phải nhờ cô út giúp chị trông cháu rồi”
Thiên Di cố ý nhấn mạnh từ ‘cô út’, cũng cố ý nhấn rõ thân phận của Âu Minh San lúc này là em vợ của Hạo Thần, vì vậy cô ta đừng hòng mơ tưởng thêm nữa với anh rể của mình. Minh San câm nín, cô ta như người điếc cứ sắn miếng thịt liên tục. Âu Minh hắng giọng một tiếng rồi bảo:
- “Con rể, ba có chút chuyện muốn thương lượng với con. Con cũng biết đó …. Dạo này …. Tình hình Âu thị không được tốt lắm, ba định nhờ con giúp ba xoay một ít vốn để đầu tư cho mấy hạng mục sắp tới. Con yên tâm, mấy hạng mục đó khi thành công thì tiền lời đều sẽ có phần của con”
Hạo Thần đặt nhẹ tay lên bàn hỏi:
- “Nhưng con là người làm ăn, chắc chắn sẽ không thích chuyện lỗ vốn, đầu tư mà không chắc chắn thì lại càng không. Dù ba có là ba của Thiên Di thì con vẫn muốn xem qua trước các dự án đó, nếu thích hợp con sẽ không ngại chi tiền. Trong công việc, con không thích việc đi cửa sau”
Âu Minh cảm thấy vô cùng mất mặt, đường đường là bậc trưởng bối, giờ lại bị một thằng ranh con mới lăn lộn trên thương trường ít năm chất vấn.
- “Ba biết rồi, đợi khi về nước ba sẽ cho người đem tài liệu gửi ngay lập tức”
Bữa ăn sau đó diễn ra hết sức bình thường, Hạo Thần không muốn làm Âu Minh mất mặt thêm nên cố ý gợi ra một vài dự án để ông tham khảo, vì vậy bầu không khí giữa 4 người không hẳn là tệ. Có điều nhìn mặt Âu Minh San cứ như người chết, trắng đến mất hồn, cô ta không cam tâm, rõ ràng giữa Thiên Di và Hạo Thần là một cuộc liên hôn kinh tế, tại sao bây giờ lại như vậy? Bọn họ còn định có con? Rõ ràng vị trí này ngay từ đầu đã là của cô ta, Thiên Di có tư cách gì mà cướp đi nó chứ? Cô ta cố xua tan suy nghĩ này, thầm nghĩ có con là việc bình thường, đợi sau khi bọn họ ly dị, cô ta vẫn có thể xem đứa bé đó như con ruột mình mà thương yêu. Nhưng nhìn hình ảnh vợ chồng thân mật của Thiên Di và Hạo Thần vẫn làm cô ta căm tức không thôi, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Thiên Di vài cái tỏ vẻ thù ghét. Có điều Thiên Di chẳng để vào mắt, vì màn hình điện thoại của cô vừa nhận được tin nhắn hẹn gặp của Kiều Niên.