Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1246: Lâm Minh VS U Vô Tận




- Tử kiếm khách gặp chuyện gì vậy?
- Hắn đang leo loạn, căn bản không đi thẳng tắp.
Người trên thính phòng đều chú ý tới dị thường của Tử kiếm khách, hắn đã bị bốn người kia bỏ rất xa rồi.
- Đại sư huynh, ngươi làm sao vậy, tỉnh lại a!
- Đại sư huynh, kiên trì lên.
Người của Thánh địa chỗ Tử kiếm khách đều lo lắng hô to, nhưng mà tiếng la của bọn họ, Tử kiếm khách lại hoàn toàn không nghe được.
Hắn ướt đẫm mồ hôi, ánh mắt đã mê mang, ý thức đã hoàn toàn mơ hồ.
- Máu... Tay ta nắm chính là máu? Ta dường như đang leo ở trong huyết trì. Không có điểm cuối, không có giới hạn...
Tử kiếm khách cảm giác mỗi một bước mình leo lên đều giống như chụp vào núi đao, bàn tay, hai chân đều trở nên đau đớn.
Thể lực của hắn tiêu hao đến mức tận cùng, toàn thân dường như cõng lên vạn cân, dường như chết ngay lập tức vậy.
Hắn chỉ dựa vào một cỗ ý niệm, mạnh mẽ cầm lấy thứ mình cầm, mỗi một bước vô lực trèo lên.
Tử kiếm khách hoàn toàn mất đi ý thức, trong nháy mắt năng lượng đình chỉ lưu chuyển, thân thể hắn không chịu nổi áp lực cực lớn bậc thứ 31, xương ngón tay trực tiếp gãy. Võ giả hệ thống Tụ nguyên, bản thân thân thể đã rất yếu ớt, không có năng lượng bảo hộ, căn bản không chịu nổi tấn công.
Máu tươi loang lổ rơi xuống, Tử kiếm khách từ trên vách đá té xuống.
Một cỗ năng lượng, cầm chân Tử kiếm khách, hắn hoàn toàn thất bại!
- Tử kiếm khách cũng thất bại! Hắn là người thứ ba đi lên bậc thứ 22, không ngờ không thể leo lên bậc thứ 31!
- Trời ạ, bậc này độ khó lớn lắm! Vậy bậc thứ 32, 33 là người có thể đi lên sao?
Vốn rất nhiều người nghĩ Tử kiếm khách tuy rằng không bằng U Vô Tận, nhưng mà thực lực cũng gần như đám người Long Nha, Lâm Minh. Nhưng hiện tại mới biết được, chênh lệch lại lớn như vậy.
- Bốn người bọn họ đã sắp lên rồi.
- Lâm Minh, Long Nha, U Vô Tận dẫn đầu, Kiếm Vô Huyết rời về phía sau một chút, đây có thể đại biểu cho chênh lệch thực lực của bọn họ không?
- Chưa chắc, khảo nghiệm thực lực chân chính vẫn là thực chiến, Phong Thần Đài là khảo nghiệm tổng hợp tu vi và tiềm lực của bọn họ mà thôi.
- Xem ra bốn người này đều có thể lên rồi, bốn người bọn họ sắp giao thủ rồi.
- Thật là chờ mong a. Bất kể là hai người nào, đều là một trận long tranh hổ đấu!
- Này, hai vị này!
U Vô Tận nhìn về phía Lâm Minh và Long Nha, cảm giác khó có thể tin,
- Hai người bọn họ làm sao lại leo nhanh như vậy. Ta gần như toàn lực ứng phó rồi. Cũng chỉ miễn cưỡng giữ được một tốc độ theo chân bọn họ.
- Hay là hai người bọn họ miễn dịch với uy áp linh hồn?
Tưởng tượng ra lời nói của Tiêu Đạo Tử lúc trước, Phong Thần Đài không đơn giản là khảo nghiệm mức độ tu vi và chân nguyên thâm hậu, còn là khảo nghiệm ý chí, tiềm lực và một ít nhân tố tổng hợp. U Vô Tận liền cảm thấy có chút chói tai.
Hắn tự tin thực lực và mức độ chân nguyên thâm hậu của mình đều ở trên Lâm Minh và Long Nha, chẳng lẽ tiềm lực không bằng đối phương, cho nên hai người mới trung hòa được điểm này, để cho tốc độ ba người bọn họ miễn cưỡng ngang nhau?
- Tiềm lực của ta không bằng hai người bọn họ?
U Vô Tận không thể chấp nhận.
Ở trong thế giới quan của hắn, truyền nhân của Thiên Tôn mạnh hơn hắn, hắn có thể chấp nhận, dù sao thiên phú, kế thừa, tài nguyên của người ta cũng không phải là thiên tài xuất thân từ Thánh địa đại giới Giới Vương có thể so sánh được.
Nhưng tiểu thế lực, thậm chí ngựa ô từ trong bình dân cũng sàn sàn như hắn, hắn lại không tiếp thụ được!
Nên biết rằng, U Vô Tận gần 40 năm trưởng thành này, tiêu hao vô số tài nguyên, chỉ nói những tài nguyên này đã không phải Tử Dương thạch, mà là Cửu Dương ngọc.
Cửu Dương ngọc là ngọc thạch tổng hợp từ chín loại dương khí của cao thủ nửa bước Thiên Tôn trở lên, bao gồm Tử Dương tinh ở bên trong đích,. Một khối Cửu Dương ngọc, gần như tương đương 100 triệu Tử Dương tinh, cũng chính là ngàn tỉ Tử Dương thạch.
Hiện tại, U Vô Tận dùng nhiều tài nguyên như vậy, còn tập được Thần Võ vô thượng, so với hai võ giả bình dân cũng không có ưu thế quá lớn, điều này làm cho U Vô Tận làm sao tiếp nhận được, hắn có loại cảm giác những tài nguyên kia đều dùng lên người chó vậy.
- Bọn họ không có khả năng so được với ta, ta cũng không tin, bọn họ hơn phân nửa có bí pháp chống cự uy áp linh hòn, hoặc là linh hồn lực dị thường cường đại, cho nên mới có thể đạt tới tốc độ này...
U Vô Tận đoán như vậy, kỳ thật hắn đã đoán đúng hơn phân nửa.
Lâm Minh và Long Nha đều có năng lực miễn dịch đối với uy áp linh hồn rất mạnh, một người tu luyện linh hồn, một người khác là linh hồn thể đặc thù.
Sau nửa canh giờ, Long Nha là người đầu tiên leo lên bậc thứ 31 của Phong Thần Đài.
Mà sau Long Nha 20 hơi thở, U Vô Tận và Lâm Minh gần như cùng tiến lên.
Lúc này, con ngươi của Long Nha đã khôi phục lại bình thường, sắc mặt hắn vẫn tái nhợt, nhìn qua thập phần thanh tú, thật sự khó có thể tưởng tượng được, hắn là một cường giả thực lực khủng bố như thế.
- Hai người kia, tiêu hao cũng không lớn... Bọn họ khẳng định có bí pháp chống cự lại uy áp linh hồn.
U Vô Tận nhìn thấy bộ dáng Lâm Minh và Long Nha, càng khẳng định suy đoán của mình:
- Một khi đã như vậy, ta sẽ dùng thực lực tuyệt đối, đánh bại các ngươi!
Lại qua một khắc, Kiếm Vô Huyết rơi ở vị trí cuối cùng, gian nan leo lên bậc thứ 31.
Bốn người đều đã leo lên, không hề nghi ngờ, trừ bốn người bọn họ ra, sau đó không có người nào leo lên nữa.
Quyết chiến, chính là bốn người bọn họ!
- Rất kịch liệt rồi! Bốn người đều là cao thủ đỉnh cao, ai đánh với ai?
- Ta cảm giác Kiếm Vô Huyết yếu nhất, Lâm Minh và Long Nha gần như nhau, mà U Vô Tận mạnh nhất!
Biểu hiện ở bậc thứ 21, Kiếm Vô Huyết kém một ít, mà ba người bọn họ sàn sàn như nhau. Nhưng mọi người đều thấy, U Vô Tận là Thần Hải hậu kỳ, chân nguyên tu vi sâu nhất, Lâm Minh và Long Nha chỉ thắng hắn ở tiềm lực, nếu chân chính giao chiến, vẫn là U Vô Tận mạnh hơn.
- Lâm Minh này đúng là tên biến thái, hắn mới là Thần Hải sơ kỳ đỉnh phong, cũng không biết hắn làm sao tu luyện được.
- Nghe nói hắn chỉ là xuất thân từ thế lực cấp Thánh địa, vậy khiến những thiên tài Thánh địa đại giới Giới Vương kia dùng cái để hình dung?
...
Lúc này cách Phong Thần Đài mấy trăm dặm, trong một chiếc Linh hạm lơ lửng trên trời cao.
Ở trong Linh hạm, một nam nhân vĩ ngạn mặc áo bào đen rộng thùng thình, ngồi ở trên ghế Hắc Thạch rộng thùng thình, xuyên qua cửa sổ mạn tàu nhìn về phía Phong Thần Đài, khoảng cách xa xôi như thế, hắn vẫn có thể nhìn thấy tình cảnh trên Phong Thần Đài cực kỳ rõ ràng.
- Bốn người, có hai người báo danh ở Chân Võ giới ta, nhưng kỳ thật bọn họ cũng không là người của Chân Võ giới ta, càng không thuộc Chân Võ Đại Thánh địa ta, bọn họ một người là tán tu đi ngang qua, sư phụ thần bí, lai lịch không rõ, một người là đệ tử Thánh Địa đỉnh cao, nhưng mà bọn họ vẫn đứng ở trên bậc thứ 31! Mà đệ tử ta cho các ngươi tỉ mỉ bồi dưỡng, toàn bộ lại bị đào thải ở bậc thứ 27! Ta dùng Tinh La tiền trang, Phòng đấu giá đế đô làm tiền lời, làm hậu thuẫn tài lực của các ngươi, có Thần Võ vô thượng không trọn vẹn làm kế thừa, kết quả các ngươi lại cho ta một bài thi như vậy?
Nam nhân áo bào đen cực kỳ phẫn nộ, hắn đúng là đại giới Giới Vương của Chân Võ giới, kỳ thật, Chân Võ Đại Thánh địa vốn chỉ là thế lực thế giới thứ hai, không ai có thể lên bậc thứ 30 cũng là chuyện rất bình thường, nhưng hiện tại trong bốn người đứng trên bậc thứ 31, có hai người đều báo danh là người Chân Võ giới, nhưng mà lại không có quan hệ với Chân Võ giới bọn họ, điều này khiến những người này cũng không cảm thấy vinh hạnh gì.
Võ giả trước người nam nhân áo bào đen đều hết sức lo sợ quỳ rạp trên đất, căn bản không ai dám hé răng.
Nam nhân áo bào đen thở dài một tiếng:
- Hơn 100 vạn năm rồi, tài nguyên tiêu hao vô số, nếu qua tiếp 1 triệu năm, Chân Võ Đại Thánh địa ta vẫn không thể bồi dưỡng ra Giới Vương thứ hai, vậy cũng chính là số mệnh đã định sẵn, chỉ có thể như thế thôi...
Người áo bào đen lắc đầu, không nói thêm gì nữa, một mình hắn cũng có thể dẫn dắt Chân Võ Đại Thánh địa, nhưng dù sao cũng không thể chống đỡ được mãi...
Lúc này ở trên Phong Thần Đài, bốn người cũng không khai chiến, mà lại nghỉ ngơi một hồi lâu, mà thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi này lại có lợi với Kiếm Vô Huyết nhất, hắn chính là người tiêu hao nhiều nhất trong bốn người.
Bậc thứ 31 uy áp rất nặng, mặc dù là đất bằng phẳng, Kiếm Vô Huyết cũng cảm giác được thực lực của mình bị áp chế thêm bốn thành.
- Tên ăn mày này còn leo lên nhanh hơn cả ta, Phong Thần Đài đúng là quỷ dị, căn bản không có biện pháp phát huy ra kiếm chiêu của ta, lần này, lần chiến đấu này, dùng kiếm đạo của ta, ta cũng không tin, thất bại trên tay hai tên tiểu tử Thần Hải sơ kỳ và Thần Hải trung kỳ!
Kỳ thật đệ tử hạch tâm ở Thánh địa đại giới Giới Vương cố ý bồi dưỡng đi tham gia hội võ Thần Vực đệ nhất mà nói, muốn cam đoan đệ tử ở thời điểm Thần Hải hậu kỳ tham gia hội võ đệ nhất là rất dễ dàng, chỉ cần dùng kết giới thời gian hơi chút điều chỉnh thời gian một chút là được.
Cho nên đám người Xích Như Ngọc, Võ Quy Vân, U Vô Tận đều là Thần Hải hậu kỳ.
Không phải Thần Hải hậu kỳ thì sẽ chịu thiệt rất lớn, cũng chỉ có những tiểu thế lực không có tổ chức thống nhất kia, mới phái ra một đoàn đệ tử Thần Hải sơ kỳ, trung kỳ đi làm vật hi sinh, dù sao đối với bọn họ mà nói, lấy được thành tích là chuyện không có khả năng.
- Lựa chọn đối thủ của các ngươi!
Tiêu Đạo Tử sắc mặt lạnh lùng nói ra, mặt hắn dường như là Vạn Niên Băng Sơn, mặc kệ đệ tử trên Phong Thần Đài biểu hiện kinh người như thế nào, hắn đều không có phản ứng gì, dường như hết thảy điều này đều là chuyện đương nhiên, lại hoặc là nói, hiện tại độ cao bậc thứ 31, ở trong mắt Tiêu Đạo Tử thì cũng không tính là cái gì!
Tiêu Đạo Tử vừa dứt lời, mấy tỉ người liền nín thở.
Mà ở bậc thứ 31 trên Phong Thần Đài, bốn người Lâm Minh, U Vô Tận, Long Nha, Kiếm Vô Huyết đối diện nhau, trong ánh mắt bọn họ đều ẩn chứa chiến ý lành lạnh, không khí dường như nóng lên.
- Bí pháp phụ trợ linh hồn của hai người các ngươi đúng là không tồi à, dùng ở trong này đúng là chiếm tiện nghi.
U Vô Tận là người đầu tiên mở miệng nói.
- Ồ? Ngươi muốn nói điều gì?
Lâm Minh lông mày nhướng lên.
- Đừng có chối nữa, các ngươi không thể gạt được ánh mắt của ta, hiện tại là thực lực quyết đấu, dựa vào bản lãnh chiến đấu thật sự, các ngươi chọn trước, hay là ta chọn trước?
Trong giọng nói của U Vô Tận cực kỳ tự tin, dường như liệt mình vào người thống trị trong bốn người vậy.
Long Nha trầm mặc không nói, mà Lâm Minh nhếch miệng nở nụ cười,
- Ngươi đã để ta chọn trước, ta đây từ chối thì bất kính rồi, như vậy... Ta liền chọn ngươi đi!
Thương của Lâm Minh chỉ U Vô Tận!
1 động tác này dẫn tới sóng to gió lớn!
Trong bốn người, mọi người đều thấy Kiếm Vô Huyết là yếu hon một chút, chọn trước mà nói thì chọn Kiếm Vô Huyết là thích hợp nhất, nhưng Lâm Minh lại chọn người nhìn qua mạnh nhất - U Vô Tận!
- Lâm Minh này quá ngông cuồng rồi.
- Thật lợi hại!
Nhìn thấy mũi thương dày đặc của Lâm Minh, trong ánh mắt U Vô Tận hiện lên một tia sát khí:
- Ngươi rất có khí phách!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.