Cảm nhận được mây nguyên khí xuất hiện, Mộ Thiên Tuyết trong lòng vừa động, lúc trước tuy rằng nàng bố trí trận pháp che giấu, tuy nhiên cũng chỉ ẩn tàng được động phủ, còn nguyên khí thiên địa xao động lại rất khó che giấu được, tuy nhiên may mà trên viên tinh cầu này cũng không có người nào lợi hại, chỉ cần không xuất hiện cường giả cảnh giới Thần Quân, thì Mộ Thiên Tuyết đều có thể tiêu diệt được hết.
Diện tích mây nguyên khí càng lúc càng lớn, từ 3 dặm, 6 dặm, đến 9 dặm, 12 dặm... Mãi cho đến 18 dặm!
- Mệnh Vẫn có mây nguyên khí sáu tầng ư?
Mộ Thiên Tuyết cảm giác được đám mây nguyên khí kia, cũng có chút rung động, Mệnh Vẫn tầng chín có mây nguyên khí sáu tầng thì cũng không tính là cái gì, nhưng Mệnh Vẫn tầng tám mà đã có mây nguyên khí sáu tầng, đợi khi Lâm Minh đột phá Mệnh Vẫn tầng chín, thì diện tích mây nguyên khí e rằng còn lớn tới mức không thể tưởng tượng được.
Đúng lúc này, thân thể Lâm Minh bỗng hóa thành một luồng sáng đỏ lao ra khỏi Tử Cực Giới, trực tiếp nhảy vào trong đám mây nguyên khí, thiên địa biến sắc, gió nổi mây phun!
Trong đám mây nguyên khí này do ẩn chứa Bí cảnh pháp tắc và Hồng mông pháp tắc, nên có màu xám và đỏ thẫm đan vào nhau, khác xa so với mây nguyên khí mà các võ giả bình thường độ Cửu Vẫn ngưng kết ra.
Thân thể Lâm Minh được pháp tắc thanh tẩy trong mây nguyên khí, cũng cần thời gian không ngắn, Mộ Thiên Tuyết liền phóng thần niệm ra bốn phía, cảnh giác nhìn biến hóa chung quanh, một khi thật sự gặp phải cường giả cảnh giới Thần Quân trung kỳ, hậu kỳ, thì nàng tình nguyện cắt ngang Lâm Minh độ Mệnh Vẫn tầng tám, để cho hắn độ Mệnh Vẫn không hoàn chỉnh, thì cũng sẽ không dùng tính mạng của Lâm Minh đi mạo hiểm.
Đương nhiên, loại xác suất này là cực kỳ nhỏ bé, khi Lâm Minh xuất phát thì hành tung tuyệt đối được giữ bí mật, ngoài Nhan Nguyệt Nhi, Hỏa Liệt Thạch và một số ít người khác, những ai biết Lâm Minh đã rời khỏi Phượng tộc thượng cổ, dọc đường đi hắn còn sử dụng Linh hạm thi triển Càn Khôn Đại Na Di, sớm tới một đại giới khác trong Thần Vực rồi, lại chọn một tinh cầu mà tu vi võ giả rất thấp để tiến hành tu luyện, nếu dưới loại tình huống này mà còn gặp phải cường giả Thần Quân, thì chỉ có thể nói là vận khí hắn quá kém mà thôi.
- Ân? Vẫn có người đến đây ư!
Mộ Thiên Tuyết quay đầu nhìn về một hướng, ngoài ngàn dặm có một hòn đảo, trên hòn đảo này có một đại bang hội, bang hội khác với tông môn ở chỗ nó không có hạch tâm truyền thừa, chỉ là tổ chức tản mạn do một đám võ giả lập ra mà thôi.
Đại bang hội này thì ngang với Cửu Đỉnh Thần quốc trên Thiên Diễn Đại Lục. Tại Thần Vực có rất nhiều Thánh địa, nhưng số lượng tiểu tông môn, tiểu bang hội lại càng khủng bố hơn nữa, còn nhiều hơn cả số giọt nước trong biển rộng. Đi lại bên ngoài, đa phần đều đụng tới các tiểu tông môn, về phần các thế lực lớn như Phượng tộc thượng cổ, trong một Thần Vực đại giới cũng không có bao nhiêu, rất khó gặp được.
- Kia là cái gì?
Một võ giả Thần Hải sơ kỳ phát hiện ra nguyên khí thiên địa phía xa có dị động, lóe ra ánh sáng màu xám và đỏ.
- Là dị tượng khi thiên tài địa bảo xuất thế? Hay là dị tượng khi độ Mệnh Vẫn tầng chín như điển tịch ghi lại?
- Không giống Mệnh Vẫn tầng chín, khác với điển tịch ghi lại, hơn nữa, , Mệnh Vẫn tầng chín không phải dễ độ như vậy. Mảnh đại lục này của chúng ta đã mấy ngàn năm không có ai rồi! Theo ta thì nguyên khí thiên địa dao động mãnh liệt như vậy, chắc là do dị bảo hiện thế, đây có thể là cơ duyên của chúng ta tới rồi, đi xem thôi!
Động phủ mà Mộ Thiên Tuyết lựa chọn chính là chỗ có nguyên khí thiên địa dày đặc nhất trên tinh cầu này, như vậy sẽ rất tốt cho Lâm Minh bế quan, nhưng nơi có nguyên khí thiên địa đầy đủ nhất cũng chính là nơi mà các tông môn, bang hội dày đặc nhất, các cường giả cạnh tranh kịch liệt nhất.
Trên thực tế nơi này quả thật có nhiều thiên tài địa bảo, cũng tập hợp rất nhiều đạo phỉ.
Mà Lâm Minh độ Bát Vẫn, làm cho nguyên khí thiên địa dao động quá khổng lồ, rất nhanh đã bị ba bang hội gần đó phát hiện, liên tục có người đi tới.
Trong số những người này thì có mười mấy võ giả Thần Hải, đại đa số còn lại là võ giả Mệnh Vẫn kỳ, thậm chí còn có mấy tên tiểu bối Toàn Đan kỳ đi lịch lãm, mặc dù là tại Thần Vực thì các võ giả cảnh giới thấp vẫn chiếm đại đa số, nhất là trên tinh cầu nhỏ bé này.
- Ân? Có trường năng lượng ngăn cản!
- Là trường năng lượng do bảo vật hình thành ư?
- Công kích, đánh nát nó!
Trước khi các võ giả này đi tới, Mộ Thiên Tuyết đã dùng thế giới ý chí hình chiếu phong tỏa không gian xung quanh, làm cho bọn họ không thể tới gần được, cũng không thể dọ thám tình huống bên trong, đối với Mộ Thiên Tuyết mà nói, ngăn cản một đám người này thì rất nhẹ nhàng, mà lúc này, Lâm Minh độ Mệnh Vẫn tới gần giai đoạn chút, mây nguyên khí bắt đầu co rút lại.
Tuỷ não, xương cốt, nội tạng, cơ thể, gân da của hắn lần lượt hình thành, sau đó là làn da, lông tóc, tất cả các hạt tạo thành cơ thể hắn, bao gồm cả linh hồn thì đều được năng lượng rèn luyện liên tục, các pháp tắc mảnh vỡ được khắc trong huyết nhục cốt tủy của hắn.
Lâm Minh rốt cuộc độ xong Mệnh Vẫn tầng tám.
Hắn đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt như sinh ra hai luồng điện, thân thể nhẹ nhàng phiêu dật, mỗi một hô hấp thì hắn đều phun nạp nguyên khí thiên địa tinh thuần, từ Thất Vẫn đến Bát Vẫn, tuy rằng chỉ đề cao một tiểu cảnh giới, nhưng thực lực lại tăng lên vùn vụt, không phải chỉ là tăng lên một tiểu cảnh giới mà thôi.
Nếu hiện tại để hắn chống lại Xích Chiến Vân Mệnh Vẫn tầng tám trong Hóa Thần Kính, thì hắn có thể hoàn toàn nghiền áp đối phương!
- Không tồi!
Mộ Thiên Tuyết hiếm khi tán thưởng một câu, lại nói:
- Bên ngoài có không ít người tới, ngươi đi giải quyết một chút đi.
Nói xong, Mộ Thiên Tuyết thu hồi ý chí thế giới hình chiếu của mình, chìm vào trong Ma Phương.
Trường năng lượng bị triệt tiêu, Lâm Minh lập tức bị ba đại bang hội vây quanh.
Trong số những người này, kẻ dẫn đầu đều là Thần Hải hậu kỳ, thậm chí kẻ mạnh nhất còn đến gần cảnh giới Thần Biến, người này mặc một kiện áo giáp màu đen là Thánh khí trung phẩm, thân thể rất cường tráng.
Tên này nhìn thoáng qua tu vi của Lâm Minh, trong mắt hiện lên một luồng sáng lạnh lẽo, sát khí toàn thân phát ra, bao phủ Lâm Minh, muốn dùng uy áp cấp bậc làm cho Lâm Minh sợ hãi:
- Tiểu tử, chỉ có một mình ngươi ở trong này hay sao? Ngươi là người của bang hội nào?
Quy củ của mỗi một thế giới trong Thần Vực đều khác nhau, trên viên tinh cầu này, số lượng bang hội nhiều hơn tông môn, các võ giả trong bang hội đều do ích lợi mới kết hợp lại, bọn họ tụ tập cùng một chỗ, chủ yếu là vì đón nhận nhiệm vụ mà các đại tông môn tại tinh cầu khác phát ra, sau đó là tổ chức nhân thủ tìm kiếm Thần Vực Bí cảnh, ngẫu nhiên cũng sẽ làm cường đạo một vài phen, trên thực tế, rất nhiều đại bang hội đều là do đám cường đạo “tẩy trắng” mà dựng lên.
Hắc giáp nam nhân này không cho rằng Lâm Minh là từ tinh cầu khác tới, Mệnh Vẫn tầng tám mà dám đi lại giữa các tinh cầu thì chính là kẻ ngu ngốc, mà nhìn bộ dáng căn cơ vững chắc của Lâm Minh, có lẽ cũng không phải là kẻ ngu.
- Con bà nó, đương gia của chúng ta hỏi ngươi đấy, ngươi bị điếc à!
Thấy Lâm Minh vẫn trầm mặc không nói, mấy tên thủ hạ của hắc giáp nam nhân này nổi giận, bọn họ có mười mấy tên Thần Hải kỳ, vô cùng hùng hổ, sát khí phát ra, đối phó một võ giả Mệnh Vẫn tầng tám, đối phương không ngờ lại không lập tức quỳ xuống cầu xin tha thứ, khiến cho bọn họ rất không thoải mái.
Nên biết rằng, bọn họ chính là kẻ thường xuyên liếm máu trên đao, đều là cao thủ thân kinh bách chiến, bọn họ cực kỳ khinh thường loại đệ tử thế gia xuất thân không tồi như Lâm Minh này, nhìn thì có vẻ tu vi cao, nhưng chỉ là đóa hoa trong nhà, không chịu nổi mưa gió.
- Mẹ nó, tên ngu ngốc này, ta đoán bảo vật đã bị hắn cầm đi rồi, ta đi xử hắn, sưu hồn rồi cướp bảo vật về!
Một tên Thần Hải sơ kỳ mặt khỉ nói, hắn vốn xuất thân từ đạo phỉ, làm chuyện này thì rất quen thuộc.
Hắn nói xong lập tức động thủ, tu vi của Lâm Minh thật sự không đáng để cho hắn phải cảnh giác, nhưng hắn vừa định ra tay, Lâm Minh đã ra tay trước.
Ngay cả Phượng Huyết Thương hắn cũng không thèm lấy ra, chỉ vươn hai ngón tay, dùng ngón tay thay cho thương, một luồng thương mang đâm ra, luồng sáng màu xanh đỏ lóe ra, không có ai thấy rõ quỹ tích của luồng sáng này, chỉ nghe “phốc” một tiếng, tên nam nhân mặt khỉ kia trực tiếp bị xuyên thủng mi tâm, bắn ra một mảnh mưa máu, lập tức mất mạng.
Trong nháy mắt, mọi người đều ngây ngốc, bọn họ gần như không cảm giác được sát khí của Lâm Minh, chỉ thấy một luồng sáng lóe lên, tên nam nhân mặt khỉ kia đã chết.
Thực sự rất quỷ dị, có vài người còn hoài nghi có phải Lâm Minh vừa ra tay hay không.
- Mọi người cẩn thận, tiểu tử này không biết có bao vật công kích gì đó, có khả năng chính là bảo vật làm cho nguyên khí thiên địa dao động khi nãy, chúng ta đồng loạt ra tay!
Lâm Minh đột nhiên đánh chết một người, hắc giáp nam nhân cũng rất kinh ngạc, tuy nhiên hắn không có chút hoảng hốt nào, hắn không tin Lâm Minh có loại thực lực này, nhất định có ẩn tình khác, nếu bị một thứ chưa tìm hiểu rõ dọa chạy, kết quả thực sự là mình bị lừa, thì hắn sẽ mất hết mặt mũi, hơn nữa tu vi hắn đã đến gần Thần Biến kỳ, một kích đánh chết nam nhân mặt khỉ thì hắn cũng có thể thoải mái làm được, nên căn bản không e ngại Lâm Minh chút nào.
Mười mấy tên cường giả Thần Hải đồng loạt ra tay, còn có mấy tên võ giả Mệnh Vẫn tầng tám cũng tham gia, về phần thiên tài Cửu Vẫn, tại Thần Vực thì cũng không phải là rau cải trắng, không thể xuất hiện tại địa phương nhỏ bé như thế này được.
- Xem ra các ngươi làm cường đạo quen rồi, công pháp, ý cảnh khác biệt lớn như vậy, một đám đám ô hợp, cặn bã của Thần Vực, hôm nay ta sẽ thay trời hành đạo.
Đối mặt với mười mấy tên cường giả Thần Hải này, vẻ mặt Lâm Minh lạnh lùng, mười ngón bắn ra, trong nháy mắt phát ra mấy chục luồng thương mang, những thương mang này đều mang màu xanh da trời, trong đó ẩn chứa ý cảnh sinh sôi không ngừng, một luồng chân nguyên này có thể hủy diệt luồng chân nguyên khác có lực lượng lớn hơn nó mấy lần!
Mà những cường giả Thần Hải này có thiên phú còn kém hơn cả đệ tử Hỏa Điểu Điện kém cỏi nhất trong Phượng Minh Cung, tên hắc giáp nam nhân mạnh nhất kia cũng chỉ có thiên phú ngang với Dương Vân mà thôi.
Chân nguyên hộ thể của họ giống như tờ giấy mỏng trước công kích của Lâm Minh, dễ dàng bị xuyên thủng.
Phốc phốc phốc...
Mưa máu bắn ra, mười mấy cường giả Thần Hải chết hơn phân nửa, Mệnh Vẫn tầng tám thì chết toàn bộ, còn lại cũng bị trọng thương, có luồng thương mang còn xuyên thủng cả vài người!
- Đây... đây là...
- Yêu quái a!
Các võ giả may mắn sống sót thì đã bị dọa vỡ mật, tên hắc giáp nam nhân cầm đầu kia lại mang sắc mặt trắng bệch, toàn thân run rẩy, lần này hắn đã thấy rõ, Lâm Minh không phải mượn Thánh khí nào để công kích cả, mà hắn chân chính phát ra chân nguyên giết địch, chỉ là lực khống chế của hắn đã đạt tới trình độ khủng bố, cho nên hắn không lãng phí chút chân nguyên nào cả!
Vừa rồi giết chết tên nam nhân mặt khỉ kia, hắn không tản ra chút sát khí nào, đó là do sát khí chính là lực trường do sát niệm ý chí của võ giả hình thành, nếu nhằm vào một vài đối thủ nhỏ bé không đáng kể, ví dụ như một người đạp chế một con kiến, sẽ không phát ra sát khí. Nói cách khác, trước mặt Lâm Minh, tên nam nhân mặt khỉ kia chính là một con kiến, cho tới bây giờ, đối mặt với một vài võ giả Thần Hải hậu kỳ, thì Lâm Minh mới hiện ra sát khí.