Chương 1757: Lâm Minh ra tay. (2)
Tạch tạch tạch!
Đạo thần quang này tùy ý cắt qua hư không, nhìn qua thì tốc độ của nó rất chậm, nhưng trên thực tế nó lại nhanh như thiểm điện.
Đây là tạo thành ảo giác, bởi vì nó là băng hàn cực lạnh cho nên có thể đóng băng cả thời gian.
- Cái này... Uy lực này! ! !
Văn Long tâm thần đại chấn!
Hắn cũng là người leo lên ba mươi ba tầng của Phong Thần đài, tuy hắn bò lên có chút miễn cưỡng, nhưng không thể nghi ngờ là nhân kiệt, thiên phú của hắn đã vượt qua Hồng Viêm cùng Thần Hư thái tử, nhãn lực của hắn đương nhiên vẫn có, hắn nhìn thấy một chiêu này của Bất Tử Hàn Băng rất đáng sợ!
- Làm sao có thể ngăn cản?
Tất cả mọi người tâm thần run rẩy, trực diện ánh sáng màu lam, uy lực cực lớn.
Ngay cả Thánh Mỹ cũng đồng tử co rút lại, trong lòng bàn tay thấm đầy mồ hôi, Bất Tử Hàn Băng dùng một kích cuối cùng uy lực vượt qua tưởng tượng của nàng, nàng cảm giác Huyền Thiên Băng Trận của mình bị cột sáng này đục thủng!
Nếu như Bất Tử Hàn Băng tiếp tục đánh ra một kích hình thái lúc trước, Thánh Mỹ tự tin liều mạng bị thương cũng có thể ngăn cản được, nhưng mà bây giờ, Bất Tử Hàn Băng vào thời khác cuối cùng ngưng tụ công kích mạnh nhất, phạm vi công kích chỉ nhỏ như chén cơm, Huyền Thiên Băng Trận của nàng sẽ vỡ vụn!
Một khi băng trận vỡ vụn, hậu quả không tưởng tượng nổi, ở đây rất nhiều võ giả chỉ còn sống không quá ba người, Văn Long đều phải chết, mà mình cũng sẽ bị trọng thương!
Trong tích tắc này, Thánh Mỹ cắn chặt hàm răng, trong ánh mắt hiện ra một tia do dự hiếm thấy, cuối cùng nhất nàng giống như đã hạ quyết tâm, toàn thân có hỏa diễm màu xanh da trời hiện ra.
- Nương nương, ngươi... Ngươi... Thiêu đốt bổn mạng hồn lực! ? ?
Bên cạnh Thánh Mỹ, Văn Long kinh ngạc đến ngây người.
Càng là thiên tài, thiên phú càng xuất chúng, bổn mạng hồn lực, bổn mạng máu huyết của bọn họ càng trân quý.
Hồn lực của Thánh Mỹ hôm nay trân quý tới tình trạng không thể tưởng tượng, một khi hao tổn, vô thượng thần đan cũng không thể đền bù nửa phần.
Nàng hiện taijt hiêu đốt bổn mạng hồn lực của mình, thậm chí có thể giảm nhỏ pháp tướng thiên địa kích thích lực lượng mạnh hơn, cùng đánh cược liều chết với Bất Tử Hàn Băng!
Một khi làm như vậy, Thánh Mỹ sẽ bị hao tổn sâu sắc.
Mà linh hồn của Thánh Mỹ cực kỳ đặc thù, mặc dù dựa vào Hồn Thiên Thần Hoàng có thủ đoạn thông thiên thì sợ rằng khó có thể đền bù, sẽ ảnh hưởng tới tiến cảnh ngày sau của Thánh Mỹ!
- Nương nương, ngươi điên rồi!
Ánh mắt Văn Long đỏ hồng, đương nhiên hắn rõ ràng, nếu như Thánh Mỹ hiện tại không thiêu đốt bổn mạng hồn lực, Huyền Thiên Băng Trận căn bản không chịu nổi một kích cuối cùng của Bất Tử Hàn Băng!
Như vậy chẳng những người khác trong Huyền Thiên Băng Trận phải chết, ngay cả Văn Long mình cũng sẽ vẫn lạc.
Nhưng mà dù mất tính mạng của mình, Văn Long cũng không muốn nhìn thấy Thánh Mỹ bị chút tổn thương!
Trong mắt Văn Long xem ra, bổn mạng hồn lực của Thánh Mỹ so với tính mạng của bọn họ cộng lại còn trân quý hơn nhiều.
Kỳ thật dùng tu vị của Thánh Mỹ hoàn toàn có thể bỏ chạy, tránh được một kích này, thất bại trong thí luyện cuối cùng vẫn còn lần sau, nhưng mà nàng căn bản không định làm thế.
- Tránh ra! Thánh Mỹ âm thanh lạnh như băng!
Nàng tâm ý đã quyết, không phải bởi vì mọi người kề vai chiến đấu hay có cảm tình với người nào, tính mạng của võ gia bình thường với Thánh Mỹ mà nói không là gì, hay không định nhìn thấy những người này vẫn lạc..
Hơn nữa Thánh Mỹ ẩn ẩn có một loại dự cảm, nếu như lui một bước này, có thể sẽ vĩnh viễn bỏ sót một thứ gì đó cực kỳ trọng yếu, loại dự cảm không hiểu này khiến Thánh Mỹ không định lui bước!
Một khắc này mi tâm của Thánh Mỹ có một ấn ký băng tuyết xuất hiện! Đây là ấn ký giống như con mắt thứ ba, bắn ra hàn quang như ánh mắt, nguyên khí mạnh mẽ, máy tóc xanh của Thánh Mỹ bay bồng bềnh như da trời.
Thời điểm này hỏa diễm màu xanh trên người Thánh Mỹ đang thiêu đốt sáng ngời, thần hồn đã tắm mình trong hỏa diễm, Lâm Minh lúc này đột nhiên mở mắt.
Mặc dù là đưa lưng về phía Lâm Minh, Thánh Mỹ cũng lập tức cảm ứng được ánh mắt như hóa thành thực chất của hắn!.
- Lâm Minh? Ngươi! ?
Trong nội tâm Thánh Mỹ cả kinh, nàng không biết vì sao Lâm Minh đột nhiên buông tha tĩnh dưỡng, thời điểm mở mắt ra Lâm Minh như cuồng bạo.
Hắn giống như một con cự long đang ngủ say, tỉnh ngủ thì bay thẳng lên trời.
Trong nháy mắt hắn lao ra khỏi Huyền Thiên Băng Trận, bay thẳng tới hào quang đóng băng kia.
- Lâm Minh! !
Trong lòng Thánh Mỹ kinh hãi!
Mặc dù thực lực của Lâm Minh có mạnh hơn nữa cũng không cách nào thừa nhận hào quang này. Đạo hào quang này có uy lực không cách nào tưởng tượng, Thánh Mỹ tự nhận nếu nàng không thiêu đốt hồn lực thì không ngăn cản nổi!
Mắt thấy hào quang kia bay tới, ánh mắt Lâm Minh càng kiên quyết, trong ánh mắt của hắn phản chiếu hào quang màu xanh lam này, giống như thanh lợi kiếm đâm thẳng vào đồng tử của hắn!
Mắt thấy chuyện kinh người phát sinh, không riêng gì Thánh Mỹ, những người khác trong Huyền Thiên Băng Trận và tám tên thí luyện giả bỏ chạy kia cũng kinh ngạc đến ngây người, tên Lâm MInh này định tự sát sao?
- Lâm công tử!
Tô Nhã cùng Mộ Linh Nguyệt lo lắng! Lâm Minh ra tay quá đột ngột, các nàng dù tin tưởng thực lực của Lâm Minh cũng không cho rằng hắn có thể ngăn cản một kích chính diện của Bất Tử Hàn Băng.
Hào quang đóng băng này mặc dù là nửa bước Thiên Tôn đối mặt chỉ sợ cũng vẫn lạc, dùng thực lực Lâm Minh bây giờ căn bản không có khả năng ngăn cản.
- Đồ ngốc, muốn chết! Hồn Hậu nương nương còn không ngăn được một kích này, hắn lại ngu ngốc lao vào, châu chấu đá xe.
Đám thí luyện giả xem cuộc chiến vui vẻ, tuy lúc trước khinh thường Lâm Minh nấp sau lưng nữ nhân, lại ngồi xuống điều tức, nhưng mà bọn họ kỳ thật trong lòng cũng hiểu đó mới là cách làm thông minh, hiện tại đơn thương độc mã lao ra ngoài ngăn cản Bất Tử Hàn Băng, căn bản là chịu chết.
Lui một vạn bước mà nói, cho dù Lâm Minh chính diện thừa nhận một kích này một hô hấp, hắn cũng không có khả năng có thực lực đi đánh tan trứng của Bất Tử Hàn Băng. Dựa theo ước định lúc trước, do Thánh Mỹ phòng ngự Bất Tử Hàn Băng công kích, Lâm Minh chỉ làm một chuyện là ngồi xuống điều tức, điều chỉnh trạng thái của mình, khi Bất Tử Hàn Băng biến thành trứng thì hắn thi triển một kích mạnh nhất của hắn.
Trước đó Lâm Minh ngồi xuống điều tức, nhưng bây giờ nhịn không được ra tay, có cảm giác kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Hào quang đóng băng gào thét, Lâm Minh không sợ lao lên!
Toàn thân của hắn bao phủ trong lôi đình và hỏa diễm, nhưng mà so sánh với hào quang đóng băng của Bất Tử Hàn Băng, lôi hỏa trên người Lâm Minh không là gì cả.
Một màn này cũng làm cho Thánh Mỹ lo lắng, nàng ẩn ẩn cảm giác được Lâm Minh đột nhiên bộc phát, kỳ thật là không muốn nhìn thấy nàng thiêu đốt bổn mạng hồn lực, chỉ điểm này cho dù như téế nào Thánh Mỹ cũng không thể không quan tâm Lâm Minh.