Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1054: Ngư ông đắc lợi




- Đồng loạt ra tay! Đây là trận chiến trọng yếu nhất trong cuộc đời chúng ta, chỉ có thể thắng, không được thua!
Lúc này toàn thân Long Nhất sôi trào chiến đấu, đằng sau hắn, 35 đệ tử Long tộc cũng vậy. Bọn họ hoặc là thắng, hoặc là chết, bị 10 vạn ác ma Bí cảnh vây giết, không còn đường lui!
Lúc này Tu La Vương cũng ra chiêu, toàn thân nó lúc này vẫn xoay quanh vô số tia sét lôi kiếp, nhưng vẫn có thể nhấc tay công kích, không bị lôi kiếp ảnh hưởng, bởi vậy có thể thấy được thực lực của nó khủng bố cỡ nào!
Rống!
Tiếng rồng ngâm rõ to vang lên, từ trên thân thể Tu La Vương, một con Thương Long hung hăng xông ra, đây là Tu La Vương hấp thu tinh hoa long cốt ngưng tụ thành.
- Các ngươi coi bổn vương cùng Long cốt Chí Tôn là vật đại bổ, bổn vương sao không muốn lấy được nguyên tinh cùng huyết mạch Long tộc trên người các ngươi. Tuy rằng mật độ huyết mạch của các ngươi không cao, nhưng cũng miễn cưỡng tẩm bổ thân thể cho bổn vương! Bổn vương cắn nuốt không ít võ giả loài người, lấy được rất nhiều công pháp truyền thừa trong trí nhớ của bọn chúng. Tuy rằng mơ hồ không đầy đủ, nhưng cũng mò mẫm ra được pháp môn tu luyện, ta chỉ cần một thân thể loài người, sẽ có thể thấu hiểu được những pháp môn tu luyện này! Đến lúc đó, bổn vương cũng tiến vào đại thế giới Thần Vực, đi làm Giới Vương, Thiên Tôn, tiêu dao thế gian, ha ha ha ha!
- Giới Vương? Thiên Tôn? Ngươi đúng là nói khoác không biết ngượng!
Long Nhất rống lớn, xương cốt toàn thân nổ đùng đùng, ánh mắt hắn dần biến thành màu hổ phách, con mắt lớn ra, sâu xa hơn như nối liền không gian vũ trụ bao la. Đồng thời, một lớp vảy rồng bao phủ bên ngoài thân thể Long Nhất, Long Nhất dẫn đầu 35 đệ tử Long tộc bắt đầu liều mạng, bọn họ thiêu đốt một thành tinh huyết bản mạng của mình!
Đến bây giờ, bọn họ đã thiêu đốt hai thành tinh huyết, nếu đốt hết tinh huyết, ngọn lửa sinh mệnh sẽ tắt ngay. Thiêu đốt hai thành, tuy rằng không chết, nhưng cũng sẽ giảm mạnh thọ mệnh, thậm chí ảnh hưởng tới thành tựu ngày sau, cũng có nghĩa lần này 36 đệ tử Long tộc thượng cổ đã đập nồi dìm thuyền, tử chiến đến cùng!
Trước lợi ích to lớn thúc đẩy, mọi người đều nổi điên!
Ầm ầm!
Bánh xe ánh sáng màu xanh cắt xuống, Tu La Vương phát ra hư ảnh Thương Long bị đánh nát, dòng năng lượng lan tràn ra, cả trăm ác ma Bí cảnh gần đó trực tiếp biến thành bụi!
Thân thể Tu La Vương chấn động, bên trong thân thể khí huyết sôi trào, máu chảy ngược lên, một đòn này, hắn đã bị thương!
- Đáng chết!
Tu La Vương nhíu chặt mày, lau vết máu ở khóe miệng. Hắn đang trong độ kiếp, vốn dùng tám thành lực lượng chống cự ma kiếp, dưới tình huống thế này còn chống lại 36 đệ tử Long tộc thượng cổ tạo thành đại trận, có thể hiểu được áp lực trong đó.
- Coi thường đám chuột nhắt bên ngoài, một con chuột dù yếu ớt, nhưng mấy chục con chuột nhỏ tổ hợp lại, vậy mà có thể uy hiếp được bổn vương! Trận pháp, công pháp của loài người quả nhiên kỳ diệu. Nhưng mà vô dụng, nơi này là sân nhà của bổn vương, chiến đấu ở trong này, các ngươi nhất định phải chết!
Tu La Vương quát lớn, xung quanh người hắn chợt dấy lên xoáy ngược, nguyên khí thiên địa xoay tròn như cối xay gió, rất nhiều ác ma Bí cảnh bên cạnh Tu La Vương bị lốc xoáy này kéo vào, sau đó nhập vào người Tu La Vương, bị nó cắn nuốt sạch!
Thân thể Tu La Vương phát ra tiếng nổ liên tiếp, nó bắt đầu cao lên, cơ thể trở nên rắn chắc, mặt mũi cũng càng dữ tợn hơn, nó có khả năng hấp thu cắn nuốt lực lượng ác ma Bí cảnh.
Trận chiến này đã định sẵn càng thêm kịch liệt, càng thêm điên cuồng, bất kể Tu La Vương hay 36 đệ tử Long tộc thượng cổ, vừa ra tay là liều mạng không tiếc mọi giá, không chết không ngừng.
Đồng thời, đệ tử ba đại thị tộc cũng lâm vào khổ chiến.
Ba con ác ma tu vi 3 vạn năm, Ma Nhất, Ma Nhị, Ma Tam, mỗi một con đều hung tàn mạnh mẽ, tu vi chúng nó đương nhiên không so sánh được với Tu La Vương, càng không hấp thu lực lượng long cốt, nhưng chúng nó ở trong trạng thái đỉnh phong, không đang độ kiếp như Tu La Vương.
Như vậy làm chúng nó chiến đấu không hề có gì phải cố kỵ!
Bị ý niệm của Tu La Vương khống chế, chúng nó chỉ có một ý nghĩ - Giết!!
Bất kể mọi giá giết kẻ địch!
Đệ tử ba đại thị tộc vốn số lượng không nhiều, thậm chí tạo thành trận pháp cũng không hoàn chỉnh, bị đông đảo ác ma Bí cảnh vây công, tình thế nguy hiểm, cuối cùng bắt đầu không chống đỡ nổi!
Lúc này đừng nói tiếp tục xông vào trung tâm, ngay cả tự bảo vệ cũng thành vấn đề.
- A!
Tiếng hét thảm vang lên, một đệ tử Kỳ Lân tộc bị Ma Nhị cắn đứt cánh tay, nháy mắt bảy tám ác ma Bí cảnh xông vào người, trực tiếp phanh thây!
Bùm!
Một đoàn máu đỏ tươi nổ tung trong không khí, rực rỡ như pháo hoa, nhưng đoàn sương máu đó rơi vào trong mắt các đệ tử khác, lại làm bọn họ tay chân phát lạnh như rơi xuống vực sâu cửu u!
Chiến đấu lâu dài kịch liệt như thế, đệ tử hạch tâm ba đại thị tộc đã chết người đầu tiên!
Nên biết, những đệ tử bố trí đại trận, chết một người, uy lực đại trận sẽ giảm mạnh, sẽ càng nhanh chết người thứ hai, chết càng nhiều, sức chiến đấu của bọn họ càng kém!
Bởi vậy người này chết, có nghĩa ba đại thị tộc đã rơi vào tình thế nguy ngập!
- Làm sao bây giờ?
Khương Bạch nóng nảy nói, dù cho bình thường hắn tự tin vào thực lực của mình đến thế nào, gặp phải hiểm cảnh cũng không thể gặp nguy mà không rối. Nhưng hiện giờ, hắn cũng luống cuống tay chân! Vốn bọn họ nghĩ Tu La Vương đang độ kiếp sẽ rất suy yếu, rất dễ dàng lấy được Long cốt Chí Tôn, vấn đề mấu chốt là làm sao đối phó Long tộc thượng cổ.
Nhưng hiện giờ Khương Bạch mới biết, bọn họ sai rồi, sai quá đáng! 36 đệ tử Long tộc thượng cổ thiêu đốt cả tinh huyết bản mạng, vậy mà vẫn không làm gì được Tu La Vương.
Thậm chí ác ma Bí cảnh trong này cũng vượt xa 10 vạn! Bọn họ chém giết tới đây, tính cả Long tộc thượng cổ, 1 hơi thở giết trăm con, chiến đấu đến giờ hơn 30 phút, cũng phải giết được sáu bảy vạn, nhưng số lượng ác ma Bí cảnh không có giảm bớt, còn có đông đảo ác ma Bí cảnh đang chạy tới!
- Chúng ta rút lui? Hay là đánh tiếp?
Khương Bạch hỏi Tiêu Bình, kỳ thật trong lòng hắn đã sinh ra ý lùi bước.
Nhưng lúc này Tiêu Bình cũng khó mà quyết định, nên hiểu, quyết định của hắn liên quan tới tính mạng mấy chục dệ tử.
Đi tới, đã khó tiến nửa bước, hơn nữa hy vọng lấy được long cốt cũng không lớn, trừ khi Long tộc thượng cổ có thể nhanh chóng kết thúc chiến đấu.
Lùi lại, cũng hết sức khó khăn, bọn họ bị bao vây ở chỗ này, còn có 3 con Ma đầu tu vi 3 vạn năm, nói lùi lại thì dễ lắm?
Quá rõ ràng, đây là nguy cơ lớn nhất trong đời bọn họ, thử thách sinh tử chân chinh1
- A!
Lại một tiếng hét thảm, đệ tử thứ hai đã chết!
Lần này người chết là đệ tử Phượng tộc thượng cổ, Hoàng Hồng Chí ở ngay bên cạnh đệ tử mới chết, trơ mắt nhìn cả người hắn nổ tung, bị vô số ác ma Bí cảnh cắn nuốt sạch sẽ, sợ tới mức mặt mũi trắng bệch!
Chỉ có khi chân chính đối mắt với cái chết, mới cảm giác được sự đáng sợ của cái chết. Trên đời quả thật có người không sợ chết, nhưng quá nửa bọn họ đều sống cực kỳ đau khổ, chết thì chết. Nhưng những người như Hoàng Hồng Chí, nhất định trở thành Thần Quân hậu kỳ, có được ít nhất 10 vạn năm thọ mệnh để tiêu xài, có mỹ nữ vô tận để hưởng thụ, làm sao cam lòng chịu chết?
- Tiêu ca, chúng ta rút đi! Không cần long cốt kia!
Hoàng Hồng Chí giọng phát run.
Tiêu Bình sắc mặt trầm lắng, nhìn Khương Bạch cùng Phong Hạo thật sâu, cũn thấy được ý lùi bước trên mặt bọn họ. Lui lại lúc này, đúng là tiền mất tật mang, không kiếm được chỗ tốt gì, tổn thất nhiều đệ tử như thế, cũng biểu hiện người quyết sách vô năng.
Nhưng không còn cách nào, trong lịch sử bốn đại thị tộc, cũng từng xuất hiện đệ tử thiên tài gặp Tu La Vương trong bí cảnh Thần Thú, cũng tổn thất nặng nề!
- Các đệ tử nghe lệnh, thiêu đốt nửa thành tinh huyết, chúng ta đánh ra ngoài!
Khương Bạch, Tiêu Bình, Phong Hạo đồng thời hạ lệnh.
Bọn họ không có dũng khí đập nồi dìm thuyền như Long tộc thượng cổ, muốn đập nồi dìm thuyền cũng phải có thực lực làm căn bản! Bằng không thì là tự sát!
Đối với bọn họ, thiêu đốt tinh huyết chạy trối chết mới là lựa chọn sáng suốt nhất.
Trên bầu trời chiến đấu kịch liệt khí thế hừng hực, mỗi một hơi thở đều có cả chục cả trăm con ác ma Bí cảnh chết đi, nhưng trong vòng mấy vạn dặm đều không ngừng có ác ma Bí cảnh chạy tới. Chỉ cần Tu La Vương không chết, sớm muộn gì những người này cũng sẽ bị mài chết!
Đương nhiên, tất cả đều không liên quan tới Lâm Minh, hắn đã lặng lẽ chạy tới bên dưới Long cốt Chí Tôn!
Long cốt Chí Tôn cao trăm trượng, cắm trên đầm lầy như thanh kiếm. Phần lớn nó không ghim sâu vào trong bùn lầy, nằm ngay trước mặt Lâm Minh!
Lâm Minh sẽ không cho rằng mình có thể lặng lẽ trộm đi Long cốt Chí Tôn, sau đó im hơi lặng tiếng chạy thoát!
Hắn có thể đến đây dưới tình huống người khác không chú ý, là vì có không gian Hồng Mông che đậy khí tức toàn thân, cộng thêm tiềm hành trong đầm lầy. Đang giữa hỗn chiến, không ai có thể tra xét ra sự tồn tại của Lâm Minh.
Nhưng mà lấy đi long cốt thì khác, một cây long cốt lớn như vậy đột nhiên biến mất, đệ tử Long tộc thượng cổ cùng Tu La Vương chỉ cần không ngốc, sẽ không thể nào không thấy.
Đến lúc đó, Lâm Minh mưu đồ làm ngư ông ngồi chờ thu lưới nhất định sẽ thành mục tiêu hàng đầu bị mọi người nổi giận công kích.
Lâm Minh cũng không cho rằng thực lực của mình hiện giờ có thể ngăn cản được công kích từ một phe nào. Tu La Vương thì khỏi nói, 36 đệ tử Long tộc ngưng kết thành đại trận cũng vô cùng khủng bố, huống chi bọn họ còn thiêu đốt tinh huyết.
Tu vi quá thấp là điểm yếu mà Lâm Minh không thể bỏ qua.
Như vậy... làm sao đây?
Trong lòng Lâm Minh nháy mắt xẹt qua trăm ngàn ý tưởng, kết quả lý tưởng nhất là Tu La Vương cùng đệ tử Long tộc thượng cổ liều mạng hai bên chết chùm, Tu La Vương chết, Long tộc thượng cổ còn vài cái hấp hối, còn ba đại thị tộc thì còn đang trong vòng vây của 10 vạn ác ma Bí cảnh.
Lúc đó, Lâm Minh có nắm chắc thu lấy Long cốt Chí Tôn lập tức chạy trốn. Có chiến giáp Hồng Mông bao phủ, Lâm Minh không sợ ác ma Bí cảnh, trực tiếp đụng vào là toàn bộ thành mảnh vụn.
Nhưng đó là tình huống lý tưởng, một khi chiến sự mất cân bằng, có một phe giành được thắng lợi hoàn toàn, như vậy kế hoạch ăn trộm của Lâm Minh không thể thi hành. Thậm chí hắn có thể bị phe thắng lợi phát hiện, cuối cùng chết ở đầm lầy đen này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.