Chương 1509: Thanh Vương tọa.
- Tiểu tử này xem ra muốn dẫn chúng ta vào trong cạm bẫy.
Ánh mắt Na Kỳ âm trầm cũng dừng bước lại.
- Đế tử Nay Kỳ điện hạ, Tri Chu huynh đệ có thể sợ chết nên mới nói ngoa?
Ở bên trong đoàn người, có một gã tùy tùng dùng chân nguyên truyền âm nói.
Na Kỳ trầm ngâm mở miệng nói:
- Lâm Minh chính là một tên điên, hắn thực sự có khả năng làm chuyện cùng chúng ta chém giết ở trong tuyệt địa, không phải ngươi chết chính là ta vong. Ta không biết hắn dựa vào cái gì, nhưng ta có thể khẳng định hắn rất thông thạo Táng Thần Lĩnh, hiểu được cách lợi dụng địa thế, xu cát tị hung. Lần Này tìm đến một tuyệt sát chi địa cũng không phải là ngẫu nhiên!
Đế tử Na Kỳ nằm mộng cũng muốn giết chết Lâm Minh, nhưng vào thời điểm này, hắn không hề đánh mắt đi lý trí của mình.
Chu đại tiên sinh nói:
- Điện hạ nói đúng, nhưng chỉ cần chúng ta cẩn thận một chút chắc hẳn sẽ không sao. Nếu không điện hạ hãy lưu lại bên ngoài, lão hủ mang theo vài người tiến vào bên trong.
Na Kỳ thoáng do dự một chút, nói với Chu đại tiên sinh:
- Được! Chu đại tiên sinh nên cẩn thận một chút, mệnh của tên Lâm Minh này rất cứng rắn. May là Chu lão có dự kiến trước, sớm liên hệ với Hôi Sát tiên sinh. Chỉ cần hắn đuổi tới, mọi việc đều không có vấn đề gì cả.
Na Kỳ nhìn Hỗn Độn lao ngục, hắn không cậy mạnh đi vào. Cho dù lời nói của Tri Chu huynh đệ có khuếch đại đi chăng nữa nhưng hắn cũng không thể tùy tiện đi vào. Thực lực của hắn vốn không bằng Lâm Minh, hơn nữa hiểm địa như vậy, xác suất vẫn lạc quá lớn.
- Man Do cùng ở bên ngòi chờ, Chu đại tiên sinh mang theo người khác đuổi giết Lâm Minh.
Dưới mệnh lệnh của Na Kỳ, Tri Chu huynh đệ nghe được mệnh lênh như thế thì nội tâm khẩn trương, nói:
- Đuổi theo Lâm Minh? Đế tử điện hạ, ngươi đang bức chúng ta đi chết!
- Nếu không đi vào thì ngay bây giờ các ngươi sẽ chết! Tự lựa chọn đi.
Giọn nói của Na Kỳ lạnh như băng, hắn đưa ra thù lao kếch xù như vậy, cũng không phải cho không.
Sắc mặt hai huynh đệ Tri Chu thoáng trắng bệch, bọn hắn nhìn cương nguyên của Chu đại tiên sinh lưu chuyển toàn thân, lại nhìn Hỗn Độn lao ngục sát cơ tứ phía, trong lòng dâng lên một cảm giác tuyệt vọng. Đúngnhư đế tử đã nói, dùng thực lực của Chu đại tiên sinh có thể lập tức giết bọn họ, không tiến vào Hỗn Độn lao ngọc thì bọn họ sẽ chết, cũng không có lựa chọn nào khác.
Chu đại tiên sinh căn bản không để cho Tri Chu huynh đệ có cơ hội. Hắn khẽ vồ tới, một cỗ lực lượng đáng sợ bao phủ huynh đệ Tri Chu, cùng một đám tùy tùng lao vào trong Hỗn Độn lao ngục.
Vừa vào Hỗn Độn lao ngục, cảnh vật chung quanh đột biến, vốn bên ngoài nhìn thấy chỉ là vết nứt không gian, hiện tại tiến vào trong thì nơi này biến thành nơi nguyên khí dồi dào. Mặc dù nơi này không có kỳ trân gì, nhưng trong Hỗn Độn lao ngục, nhưng khắp nơi có thể cảm nhận được thiên địa nguyên khí ngưng tụ thành thực chất, cùng với mây nguyên khí rậm rạp giống như tùy thời có thể hóa thành mưa nguyên khí.
Trên mặt đất tràn ngập khí tức tự nhiên, giống như đang thai nghén thần tàng gì đó.
Trong Hỗn Độn lao ngục, thời không thác loạn, cùng vào chung một cửa nhưng hoàn cảnh của Lâm Minh và Chu đại tiên sinh hoàn toàn khác biệt.
Cảm thụ khí tức xung quanh, con mắt Chu đại tiên sinh sáng ngời, hắn cảm giác được trong Hỗn Độn lao ngục có bí bảo tồn tại.
Quay đầu nhìn ra sau, cửa vào đã biến mất, bọn hắn đang ở trong một không gian bị bịt kín. Nhưng mà điều này vẫn không thể nào làm khó được Chu đại tiên sinh.
Hắn truyền đạt suy nghĩ của mình ra ngoài cho đế tử Na Kỳ.
- Bảo vật?
Con mắt đế tử Na Kỳ sáng ngời. Trong Táng Thần Lĩnh chôn dấu rất nhiều bảo vật. Hỗn Độn lao ngục lại được xưng là hiểm địa khiến cho Giới Vương vẫn lạc. Trong đó có nguy hiểm nhưng cũng là cơ duyên.
Đế tử Na Kỳ nắm chặt hai tay, đôi mắt toát ra sự hưng phân kích động. Nếu như có thể giết chế Lâm Minh, rồi đoạt được bảo vật trong Hỗn Độn lao ngục thì hắn sẽ trở thành một truyền kỳ của Phong Vân đại lục.
Cơ duyên bày ra ngay trước mắt như vậy, hắn không thể không kích động sao được.
Nhưng kích động thì kích động, Na Kỳ không có đánh mất sự tỉnh táo của mình. Hắn suy đoán Lâm Minh đối với Hỗn Độn lao ngục có hiểu biết nhất định, nếu không thì Lâm Minh sẽ không dám đi vào bên trong. Bản thân Na Kỳ không có điều gì nắm chắc, bằng vào tu vi của mình chẳng những không giúp được cho Chu đại tiên sinh mà còn có khả năng trở thành gánh nặng. Đến lúc đó đã không chiếm được bảo vật mà có thể còn bị Lâm Minh dùng kế giết hại.
Nghĩ tới đây, đế tử Na Kỳ đè dục vọng tỏng lòng xuống, hai mắt hiện ra một đạo hàn quang:
- Lâm Minh, ngươi dẫn ta đến nơi này, chính là mang đến cơ duyên cho ta. Ta thực muốn cảm ơn ngươi. Bất quá, ngươi lại không nghĩ tới ta lại coi trọng ngươi đến mức này. Cho dù tu vi của ngươi chưa đạt đến Thần Quân nhưng ta sẽ dùng mọi thủ đoạn cường đại nhất để giết ngươi.
Hai đại Giới Vương, hơn nữa còn có Hôi Sát tiên sinh đang chạy đến, nhiều cao thủ như vậy, đuổi giết một Thần Biến Kỳ như Lâm Minh, Na Kỳ không tin là không thành công giết chết Lâm Minh!
Lúc này, trong Hỗn Độn lao ngục, Lâm Minh bay vào sâu bên trong Hỗn Độn lao ngục. Ở trong này, Lâm Minh cảm nhận được một cỗ áp lực đáng sợ, cỗ áp lực này không có tác dụng lên thân thể mà tác dụng lên linh hồn. Nếu như võ giả tu vi không đủ, muốn bay lượn phi hành rất khó.
Với tư cách là người nhận được truyền thừa của chủ nhân của Tu La Lộ, theo một ý nào đó thì pháp tắc thiên đạo trong Tu La Lộ, cùng pháp tắc mà Lâm Minh học tập là giống nhau. Tuy Lâm Minh không thể khống chế được nhưng cũng có thể thuận theo pháp tắc trong Tu La Lộ mà hành động.
Trong Hỗn Độn lao ngục, khắp nơi là sát cơ, mà Lâm Minh chỉ cần để ý một chút là có thể hoạt động một cách tự nhiên mà không gặp phải nguy hiểm gì.
Xuyên qua một vết nứt không gian, Lâm Minh đi vào trong một đại điện hoàn toàn lạ lẫm.
- Nơi này là....
Ánh mắt ngưng tụ, giờ phút này trước mặt Lâm Minh có một tế đàn hắc thạch cực lớn. Chung quanh tế đàn là những thạch điêu, những thạch điêu này đều khắc lên võ giả các chủng tộc khác nhau, bọn hắn cầm vũ khí trong tay, vẻ mặt vô cùng dữ tợn, mặc thống nhất một loại áo giáp, toàn thân tỏa ra một cỗ ma khí.
- Lại là lực lượng cổ ma này.
Lực lượng cổ ma tràn nhập truyền thừa của chủ nhân của Tu La Lộ. Có rất nhiều công pháp của hắn đều cùng lực lượng cổ ma làm chủ đạo.
Lâm Minh nhìn thoáng qua số thạch điêu, tổng cộng có một trăm lẻ tám tấm bia.
- Một trăm lẻ tám thiết giáp âm binh, tựa hồ chúng đang thủ vệ cái gì đó.
Lâm Minh phóng nhãn nhìn tế đàn, bản thân hắn cảm giác được bên trong tế đàn chôn dấu lực lượng cường đại. Giống như một vị tuyệt thế cường giả đang trấn áp một đồ vật vô cùng đáng sợ.
Người bố trí tế đàn này là chủ nhân của Tu La lộ sao?
Lâm Minh cẩn thận tiến lên từng chút một. Trên mặt đất bị đường vân che kín, những đường vân này giống như Táng Thần Lĩnh, có sinh lộ và tử lộ. Chỉ cần bước sai một bước thì hậu quả chỉ có cái chết.
Cuối cùng Lâm Minh cũng tiến vào trong tế đàn, trên mặt đất vẫn là những đạo vân cùng xuất ra từ một mạch. Lâm Minh đi tiếp thẳng đến khi hắn chứng kiến văn tự cổ xưa ghi: "Đệ tử ba đời của chủ nhân của Tu La Lộ - Thanh Vương tọa Bạch Khởi!
Thanh Vương tọa Bạch Khởi?
Lâm Minh giật mình, văn tự cổ xưa này không ngờ là do một vị đệ tử của chủ nhân của Tu La Lộ ghi lại. Người này là một nhân vật tồn tại không biết bao nhiêu ức năm rồi. Hiện tại sợ rằng hắn đã sớm qua đời.
Nghĩ tới đây Lâm Minh đột nhiên khẽ động, nhìn những đạo vân trên tế đàn. Những đạo vân này ngoại trừ để phòng hộ ra thì còn có hiệu quả an thần. Lâm Minh đột nhiên tỉnh ngộ, nếu hắn đoán không sai thì đây chính là phần mộ của Thanh Vương tọa Bạch Khởi.
Thậm chí có khẳ năng bảy tử địa trong Táng Thần Lĩnh, mỗi một tử địa là một phần mộ của một vị đệ tử của chủ nhân Tu La Lộ.
Thời điểm thọ nguyên những vị đệ tử của chủ nhân của Tu La Lộ này sắp hết, lựa chọn chôn cất ở mình ở gần Uông Tử Cốc, cuối cùng hình thành xu thế thất tinh, bao vây Uông Tử Cốc ở giữa.
Có lẽ điều này biểu đạt kính ý của họ với sư phụ, cũng có thể thủ hộ một thứ nào đó.
- Táng Thần Lĩnh! Táng Thần Lĩnh! Thì ra là thế, ta vốn tưởng rằng ý nghĩa của Táng Thần Lĩnh là ngay cả thần minh tiến vào bên trong đều có khả năng vẫn lạc. Nhưng ta đã sai, ý nghĩa thật sự của Táng Thần Lĩnh chính là mộ tràng của Thần Linh, mà các Thần Linh ở đây chính là các đệ tử của chủ nhân của Tu La Lộ và .
Lâm Minh không biết đệ tử của chủ nhân của Tu La Lộ thuộc loại cảnh giới nào. Nếu đều là Chân Thần thì quá khoa trương, bởi vì toàn bộ ba mươi ba vũ trụ, số lượng Chân Thần Không nhiều.
Nhưng nếu bọn họ đều là Thiên Tôn, tối thiếu cũng phải là Thiên Tôn tuyệt đỉnh.
Lâm Minh đang nghĩ ngợi thì tâm thần khẽ động, hắn cảm thấy có người đang ở rất gần.
- Người truy sát ta rốt cuộc đã đế! Tốc độ rất nhanh, chỉ là không biết là ai.
Lâm Minh liếm môi, ánh mắt lộ ra chiến ý. Trận chiến này hắn đã đợi rất lâu rồi.