Chương 1922: Vây công.
- Lực lượng Chân Thần!
Trong nội tâm đã sớm có suy đoán, hơn nữa hào quang sáng ngời này bao phủ nội tâm, Lâm Minh đã có thể khẳng định, dùng cảm giác bao phủ lên người của hắn xác thực là Chân Thần, hơn nữa bết bát nhất là, Chân Thần này dường như nhắm vào chính mình!
Trong tích tắc, tứ chi của Lâm Minh lạnh như băng, chẳng khác gì rơi vào hầm băng.
Một Chân Thần, tập trung chính mình!
- Không xong.
Tâm thần Lâm Minh trầm xuống, cảm giác được hào quang sáng ngời bao phủ, thần hồn của hắn bị lạc ấn kỳ dị xung kích.
Bị lạc ấn này ảnh hưởng, Thoát Thai Hoán Cốt Quyết của hắn tan rã, râu ria không thấy... Cơ bắp co lại... Mặt trở nên gầy hơn...
Lâm Minh bại lộ tướng mạo sẵn có.
Lâm Minh biến hóa thật sự khiến người khác chú ý tới, bởi vì dưới thần quang bao phủ làm cho ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn thấy hào quang hội tụ quanh người hắn.
- Hắn không phải là tên đại thúc hay sao?
- Đúng là hắn, Ham Thai hắn ngồi vẫn còn có ấn ký hồn hải đang tỏa sáng kìa, hơn nữa hào quang còn mạnh hơn của người khác.
Vị trí của Lâm Minh rất nhiều người nhớ rõ, hiện mắt thấy dung mạo của Lâm Minh không ngừng phát sinh biến hóa, những người này nghẹn họng nhìn trân trối.
Đã xảy ra chuyện gì?
- Thì ra hắn không phải đại hán, là thanh niên.
- Dung mạo của hắn chỉ là ngụy trang...
Thiếu nữ áo tím trên đầu mọc sừng, mắt thấy Lâm Minh từ một đại thúc hèn mọn bỉ ổi, biến thành một thanh niên ánh mắt như bảo thạch, dung mạo khí chất hùng hồn, nhịn không được há to cái miệng nhỏ nhắn, hình tượng trước sau khác biệt quá lớn.
Vì cái gì hắn ngụy trang dung mạo, tránh cừu gia sao?
Trong nội tâm rất nhiều người hiện ra suy nghĩ này, nhưng mà rất nhanh, có người ý thức được chuyện gì đó.
- Hắn nhìn qua hơi quen mắt.
- Ta thấy kẻ bị treo giải thưởng ở Trấn Hải Thành hình như là hắn đấy!
- Hắn là Lâm Mục!
Có người kinh hô, đa số võ giả trên Đọa Thần sơn mạch đã từng ở đây ngộ đạo thật lâu, không sao đi ra ngoài, cho nên chưa từng nghe qua danh hào của Lâm Minh.
- Lâm Mục là ai? Đã xảy ra chuyện gì? Tại sao có Chân Thần đến tìm hắn?
Đọa Thần sơn mạch có quy tắc hạn chế cốt linh, cho dù Chân Thần có mạnh hơn nữa cũng chỉ có thể cho cảm giác hàng lâm đã phải trả cái giá to lớn, thế nhưng mà hiện tại gióng trống khua chiêng chỉ vì tìm một tiểu bối?
- Tên Lâm Mục này tại nguyên mộng chiến trường đánh chết Vạn Quỷ Thiên Tôn cùng cảnh giới! Hơn nữa đánh chết không biết bao nhiêu Giới Vương cùng Đại Giới Giới Vương, cuối cùng tập hợp đủ một tỷ công huân, hối đoái trang sách màu vàng, lưu tên trên Đế Vương Thần Bích.
- Trong tay hắn chẳng những có trang sách màu vàng, còn có Kỳ Lân Quả thiên địa kỳ bảo vượt qua vô thượng thần đan.
- Hắn hiện tại bị các thế lực lớn treo giải thưởng trên trời, nếu như có thể đánh chết hắn, sẽ đạt được cơ duyên to lớn.
Rất nhanh người chung quanh nói đủ loại sự tích của Lâm minh, mà từ những sự tích của Lâm Minh, rất nhiều thiên tài ngây ngốc ở Đọa Thần sơn mạch quá lâu đều kinh hô, Lâm Mục này mạnh như vậy?
Bị nhiều người đuổi giết như thế, chẳng trách hắn phải ngụy trang dung mạo.
Mà trước đó hắn có thể thấp sáng ba đạo ấn ký hồn hải cũng dễ dàng giải thích.
Ngọc Thạch Sinh nhìn qua Lâm Minh, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, hắn không thể không tin tưởng, Lâm Minh thật sự lần đầu tiên tiến vào nguyên mộng chiến trường, hắn căn bản là yêu nghiệt, đánh chết Thiên Tôn cùng cảnh giới, đây quả thực là chuyện khiến người ta theo không kịp.
Trong lúc nhất thời, rất nhiều người đều nhìn qua Lâm Minh.
Bọn họ cũng đã biết rõ, Trấn Hải Thành vì bắt hắn mà treo giải thưởng trên trời.
Còn Lâm Minh đứng trên Ham Thai, sắc mặt của hắn trầm xuống, bị cảm giác của Chân Thần bao phủ, Lâm Minh dứt khoát cũng không hề ngụy trang, hắn trực tiếp rút Phượng Huyết Thương ra.
"Đại Phạm Thần Vương " đã có thể lẫn tránh pháp tắc của nguyên mộng vũ trụ, Chân Thần đã cường đại tới mức này?
Cẩn thận suy nghĩ, Chân Thần xác thực đã có uy năng làm trái thiên địa!
Ví dụ như đánh xuyên qua thán tức thần tường ngăn cách Tam Thập Tam Thiên, hoặc là thi triển đại thần thông trong nguyên mộng vũ trụ.
Dù sao Chân Thần so với chủ nhân Tu La Lộ và người sáng lập Thánh Điển chỉ kém hơn một cảnh giới mà thôi.
- Thì ra ngươi là Lâm Mục!
Một giọng nói âm trầm vang lên, xoạt một tiếng vang nhỏ, có người rút kiếm ra.
Lúc này không ngừng có người rút vũ khí ra, phong tỏa phương hướng chạy trốn tất cả đường lui của Lâm Minh.
Trong lúc nhất thời, Lâm Minh đã thành bia ngắm cho người ta.
Rất nhiều người nhìn qua hả hê, Lâm Minh cường đại thì thế nào, trong hoàn cảnh như thế này, hắn đã không có khả năng tìm được đường lui.
Trang sách màu vàng phải trả lại rồi.
- Ngươi là Lâm Mục đúng không? Chúng ta ngày xưa không oán, ngày nay không thù, nhưng do ngươi đắc tội quá nhiều người, lại mang trọng bảo, thất phu vô tội hoài bích có tội, đạo lý này ngươi phải hiểu, cho nên không oán chúng ta được, muốn trách chỉ trách đám người treo giải thưởng bắt ngươi mà thôi.
Thời điểm này có ba người đứng ra, phân ra ba hướng, xếp thành hình tam giác vây quanh Lâm Minh.
Vũ khí trong tay bọn họ đều là phi kiếm. - Vũ hóa tam kiệt.
Có người giật mình, vũ hóa tam kiệt danh khí thật lớn, được xưng một đời thiên tài xuất sắc nhất của Phượng Vũ thánh địa, cho dù ở Đọa Thần sơn mạch, bọn họ cũng như cây có bóng, người có tên, trải qua nhiều năm ngộ đạo bọn họ đã thắp sáng hồn hải thứ năm.
Trên thực tế ba người liên thủ, sức chiến đấu càng gia tăng lên gấp bội.
- Vốn treo thưởng chính là cung cấp hành tung của ngươi, hiện tại ngươi bị Đại Phạm Thần Vương tìm ra, cung cấp hành tung không có ý nghĩa, chúng ta chỉ có thể ra tay với ngươi, chế ngươi, ngươi không nên trách chúng ta bỏ đáng xuống giếng/
Lão đại của vũ hóa tam kiệt cười lạnh một tiếng, trường kiếm trong tay chém thẳng về phía Lâm Minh.
- Loại như ngươi cũng xứng bỏ đá xuống giếng, cút đi cho ta!
Lâm Minh rống to một tiếng, khớp xương trên người kêu lên rắc rắc, khí của hắn biến hóa, trở nên chẳng khác gì hải triều tức giận.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ mạnh vang vọng, trường thương trong tay Lâm Minh vạch phá trời xanh, thương mang sáng lạn hiện ra, trùng trùng điệp điệp đánh vào lão đại vũ hóa tam kiệt.
- Đại ca!
Vũ hóa tam kiệt phản ứng cực kỳ nhạy cảm, ba người đồng loạt ra tay, cộng đồng chống cự công kích của Lâm Minh, nhưng mà chỉ nghe "Bồng!" Một tiếng vang thật lớn, thương mang bộc phát, lực lượng mấy tỷ cân đánh ra, thiên địa chấn động, không gian nứt vỡ.
Vũ hóa tam kiệt liên thủ đánh một kích, kiếm quang bị đánh vỡ như thủy tinh, tính cảnh hồn lực thần nguyên quán chú lên thân kiếm cũng hoàn toàn bị xóa đi.
Ba người bọn họ kinh kêu một tiếng, bản thân nhanh chóng lui ra phía sau, mà lão đại vũ hóa tam kiệt đứng mũi chịu sào, "Phốc", hắn phun máu tươi, bắn thẳng ra xa mấy trượng.
- Cái gì?
Mọi người kinh ngạc đến ngây người,vũ hóa tam kiệt danh khí lớn như thế vậy mà vừa thấy mặt đã bại?
- Ân? Không chết?