Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2057: Thiên Cương thần vương




Chương 2057: Thiên Cương thần vương.
Tất cả võ giả Thánh tộc ở trong hư không rối rít hành lễ.
Bọn họ đã cảm giác được một cỗ cương nguyên mênh mông như biển, đây chứng minh người tới là Thánh tộc Chân Thần!
Lúc này hư không rung động, ở vũ trụ hư không ngoài trăm vạn dặm hiện ra một cái mặt người khổng lồ, mặt người này phảng phất như dùng kim khí điêu khắc thành, trang nghiêm uy vũ, khí thế kinh người!
Tất cả võ giả Thánh tộc sau khi thấy mặt người cự đại này đều là trong lòng chấn động.
Thiên Cương thần vương!
Thánh tộc thất trọng thiên, có không chỉ là một Chân Thần.
Bình thời Chân Thần của Thánh tộc vô cùng thần bí, rất ít khi xuất hiện, thậm chí con dân của Thánh tộc căn bản không biết Thánh tộc rốt cuộc có mấy Chân Thần, cũng không biết phong hào của các Chân Thần rốt cuộc là cái gì.
- Thiên Cương thần vương, thần vương lánh đời của Thánh tộc, nghe nói tuổi của hắn so với Thánh Hoàng bệ hạ còn lớn hơn gần ức tuổi!
- Thiên Cương thần vương tới, hắn sẽ không phải... Bất lợi đối với Thánh Hoàng bệ hạ đi....
Mấy Thiên Tôn đỉnh phong phụ thuộc Tạo Hóa thánh hoàng nghĩ tới một phần quan hệ này, liếc mắt nhìn nhau, đều là nuốt từng ngụm nước bọt.
Nghe nói Thiên Cương thần vương một mực đều bất hòa với Tạo Hóa thánh hoàng, tựa hồ lúc trước bọn họ từng có tranh đấu, nói hai người bọn họ có tư thù cũng không quá đáng.
Hiện tại Thiên Cương thần vương chạy tới, nếu như muốn báo thù mà nói, những Thiên Tôn như bọn họ căn bản không đủ nhìn, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn xuất thủ với Tạo Hóa thánh hoàng.
- Thiên Cương bệ hạ...
Mấy Thiên Tôn hết sức lo sợ tiến lên nghênh đón.
- Cút!
Thiên Cương thần vương quát lên một tiếng chói tai, mấy Thiên Tôn này phảng phất như bị phong bạo tịch quyển, liên tục đứng không vững, bọn họ tâm thần sợ hãi, không biết làm sao.
Bọn họ đều là người phụ thuộc Tạo Hóa thánh hoàng, Thiên Cương thần vương đối với bọn họ dĩ nhiên là không có cảm tình gì rồi.
Thiên Cương thần vương dần dần bay tới không gian vặn vẹo mà Tạo Hóa thánh hoàng bé quan, cười lạnh một tiếng.
Ý niệm của hắn vừa động, từ trong hư không thò ra một cái kim chúc đại thủ, đại thủ này thò tay tùy ý xé một cái, trực tiếp vạch ra không gian vặn vẹo mà Tạo Hóa thánh hoàng bế quan, rồi sau đó Thiên Cương thần vương sải bước đạp vào!
Rất nhiều Thiên Tôn tại chỗ chỉ có thể trơ mắt nhìn, không cách nào phản kháng, cũng không dám phản kháng, chỉ có thể cầu mong cho bọn họ không nên đánh nhau.
Một khi Tạo Hóa thánh hoàng chịu kích động, dẫn bạo nhục thân của Hoang, như vậy những Thiên Tôn như bọn họ toàn bộ đều bị cuốn vào bên trong chôn cùng rồi!
....
Ở trong bóng tối khôn cùng, hai bóng người đối lập, một người là Thiên Cương thần vương, mà một người khác chính là Tạo Hóa thánh hoàng.
Thân ảnh của Thiên Cương thần vương ở trong hư không cao lớn vô cùng, toàn thân tựa như kim chúc cấu thành, hắn không có tóc, cũng không có lông mi, đỉnh đầu giống như thủy tinh, hình dáng hơi mờ, thậm chí có thể mơ hồ thấy được đại não của hắn, tướng mạo như thế hết sức đặc thù.
- Tạo Hóa!
Thanh âm của Thiên Cương thần vương lạnh như băng, tràn đầy không gian vặn vẹo:
- Như thế nào lại thành bộ dáng này rồi, ngươi không phải là có bản lĩnh sao, gọi ta cùng Phiêu Vũ tới chẳng lẽ là tìm kiếm giúp đỡ?
Ở bên trong thanh âm của Thiên Cương thần vương mang theo ý vị giễu cợt, hắn tới nơi này dĩ nhiên là Tạo Hóa thánh hoàng chủ động yêu cầu.
Tạo Hóa thánh hoàng nhìn Thiên Cương thần vương, mặt không chút thay đổi, hắn chỉ là lạnh lùng nói:
- Phiêu Vũ đâu rồi?
Thiên Cương thần vương giơ tay phải lên, ở giữa khe hở có một cái vũ mao, miễn cưỡng nói:
- Nàng cảm thấy không cần thiết tới gặp ngươi, bất quá chúng ta nói chuyện, nàng tự nhiên có thể nghe được.
- Thật sao... Thì ra là như vậy!
Phiêu Vũ thần vương không bán mặt mũi, bất quá Tạo Hóa thánh hoàng cũng không để ý, cả Thánh tộc thất trọng thiên bọn họ kỳ thật chỉ có ba Chân Thần.
Trong đó Phiêu Vũ thần vương là nữ tử duy nhất, nàng hành tung thần bí, hàng năm quy ẩn, rất nhiều Thiên Tôn đỉnh phong cũng không biết Thánh tộc còn có một Chân Thần như vậy.
Tạo Hóa thánh hoàng nhìn Thiên Cương thần vương, gằn từng chữ nói:
- Hôm nay ta gọi ngươi tới là muốn cho ngươi cùng với Phiêu Vũ suất lĩnh đại quân đạp bằng Thần vực, diệt sát Nhân tộc!
Tạo Hóa thánh hoàng mặc dù bị thương nhưng mà thanh âm của hắn trung khí mười phần, rung động hư không.
Ánh mắt của Thiên Cương thần vương ngưng tụ, chợt cười lớn lên:
- Ha ha ha ha! Ta không nghe lầm chứ, để cho ta cùng Phiêu Vũ diệt sát Nhân tộc? Bằng cái gì? Không nên lấy lợi ích chủng tộc tới nói cho có lệ với ta, diệt sát Nhân tộc đối với Thánh tộc mà nói, chỗ tốt mặc dù có, nhưng cũng chỉ bất quá như vậy, đừng tưởng rằng ta không biết, ngươi diệt sát Nhân tộc kỳ thực là vì mục đích của ngươi! Ta cùng với Phiêu Vũ tại sao phải giúp ngươi!
Thanh âm của Thiên Cương thần cương hùng hổ bức nhân, Tạo Hóa thánh hoàng khẽ trầm mặc, hắn đột nhiên vươn hai tay ra, ở đầu ngón tay của hắn có một hạt châu đỏ thẫm chậm rãi xoay tròn, đây chính là Hồng Mông linh châu.
Thấy Hồng Mông linh châu, ánh mắt của Thiên Cương thần vương thoáng cái sáng lên, linh châu này đối với võ giả luyện thể mà nói có chỗ tốt không thể tưởng tượng!
- Ngươi...
- Nếu như ngươi cùng Phiêu Vũ giúp ta, ta có thể cho các ngươi mượn hạt châu này trăm vạn năm! Nhưng mà ta có một cái yêu cầu, thời điểm diệt Nhân tộc, nhất định giết chết Lâm Minh!
Trong thanh âm của Tạo Hóa thánh hoàng tràn đầy sát cơ, hắn vội vã điều động hai cái Chân Thần Thánh tộc bất hòa với hắn tiến công Thần vực như thế chính là bởi vì trong lòng hắn có một loại dự cảm bất tường.
Hắn cảm giác Lâm Minh tựa hồ đem đồ vật trọng yếu nào đó đến Nhân tộc, nếu như không thể chém giết Nhân tộc, sẽ là dã hỏa thiêu bất tận, gió xuân thổi lại mọc.
Hơn nữa Lâm Minh người này để cho trong lòng Tạo Hóa thánh hoàng tràn đầy bất an.
Đây là một nhân tố không thể xác định, hắn chỉ có tu vi Thánh Chủ đỉnh phong, liền sinh ra ảnh hưởng lớn như vậy đối với đại chiến giữa Thánh tộc với Nhân tộc cùng Thái cổ chư tộc, một khi tương lai hắn trưởng thành, tuyệt đối sẽ trở thành một cái đại họa.
Hắn trước kia một mực bởi vì tu vi của Lâm Minh quá thấp mà khinh thị, hiện tại hắn lại muốn không tiếc bất cứ giá nào đi giết chết Lâm Minh!
- Hồng Mông linh châu....
Thiên Cương thần vương nhìn viên hồng sắc linh châu này, hai mắt sáng rực, trong ánh mắt lộ ra một tia tham lam.
- Như thế nào, ngươi muốn vĩnh viễn đoạt lấy nó/
Tạo Hóa thánh hoàng cười lạnh một tiếng, nhưng không có thu hồi Hồng Mông linh châu, chỉ là lạnh như băng nhìn Thiên Cương thần cương:
- Muốn liên thủ với Phiêu Vũ, thừa dịp ta bị thương lấy đi tính mạng của ta, cướp đi Hồng Mông linh châu?
Một câu của Tạo Hóa thánh hoàng đả phá suy nghĩ trong lòng Thiên Cương thần vương, Thiên Cương thần vương không chút hoang mang, chỉ là nhàn nhạt cười, chưa trả lời.
- Ngươi có thể thử một chút, ta có biện pháp để cho các ngươi hối hận!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.