Chương 2063: Phiêu Vũ Thần Vương.
Hắn không ngừng bay vào sâu trong tinh không, mà đúng lúc này, trong lòng hắn đột nhiên chấn động, sắc mặt đại biến, ngay trong nháy mắt vừa rồi, trong đầu hắn vậy mà vang lên một giọng nói!
Đó là thanh âm một nữ tử, thanh âm đạm mạc mà lạnh như băng. . .
- Ngươi tựa hồ đã rời khỏi đồng bọn của mình rồi?
Nữ tử thần bí trì hoãn nói, Lâm Minh tâm thần chấn động, hắn cắn chặt răng, không trả lời, hắn biết rõ chủ nhân thanh âm này chính là Chân Thần đang đuổi giết hắn.
Đối phương dĩ nhiên là một nữ nhân.
Lâm Minh trong nội tâm có chút luống cuống, vị trí của hắn hiện giờ cách linh hạm "Tân Kỷ Nguyên" nhiều nhất chỉ vài tỷ dặm. Nếu như nữ sát tinh này giết mình, lại đuổi theo "Tân Kỷ Nguyên" thì hoàn toàn có thể đuổi theo kịp.
Hậu quả kia, không thể lường được!
- Ngươi tựa hồ đang lo lắng?
Thanh âm nữ tử có một chút hiếu kỳ:
- Là đang lo lắng cho tính mạng đồng bọn sao? Ta rất kinh ngạc. . . tánh mạng của ngươi còn khó giữ được, lại còn có tâm tư lo lắng cho người khác, ngươi chủ động rời khỏi chiếc linh hạm kia, tựa hồ cũng là muốn dùng hi sinh của mình để bảo toàn đồng bạn sao?
- Ta rất khó lý giải suy nghĩ của ngươi. Nhưng ta vẫn khẩm phục dũng khí của ngươi khi làm ra lựa chọn đó. Để tỏ lòng tôn trọng của ta, ta cho ngươi biết tên của ta -- ta gọi Phiêu Vũ.
Phiêu Vũ. . .
Phiêu Vũ Thần Vương sao?
Lâm Minh chưa từng nghe qua cái tên này, Chân Thần trong vũ trụ này có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng có rất ít người có thể liệt kê ra hết tất cả Chân Thần. Có rất nhiều Chân Thần ở trạng thái nửa quy ẩn, cường đại mà lại thần bí.
- Ngươi có thể yên tâm, ta không có hứng thú giết những người kia, ta lần này ra tay, là được người nhờ vả, ta cũng chỉ định giết một mình ngươi thôi, giết ngươi, ta tự nhiên sẽ rời đi.
Thanh âm nữ tử vang vọng bên tai Lâm Minh.
Lâm Minh trong nội tâm khẽ động:
- Được người nhờ vả?
- Không sai. . . Ta thiếu nợ một phần nhân tình, chỉ là không nghĩ tới, cách trả nhân tình chỉ là cần ta đuổi giết một Thánh chủ, nó khiến ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. . .
- Thì ra là vậy. . .
Lâm Minh dãn nhẹ một hơi, cũng không phải là mỗi một Thánh tộc Chân Thần, đều muốn đưa Nhân tộc vào chỗ chết.
Như vậy ít nhất linh hạm "Tân Kỷ Nguyên" được bảo tồn rồi.
Bất quá Tạo Hóa Thánh Hoàng vậy mà mời ra hai Chân Thần, một người suất lĩnh đại quân đánh Thần Vực, người khác chuyên môn tới giết mình, coi trọng hắn tới loại trình độ này, khiến Lâm Minh phải im lặng.
Thánh chủ đỉnh phong bị Chân Thần đuổi giết, quả thực chính là trò cười lớn nhất thiên hạ
Tốc độ Lâm Minh chậm lại, cuối cùng lại hoàn toàn ngừng.
Lâm Minh từ trong Hỗn Nguyên Thiên Cung bay ra ngoài, thu hồi Hỗn Nguyên Thiên Cung, lại từ trong Tu Di giới lấy ra một tấm lệnh bài.
Tấm lệnh bài này cực kỳ cổ xưa, mặt ngoài có khắc đường vân cực kỳ phức tạp.
- Tu La Lệnh?
Nữ tử thần bí dường như đã cách Lâm Minh rất gần, đã có thể quan sát được nhất cử nhất động của Lâm Minh rồi, hơn nữa, nàng cũng nhận ra lệnh bài năm đó chủ nhân Tu La Lộ lưu lại.
Ý định của Lâm Minh chính là trốn vào Tu La Lộ.
Rồi sau đó. . . Tiến vào Uổng Tử Cốc!
Hiện giờ thí luyện cuối cùng nhất vẫn còn rất lâu mới có thể mở ra, Lâm Minh muốn tránh nữ tử thần bí, chỉ có đường lui duy nhất đó là -- Uổng Tử Cốc!
Uổng Tử Cốc là một tuyệt địa, đỉnh tiêm Thiên Tôn tiến vào cũng sẽ bị nhốt trong đó.
Nhưng Chân Thần có thể bị nhốt không?
Lâm Minh không biết, Uổng Tử Cốc là chủ nhân Tu La Lộ lưu lại, dù sao giờ đã cách 10 tỷ năm, lực trường suy yếu, có thể vây khốn Chân Thần hay không vẫn khó nói.
Ví dụ rõ ràng nhất chính là Tu La pháp chỉ do chủ nhân Tu La Lộ lưu lại, nhưng lại không giết chết được Tạo Hóa Thánh Hoàng.
Hơn nữa. . . Cho dù Uổng Tử Cốc có thể vây khốn nữ Chân Thần này, nàng nói không chừng cũng sẽ vì không biết tình huống Uổng Tử Cốc mà trực tiếp đuổi theo giết mình, như vậy mặc kệ nàng về sau có thể đi ra hay không, đối với Lâm Minh mà nói đều không có ý nghĩa gì cả, bởi vì Lâm Minh sẽ bị Phiêu Vũ Thần Vương giết chết trong cốc.
Lui một vạn bước nói, mặc dù Phiêu Vũ không truy vào, nhưng sau khi Lâm Minh tiến vào Uổng Tử Cốc cũng thành cá trong chậu.
Ngoại giới một năm, trong cốc mười năm.
Nếu như Uổng Tử Cốc bị Phiêu Vũ phong tỏa, Lâm Minh ở bên trong phải ngốc tới khi nào đây?
Một mực bế tử quan cũng không thể nào tu đến cảnh giới có thể chống lại Chân Thần được, đợi đến lúc thương thế Tạo Hóa Thánh Hoàng tốt hơn, hắn cũng sẽ giết vào Tu La Lộ, vậy thì Lâm Minh sẽ có đường sống sao?
Loại ý niệm này hiện lên trong đầu Lâm Minh.
Hơn nữa thậm chí có thể trước khi Lâm Minh tiến vào Uổng Tử Cốc đã bị Phiêu Vũ đuổi theo rồi.
Nghĩ đến đây, Lâm Minh trong nội tâm đắng chát, đây là một con đường chạy trốn xa vời cỡ nào chứ. . .
Đúng vào lúc này, tinh thần chi hải của Lâm Minh lại lần nữa vang lên thanh âm Phiêu Vũ Thần Vương:
- Lấy ra Tu La Lệnh, ngươi định tiến vào Tu La Lộ sao? Nó sẽ chỉ khiến ngươi chết nhanh hơn thôi.
Tu La Lộ vốn cũng không phải là cấm địa gì, chỉ cần có thông đạo, hoặc là có Tu La Lệnh thì ai cũng có thể tiến vào đó.
Mà Chân Thần có thể đánh nhau thông Thán Tức Thần Tường, muốn tiến vào Tu La Lộ lại càng thêm đơn giản.
Lâm Minh trốn vào Tu La Lộ, Phiêu Vũ Thần Vương sau đó có thể đuổi vào ngay.
Tu La Lộ tuy rằng cũng là một cái Đại Thế Giới, nhưng địa vực so với Thần Vực không lớn lắm, Phiêu Vũ Thần Vương cùng vào với Lâm Minh, khoảng cách giữa bọn hắn sẽ được rút ngắn rất lớn.
Lâm Minh không thể xác định địa điểm truyền tống, đến Tu La Lộ rồi nhưng không biết cách Uổng Tử Cốc có xa lắm không, hắn còn phải xác định vị trí của mình, sau đó lại minh xác phương hướng Uổng Tử Cốc.
Thế nhưng Phiêu Vũ Thần Vương lại khác, có Chân Thần dấu hiệu, nàng có thể trực tiếp giết qua.
Trong khi Lâm Minh cái gì cũng chưa làm rõ thì nói không chừng Phiêu Vũ Thần Vương đã đuổi tới rồi.
Như vậy tính ra khả năng chạy trốn của Lâm Minh chỉ sợ còn chưa đến một phần vạn. . .
Nhưng mà, mặc kệ xa vời cỡ nào, Lâm Minh chỉ có thể lựa chọn như vậy, nếu không hắn càng phải chết không thể nghi ngờ.
Nắm Tu La Lệnh trong tay, Lâm Minh bắt đầu rót năng lượng vào Tu La Lệnh. . .
Nhưng mà có chút kỳ quái chính là, vốn dựa theo kinh nghiệm của Lâm Minh thì chỉ cần một nén nhang là đã có thể khởi động Tu La Lộ.
Nhưng bây giờ, đã một phút đồng hồ rồi, rót vào nhiều năng lượng như vậy nhưng Tu La Lệnh vẫn không có phản ứng gì.
Lâm Minh nhíu chặt lông mày, năng lượng rót vào càng thêm mãnh liệt, nhưng Tu La Lệnh chỉ hiện ra ánh sáng nhạt, hoàn toàn không có ý mở ra không gian thông đạo.
- Đây là làm sao vậy?
Lâm Minh trong nội tâm hốt hoảng, chẳng lẽ Tu La Lệnh xảy ra vấn đề, hoặc là có hạn chế số lần sử dung sao?