Chương 2012: Quyết định của Thần Hoàng. (2)
Hiện giờ Thần Tộc cần chính là thời gian!
Lão Thần Hoàng định ra vapf một tháng sau mới triệu tập tộc nhân, triển khai hành động, thật ra chính là chờ đợi Lâm Minh chữa trị thần minh pháp chỉ.
Hắn vừa về tới Thần Tộc đã đâm đầu vào trong mật thất.
Giờ cách lúc trốn chết đã không còn lâu lắm, dùng lực lượng của Thần Tộc hiện giờ, dù đã có linh hạm của chủ nahan Tu La Lộ phụ trợ nhưng muốn lao ra khỏi vòng vây của Thánh tộc cũng cực kỳ khó khăn.
Mà nếu có một đám thần minh pháp chỉ phẩm chất cao phụ tá thì quá trình này sẽ thuận lợi hơn nhiều lắm!
Trong lúc nhất thời, hào khí bao phủ trong thần tộc trở nên cực kỳ áp lực.
Lâm Minh mỗi ngày chữa trị thần minh pháp chỉ chẳng phân biệt được ngày đêm, vốn tu vi của hắn cũng không cao, mà thần minh pháp chỉ, đều là đỉnh cấp thần văn phù do đại năng ngoài Chân Thần vẽ ra, chữa trị cực kỳ gian nan.
Vì vậy lão Thần Hoàng điều động mấy tên đỉnh tiêm Thiên Tôn, thời khắc chờ lệnh hiệp trợ Lâm Minh.
Mấy đỉnh tiêm Thiên Tôn, này vố cũng cân nhắc đi theo Lâm Minh để học được chút thủ đoạn
Nhưng lúc này bọn hắn muốn học thần văn thuật cũng không phải là vì học trộm gì đó, bọn hắn chỉ muốn có thể trợ giúp Lâm Minh, có thêm nhiều thần minh pháp chỉ hơn nữa để đối phó với Thánh tộc thôi.
Nhưng bọn hắn đã từ từ phát hiện, vô luận bọn hắn cố gắng như thế nào cũng không thể học được chút nào cả.
Thần văn thuật này giống như là chuyên chức của Lâm Minh vậy, trừ hắn ra, những người khác căn bản không sờ được chút đầu mối nào cả.
Một tấm lại một tấm thần minh pháp chỉ bị Lâm Minh chữa trị ra, hồn lực của hắn thường xuyên tiêu hao đến trình độ dầu hết đèn tắt .
Sau đó lại ngồi xuống điều tức, khôi phục từng chút từng chút một.
- Lâm Minh, chiến hoàng bệ hạ bảo ta đưa tới dưỡng hồn đan. . .
Lúc Lâm Minh hoàn thành một lần chữa trị, bắt đầu c nghỉ ngơi thì Vô Yên xin tiến nhập mật thất.
Vì phá vòng vây lần này, Thiên Tộc cũng đã dốc hết có khả năng rồi.
Hiện giờ dưỡng hồn đan Vô Yên lấy ra đều là cực phẩm trong cực phẩm, là do mẫy lão Thiên Tôn chuyên tu thần của Thiên Tộc liên thủ luyện chế, các loại dưỡng hồn tài liệu trân quý đều không tiếc vốn gốc lấy ra.
Vào lúc này đã không còn ai cảm thấy không nỡ gì nữa, chỉ cần có thể nhiều ra một phần lực cũng đã rất tốt rồi.
- Cảm ơn rồi. . .
Trong thanh âm của Lâm Minh mang theo mỏi mệt khó có thể che giấu, lúc này hắn sắc mặt tái nhợt, trong ánh mắt phủ kín tơ máu, nơi mật thất của hắn, các loại tài liệu mất trật tự chồng chất đầy đất.
Đây là bởi vì có chút thần minh pháp chỉ tổn hại tương đối nghiêm trọng, Lâm Minh thậm chí còn phải ở trên thần minh pháp chỉ bổ xung lấy các phù văn.
Muốn bổ sung phù văn thì tiêu hao đối với Lâm Minh sẽ càng lớn, dù chỉ là một chút thôi cũng hao hết tâm lực của Lâm Minh.
Vô Yên thấy Lâm Minh như vậy, trong ánh mắt tràn đầy vẻ phức tạp, nàng bởi vì địch ý và trào phùng của mình đối với Lâm Minh mà cảm thấy đầy áy náy.
- Chú ý nghỉ ngơi. . .
Vô Yên cắn môi, nhẹ nói.
Lời như vậy nếu như là người bình thường nói thì chẳng qua chỉ là khách khí, còn đối với Vô Yên trời sinh tính tình cao ngạo mà nói, lời này lại cực kỳ khó được.
- Ta đã biết rồi, cám ơn dưỡng hồn đan của các ngươi.
Lâm Minh ở trên linh hồn tạo nghệ phi phàm, tự nhiên nhìn ra sự bất phàm của dưỡng hồn đan này.
Đối với hắn mà nói, chữa trị thần minh pháp thời gian dài với cường độ cao chỉ là một kỳ ngộ rèn luyện cho mình, mà có dưỡng hồn đan trân quý như thế gia trì, càng có thể tiêu hao hồn lực không kiêng nể gì cả, không cần phải cân nhắc có để lại di chứng hay không.
- Ân. . .
Vô Yên gật đầu, nhìn thật sâu Lâm Minh, sau đó ra khỏi mật thất. . .
Ở sâu trong tinh không, có một khỏa ngôi sao kim loại.
Mặt ngoài khỏa ngôi sao kia, có một cái cửa động khổng lồ đường kính ngàn dặm, biên giới đại động này thập phần chỉnh tề, hiển nhiên cũng không phải tự nhiên hình thành, mà là có chí cường giả, dùng đại pháp lực cắt ra.
Đại động này sâu không thấy đáy, nếu như xâm nhập vào trong đó liền sẽ phát hiện ra một màn càng đáng kinh ngạc hơn nữa, đại động kéo dái xuống dưới ngàn dặm sẽ xuất hiện một không gian cực lớn vô cùng rộng lớn, biên giới kéo dài đến gần như vạn dặm, cái này chẳng khác nào như bên trong ngôi sao này đào rỗng ra một nửa vậy.
Mà ở điểm cuối không gian cực lớn này, có một tòa Huyết Trì màu đỏ tươi kéo mấy ngàn dặm, huyết chập trùng dạng, sát khí trùng thiên, khiến người sợ hãi.
Ở trên không Huyết Trì có một trung niên nhân mặc thất sắc trường bào im im lặng lặng nổi lơ lửng.
Người trung niên này có một đầu tóc dài huyết sắc, dung mạo hắn thương cổ, ngũ quan như đao khắc.
Lúc này, hắn nhắm chặt hai mắt, hai tay giao nhau ôm ở trước ngực, mười ngón toàn bộ mở rộng ra, đặt nơi chỗ hai hõm vai, trong miệng hắn nói lẩm bẩm, tựa hồ như đang tụng một đoạn Cổ Kinh.
Ở dưới người hắn, trong huyết trì bọt nước quay cuồng, mùi máu tươi trùng thiên, thời gian dần qua, có vô số bọt khí từ trong huyết trì toát ra, tựa như huyết dịch sôi trào vậy.
Bọt khí ngày càng nhiều, càng ngày càng dày đặc, bọt nước trong huyết trì cũng cũng càng lúc càng lớn, rốt cục... Theo một tiếng nổ mạnh ầm vang, một cái đầu lâu cự đại từ trong huyết trì lao ra, mang theo huyết lãng cao cả trăm dặm bay thẳn đến chân trời!
Huyết vũ vôn biên giống như thác nước trút xuống xuống, mà trung niên nhân kia vẫn nhắm chặt hai mắt, vẫn không nhúc nhích.
Hắn lăng không đứng giữa huyết vũ, nhưng lại không có nửa giọt nược đụng được vào người hắn.
Vừa rồi từ trong huyết trì xuất hiện là một cái đầu lâu Ác Ma dữ tợn, đầu lâu này dài chừng trăm dặm, có một đôi cơ giác cong cong và miệng lớn dính máu, giống như một Ác Long màu đỏ vậy!
Ác Long tùy ý gào thét, đầu lâu cực lớn điên cuồng vặn vẹo.
Đúng lúc này, trong huyết trì lần nữa quay cuồng ra đại lượng bọt khí, theo một tiếng nổ mạnh ầm vang, lại là một cái đầu lâu Ác Long lao ra, tùy ý quay cuồng trên bầu trời.
Kế tiếp, một đầu lại một đầu Ác Long tưf trong huyết trì chui ra, đã không biết bao nhiêu đầu rồi.
Nếu như lúc này có võ giả tiến vào trong ngôi sao này, nhất định sẽ trợn mắt há hốc mồm, bọn hắn sẽ cho rằng Huyết Trì này là một cái Long sào cự đại, bên trong ngủ đông rất nhiều Ác Long.
Nhưng kế tiếp, một màn càng khiến người thêm giật mình đã xảy ra.
Lúc Ác Long tuôn ra đạt tới hơn ba mươi đầu thì huyết dịch đỏ tươi trong cả tòa trong huyết trì bắt đầu kịch liệt giảm bớt, khô cạn...
Bề mặt Huyết Trì không ngừng hạ thấp, lần nữa hạ xuống, lộ ra một vật thể dẹp hình cầu vô cùng cự đại, đường kính gần vạn dặm bên trong Huyết Trì, vật thể dẹp hình cầu này cùng màu với Huyết Trì, nếu như không nhìn kỹ thì chỉ sợ sẽ cho rằng nó chính là Huyết Trì.
Rầm rầm!
Máu tươi đặc dính như thác nước trút xuống mặt ngoài vật thể dẹp hình cầu kia, cuối cùng nhất lộ ra một mảnh xiềng xích màu đen dài hẹp vừa thô vừa to.