Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1999: Tái chiến (2)




Chương 1999: Tái chiến. (2)
Hắc sắc liên hoa tách ra Lôi Đình, lực lượng kia vô cùng quỷ dị, cũng không chỉ là trùng kích huyết nhục mà còn công kích nhằm vào thần hồn nữa.
Một khắc này, trong ý thức hải Lâm Minh Lôi Đình tùy ý tàn phá, hơn nữa dấy lên hắc hỏa hừng hực.
Mỗi một đạo Lôi Đình, mỗi một đóa hắc hỏa đều bao lấy hồn lực của hắn.
Nhưng mà trước kia Lâm Minh tu luyện trong Hồn Giới đã có mấy lần lột xác thoát thai hoán cốt, hồn lực sâu như biển, thần hồn công kích bình thường căn bản đừng mong ảnh hưởng được hắn.
Tuy rằng bị khắc chế, nhưng là Lâm Minh cũng không bối rối, một luồng sóng hồn lực từ trong hồn hải tuôn ra, sóng lớn ngập trời, kiệt lực chống lại Hắc Viêm kia.
Lâm Minh không chút do dự, Đạo Cung Cửu Tinh đêu khai mở, Cửu Thiên tinh mang quán chú vào trong Ám Long Thương, một thương đánh ra, mang theo khí thế nổ nát trụ vũ.
Xoát xoát xoát, vô số hắc sắc liên hoa trực tiếp bị Ám Long Thương nát bấy.
Ám Long Thương mang theo khí huyết chi lực khổng lồ, cũng cứ thế ép lôi đình đang ăn mòn đến trong thần hồn Lâm Minh ra ngoài.
Cả hai va chạm kịch liệt trong hư không, Lâm Minh không ngừng giao thủ với thanh niên Tà Thần kia.
Tình cảnh chiến đấu kịch liệt khiến chí cường giả của Thần Tộc và Thiên Tộc đều sợ hãi thán phục, khó có thể tưởng tượng, một nhân loại tuấn kiệt lại có thể đạt tới loại trình độ này.
Bọn hắn cũng không biết Lâm Minh tu luyện thế nào mà nội tình thâm hậu như thế, lực lượng lại lâu dài vô tận như thế. Thiên tài mạnh nhất Thiên Tộc, Thần Tộc vào 10 tỷ năm trước so với Lâm Minh sợ rằng cũng phải thua kém.
Bỗng nhiên, trường đao trong tay thanh niên Tà Thần đâm vào trong hắc sắc liên hoa, vô số phù văn màu đen sụp đổ tiêu tán, trào vào trong hắc liên.
Tất cả liên hoa vù vù động, biến thành một đóa hắc liên khổng lồ vô biên phảng phất như một cái thế giới hàng lâm, chợt ngươi trấn áp lấy Lâm Minh.
Biến hóa đột nhiên xuất hiện khiến mọi người đang quan chiến bên ngoài đều cả kinh.
Nhưng chợt, mọi người liền phát hiện bên trong hắc sắc liên hoa vô biên kia lần nữa nổi lên biến hóa.
Bên trong dâng lên hắc quang sáng chói chói mắt, một thanh trường thương màu đen phảng phất như Hung Long cứ thế đánh nát hắc sắc liên hoa.
Hắc sắc liên hoa bạo tạc, vô tận phù văn ảm đạm, chôn vùi, nhao nhao tiêu tán.
Thanh niên Tà Thần kia sắc mặt đại biến, cấp tốc lui về phía sau.
Nhưng đã chậm, một đạo tia chớp màu đen đánh vào trong cơ thể hắn, dâng trào gào rú, bắn ra lực lượng bàng bạc.
Thanh niên Tà Thần kia khiếp sợ, thân thể của hắn rung mạnh, nơi ngực có máu đen kịt phun ra, màng da bên ngoài thậm chí cốt nhục bên trong đều đang sụp đổ tiêu tán.
Hắn gặp phải trọng thương, dùng lực lượng cuối cùng của mình triệu tập lấy Lôi Đình pháp tắc chung quanh thân thể hắn, trong lúc nhất thời, một luồng sóng Hắc Sắc Lôi Đình càng cường đại hơn mang theo uy áp của Tu La Thiên Đạo pháp tắc hàng lâm, phóng tới Lâm Minh.
Rầm rầm rầm!
Ở sau lưng Lâm Minh hiện ra một Tu La Chiến Thần hư ảnh cự đại, nó cầm trong tay hai cái bàn quay lớn, dốc sức ngăn cản tất cả công kích lại.
Loại trùng kích này một mực giằng co mấy tức, Tu La hư ảnh ở sau lưng Lâm Minh tựa như tuyệt thế Ma Thần, đã ngăn cản được tất cả công kích.
BÌNH!
Thanh niên Tà Thần ở giữa trận pháp cũng nhịn không được nữa, thân thể hắn đã trọng thương, một kích cuối cùng đã tiêu hao toàn bộ năng lượng của hắn.
Hắn cứ như vậy thân thể nứt vỡ, biến thành vô số Tu La phù văn, biến mất trên bầu trời. . .
- Lại thắng, cảnh giới đối thủ cao hơn hắn nhưng kết quả vẫn bị hắn giết giết, hơn nữa, đây chính là thiên tài Thượng Cổ ah. . .
Đám chí cường giả Thần Tộc và Thiên Tộc hai mặt nhìn nhau, vượt cấp chém giết thiên tài Thượng Cổ, cái này thật sự quá nghịch thiên rồi.
Vô Yên trầm mặc, nàng đã không biết nên như thế nào mở miệng.
- Sẽ còn thêm nữa sao. . .
Vô Yên thì thào tự nói lấy, lời của nàng, khiến trong lòng mọi người chấn động!
Vô Yên nói tự nhiên chính là đối thủ kế tiếp của Lâm Minh rồi!
Trước kia Lâm Minh miểu sát một người cảnh giới thấp hơn hắn, lại giết chết một người cảnh giới cao hơn hắn, mà giờ xem ra, có lẽ, chém giết lần này vẫn chưa tới giới hạn.
Thác Bạt Khuê nhìn thế giới trong Hàn Băng Kính, hắn có thể cảm nhận được pháp tắc trong thế giới này đang rung động, nói không chừng, thật sự sẽ có đối thủ thứ ba được tạo ra cũng nên
Nếu vậy thì chẳng lẽ tu vị đối phương sẽ là Thánh chủ đỉnh phong sao?
Giờ khắc này, Lâm Minh cầm trong tay Phượng Huyết Thương, cũng không đi ra, vẫn đang đứng đó chờ đợi
Không cần hoài nghi, hắn đã xác định, thiên tài Thượng Cổ hắn mới chém giết vừa rồi cũng không phải là cuối cùng.
Dựa theo phỏng đoán của Lâm Minh, nếu như chém giết đối phương thì mới xuất hiện đối thủ kế tiếp, nếu như chỉ kéo dài đến một ngàn tức không thể giết chết đối phương, vậy thì vẫn xem như đã đánh thắng, nhưng chiến cuộc cũng sẽ theo đó kết thúc.
Lúc này, ánh mắt Lâm Minh dừng lại nơi Tu La pháp tắc đang bay múa đầy trời.
Từng chút thần quang hội tụ, ở trên đỉnh đầu Lâm Minh ngưng tụ thành một cái quang đoàn.
Quang đoàn này vô cùng thần bí, ẩn chứa khí tức cổ xưa đáng sợ.
- Đây là cái gì?
Ánh mắt Lâm Minh có chút ngưng tụ, hắn ẩn ẩn cảm thấy, bên trong quang đoàn có tồn tại đồ vật, là một kiện bảo vật!
Hơn nữa, đó tất nhiên là đồ vật cực kỳ khủng khiếp.
Lâm Minh nhìn quang đoàn này, cảm giác huyết dịch toàn thân tựa hồ như đang bị nó hấp dẫn, muốn gào thét mà ra vậy!
- Chí Bảo!
Ánh mắt Lâm Minh bắn ra tinh mang, đồ vật này, có lẽ chính là phần thuởng của hắn!
Lúc này, không riêng gì Lâm Minh mà những người khác đều thấy được bảo vật lơ lửng trên không, mặc dù là đỉnh tiêm Thiên Tôn, ở trước mặt kiện bảo vật này cũng cảm thấy tâm thần rung động.
- Đến cùng sẽ là cái gì?
Đế Vô Ngân nín thở, chỉ cần từ trên khí tức đã khiến lòng hắn nổi lên sóng lớn!
Lúc ấy Vô Yên đạt được là Chân Thần Linh Bảo, mà Đế Vô Ngân cảm giác, giá trị của kiện bảo bối này chỉ sợ phải gấp 10 lần kiện kia của Vô Yên!
Lâm Minh chân đạp hư không, chậm rãi bay tới bảo vật kia.
Nhưng mà đúng lúc này, không gian ở trước mặt Lâm Minh xuất hiện một hồi vặn vẹo, thân ảnh một nữ tử giống như U Linh xuất hiện ở trước mặt Lâm Minh.
Nữ tử này thân thể tu trường, đưa lưng về phía Lâm Minh, hai chân trần trụi phiêu phù ở trong tinh không màu đen.
Nàng mặc trường bào màu đen, sau lưng là áo choàng màu đen, trên áo choàng dày đặc khảm nạm lấy giáp vai kim loại đen, mang đến cho người cảm giác thần bí mà cường đại, tựa hồ như nữ tử này đồng thời dung hợp lấy khí khái hào hùng của nữ Chiến Thần và sát khí của nữ Ma Thần vậy!
Gió lạnh phần phật, tóc xanh của nữ tử tùy ý bay lên, cùng bay múa với áo choàng ở sau lưng, nàng từ đầu đến chân, tựa hồ như hóa thành một thể với đêm đen dày đặc nơi này vậy.
Lâm Minh liền nâng cao cảnh giác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.