Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1701: Người trong vòng xoáy (2)




Chương 1701: Người trong vòng xoáy. (2)
Thời điểm Lâm Minh lựa chọn độ khó Tu La, mọi người quả thực ăn cả kinh, nhưng chỉ giật mình mà thôi. Rất nhanh bọn họ nhận định Lâm Minh ngu xuẩn, hơn nữa chỉ số thông minh có vấn đề, chậm rãi không đặt chuyện này trong lòng, hiện tại bọn họ đều đang giao hảo với Thần Hư tam thái tử cùng Hồng Viêm, hai người này xuất thân thế lực Chân Thần, bản thân lại thiên phú thật tốt, nếu giao hảo với bọn họ, tương lai chắc chắn sẽ tốt hơn.
Được mọi người vây quanh, Thần Hư thái tử cùng Hồng Viêm chậm rãi bay lên trời, muốn lựa chọn Tiên cung ban thưởng.
Mà thời điểm này pháp tắc chi môn rung động.
Một cô gái áo lam từ trong pháp tắc chi môn phi thân mà ra!
Áo nàng bồng bềnh, toàn thân tràn đầy màu pháp tắc phù văn màu lam, nàng giống như cửu tiên thiên nữ hạ phàm.
Người này, đúng là Hồn Hậu Thánh Mỹ!
Nàng hoàn mỹ thông qua độ khó Thiên cấp, hơn nữa không chỉ quần áo chỉnh thể, khí chất xuất trần, dường như còn có thừa lực!
Tất cả mọi người đều đột nhiên ngẩn ngơ, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
- Thánh Mỹ! Nàng đi ra khỏi độ khó Thiên cấp!
- Thật là lợi hại, xem nàng bộ dáng bình tĩnh, chỉ sợ thông qua hoàn mỹ!
Có người phát ra kinh hô, mà Thánh Mỹ hoàn toàn không quan tâm người ở đây, nàng vừa xuất hiện thì bay tới một Tiên cung.
Tòa Tiên cung này lớn như núi, nàng lựa chọn đương nhiên là Tiên cung lớn thứ hai rồi.
Mà về phần Thần Hư tam thái tử cùng Hồng Viêm, bọn họ chỉ có thể lựa Tiên cung đứng thứ ba.
XÍU...UU!!
Hồn Hậu Thánh Mỹ chui vào trong nội cung, không có bất kỳ ngăn cản nào, cả quá trình như Hằng Nga bôn nguyệt, đẹp không sao nói được.
- Sách, không hổ là Hồn Hậu Thánh Mỹ, hoàn thành độ khó Thiên cấp còn thong dong như vậy, chúng ta xa xa không kịp.
Thần Hư thái tử cảm khái, trên mặt hắn tươi cười như gió xuân, cũng không có ghen ghét thành tích của Thánh Mỹ, bởi vì Thánh Mỹ vốn cũng không phải là cùng cấp bậc với hắn, hắn cũng không cần phải so với Thánh Mỹ.
Với tư cách đệ nhất nhân của Hồn Tộc, nữ tử có địa vị tối cao ở Tam Thập Tam Thiên Hồn Tộc, có thể bình khởi bình tọa với Thần Hư Hồn Đế, so với nàng không có ý nghĩa gì.
- Ha ha, thái tử quá khiêm tốn, Thánh Mỹ Hồn Hậu là thần nhân! Thái tử so với Thánh Mỹ Hồn Hậu cũng chỉ kém một chút mà thôi, vẫn có thể khinh thường quần hùng!
Rất nhiều người lập tức bắt đầu vuốt mông ngựa, Thánh Mỹ bọn họ trèo cao không dậy nổi, Thần Hư thái tử thì phải làm tốt quan hệ, cho nên Thánh Mỹ xuất hiện cũng không có đoạt danh tiếng của Thần Hư thái tử.
Mọi người đang nhao nhao nghị luận, đột nhiên pháp tắc chi môn lại lắc lư.
Mọi người có chút ngẩn ngơ, nhao nhao nhìn qua pháp tắc chi môn, chỉ thấy pháp tắc chi môn Thiên cấp đang lắc lư.
Ân? Còn có người đi ra?
Mọi người còn chưa kịp phản ứng là ai, một thiếu nữ áo đen đã bay ra ngoài.
Thiếu nữ này, dung mạo thanh lệ, dáng người yểu điệu, nhưng mà sắc mặt của nàng tái nhợt, trên mặt quần áo còn có vết máu.
Hiển nhiên thông qua pháp tắc chi môn này cũng không thoải mái!
Thiếu nữ này nhìn qua chỉ chừng mười tám tuổi, đương nhiên đó là Tiểu Ma Tiên!
- Ồ... Nàng cũng thông qua?
Rất nhiều người đều kinh ngạc, vốn bọn họ cho rằng, Tiểu Ma Tiên tiến vào độ khó Thiên cấp dữ nhiều lành ít, không nghĩ tới nàng lại đi ra được.
- Không kỳ quái, nếu ta tiến vào pháp tắc chi môn Thiên cấp cũng có thể lao tới, nhưng mà độ hoàn thành không cao, được không bù mất.
Thời điểm này Thần Hư thái tử đột nhiên mở miệng, hắn cũng không phải thổi phồng, có thể hoàn mỹ thông qua độ khó Địa cấp, bảo hắn đi xông độ khó Thiên cấp cũng không phải không được, nhưng chỉ có thể hoàn thành bốn năm thành, độ hoàn thành còn không bằng độ hoàn thành Địa cấp, đạt được ban thưởng cao hơn.
- Nữ nhân này dường như đi cùng với Lâm Minh a?
- Đúng, nàng hình như là nữ nhân của Lâm Minh, thật sự là xem nhẹ nàng, xem bộ dáng của nàng đã tới cực hạn... Quá miễn cưỡng chính mình.
- Ha ha, nói cũng không thể nói như vậy.
Thần Hư thái tử lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía Tiểu Ma Tiên mang theo một tia tán thưởng, nói:
- Nàng có thể còn sống thông qua độ khó Thiên cấp đã phi thường tốt rồi, cũng không biết độ hoàn thành của nàng là bao nhiêu, hai thành? Hay là ba thành? Hoặc là miễn cưỡng thông qua?
- Tiên nhi muội muội, không có sao chứ!
Nhìn thấy Tiểu Ma Tiên có vết máu trên áo, Mộ Linh Nguyệt trong lòng căng thẳng, vốn Tiểu Ma Tiên lựa chọn độ khó Thiên cấp thì nàng cũng mướt mồ hôi, nhưng mà nhìn thấy Tiểu Ma Tiên xông qua thì rất vui mừng.
Nàng cho rằng Tiểu Ma Tiên cho dù không cách nào vượt qua Thánh Mỹ. Nhưng mà còn sống thông qua pháp tắc chi môn vẫn không thành vấn đề.
Bây giờ nhìn thấy Tiểu Ma Tiên đi ra, tuy đã tới cực hạn nhưng mà bộ dáng vẫn hoàn hảo, cuối cùng buông lỏng một hơi.
- Ta không sao.
Tiểu Ma Tiên nắm chặt tay. Tuy khí huyết trong người của nàng không xong. Nhưng mà trên khuôn mặt nhỏ nhắn lại cực kỳ hưng phấn.
- Tiên nhi muội muội. Tranh thủ thời gian điều chỉnh bản thân đi.
Tô Nhã đưa một viên đan dược chữa thương, nàng cùng Mộ Linh Nguyệt đều không có hỏi thăm độ hoàn thành của Tiểu Ma Tiên là bao nhiêu, bây giờ không phải là thời điểm hỏi chuyện này. Tiểu Ma Tiên chữa thương trước thì tốt hơn, hơn nữa các nàng còn lo lắng Lâm Minh.
- Thật sự là bậc cân quắc(phụ nữ) không thua đấng mày râu ah, bổn công tử bội phục...
Hạo Nguyệt Quận Vương sờ cằm, ánh mắt nhìn qua Tiểu Ma Tiên mang theo dị sắc.
Thiên phú cô gái này khiến người ta kinh ngạc, dù nàng miễn cưỡng thông qua vẫn hơn tới chín thành năm người ở đây!
Huống chi dung mạo của nàng xuất chúng như thế, chuyện này làm cho Hạo Nguyệt Quận Vương nội tâm có khó chịu, củ cải trắng tốt như vậy lại bị heo ăn, Lâm Minh tiểu tử này thật sự diễm phúc sâu.
Nhưng mà cũng may Lâm Minh quá ngu xuẩn, lại đi vào độ khó Tu La, hiện tại hơn phân nửa đã chết, như vậy nữ nhân này là vô chủ.
Nghĩ tới đây Hạo Nguyệt Quận Vương động tâm tư, hắn nghĩ đến muốn thu nạp Tiểu Ma Tiên vào phòng của hắn, hiện tại hắn vừa mới xuất thế, cần tích lũy thế lực của mình, mà nếu như hắn có thể bắt được thể xác và tinh thần của Tiểu Ma Tiên, không thể nghi ngờ sẽ nhiều ra đối tượng song tu rất tốt, hưởng hết diễm phúc, còn có thể trợ giúp lớn với bản thân.
- Vị tiểu thư này là Tiên nhi a, thật bản lãnh! Trước kia chúng ta có chút hiểu lầm, hôm nay gặp nhau trong thí luyện cuối cùng xem như có duyên phận, cái gọi là không đánh nhau thì không quen biết, mặc kệ trước kia chúng ta có bao nhiêu hiểu lầm, bổn công tử ở chỗ này xin lỗi, chúng ta xóa bỏ hiềm khích lúc trước nhé?
Tiểu Ma Tiên vốn định ngồi xuống chữa thương, nàng vừa tiếp nhận đan dược của Tô Nhã, thời điểm định ăn vào thì đột nhiên nghe giọng nói chán ghét, nàng ngẩng đầu xem xét, nhìn thấy Hạo Nguyệt Quận Vương đong đưa cây quạt, bộ dáng đường làm quan rộng mở.
Tiểu Ma Tiên lúc này có cảm giác bản thân đang ăn bữa tiệc lớn, tâm tình chính thoải mái thì nhìn thấy trong chén canh có con ruồi, chẳng những vui sướng biến mất, ngược lại nổi giận đùng đùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.