Chương 1932: Thẻ đánh bạc. (2)
Mỗi khi nhiều ra một Chân Thần, trong chiến đấu hai tộc sẽ có ưu thế to lớn.
Nhưng mà so với Hồn Tộc, Thánh tộc dường như cũng không chiếm thượng phong.
- Tốt, vấn đề của ngươi ta đã trả lời, có thể nói thẻ đánh bạc của ngươi được rồi.
Thánh Mỹ nhìn xem Lâm Minh, nhẹ cười nhẹ, nàng hiếu kỳ Lâm Minh hội (sẽ) xuất ra cái gì.
- Thẻ đánh bạc của ta... Có ba!
Lâm Minh duỗi ba ngón tay ra, hắn một tiểu bối muốn đả động một chủng tộc, nói dễ vậy sao, hắn chỉ có thể dốc hết khả năng, xuất ra tất cả đồ vật của mình.
- Thứ nhất, trang sách màu vàng!
Lâm Minh giọng nói trong trẻo, sáng quắc nhìn qua Thánh Mỹ.
- Ta sẽ trước khi Thánh tộc xâm lấn Nhân tộc toàn diện, cũng chính là tám mươi đến một trăm năm này, giúp ngươi cầm đủ tất cả trang sách màu vàng trong nguyên mộng vũ trụ! Nhưng mà ta có điều kiện, mỗi khi cầm một trang sách màu vàng, ta có thể cho ngươi, nhưng mà ta cũng muốn nhận được trang sách màu vàng của ngươi, có thể tìm hiểu quan sát, về sau ta có thể trả lại cho ngươi. Ta nghĩ dùng nội tình của Hồn Thiên Thánh Địa, chắc hẳn trang tàng không chỉ một trang sách màu vàng!
Lâm Minh nói ra thẻ đánh bạc đầu tiên của bản thân, mà Thánh Mỹ lại cười.
- Ngươi đúng là tự tin, bàn tính rất tinh diệu.
Thánh Mỹ nói lời này mang theo lời châm chọc.
- Thẻ đánh bạc của ngươi chẳng khác gì dùng đồ của Hồn Tộc dưa chỗ tốt cho Hồn Tộc, hơn nữa ngươi còn muốn quan sát trang sách màu vàng của Hồn Thiên Thánh Địa, đối với ngươi cũng có chỗ tốt, đúng chứ?
- Ta mặc kệ trang sách màu vàng phải chăng thuộc về Hồn Tộc, nhưng hiện tại các ngươi tạm thời lấy không được, không phải sao?
Giọng của Lâm Minh đạm mạc, cũng không có bởi vì Thánh Mỹ nói mà loạn tay chân, Thánh Mỹ chất vẫn hắn sớm dự liệu rồi.
Thánh Mỹ lắc đầu, nói:
- Xác thực khó cầm, nhưng ngươi cũng quá tự tin rồi, ngươi cho rằng ngươi là vạn năng?
- Những trang sách màu vàng trong nguyên mộng vũ trụ này sớm đã có người lấy đi, còn thừa lại đều rất khó lấy được, năm đó tổ tiên Hồn giới sáng tạo nguyên mộng vũ trụ, hắn định ra tiêu chuẩn của mười tỷ năm trước, khi đó thiên kiêu xuất hiện lớp lớp, cũng không phải hiện tại có thể so, muốn cầm trang sách màu vàng, chỉ có thiên tài tiêu chuẩn mạnh nhất của mười tỷ năm trước mới có được, không có khả năng có bất kỳ cơ hội đầu cơ trục lợi nào cả, ngươi cũng hiểu, không thể trong tám mươi năm đến một trăm năm tìm đủ trang sách màu vàng? Ta làm sao có thể tìm ngươi?
- Ta thừa nhận ngươi là thiên kiêu, ta thậm chí thừa nhận sức chiến đấu cùng giai ngươi hơn ta, thế nhưng mà ngươi đừng quên, ta tu hành Đại Chuyển Sinh Thuật còn chưa viên mãn, sau khi ta hoàn thành bảy chuyển, thiên phú sẽ tăng cao lần nữa, thế nhưng mà dù vậy, một ít trang sách màu vàng ta vẫn không có nắm chắc lấy được.
- Mượn Đọa Thần sơn mạch mà nói, trên Hạm Thai này, muốn ngộ đạo lấy được trang sách màu vàng, nói dễ vậy sao? Hơn nữa, đây liên quan tới pháp tắc Hồn tộc, trong lĩnh vực này, ta am hiểu hơn ngươi.
- Lần này ta tới Đọa Thần sơn mạch, cũng là sau khi hoàn thành bảy chuyển, thuận tiện ngộ đạo ở đây, ta không cho rằng ngươi có nửa phần khả năng hơn ta!
Thánh Mỹ tự nhiên có kiêu ngạo của mình, nàng sẽ không dễ tin Lâm Minh.
Nhưng mà Lâm Minh không có bị áp chế, hắn thản nhiên nói:
- Chuyện do người làm, ngoài miệng nói không có chút ý nghĩa nào, ngươi nói đều là đạo lý, có lẽ có chút trang sách màu vàng ngươi có thể cầm được nhưng ta không có được, nhưng có một chút trang sách màu vàng ta sẽ cầm được ma ngươi lại không được, ngươi không thử thì làm sao biết, huống chi ta còn có hai thẻ đánh bạc khác.
- Tiếp tục!
Thánh Mỹ giọng nói hờ hững, hiển nhiên điều kiện đầu tiên của Lâm Minh không làm cho nàng động tâ,.
- Thứ hai, phương pháp vĩnh sinh!
Lâm Minh ngữ ra kinh người, Thánh Mỹ đôi mắt sáng lên, bộ dáng mây trôi nước chảy của nàng đã không còn, mất đi trấn định xưa nay.
- Ngươi nói cái gì?
Nàng nhìn thẳng vào tinh thần chi hải của Lâm Minh, dường như muốn nhìn xuyên linh hồn Lâm Minh.
Mà lúc này Lâm Minh khẩn trương cao độ, ném phương pháp vĩnh sinh ra làm mồi nhử cũng là hành động bất đắc dĩ, bởi vì hắn rõ ràng, trang sách màu vàng sức nặng không đủ, như Thánh Mỹ đã nói, trang sách màu vàng vốn chính là đồ thuộc về Hồn Tộc, hơn nữa Lâm Minh có thể cầm hay không còn khó nói.
Thánh Mỹ nhìn Lâm Minh rất lâu, Lâm Minh nói:
- Ta có thể cùng ngươi nghiên cứu phương pháp vĩnh sinh, có lẽ sẽ có hiệu quả khó tưởng tượng nổi.
Thánh Mỹ nghe Lâm Minh nói thế, ánh mắt lộ ra một phần nghi hoặc khó hiểu, nàng thì thào tự nói:
- Ngươi rõ ràng không phải Hồn Tộc, nhưng mà linh hồn của ngươi có một phần đặc tính của vĩnh hằng chi hồn, nhưng lại không hoàn toàn là, kỳ quái...
Phương pháp vĩnh sinh, cần vĩnh hằng chi hồn làm dẫn, Thánh Mỹ tuy là thiên kiêu của Hồn Tộc, nhưng cũng không có vĩnh hằng chi hồn.
Phương pháp vĩnh sinh hấp dẫn thật sự quá lớn, thậm chí còn vượt xa Đại Chuyển Sinh Thuật, ai không muốn vĩnh sinh? Thánh Mỹ không cách nào cự tuyệt điều kiện này, cho dù Thánh Mỹ không cho rằng Lâm Minh có vĩnh hằng chi hồn, cũng khó có thể biết được phương pháp vĩnh sinh, nhưng mà còn có chút hi vọng.
Thánh Mỹ trầm mặc, thật lâu sau nàng mới chậm rãi nói ra:
- Nếu như ngươi thật sự là vĩnh hằng chi hồn, nếu ngươi tự nguyện phân bổn nguyên chi hồn cho ta một nửa, như vậy có lẽ... Ta có khả năng thật nhỏ nhìn trộm huyền bí vĩnh sinh...
Thân thể còn có thể cưỡng ép đoạt xá, nhưng mà linh hồn là không thể, linh hồn quá yếu ớt, nếu như dùng sức mạnh sẽ khiến linh hồn hồn phi phách tán, không có bất kỳ giá trị.
Nhưng mà Thánh Mỹ không tin Lâm Minh có thể luyện thành phương pháp vĩnh sinh, bởi vì linh hồn của Lâm Minh trong mắt nàng cũng không hoàn mỹ, nhưng tóm lại có một chút hi vọng, vì chút hi vọng này, nàng nguyện ý đánh cược một lần.
- Như vậy... Còn thẻ đánh bạc cuối cùng, nếu như Hồn Tộc cùng Nhân tộc liên minh, như vậy Nhân tộc vượt qua kiếp nạn lần này, ta nguyện ý chinh chiến vì Hồn Tộc ngàn vạn năm, cuối cùng diệt Thánh tộc.
Lâm Minh nhìn ra dã tâm Hồn Tộc chiếm đoạt Thánh tộc, ném ra ngoài thẻ đánh bạc cuối cùng, mà thẻ đánh bạc này chính là Lâm Minh hắn.
- Ngay cả bản thân ngươi cũng mang ra đánh bạc, xem ra ngươi thật sự là dốc hết tất cả.
Thánh Mỹ mỉm cười, nói:
- Vì Hồn Tộc chinh chiến ngàn vạn năm, diệt Thánh tộc? Chỉ bằng một chủng tộc như mặt trời sắp lặn, đáng giá sao? Vào Tu La Lộ, vào Hồn giới, ta không biết ngươi đã trả cái giá lớn thế nào, trải qua bao nhiêu hung hiểm, nhưng mà ngươi làm tất cả cũng không thể cải biến được kết quả cuối cùng, dùng lực lượng nhỏ yếu của ngươi, ngươi cũng muốn ngăn cản đại thế hưng suy của một chủng tộc sao?
- Năm đó Phong Thần Thiên Tôn vào lúc Thánh tộc xâm lấn đã đột phá Chân Thần, cũng chưa từng thành công, huống chi là ngươi hiện tại, Thánh tộc không cho ngươi cơ hội đâu.