Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1910: Láng giềng Thánh Mỹ (1)




Chương 1910: Láng giềng Thánh Mỹ. (1)
Huống chi Lâm Mục này hơn phân nửa là che dấu tung tích, thậm chí cải biến dung mạo!
Dù sao Lâm Mục ở nguyên mộng chiến trường gây thù quá nhiều, hơn nữa hối đoái trang sách màu vàng cao điệu như vậy, hắn không có khả năng dùng chân diện mục gặp người.
Thời điểm mọi người đang tìm kiếm, nguyên mộng chiến trường đã đóng cửa, nếu trước khi nguyên mộng chiến trường đóng cửa mà võ giả không thể ra, cũng sẽ bị mạt sát, đương nhiên bản tôn của bọn họ sẽ không tử vong, chỉ tổn thất toàn bộ giá trị công huân mà thôi.
- Lâm Mục đang ở trong chúng ta.
Có người trầm giọng nói ra, không biết là ai.
Đây là người hung ác có thể đánh chết Thiên Tôn, nếu hắn trốn đi, người ta dễ tìm như vậy sao?
Huống chi võ giả ở đây tu vị cao nhất chỉ là nửa bước Thiên Tôn, trừ Hỗn Độn Ma Thần đã bỏ trốn ra, không có Thiên Tôn chính thức ở đây.
Ai có thể phát hiện Lâm Minh? - Tên nhân loại kia tới từ tiểu thế lực.
Rất nhiều người đột nhiên nhớ tới tìm kiếm thế lực của Lâm Minh, rất nhanh bọn họ đã tìm được Tiểu Cực Cung!
Trong lúc nhất thời, phó cung chủ Tiểu Cực Cung và Ngọc Lạc mặt biến thành mướp đắng.
Nên tới cũng tới.
Tiểu Cực Cung trốn không thoát.
Nhưng mà bọn họ cũng chỉ gặp được Lâm Minh mà thôi, thành thật khai báo có lẽ không tới mức bị liên quan vào.
- Trách không được, thì ra thanh niên chém giết Vạn Quỷ Thiên Tôn chính là các ngươi gặp được.
Khôn Nguyên thượng nhân nhìn qua lão Liễu, bừng tỉnh đại ngộ nói ra, hắn hiện tại mới hiểu vì sao bộ dáng của lão Liễu như táo bón.
Rất nhanh, Ngọc Lạc cùng phó cung chủ Tiểu Cực Cung bị mang đi, bọn họ cũng bị kiểm tra tình huống, mà Khôn Nguyên thượng nhân cũng không có ngăn cản, cho dù bị giết trong nguyên mộng chiến trường, cũng sẽ không ảnh hưởng tới bản tôn, hơn nữa Đế Vương Thành còn cấm động thủ.
- Đất hoang sông băng? Tên nhân loại Lâm Mục kia bị chôn sâu ở dưới gió tuyết, nửa người đều bị băng phong, Tiểu Cực Cung các ngươi đi đại hoang sông băng tìm băng ly, kết quả ngẫu nhiên phát hiện Lâm Mục?
Người Tiểu Cực Cung bị các thế lực lớn mang đi, sau khi đưa ra nghi vẫn thì biết được toàn bộ quá trình Lâm Minh xuất hiện.
Đối với tất cả chi tiết của Lâm Minh, Tiểu Cực Cung tự nhiên không dám giấu diếm, kể cả ngay từ đầu bọn họ hiểu lầm thực lực của Lâm Minh, ý định mang Lâm Minh về làm đối tượng nghiên cứu pháp thàn song tu của Tiểu Cực Cung cũng nói thẳng ra.
- Thánh Chủ sơ kỳ! Ngươi nói cái gì! Thời điểm ngươi gặp tên Nhân tộc kia hắn chỉ là Thánh Chủ sơ kỳ!
Thời điểm nghe nói tu vị của Lâm Minh, mấy Đại Giới Giới Vương ở đây đứng phất dậy, thực tế người của Hoàng Tuyền Cung càng thêm kích động.
- Lão đầu tử, ngươi nói Lâm Minh là Thánh Chủ sơ kỳ?
Đệ tử Hoàng Tuyền Cung, Vạn Quỷ Thiên Tôn một lão giả gầy trơ xương, nhưng mà dáng người cao ngất xách phó cung chủ Tiểu Cực Cung lên, giống như xách con gà.
Sắc mặt phó cung chủ áo trắng tái nhợt, trước mặt đại nhân vật, hắn không dám phản kháng.
- Lão hủ không dám nói dối.
Lão giả phó cung chủ miễn cưỡng nói ra.
- Ngươi không nên nói với ta biết, sư tôn của ta thua trong tay tiểu bối Thánh Chủ sơ kỳ đấy nhé?
Hai mắt lão giả này đỏ hồng, quả thực giống như muốn ăn thịt người, đệ tử Hoàng Tuyền Cung rất nhiều âm khí um tùm, phẩm hạnh quái dị, cho dù thật ăn thịt người cũng không xem vào đâu.
Trong lòng bàn tay lão giả phó cung chủ đầy mồ hồi, cắn răng gật đầu, nói:
- Trừ phi Lâm Mục cố ý gạt ta... Nhưng mà nhìn cốt linh của hắn có hạn, chắc chắn không sai...
Đối mặt nhiều thế lực lớn đưa ra nghi vấn, phó cung chủ Tiểu Cực Cung áp lực quá lớn, một khi nhắm trúng thế lực lớn không thoải mái, Tiểu Cực Cung cũng sẽ bị tiêu diệt.
- Hừ!
Lão giả tóc xanh dường như thẹn quá hóa giận, Vạn Quỷ Thiên Tôn bại trong tay tiểu quỹ, hắn cảm giác mặt không ánh sáng, nhưng mà tức giận không biết rót lên đầu của ai.
Thời điểm này một trung niên bên cạnh lão giả tóc xanh nói:
- Lục lão quái, đừng thẹn quá hoá giận, hiện tại đủ loại dấu hiệu đều cho thấy, Lâm Mục này xác thực là một tiểu bối, trình độ yêu nghiệt của hắn không thể tưởng tượng, ngươi có nổi giận với Tiểu Cực Cung cũng không có tác dụng gì.
Trung niên này tới từ Hỗn Độn Thiên Cung.
Hỗn Độn Thiên Cung vẫn là đối thủ một mất một còn với Hoàng Tuyền Cung, nhưng mà lúc này hai lão tổ ăn thiệt thòi trong tay của một tiểu bối, Vạn Quỷ Thiên Tôn không cần phải nói, trực tiếp bị Lâm Minh tiêu diệt, mà Hỗn Độn Ma Thần cũng bị Lâm Minh dọa không dám thò đầu ra, thẳng đến khi nguyên mộng chiến trường đóng cửa mới xuất hiện, chuyện này đã sớm truyền ra xôn xao.
Có chung địch nhân, Hỗn Độn Thiên Cung cùng Hoàng Tuyền Cung quan hệ hòa hoãn một ít.
- Chúng ta bây giờ thương lượng đối sách, làm thế nào tìm ra tên Lâm Mục kia. Hắn ở trong nguyên mộng chiến trường đắc tội nhiều người như thế, đã thành mũi tên cho ngươi ta ngắm, huống chi tiểu tử này trên người khẳng định có bí mật, nếu không hắn không có khả năng phát triển tới bước này, hắn nói không chừng đã đạt được thái cổ thần tàng của Nhân loại.
Nam tử trung niên trong khi nói chuyện, khóe mắt bắn ra một tia hàn quang.
Lời của hắn nói ra suy nghĩ của nhiều người, võ giả tìm hiểu thiên đạon pháp tắc đều là tích lũy truyền thừa nhiều đời, thường thường cần vài tỷ năm tích lũy, một võ giả dù thiên tài, cũng không có khả năng không có truyền thừa mà đi tới một bước này, cũng nói đúng hơn Lâm Mục này đã đạt được cơ duyên từ thái cổ hoặc thượng cổ.
Mà thời đại thượng cổ Nhân tộc cũng không có yếu hơn Hồn tộc, một ít đại năng của Nhân tộc là thái cổ Chân Thân, thần tàng có giá trị thật lớn!
- Đúng, cho dù thế nào cũng phải tìm ra kẻ này, ta hoài nghi hắn hiện tại đã rời khỏi Đế Vương Thành, đáng tiếc võ giả tiến vào nguyên mộng vũ trụ thì bản tôn cũng tiến vào dị không gian, khó có thể tìm kiếm, nếu không tìm được bản tôn của hắn, đại sự vạn cát.
Rất nhiều nhân vật trọng yếu của thế lực lớn mưu đồ bí mật, Lâm Minh quét mặt mũi của bọn họ ở nguyên mộng chiến trường, trên người lại nghi có mang trọng bảo, trọng yếu nhất là, Lâm Minh là tiểu bối, còn chưa lớn lên, dưới loại tình huống này làm sao bỏ qua Lâm Minh?
Thời điểm có rất nhiều người mưu đồ bí mật, bên ngoài lại ầm ĩ.
- Như thế nào!
Lão giả tóc xanh không vui quát lên.
- Vội cái gì!
- Trưởng lão, có người tiếp cận Đế Vương Thần Bích, có lẽ là...
Người bên ngoài chưa nói hết, lão giả tóc xanh lao ra, ngay tiếp theo là cao tầng của thế lực lớn nhao nhao đằng đằng sát khí lao ra.
Đế Vương Thần Bích tồn tại uy áp đáng sợ, bình thường căn bản không có người nào có thể tới gần, mặc kệ thiên tài, Thiên Tôn đều không ngoại lệ.
Không ai có thể làm trái pháp tắc nguyên mộng vũ trụ.
Nhưng mà có một loại tình huống, nếu như có người có tư cách lưu tên trên Đế Vương Thần Bích lại có thể tới gần Đế Vương Thần Bích, lưu tên bản thân lên đó.
Hiện tại nghe nói đột nhiên có người tới gần Đế Vương Thần Bích, lập tức làm cho kẻ khác nghĩ tới một người -- Lâm Mục!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.