Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1170: Xuất quan




Rắc rắc!
Trong trung thiên thế giới, kén lớn vỡ ra, Lâm Minh cưỡi gió mà ra. Lúc này hắn đã thay một thân đồ trắng do năng lượng ngưng tụ, quần áo như tuyết, khí chất xuất trần.
Sau khi đột phá Thần Hải, hơi thở của Lâm Minh càng thêm thu vào trong, sắc bén vốn ẩn chứa trong hai mắt hắn đều dần dần giấu đi, lại trở nên dịu dàng. Nếu nói trước kia Lâm Minh là một cây trường thương hàn quang ngùn ngụt, như vậy hiện tại giống như là trường thương bị để vào trong hộp. Bề ngoài nhìn như bình thường kỳ thật hơi thở thu lại. Một khi bùng nổ, long trời lở đất.
- Lâm Minh, vào tiểu thiên thế giới của ngươi!
Mộ Thiên Tuyết nói xong hóa thành một vệt sáng chìm vào trong thân thể Lâm Minh. Mà Lâm Minh cũng theo như lời Mộ Thiên Tuyết nói, mở rộng tiểu thiên thế giới của mình, cho Mộ Thiên Tuyết tiến vào trong đó.
Cảnh tượng thay đổi, hai người liền đi vào trong tiểu thiên thế giới trong cơ thể. Nơi này một vùng hoang vắng, chỉ có mặt đất trống trải cùng bầu trời yên lặng. Trong trời đất các loại nguyên khí đang du đãng không mục đích, hình thành đủ loại đồ án xinh đẹp.
Những nguyên khí trời đất này chính là vô số đoàn nguyên khí hấp thu từ bên ngoài vào khoảnh khắc Lâm Minh thành tựu Thần Hải. Hiện tại những đoàn nguyên khí này hội tụ vào trong thế giới của Lâm Minh, sẽ trở thành một bộ phận thế giới lực của hắn. Ngày sau khi hắn chiến đấu là có thể trực tiếp điều động những năng lượng này tiến hành chiến đấu.
Đây chính là nguyên nhân thực lực cường giả Thần Hải cường đại hơn Mệnh Vẫn một đoạn lớn. Bởi vì bọn họ chiến đấu có thể có lực lượng của một thế giới chống đỡ cho mình. Hiện giờ Lâm Minh vừa phá Thần Hải, thực lực tự nhiên cũng tăng tiến vùn vụt!
Hơn nữa bởi vì Đại Thiên Thế Giới Đan, Lâm Minh mới phá Thần Hải liền trực tiếp vững vàng tiến vào Thần Hải sơ kỳ, khoảng cách đỉnh cao cũng không xa. Tốc độ đề cao thực lực này quả thật nhanh hơn nhiều so với võ giả bình thường.
Ý niệm của Mộ Thiên Tuyết tùy ý quét ra ngoài, rất nhanh liền nhìn khắp tiểu thiên thế giới của Lâm Minh một lần, trên mặt lộ ra vẻ vừa lòng:
- Lâm Minh. Ngươi mới thành Thần Hải, tiểu thiên thế giới trong cơ thể dọc ngang 800 dặm, còn lớn hơn thế giới trong cơ thể một số cường giả Thần Hải hậu kỳ tương đối yếu!
- Chỉ lớn hơn thế giới trong cơ thể cường giả Thần Hải hậu kỳ tương đối yếu?
Lâm Minh hơi hơi ngạc nhiên, dường như cũng không hài lòng đối với đánh giá này. Nội tình hùng hậu, cơ sở vững chắc cộng thêm Đại Thiên Thế Giới Đan. Sau khi Lâm Minh phá Thần Hải, thế giới trong cơ thể nếu như không vượt xa võ giả cùng tuổi, như vậy không bằng cắm đầu chết cho xong. Mà hiện tại nghe ý tứ của Mộ Thiên Tuyết, cũng chỉ là vượt qua cường giả Thần Hải hậu kỳ “Tương đối yếu”, Lâm Minh đương nhiên không hài lòng.
Mộ Thiên Tuyết mỉm cười nói:
- Vậy ngươi còn muốn thế nào. Độ lớn của thế giới trong cơ thể quyết định sự mạnh yếu cơ sở chân nguyên của võ giả Thần Hải. Hiện tại diện tích của thế giới trong cơ thể ngươi đã đuổi kịp và vượt qua võ giả Thần Hải hậu kỳ tương đối yếu. Đổi một loại cách nói, đó chính là dứt bỏ các mặt khác không nói, chỉ luận riêng tu vi đã không kém võ giả Thần Hải hậu kỳ bình thường. Như vậy nếu cộng thêm pháp tắc, chiến linh, Thần Võ vô thượng, pháp thể song tu, chân nguyên ngưng đọng... của ngươi, bọn họ so với ngươi đã giống như con kiến.
- Thì ra là thế...
Lâm Minh bừng tỉnh hiểu ra. Hóa ra diện tích của thế giới trong cơ thể vượt qua võ giả Thần Hải hậu kỳ tương đối yếu cũng nghĩa là tu vi của hắn có thể tương đương với bọn họ.
Tu vi vẫn đều là điểm yếu lớn nhất của Lâm Minh, hiện tại tu vi đều đuổi kịp, như vậy tiêu diệt những thật đúng là không khó khăn hơn bao nhiêu so với giẫm chết con kiến.
Hơn nữa thế giới trong cơ thể Lâm Minh càng thêm vững chắc so với cường giả Thần Hải khác. Bởi vì Đại Thiên Thế Giới Đan, đã mang theo một tia thuộc tính của thế giới chân thực. Từ điểm này mà nói, cho dù là thế giới trong cơ thể cùng diện tích, thế giới lực trong thế giới của Lâm Minh có thể cất chứa cũng nhiều hơn.
- Lâm Minh, thời gian đến rồi, chúng ta xuất quan đi!
Mộ Thiên Tuyết đột nhiên nói.
- Hiện tại liền xuất quan? Không cần tu luyện thêm một hai tháng, củng cố tu vi một chút sao?
Lâm Minh hơi hơi ngạc nhiên. Hiện tại thời gian hai năm rưỡi mới trôi qua nửa năm mà thôi, thời gian còn dư dả.
- Không cần nữa. Hiện tại ra ngoài, cách đệ nhất hội võ cũng còn thời gian hai tháng. Cho dù là ngươi ở trên đường củng cố tu vi cũng đủ rồi. Thay đổi tốc độ thời gian trôi dù sao đối với lĩnh ngộ pháp tắc cũng hơi có chút ảnh hưởng. Khi không cần sử dụng thì không nên sử dụng, chúng ta hiện tại liền xuất quan!
- Được!
Lâm Minh gật gật đầu, ngay sau đó thân thể hắn bắn mạnh ra, hóa thành một vệt sáng bay thẳng hướng lối ra vùng tu luyện địa bí mật này.
Bế quan nửa năm, Lâm Minh rốt cục muốn đối mặt Thần Vực đệ nhất hội võ!
***
- Lâm thiếu hiệp, nhanh như vậy liền ra rồi? Thời gian lúc trước ngài đặt còn có hai năm.
Trong hành lang uốn khúc của phòng đấu giá đế đô, một nữ tu dung mạo khá đẹp nhìn thoáng qua bản đăng ký của Lâm Minh, lễ phép nói.
Nữ tiếp đãi của phòng đấu giá đế đô phần lớn là tu vi Toàn Đan, Mệnh Vẫn kỳ. Tuy rằng bọn họ thiên phú không tốt nhưng dung mạo lại người người xuất chúng, khí chất bất phàm. Có một số nữ tu vận khí tốt thậm chí có thể sẽ được nhân vật lớn coi trọng, rồi sau đó tuyển làm thị thiếp.
- Ta biết, giúp ta tính tiền đi.
Lâm Minh tùy ý nói, đột nhiên trong lòng thoáng động hỏi:
- Ngươi có biết nửa tháng này có chuyện gì đặc biệt liên quan đệ nhất hội võ xảy ra không?
Lâm Minh nói xong, tiện tay bắn ra, một bình đan dược võ giả Mệnh Vẫn kỳ sử dụng liền bay vào trong tay nữ tu.
Nữ tu theo bản năng đón lấy, không xem đan dược là cái gì, nhưng nàng ở phòng đấu giá công tác, chỉ ngửi mùi là có thể phán đoán ra đại khái giá trị, lập tức mừng rỡ cất đi. Ánh mắt nàng nhìn Lâm Minh cũng trở nên dịu dàng hơn:
- Thưa Lâm thiếu hiệp, mấy ngày này, báo danh đệ nhất hội võ đã bắt đầu. Lần này hạn chế báo danh Thần Vực đệ nhất hội võ rất rộng rãi, hoàn toàn bất đồng mấy lần trước...
- Ồ, có gì bất đồng?
Lâm Minh thuận miệng hỏi.
Nữ tu ngọt ngào cười nói:
- Đệ nhất hội võ trước kia, trừ hạn chế tuổi và tu vi ra còn phải hạn chế xuất thân. Tỷ như yêu cầu đệ tử Thánh địa, gia tộc cửu phẩm hoặc là truyền nhân của cường giả cấp Thánh chủ. Mỗi lần hội võ trước kia, Thần Vực đều sẽ phân phối danh ngạch cho mỗi một Thánh địa, rất nhiều tông môn bát phẩm thượng tầng thậm chí đều không nhất định có thể được chia danh ngạch. Trừ phi có thể tìm được cường giả cấp Thánh chủ trở lên đề cử mới được. Cho nên không ít võ giả tán tu căn bản vô duyên tham gia.
Nghe nữ tu này nói như vậy, Lâm Minh đầu tiên là ngạc nhiên rồi sau đó hiểu được. Thần Vực đệ nhất hội võ đem tất cả tán tu chặn ở ngoài cửa nghe ra dường như không công bằng, nhưng hẳn cũng là một cử chỉ bất đắc dĩ. Nếu như không hạn định tiêu chuẩn báo danh, như vậy võ giả tham gia chỉ sợ phải dùng trăm tỉ để tính. Nhiều người như vậy, làm thế nào an bài trận đấu?
Cho nên chỉ có thể cho tông môn đủ cân lượng đề cử đệ tử bổn môn, như vậy người chọn ra đều có vài phần thực lực. Trình độ bình quân của bọn họ hơn xa không phải võ giả tán tu có thể sánh bằng.
Kỳ thật bình tâm mà luận, võ giả tán tu đã không có môn phái lại không có sư phụ cấp Thánh chủ trở lên, khả năng muốn giành được thành tích nổi trội trong đệ nhất hội võ thật sự không cao. Ngay cả loại quái thai như Lâm Minh kỳ thật cũng là Thánh địa xuất thân.
Trong lòng Lâm Minh rất nhanh xẹt qua ý niệm này, hắn hỏi:
- Nghe ý tứ của ngươi, hiện tại quy tắc báo danh thay đổi rồi sao?
- Đúng vậy... Lần này hội võ chỉ hạn chế tuổi, tu vi, không hạn chế xuất thân cũng không cần danh ngạch đề cử. Tất cả thiên tài đều có thể tham gia.
- Ồ?
Lâm Minh ngẩn ra. Điều kiện rộng rãi như vậy? Như vậy người báo danh còn không phải nhiều đến không thể tưởng tượng? Loại sự kiện long trọng này, một ít tuấn kiệt trẻ tuổi tu vi vừa mới đủ tiêu chuẩn, cho dù biết rõ đi cũng chỉ là góp đủ số, nhưng là sẽ tranh nhau đi kiến thức một phen!
Dù sao mấy ngàn năm một lần, vừa khéo gặp phải sao có thể không tham dự?
- Vậy hiện tại có bao nhiêu người báo danh?
Lâm Minh hỏi.
Nữ tu nghĩ nghĩ, nói:
- Nghe nói hiện tại toàn bộ Chân Võ giới đã có 150 tỉ thiên tài báo danh rồi. Mà cách ngày hết hạn báo danh còn có hai tháng nữa. Phỏng chừng đến lúc đó, số người báo danh còn tăng lên vài lần.
- Cái này...
Cho dù Lâm Minh sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng khi biết được kết quả vẫn hít một hơi khí lạnh.
Một giới lớn của Thần Vực 150 tỉ, 3000 giới lớn chính là 45 vạn tỉ. Cộng thêm một ít trung, tiểu thế giới. Số lượng này cũng quá khủng bố rồi nhỉ!
Hơn nữa, đây còn chỉ là số người báo danh trong nửa tháng!
Thật sự đến khi đệ nhất hội võ bắt đầu tranh tài, ít nhất 1, 2 triệu tỉ tuấn kiệt trẻ tuổi. Muốn cho nhiều người như vậy tỷ thí, thật sự quá khó khăn. Không nói gì khác, chỉ riêng đem một triệu tỉ thiên tài này tụ tập cùng một chỗ đã là một công trình khổng lồ. Ít nhất cần phải điều động 10 tỉ Linh hạm. Cho dù là hai vị Thiên Tôn Thần Mộng, Hạo Vũ của cải phong phú mấy, nhân thủ nhiều mấy đi nữa muốn tổ chức hội võ quy mô như vậy đều lực bất tòng tâm.
Cho dù là tổ chức được, lại đi nơi nào kiếm sân bãi lớn như vậy? 1 triệu tỉ người, một tinh cầu siêu cấp đứng kín đều không đủ chỗ.
Nếu không đoán sai, hẳn là tại chỗ tiến hành đấu sơ tuyển, chia thành từng khu thi đấu. Tỷ như viễn cổ đế đô chính là một khu thi đấu, trước tuyển ra người xuất sắc, rồi tiếp tục chọn lựa. Từng vòng từng vòng một. Nếu thật sự tỷ thí như vậy, không biết phải tỷ thí bao nhiêu vòng. Hơn nữa đây gần như là không có khả năng làm được hoàn toàn công bằng công chính. Dù sao có khu thi đấu cao thủ nhiều như mây, có khu thi đấu thì căn bản không lợi hại bao nhiêu. Phân phối danh ngạch như thế nào chính là một vấn đề lớn.
Lâm Minh nghĩ vậy, lên tiếng hỏi:
- Có phải là chia khu thi đấu hay không? Như vậy người ở viễn cổ đế đô báo danh có phải là sẽ tiến hành tỷ thí ngay tại viễn cổ đế đô?
Lâm Minh hỏi vậy, mà nữ tu mỹ mạo kia lại lắc lắc đầu:
- Dường như không phải như thế, nghe nói là tất cả người dự thi cùng tỷ thí một lượt.
- Cùng tỷ thí? Làm sao có thể?
Lâm Minh cảm giác không thể tưởng tượng. Hai vị Thiên Tôn thần thông quảng đại mấy cũng không làm được điểm này hả.
- Mọi người đều nói như vậy, hẳn là không sai được. Hơn nữa địa điểm thi đấu khá đặc thù... là Thần Mộng giới.
Nữ tu khẳng định nói.
Lâm Minh vẫn là không thể lý giải. Nửa tháng trước, lời nguyên gốc của thanh âm thật lớn vang vọng toàn bộ viễn cổ đế đô kia chính là:
- Ba tháng sau Thần Vực 3000 giới đệ nhất hội võ, cử hành ở Thần Mộng giới. Do Hạo Vũ Thiên Tôn, Thần Mộng Thiên Tôn liên thủ tổ chức. Tất cả tuấn kiệt trẻ tuổi của Thần Vực đều có thể tham gia!
Thần Mộng giới không phải chính là địa bàn của Thần Mộng Thiên Tôn sao. Nhưng một triệu tỉ thiên tài làm sao có thể tổ chức được nổi?
Lâm Minh đang nghĩ vậy, đột nhiên Mộ Thiên Tuyết nói:
- Lâm Minh, ta hoài nghi Thần Mộng giới ở đây không phải là Thần Mộng giới trong Thần Vực 3000 giới, mà là Thần Mộng Thiên Tôn với Thần Võ vô thượng của hắn làm pháp tắc, thành lập thế giới đặc thù Thần Mộng giới!
- Hả? Thế giới dùng Thần Võ vô thượng pháp tắc thành lập lên?
Lâm Minh sửng sốt trong lòng, khó tin nhìn về phía Mộ Thiên Tuyết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.