Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1754: Huyền thiên băng trận




Chương 1754: Huyền Thiên Băng Trận. Rầm rầm rầm!
Băng bạo càng ngày càng đáng sợ, âm thanh cuồng bạo như núi lửa bộc phát, như sấm sét hủy diệt.
Sông băng trên đất bị phong bạo cắt qua, xuất hiện khe nứt và vo số băng vụn, chúng giống như đao nhọn, nếu như ai bị cuốn vào trong gió lốc, chắc chắn hài cốt không còn.
Trong gió lốc này ngưng tụ băng hệ tinh phách dày đặc, dần dần chúng hình thành hàn băng tinh phách.
Hàn băng tinh phách ẩn chứa hàn khí vô cùng đáng sợ, hư không chung quanh nó cũng đông cứng lại.
Tạch tạch tạch!
Thời điểm hàn khí ngưng tụ tới mức tận cùng, hàn băng tinh phách xuất hiện vết rạn nứt, một tia hàn khí đóng băng từ vết rạn bay ra, ngưng tụ thành phượng hoàng màu xanh da trời trên không trung!
Phượng hoàng ngửa mặt lên trời gáy Lê-eeee-eezz~a-a-a-a..... một tiếng, hàn khí đóng băng phóng lên trời, ngay cả bầu trời cũng ngưng kết thành vô số băng tinh.
Rồi sau đó trong đồng tử của nó bắn ra băng tinh khủng bố, bắn về phía đám người Lâm Minh trong chiến trận.
- Bất Tử Hàn Băng!
Thân thể mềm mại của Tiểu Ma Tiên hơi chấn động, cảm giác được áp lực to lớn. Nàng vốn thuộc về hỏa hệ hắc phượng hoàng, là tử địch trời sinh với Bất Tử Hàn Băng.
Sắc mặt mọi người ngưng trọng, như lâm đại địch!
- Ta đã quay về, các ngươi dám xúc phạm thần uy của ta, tội không thể thứ!
Bất Tử Hàn Băng tức giận quát lớn trong hư không, giống như vô số ngọn núi bao phủ mọi người, có tác dụng chấn nhiếp.
Trong lúc nhất thời, toàn thân Bất Tử Hàn Băng bao phủ trong lạc ấn phù văn pháp tắc, nó mở cánh chim ra, từng cơn phong bạo to lớn mang theo khí tức đóng băng khôn cùng lan tràn ra chung quanh.
Những nơi đi qua khắp nơi đều phát ra tiếng "Răng rắc, răng rắc " vang vọng, hư không cũng xuất hiện vết rách đáng sợ.
Những công kích này đánh vào chiến trận của Thánh Mỹ, lúc này trên hào quang phòng ngự của chiến trận vang lên tiếng bang bang như va vào kim loại, chiến trận không ngừng run rẩy, áp súc, rõ ràng cho thấy thừa nhận áp lực to lớn.
Nhưng mà hàng tỷ phù văn của chiến trận bốc hào quang sáng ngời, khí tức hàn băng cổ xưa và pháp tắc băng hệ tinh thâm hiển hiện.
Bởi như vậy tuy phù văn của chiến trận không ngừng chôn vùi, đồng thời cũng có thể hấp thu pháp tắc hàn băng gia tăng uy lực của bản thân.
- Thánh Mỹ pháp tắc hàn băng còn trên cả Bất Tử Hàn Băn, hơn nữa vượt qua thiệt nhiều!"
Lâm Minh con mắt sáng ngời, Thánh Mỹ không hổ là Thánh Mỹ, thực lực của nàng áp đảo Thánh Chủ sơ kỳ, còn kém Bất Tử Hàn Băng rất nhiều, nhưng mà ở phương diện pháp tắc lại áp đảo Bất Tử Hàn Băng.
- Thú vị, xem các ngươi có thể chèo chống được bao lâu.
Bất Tử Hàn Băng thét dài, nó mở cánh chim ra.
Vô số băng hàn rậm rạp xé rách hư không. Chúng không ngừng đánh thẳng vào chiến trận của mọi người.
Đông đông đông!
Âm thanh kim thiết va chạm vào chiến trận vang vọng, không ngừng có phù văn bị nghiền nát. Chúng không ngừng vang lên tiếng ken két, rất nhiều nơi sụp xuống, tùy thời có thể vỡ tan.
Nó muốn dùng lực lượng nghiền áp pháp tắc của Thánh Mỹ.
Thánh Mỹ biến sắc, sâu trong ánh mắt của nàng có tinh quang bắn ra.
Đồng tử của nàng lúc này biến thành vòng xoáy đen kịt như vực thẩm vô tận. Bên trong không ngừng có bí lực lưu chuyển. Hắc quang xuất hiện. Đây cũng là công pháp đồng tử, con mắt là cửa sổ tâm hồn, đối với Hồn Tộc mà nói, đồng thuật ý nghĩa với công kích tinh thần. Ý nghĩa ảo thuật, ý nghĩa rất nhiều thủ đoạn công kích. Rất nhiều công pháp linh hồn đều dùng đôi mắt phát ra, mà không giống như Tam Sinh Đồng của Long Nha. Đồng thuật của Thánh Mỹ có vài phương hương vị vỡ tan, thôn phệ.
Khi đồng tử Thánh Mỹ cải biến, phù văn chiến trận không ngừng biến hóa, bắn ra hàn khí màu đen.
Trong thời gian ngắn, chiến trận lúc này đã đen như mực, nhưng mà từng sợi hàn khí màu đen tăng vọt, giống như có vô số gương mặt bị đóng băng.
- Hỗn Nguyên pháp nhãn cùng Huyền Thiên Băng Trận... Nương nương! Ngươi...
Văn Long kinh hô, âm thanh run rẩy, Hỗn Nguyên pháp nhãn cùng Huyền Thiên Băng Trận chính là trạng thái pháp tắc mạnh nhất của Thánh Mỹ, nếu như Thánh Mỹ có thực lực Thiên Tôn thi triển bí pháp này, không đáng kể chút nào, nhưng Thánh Mỹ hiện tại chỉ là Thánh Chủ sơ kỳ, miễn cưỡng thi triển Hỗn Nguyên pháp nhãn cùng Huyền Thiên Băng Trận sẽ tiêu hao bổn nguyên thần hồn!
- Chú ý tốt chính ngươi!
Giọng của Thánh Mỹ sâm lãnh, mặt như sương lạnh, đôi mắt như vực thẩm vô tận của nàng nhìn qua khiến người ta rét lạnh thấu xương, Văn Long lập tức không dám lên tiếng.
Hắn biết rõ nếu như mình tiếp tục nhiều chuyện, chỉ quấy nhiễu Thánh Mỹ, hắn chỉ có thể cắn răng tiếp tục chiến đấu.
Bất Tử Hàn Băng bắn hàn trụ đóng băng xuống, mang theo tiếng rít đáng sợ, không ngừng oanh kích vào Huyền Thiên Băng Trận.
Huyền Thiên Băng Trận là một loại chiến trăng do pháp tắc băng hàn ngưng tụ thành, càng thêm băng hàn, hắc ám, bên trong có bí lực nhộn nhạo, trận pháp hình thành vòm trời đen kịt, lập tức như con nhím xù gai lên ngăn cản đối thủ..
Mỗi một lần va chạm, hai chủng pháp tắc va chạm, hư không càng vỡ tan lớn hơn. Nhưng hư không vừa vỡ ra thì khí tức băng hàn đông cứng lại, vô cùng quái dị.
Bầu trời lúc này nhìn qua có vô số miếng băng vá kín.
Nhưng mà dưới công kích vô cùng của Bất Tử Hàn Băng nó vẫn ngăn cản và không suy yếu.
Mặt đất chung quanh bị băng vụn chôn vồn, núi lớn sông băng bị nghiền nát, uy lực kinh người.
NHìn thấy một màn như vậy, nội tâm Lâm MInh nghiêm túc.
- Thánh Mỹ quả nhiên đáng sợ! Thánh Chủ cảnh có thể phát huy chiến lực này, quả thực không thể tưởng tượng, mà nàng nắm giữ pháp tắc có thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, mỗi khi dùng ra một loại pháp tắc thì vô cùng cường đại.
Trong nội tâm nghĩ như vậy, ánh mắt Lâm Minh nhìn qua dung mạo tuyệt diễm của Thánh Mỹ, thình lình phát hiện trên mũi của nàng có từng giọt mồ hôi thấm ra, rồi sau đó nhanh chóng ngưng tụ thành băng tinh rơi xuống như trân châu.
Không biết vì sao, nhìn thấy một màn này nội tâm của Lâm Minh giống như bị xúc động, dường như là thương tiếc và không đành lòng.
Hắn biết rõ Thánh Mỹ thừa nhận áp lực to lớn, chỉ nhìn phản ứng của Văn Long là có thể nhìn ra, một trận chiến này hắn chỉ có thể thành công không thể thất bại!
Hít sâu một hơi, ánh mắt Lâm Minh hoàn toàn bình tĩnh trở lại, giờ phút này hắn mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, toàn thân tiến vào trạng thái vong ngã.
Sau lưng Lâm Minh có từng đạo khí lành hiện ra, ẩn ẩn có hoa rơi phiêu linh, linh tuyền róc rách, mà linh tuyền và hoa rơi này chậm rãi xuât hiện hư ảnh gốc cây già.
Gốc cây già này vỏ cây khô héo, lá cây cũng thưa thớt, nhưng mà rễ của nó rất cứng cáp, nó giống như phi long mạnh mẽ, lá cây thưa thớt nhưng chúng lại óng ánh như ngọc bích tạo thành.
Đây chính là Bồ Đề Thụ, Lâm Minh tại Phổ Đà sơn luân hồi dưới Bồ Đề Thụ, hắn dung hợp Hỗn Nguyên ba võ ý lại với nhau, hôm nay Lâm Minh lại sử dụng dung hợp võ ý, trong lúc nhất thời hoàn cảnh chung quanh người Lâm Minh biến thành một phương tịnh thổ.
Mặc cho bên ngoài băng tuyết phong bạo, cũng không thể làm nhiễu đến hắn, hắn hoàn toàn giao phòng ngự cho Thánh Mỹ, mà hắn lại một lòng điều chỉnh trạng thái của mình, chuẩn bị một kích trí mạng cuối cùng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.