Thiên Di nhanh chóng thuê một khách sạn gần đó để tiện nói chuyện với Kiều Niên. Vừa bước vào phòng, Thiên Di đã ngay lập tức nhận được điện thoại từ Ý.
- “Tốt nhất thông tin anh cung cấp cho tôi đủ quan trọng, đến mức phải bỏ cả bữa cơm gia đình chỉ để nghe chuyện của anh. Nếu không, đợi khi nào gặp lại, tôi nhất định sẽ băm anh cho cá ăn đấy”
Kiều Niên nghe thấy vậy thì liền càu nhàu ở đầu dây bên kia, giọng nói đầy vẻ tủi hờn:
- “Tôi biết cô chẳng ưa gì mấy người đó đâu mà đòi ngồi ăn uống vui vẻ với họ, vừa hay để cô có cớ rời khỏi đó còn gì, còn không mau cám ơn tôi, ngược lại còn trách móc tôi?”
Thiên Di tỏ ra chán ngán với cái tên Kiều Niên này, liền bảo:
- “Nếu anh còn làm mất thời gian nữa thì tôi không khách sáo mà cúp máy đâu”
Sau khi nghe thấy mấy lời này từ Âu Thiên Di, với kinh nghiện quen biết được nhiều năm, anh chắc chắn lúc này cô đang thật sự nghiêm túc muốn biết. Anh cũng không giỡn nữa mà nói:
- “Tôi vừa phát hiện được thông tin về cô bạn Thanh Khê của cô. Chắc cô không ngờ tới cô ta vào lão già Mạch Tín đã có với nhau 1 đứa con rồi đúng không?”
Thiên Di nhăn mặt, thầm tự nhủ chuyện gì đang xảy ra vậy chứ?
- “Anh nói rõ hơn đi! Chuyện này cụ thể là sao? Đứa bé là như thế nào?”
- “Đừng gấp gáp. Tôi vừa gửi toàn bộ tài liệu về đứa bé đó qua mail của cô, cô có thể xem qua thử, trong đó có một vài bức hình chụp khoảng cách gần đủ để thấy rõ mặt đứa bé đó”
Thiên Di ngay lập tức mở máy tính lên xem, trên màn hình xuất hiện một loạt hình ảnh Thanh Khê đang ôm trong tay một bé trai còn khá nhỏ, chỉ tầm khoảng 2 tuổi là cùng. Đứa bé rất xinh xắn, giống hệt mẹ nó. Trên màn hình còn có vô số những hình một nhà 3 người chơi đùa vô cùng vui vẻ. Có thể thấy rõ Doãn Thanh Khê rất hạnh phúc trong những bức hình này.
- “Làm sao anh có được những bức hình này? Mạch Tín là một tên trùm hàng đầu Thái Lan, hắn ta chắc chắn rất cẩn thận về đời tư của mình, không thể nào hắn để lộ những bức hình này ra ngoài được? Huống hồ đây còn là hình ảnh của vợ và con trai hắn, điều này có thể khiến gia đình hắn gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào, đây là điều vô cùng tối kị khi đã sa vào con đường này!”
Kiều Niên bật cười:
- “Cô đã quên tôi từng nằm vùng trong Narch à? Hiện tại tôi vẫn còn giữ liên lạc với một vài người anh em cũ trong tổ chức, là bọn họ nói với tôi. Sau một cuộc thanh trừng hồi 2 năm trước, Narch mất đi khá nhiều người, bọn họ không hài lòng vì Mạch Tín để cho cô vợ bé của lão lên nắm quyền nên đã quyết định rời tổ chức. Tôi đã liên lạc với bọn họ để hỏi mấy chuyện này, nhưng cũng chỉ là những chuyện trước đây. Hiện tại muốn tra thông tin từ lão thật sự rất khó”
- “Anh có chắc đứa bé đó là con của cô ta và Mạch Tín không? Hay cô ta chỉ là người chăm sóc đứa trẻ thôi?”
- “Tôi không lầm được, đứa bé đó quả thật là con của Mạch Tín và cô ta. Trước khi tôi rời khỏi Thái Lan, tôi vô tình biết được cô ta đã có thai, Mạch Tín cho người bảo vệ cô ta vô cùng chu đáo. Tất cả thân cận của lão đều được điểu về khu biệt thự riêng để bảo vệ người phụ nữ đó. Hai bà vợ trước của lão đều không có con được, nên lần này lão vô cùng yêu thương cô ta và đứa trẻ, có thể xem họ là gia đình duy nhất của lão”
- “Còn về đứa con gái riêng đó, đã có tin tức gì chưa?”
- “Cô nghĩ việc đó dễ à? Ngay cả lão ta mà còn đang tìm, thì chúng ta làm sao tìm được ngay chứ?”
Thiên Di bật cười:
- “Được rồi, tôi chỉ muốn biết tiến độ làm việc của anh đến đâu thôi, làm sao tôi dám nghi ngờ trình độ của anh chứ? Thật ra cũng không cần phí quá nhiều thời gian vào việc tìm kiến con gái lão. Tôi không muốn đem một cô gái nhỏ vô tội vào cuộc chiến riêng của bản thân, trong khi tôi còn không biết cô bé đó là ai”
- “Đây không phải là lúc cô nên tỏ lòng thương cảm đâu. Có được cô bé đó, cô sẽ kiểm soát được Mạch Tín, khiến hắn ta làm theo những gì cô muốn, thậm chí là khiến hắn giết những người mà cô căm thù!”
- “Anh không hiểu sao? Tôi không muốn bất kì ai vô tội trở thành vũ khí giết người trong tay mình. Nợ ai thì người đó trả! Lão Mạch Tín và Thanh Khê là 2 kẻ muốn giết tôi, tôi sẽ tính sổ lên 2 kẻ đó. Hơn nữa, có thể cô bé kia đang có một cuộc sống hạnh phúc hơn bao giờ hết mà không cần biết cha ruột của mình là ai. Vì vậy. tôi không muốn kéo cô bé vào vòng xoáy của đời mình”
Kiều Niên khẽ thở dài:
- “Được rồi, theo ý cô vậy, cách làm việc nhân đạo này của cô…khiến tôi có chút không quen”
- “Tôi chỉ không muốn phá hỏng cuộc sống tốt đẹp của một người vô tội, ngay cả việc cho cô bé biết chúng ta bắt cô bé vì điều gì, hay thậm chí nói ra rằng ai mới là cha ruột của cô bé, cũng khiến tôi thấy khó khăn”
- “Tôi hiểu, nhưng tôi vẫn sẽ cho người đi tìm cô bé đó để phòng hờ, trừ trường hợp xấu nhất, cô bé sẽ là át chủ bài dự phòng để chống lại lão Mạch Tín”
- “Tạm thời cứ vậy đi. Giờ tôi phải quay trở về đây, tôi bỏ đi ngay trong bữa ăn, không thể tránh khỏi việc Hạo Thần nghi ngờ tôi”
Ngay khi kết thúc cuộc điện thoại với Kiều Niên, Thiên Di bắt xe đến nhà hát Opera Alte - 1 nhà hát Opera khá nổi tiếng ở Frankfurt (Đức). Hôm nay là ngày diễn ra buổi nhạc kịch ‘Romeo & Juliet’ nổi tiếng. Đây là một vở diễn cô vô cùng yêu thích, nên cô quyết phải xem cho bằng được. Không ngờ khi vừa tới tới nơi, cô đã bắt gặp Hạo Thần chờ ngay trước cửa nhà hát.