Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1344: Gậy ông đập lưng ông




Chương 1344: Gậy ông đập lưng ông
Phong Thần Đại Pháp với tư cách kế thừa thần võ vô thượng do Phong Thần Thiên tôn sáng lập, uy lực tự nhiên không thể nghi ngờ, sáu cao thủ Thần Quân bị trận pháp của Hỗn Nguyên linh căn cũn giật gấu vá vai, nghèo rớt dái, có cảm giác vô lực, hiện tại bị Cấm Thần Ấn phong sát, càng thêm bi thảm, bọn họ muốn giết Lâm Minh, nhưng mà trong lĩnh vực cũng khó có thể phát huy sức chiến đấu bao nhiêu!
Sưu sưu sưu!
Cấm Thần Ấn không ngừng rơi vào người sáu tên cao thủ Thần Quân, Phong Thần Đại Pháp có Phong Thần Trận Phù, vốn là năng lượng hỗn độn thôn phệ hết thảy, sáu tên cao thủ Thần Quân cảm thấy lực lượng toàn thân trôi qua, lĩnh vực hiện tại bị xé rách và khôi phục!
Chỉ cần lĩnh vực Hỗn Nguyên linh căn phục hồi như cũ, như vậy bọn họ chính là cá trong chậu, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
- Ngươi là tiểu súc sanh, ngươi muốn đồng quy vu tận với chúng ta sao?
- Ngươi tuổi còn trẻ tu luyện tới trình độ này không dễ dàng, không nghĩ tới ngươi ngu xuẩn như thế, vì hợp tác với một con yêu vật ra tay với nhân loại, người khác muốn mai táng ngươi, ngươi còn đào hầm giúp người ta, quả thực ngu không ai bằng! Chúng ta nếu như bị giết thì ngươi cũng sẽ bị yêu vật ăn thôi.
Sáu tên Thần Quân thở hổn hển.
Lâm Minh nhếch miệng mỉm cười, động tác trên tay không dừng chút nào, càng nhanh chóng đánh ra Phong Thần Ấn Quyết.
- Hợp tác với yêu vật sao? Chăng phải các ngươi cũng muốn giết ta sao? Các ngươi cho rằng Thiên Minh Đại Thánh Địa tốt hơn yêu vật sao? Các ngươi tụ tập nhiều tán tu như thế chẳng phải làm pháo hôi sao, bố trí đại trận giúp các ngươi bắt Hỗn Nguyên linh căn, các ngươi cảm giác cách làm của mình tốt hơn Hỗn Nguyên linh căn à?
- Nếu ta không ẩn dấu thực lực, hiện tại chỉ sợ đã sớm bị các ngươi tiêu diệt! Hiện tại Hỗn Nguyên linh căn đã đáp ứng với Hỗn Nguyên linh căn, chẳng lẽ ta đi hợp tác với các ngươi?
Lâm Minh nói rất đương nhiên, Hỗn Nguyên linh căn nghe cười ha hả.
- Ha ha ha ha! Tiểu huynh đệ, đã nói giữa chúng ta vốn không có mâu thuẫn gì, hoàn toàn có thể hợp tác, ta không cần một cái rễ bổn nguyên đâu, cho ngươi thì có làm sao. Để cho chúng ta cùng liên thủ với nhau tru sát sáu người này, các ngươi chết đi.
- Ngu xuẩn! Ngu xuẩn! Ngu xuẩn!
- Ah ah ah ah!
- Ta hận, ta không cam lòng!
Sáu tên cao thủ Thần Quân Cảnh điên cuồng hét lên, nhưng mà mấy ngàn Cấm Thần Ấn phong ấn huyết mạch trong người của bọn họ, chân nguyên của bọn họ chấn động càng mạnh.
Nếu như là lúc bình thường dùng tu vi của Lâm Minh tự nhiên không thể đối phó cường giả Thần Quân Cảnh. Nhưng mà bây giờ sáu người này máu huyết tiêu hao quá nhiều, đồng thời còn phải chống cự Hỗn Nguyên linh căn công kích. Bọn họ không đáp ứng được.
Mắt thấy bức tường Hỗn Nguyên ngăn cản càng dày, cơ hồ hình thành lao lugn, bao phủ sáu tên cao thủ Thần Quân.
- Ha ha ha ha a! Lĩnh vực lồng giam đã khép lại, xem ra các ngươi đã không thể phản kháng, các ngươi đã triệt để bị giết rồi, giết các ngươi như giết gà! Đều chết đi, trở thành một bộ phận của ta, các ngươi có lẽ cảm thấy vinh hạnh!
Hỗn Nguyên linh căn cười lớn, trong cơ thể có mười hai rễ cây, bay thẳng vào sáu tên cao thủ Thần Quân, mười hai rễ cây khác với mười hai rễ cây trước đó, những rễ cây này có huyết mạch đỏ tươi, là rễ cây bổn nguyên của Hỗn Nguyên linh căn.
Tế ra rễ cây bổn mạng, Hỗn Nguyên linh căn cũng tập trung cảm giác lên người Lâm Minh.
Hiện tại Hỗn Nguyên linh căn vừa mới trải qua đại chiến, chính là thời điểm suy yếu nhất, nếu như Lâm Minh vào lúc này ra tay thì nó tuyệt đối không địch lại, chỉ có thể chạy trốn, kể từ đó hấp thu sáu cao thủ Thần Quân là không có khả năng.
- Tiểu tử này, không biết thật khờ hay giả khờ, chẳng lẽ hắn đang chờ đợi lúc này ra tay sao? Tuy hắn không có khả năng đánh bại ta, nhưng ta có một trăm phương pháp bỏ chạy, chỉ cần trốn vào Ma Thủy Tùng Lâm thì hắn tuyệt đối không tìm thấy ta.
- Nhưng mà như vậy ta không có biện pháp hấp thu sáu người này, thực lực của ta muốn khôi phục lại không biết năm nào tháng nào.
Hỗn Nguyên linh căn nhắc tới cảnh giác hoàn toàn, nhưng mà Lâm Minh dường như không có ý động thủ, hắn vẫn không ngừng kết ấn, phong sát chân nguyên của sáu tên cường giả Thần Quân, làm cho Hỗn Nguyên linh căn có thể thuận tiện hấp thu.
- Lập tức thành công.
Xúc tu của Hỗn Nguyên linh căn đã tiến vào trên người Thần Quân cao thủ.
Những xúc tu này chính là rễ cây bổn mạng của Hỗn Nguyên linh căn, cũng là rễ cây dai và mạnh nhất, cũng không phải trọng thương sắp chết như mấy tên Thần Quân cảnh có thể chặt đứt.
- Ha ha ha, nhưng mà cho ta ba hô hấp là có thể thành công, ít đi một sẽ ít thêm một. - Phốc!
Chỉ nghe được tiếng vang nhỏ và đâm vào bụng của một lão giả, huyết nhục tinh hoa của hắn không ngừng bị hấp thu.
Lão giả kia phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, bụng dưới của hắn héo rút.
- Thành công, tiểu tử này quả nhiên là ngu ngốc, trời cũng giúp ta!
Trong lòng Hỗn Nguyên linh căn cười to, nó đã cảm giác được tinh huyết của võ giả Thần Quân cảnh đang chảy vào trong người của mình, chỉ cần một lát là nó có thể toàn bộ thôn phệ hấp thu, hóa thành lực lượng của mình.
- Tận dụng thời cơ thôi!
Hỗn Nguyên linh căn liều lĩnh ra tay, mấy rễ cây tiến vào cơ thể của vài tên cao thủ Thần Quân cảnh, cơ hồ tất cả huyết nhục cũng bị hấp thu.
- Ah ah ah!
- Hỗn đản!
- Các ngươi chết không yên lành!
Mấy cường giả Thần Quân cảnh trước khi chết không ngừng nguyền rủa, mà lúc này Hỗn Nguyên linh căn không ngừng hấp thu huyết nhục tinh hoa, lúc này toàn bộ lực chú ý đặt lên người của Lâm Minh, một lực trường vô hình bao phủ Lâm Minh, nó đã làm tốt chuẩn bị ra tay với Lâm Minh.
Thực lực Lâm Minh không biết, nhưng nghĩ tới cường giả Thần Quân cảnh thì khí huyết của Lâm Minh còn mạnh hơn mấy lão già này, nếu như hấp thu Lâm Minh, thực lực của Hỗn Nguyên linh căn đúng là tiến thêm một bước
Mỹ thực ngon như thế, Hỗn Nguyên linh căn làm sao bỏ qua?
Lâm Minh dường như hồn nhiên không phát hiện cách làm của Hỗn Nguyên linh căn, hắn không ngừng thi triển Phong Thần Đại Pháp, phong sát mấy tên cường giả Thần Quân. - Ngu xuẩn! Ngu xuẩn! Ngu... Phốc!
Thần Quân cảnh cười to, đột nhiên máu đen bắn thẳng lên trời, bởi vì phối của hắ bị Hỗn Nguyên linh căn thôn phệ, hắn đã không nói ra lời.
- Ha ha ha ha! Thành công! Trời cũng giúp ta, thậm chí có một ngu xuẩn thay ta hoàn thành chuyện không có khả năng, quá tốt! Quá tốt! Cho dù hắn hiện tay ra tay muộn thì huyết nhục tinh hoa đã tiến vào trong cơ thể của ta, tiêu hóa chỉ là vấn đề thời gian.
- Một nén nhang... Không, nửa nén nhan là ta là có thể khôi phục tới thời kỳ đỉnh phong.
Hỗn Nguyên linh căn cười lớn, đúng vào lúc này dáng tươi cười của nó đột nhiên nhếch lên.
- Đây là... Ân!
Đột nhiên nó rùng mình, vừa rồi nó toàn lực đặt chú ý lên người Lâm Minh, chỉ sợ Lâm Minh đánh lén nó tại chỗ.
Nó hiện tại mới đột nhiên phát hiện, những này huyết nhục tinh nguyên bên trong ẩn chứa vô số ấn phù!
Những ấn phù này cũng theo huyết nhục tinh hoa bị Hỗn Nguyên linh căn hấp thu, tự nhiên cũng chảy vào trong rễ cây khuếch tán ra toàn thân.
- Đây là vật gì?
Trong nội tâm Hỗn Nguyên linh căn cả kinh, nó căn bản không hiểu ấn phù pháp tắc, nhưng mà nó lại biết những ấn phù này đánh vào Lâm Minh.
Lâm Minh trợ giúp Hỗn Nguyên linh căn đối phó sáu tên cường giả Thần Quân và không ngừng đánh ra ấn phù, chui vào trong thân thể cường giả Thần Quân cảnh, phong ấn chân nguyên của bọn họ.
Nhưng mà nguyên lý phong ấn gì đó Hỗn Nguyên linh căn cũng không rõ ràng lắm, hiện tại những ấn phù này từ trong huyết nhục tinh hoa tiến vào trong cơ thể của Hỗn Nguyên linh căn.
Trọng yếu nhất chính là Hỗn Nguyên linh căn dùng rễ cây bổn nguyên hấp thu huyết nhục sáu tên cường giả Thần Quân cảnh, điều này cũng làm cho những chú ấn này trải rộng ra toàn bộ rễ cây bổn nguyên của Hỗn Nguyên linh căn.
Hỗn Nguyên linh căn trong nội tâm lập tức có một loại điềm xấu dự cảm,
- Loại chú ấn này cổ quái như thế, cường giả như ta cũng không thể luyện hóa được, không bị hủy diệt, ta hấp thu vào trong người cũng không phải chuyện tốt.
Nó vội vàng vận chuyển năng lượng, muốn bài xuất năng lượng này ra ngoài cơ thể, nhưng mà đúng lúc này xảy ra một màn nó khiếp sợ.
Nó phát ra năng lượng chẳng những không có biện pháp thôi động những chú ấn này, ngược lại những năng lượng này bộc phát cắn nuốt sạch năng lượng trong người của hắn.
Không chỉ như thế những năng lượng này càng ngày càng điên cuồng, ngàn vạn năng lượng hỗn độn vận chuyển, không ngừng thôn phệ năng lượng và huyết nhục tinh nguyên của Hỗn Nguyên linh căn.
Lúc này Hỗn Nguyên linh căn suy yếu nhất, tuy nó đã nuốt ba bốn thành huyết nhục tinh hoa vào người, nhưng mà còn chưa kịp tiêu hóa, không có chuyển hóa thành sức chiến đấu, hiện tại năng lượng huyết nhục tinh hoa bị thôn phệ không còn.
- Ta trúng kế!
Hỗn Nguyên linh căn lập tức cảm giác như lâm vào hầm băng không hề nghi ngờ nhưng ấn ký kỳ dị này là Lâm Minh đã tính kế tốt rồi.
Lâm Minh không có trực tiếp nắm chắc bắt Hỗn Nguyên linh căn, ấn ký này đánh vào trong cơ thể Thần Quân cao thủ, phong ấn chân nguyên của bọn họ, thoạt nhìn là trợ giúp Hỗn Nguyên linh căn, nhưng mà trên thực tế là cho Hỗn Nguyên linh căn hấp thu huyết nhục tinh hoa, sau đó Hỗn Nguyên linh căn lâm vào thời khắc suy yêu nhất, nhấc lên năng lượng hỗn động trắng trợn thôn phệ lực lượng của nó.
Đây là kế gậy ông đập lưng ông, đoán ra tâm tư của Hỗn Nguyên linh căn nóng lòng hấp thu huyết nhục tinh hoa của Thần Quân cảnh! Hơn nữa trừ Lâm Minh ra những người khác không hiểu được Phong Thần Đại Pháp và ý cảnh tam thập tam thiên, điều này cũng là do Hỗn Nguyên linh căn có trí tuệ cũng không đấu lại Lâm Minh.
Ý thức được điểm này, toàn thân Hỗn Nguyên linh căn lạnh như băng, nó rốt cuộc biết Lâm Minh ngay từ đầu đã không tin mình, hắn muốn một mẻ hốt gọn nó luôn.
- Tiểu tử này giả heo ăn thịt hổ, không ngờ ác như vậy, hảo thủ đoạn!
Trong lòng Hỗn Nguyên linh căn nổi giận, nó bất chấp hấp thu huyết nhục tinh hoa của Thần Quân cảnh, đột nhiên thu hồi lĩnh vực lao thẳng tới chỗ Lâm Minh.
- Ngươi đi chết đi!
XIU....XIU... XÍU...UU!!
Mười hai rễ cây bổn nguyên quất thẳng vào Lâm Minh.
Lâm Minh cười lạnh một tiếng, nói:
- Rốt cục phát hiện? Đáng tiếc đã trễ, ngươi quá trì độn... Cuối cùng chết chính là ngươi rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.