Khi Lâm Minh đi vào đại điện của Tinh La tiền trang, vài tên võ giả trẻ tuổi cũng đã chú ý tới Lâm Minh.
- Người kia... có thấy không?
Một thanh niên dùng chân nguyên truyền âm nói.
- Di? Khí tức không tồi, cảm giác như vậy hẳn là thiên tài do đại tông môn hoặc đại gia tộc bồi dưỡng ra.
Một thanh niên áo trắng cầm chiết phiến phe phẩy, chậm rãi nói, hắn chú ý tới tu vi Mệnh Vẫn tầng chín tu vi của Lâm Minh, hơn nữa còn là người nổi bật trong số Cửu Vẫn, người như vậy hơn phân nửa xuất thân từ đại tông môn.
- Ân? Hắn vào bên trong, nội điện của Tinh La tiền trang chính là chỗ khách nhân cấp tam tinh gửi tiền và tồn trữ Tử Dương tinh a, thanh niên kia quả nhiên đến từ thế lực lớn.
- Ha ha, Giang thiếu nói đùa, ngoài vài siêu cấp thế lực ra, còn thế lực lớn nào cũng không so được với Giang gia các ngươi a, về phần khách hàng cấp tam tinh, Giang thiếu đã được cấp từ rất sớm rồi...
Vài người này ha ha bàn luận, tuy rằng bọn họ chỉ dùng chân nguyên truyền âm, nhưng vẻ mặt và ánh mắt lại không có kiêng dè nào, tất nhiên đã bị Lâm Minh nhận ra, hiển nhiên bọn họ nhắc tới mình.
Sau khi Lâm Minh tiến vào Tinh La tiền trang thì còn có ý tản ra một luồng khí tức cường giả, tại Viễn cổ Đế đô tràn ngập cường giả này, biểu hiện ra một chút thực lực và bối cảnh thì có thể tránh đi một vài phiền toái không đáng có, làm việc gì cũng sẽ thuận lợi hơn một chút.
Ví dụ như nội điện Tinh La tiền trang này, người có cách ăn mặc tầm thường, tư chất bình thường mà muốn tiến vào thì sẽ bị ngăn lại, cần phải đưa ra chứng minh tài lực nhất định thì mới được, nếu không thì sẽ không được cho đi vào. Nhưng những người trẻ tuổi thoạt nhìn có thiên phú không tồi thì lại có thể trực tiếp tiến vào.
- Vị công tử này muốn dùng Chân Võ phù văn tồn trữ Tử Dương tinh, Xích Dương Đan, hay là tồn trữ tài vật khác vậy?
Lâm Minh vừa mới tiến Tinh La tiền trang, đã có một nữ nhân dịu dàng tới đón, nàng mặc bộ đồng phục của Tinh La tiền trang, có một loại gợi cảm riêng.
Tại Thần Vực, đồng tiền thông dụng thì có vài loại, chủ yếu nhất là Tử Dương thạch và đan dược.
Tác dụng của thứ đầu tiên thì không cần phải nói, nó là năng lượng thạch để vận chuyển trận pháp, khởi động Linh hạm, tiến vào Bí cảnh Dị Giới, thứ còn lại chính là nhu yếu phẩm để cho các đại tông môn bồi dưỡng đệ tử.
Về phần Xích Dương Đan thì lại là thứ cực kỳ thường dùng trong số các loại đan được, có giá bằng một viên Tử Dương tinh, cũng chính là 1 vạn Tử Dương thạch.
Để thuận tiện tính toán, một vài tiền trang lớn sẽ đổi một viên Tử Dương tinh, hoặc một viên Xích Dương Đan thành một tiêu chuẩn tiền tệ ngang giá, ví dụ như Chân Võ phù văn của Tinh La tiền trang.
- Lấy đồ trước đây gửi tại đây!
Lâm Minh bình tĩnh nói.
- Vậy công tử muốn lấy thứ gì vậy? Đã gửi tại đây bao lâu rồi? Ta lập tức đi lấy ra cho ngài.
Nữ nhân này cười khanh khác, cực kỳ quyến rũ.
Lâm Minh nói ra mã số, trong mã số này cũng mang theo cả tin tức thời gian nữa, nghe thấy vạy, nữ nhân này hơi ngạc nhiên, vậy mà lại đã được gửi 5 vạn năm rồi.
Mặc dù đối với những lão quái vật kia mà nói, gửi tại đây 5 vạn năm thì cũng không phải là quá lâu, dù sao đa số bọn họ đều lưu giữ những thứ tận mấy ngàn năm mới dùng đến.
- Mời đi theo ta.
Nữ nhân này lấy ra một trận bàn, điều chỉnh một chút phù văn trên trận bàn, trận bàn lập tức phát ra ánh sáng chói mắt, bao phủ nữ nhân và Lâm Minh đi tới một tiểu thiên thế giới độc lập, trong tiểu thiên thế giới này được bố trí một Pháp trận phong ấn khổng lồ, mà bảo vật năm đó Mộ Thiên Tuyết gửi tại đây cũng được nằm trong Pháp trận phong ấn tại tiểu thiên thế giới này, trận pháp của Tinh La tiền trang đều do cường giả cấp Giới Vương bày ra, cho dù cường giả cấp Thánh chủ tới tiểu thiên thế giới này thì cũng đừng mơ tưởng phá vỡ nó được.
- Mời đưa vào mật mã trận văn.
Nữ nhân chỉ vào trận bàn bên ngoài trận pháp, trên bề mặt có các loại trận văn phức tạp, số loại đã trận văn hơn một ngàn loại, một chuỗi mật mã có thể cất chứa hai mươi mấy trận văn, có vô số loại tổ hợp sắp xếp, không biết mật mã thì căn bản cũng đừng nghĩ tới việc mở ra.
Lâm Minh dựa theo mật mã mà Mộ Thiên Tuyết nói từ trước, lựa chọn 22 trận văn, dựa theo trình tự đặc biệt mà sắp xếp, rắc một tiếng vang lên, một góc Pháp trận bị mở ra, sau đó, một Tu Di Giới phong cách cổ xưa được bắn ra ngoài, dừng trong tay Lâm Minh.
Đây chính là tài phú mà năm đó Mộ Thiên Tuyết gửi tại Tinh La tiền trang.
Lâm Minh dùng cảm giác đảo qua, một ngọc giản đỏ như máu lập tức đập vào mắt hắn, ngọc giản này cực kỳ đặc biệt, nói là ngọc giản nhưng kỳ thật nó không giống như dùng ngọc thạch tạo thành, mà giống một miếng Huyết Cốt tạo thành, các hoa văn màu đỏ trên ngọc giản giống như mạch máu, kinh mạch vậy.
Không hề nghi ngờ gì nữa, đây chính là ngọc giả Thương Khung Bá Điển!
Lâm Minh chỉ dùng cảm giác liên hệ thôi mà đã có cảm giác huyết mạch tương liên với nó rồi, đây là do hắn đã tu luyện một phần Thương Khung Bá Điển.
Ngoài ngọc giản ra, trong Tu Di Giới còn có mấy chiếc hộp, những chiếc hộp này đều chứa các tinh tạp chỉnh tề, những tinh tạp này đều được khắc trận văn bên ngoài, tượng trưng cho 1 vạn Chân Võ phù văn, lấy ra Tinh La tiền trang thì có thể lập tức đổi được 100 triệu Tử Dương thạch, hoặc là 10 ngàn Xích Dương Đan.
Lâm Minh đếm qua một chút, có khoảng 3600, 3700 tấm tinh tạp, cũng chính là 360, 370 tỉ Tử Dương thạch, cộng thêm tài phú lúc trước, lúc này Lâm Minh đã có tổng tài sản lên tới 500 tỉ.
- Ân? Thiếu hơn một nửa tài phú...
Mộ Thiên Tuyết đếm số tinh tạp trong hộp, lập tức ngẩn ra, ngay sau đó dường như nàng nghĩ tới cái gì đó, thở dài một hơi.
- Hẳn là Nguyệt Nhi đã sử dụng hơn một nửa tài phú kia rồi, cũng chỉ có nàng mới biết mật mã, vì sao nàng lại cần dùng gấp số tài phú này vậy? Là để đột phá cảnh giới hay sao?
Trong lòng Mộ Thiên Tuyết khó có thể bình tĩnh được, nàng vẫn rất nhớ muội muội, không tìm thấy muội muội, nàng luôn cảm thấy trong lòng vắng vẻ, ngoiaf cô cô ra, muội muội của nàng chính là thân nhân duy nhất.
- Không biết hiện tại nàng ở nơi nào, đang làm cái gì...
Lâm Minh nói:
- Mộ cô nương, không cần lo lắng, Thần Vực tuy lớn, nhưng nếu vào một ngày kia, chúng ta có thể thành lập Thiên Vũ Thánh địa một lần nữa, thậm chí giết chết Thiên Minh Tử, vậy thì danh tiếng của Thiên Vũ Thánh địa sẽ có thể truyền khắp Thần Vực, đến lúc đó, muội muội của Mộ cô nương tất nhiên sẽ tới tìm chúng ta.
- Ân... chỉ hy vọng như thế đi.
Mộ Thiên Tuyết gật gật đầu, nhưng không biết vì sao, trong lòng nàng luôn có một loại cảm giác bất an.
- Lâm Minh, thu lại tất cả đồ vật đi, nếu chúng ta đã tới Viễn cổ Đế đô, vừa đúng lúc làm chuẩn bị cuối cùng cho ngươi trùng kích Thần Hải, nếu có thể, ta muốn để ngươi trước khi đạt tới Thần Hải, lại mở ra một cửa nữa, là Sinh Môn, sau khi Thần Hải, lại thử mở ra Tử Môn. Sau đó, chính là Đạo Cung Cửu Tinh, nếu ngươi thật sự có thể phá được Đạo Cung Cửu Tinh, đó chính là sáng tạo kỳ tích rồi!
- Trước khi đạt tới Thần Hải, lợi mở ra một cửa nữa ư?
Lâm Minh đột nhiên sửng sốt, dựa theo Thương Khung Bá Điển ghi lại, cho dù là vào thời đại thái cổ, pháp tắc thiên địa của Thần Vực còn chưa thay đổi, pháp thể song tu còn có thể tu luyện được, nhưng muốn trước Thần Hải mà mở ra cửa thứ bảy thì cũng phi thường không dễ dàng.
- Ân... Vốn là không có khả năng, tuy nhiên khi ngươi độ Cửu Vẫn thiên kiếp, đã mượn thiên kiếp lực xông phá sinh tử huyền quan, lại dùng hắc châu thần kỳ kia để cải thiện thể chất, trong cơ thể còn lưu lại rất nhiều lực lượng của long cốt xá lợi, lại làm cho ta có một loại cảm giác muốn thử cho ngươi phá Sinh Môn!
- Cửu Vẫn là cảnh giới quan trọng nhất trong đời một võ giả, bởi vì tại Cửu Vẫn sẽ gieo xuống Hạt giống thế giới, hạt giống tốt hay xấu sẽ quyết định tới thành tựu trong tương lai, tuy nhiên tuy rằng đã gieo được hạt giống rồi, nhưng bồi dưỡng nó như thế nào cũng rất quan trọng, nếu ngươi có thể trước khi Thần Hải mà đánh hạ một tầng căn cơ nữa, như vậy một khi Hạt giống thế giới nảy mầm, hình thành thế giới trong cơ thể, thì thế giới của ngươi sẽ lớn hơn của võ giả bình thường rất nhiều, cũng chắc chắn hơn rất nhiều!
- Mộ cô nương muốn luyện chế Trường Sinh Huyền Đan ư?
Lâm Minh tất nhiên nhớ rõ kế hoạch ban đầu của Mộ Thiên Tuyết, trong Thương Khung Bá Điển có ghi lại phương pháp mở ra Sinh Môn, Tử Môn, chính là phối hợp hai loại đan dược, dùng để tấn công Sinh Môn là Trường Sinh Huyền Đan, mà tấn công Tử Môn chính là Tịch Diệt Huyền Đan.
Phương pháp luyện đan cũng được ghi lại trong Thương Khung Bá Điển, tuy nhiên bất kể là Trường Sinh Huyền Đan hay là Tịch Diệt Huyền Đan, thì cũng đều không phải là thứ mà võ giả Mệnh Vẫn có thể chịu đựng được, đương nhiên, Lâm Minh lại khác, thân thể hắn liên tục trải qua thiên kiếp rèn luyện, còn có hắc châu, long cốt xá lợi cải tạo, đã cường hãn đến mức khó tin, tuy rằng còn kém hơn Thần thú một chút, nhưng quét ngang những thái cổ hung thú kia vẫn không có bất kỳ vấn đề gì.
Lâm Minh cùng Mộ Thiên Tuyết đang trao đổi, đã đi tới gần các trẻ tuổi tuấn kiệt khi nãy gặp tại cửa vào Tinh La tiền trang kia, những lão Quản gia phía sau bọn họ đều là cường giả cảnh giới Thần Quân hậu kỳ.
Một người cầm trong tay chiết phiến cười nói với Lâm Minh:
- Vị huynh đài này, không biết xưng hô như thế nào? Xuất thân từ thế lực nào, gia tộc nào vậy? Bỉ nhân là Giang Vũ, có thể làm quen một chút được không?
Người trẻ tuổi tên là Giang Vũ này thấy Lâm Minh có thân phận thần bí, tài phú và thiên phú đều hơn xa các thanh niên tầm thường khác, liền sinh ra ý định kết giao.
Đối với đệ tử đại gia tộc mà nói, phát triển thực lực bản thân là cực kỳ trọng yếu, bởi vì điều này liên quan đến quyền thừa kế vị trí gia chủ trong tương lai, làm quen nhiều bằng hữu một chút thì luôn là điều tốt.
Vốn Lâm Minh còn muốn từ chối, nhưng nghĩ lại thì mình vừa mới đến Viễn cổ Đế đô, không quen chỗ này, muốn mua tài liệu luyện chế Trường Sinh Huyền Đan thì cũng không dễ dàng, nếu làm quen được với đệ tử đại gia tộc thì rất nhiều chuyện sẽ thuận tiện hơn nhiều.
Vì vậy, Lâm Minh liền chắp tay nói:
- Tại hạ Lâm Minh.
- Lâm Minh…!
Giang Vũ nhớ lại một phen, tại Viễn cổ Đế đô cũng không có đại gia tộc nào họ Lâm, xem ra Lâm Minh này hơn phân nửa là đến từ đại gia tộc nơi khác, tới Viễn cổ Đế đô để lịch lãm.
Hai người bắt chuyện vài câu, khi liên quan đến lai lịch của Lâm Minh thì Lâm Minh đều nói lờ mờ, tất nhiên Giang Vũ cũng nhìn ra Lâm Minh không muốn tiết lộ quá nhiều về thân phận, nên cũng không hỏi nữa, ngược lại hắn rất sảng khoái nói ra Giang gia của mình tại Viễn cổ Đế đô này.
Giang gia là một siêu cấp gia tộc đã truyền thừa mấy ngàn vạn năm, ngang với tông môn cấp Thánh địa đỉnh cao, trong gia tộc có cường giả Thánh chủ đỉnh phong tọa trấn, thực lực cường đại hơn xa Tiêu Dao Đảo.
Là siêu cấp gia tộc có tổng bộ tại Chân Võ đại thế giới, đương nhiên Giang gia không thể thiếu con đường kinh thương, điều này càng làm cho Lâm Minh hứng thú hơn, hắn đi thẳng vào vấn đề, nói:
- Thì ra là Giang gia thiếu gia, tại hạ có một chút tài liệu, đang muốn mua tại Viễn cổ Đế đô, không biết Giang huynh có thể hỗ trợ được không?