Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2105: Một đời người một nhân sinh (13)




Chương 2105: Một đời người một nhân sinh. (13)
Sau đó một thanh niên mặc cẩm y chậm rãi bước ra khỏi hư không, thanh niên này mắt sáng mày kiếm, bộ dáng mười mấy tuổi, hắn chính là Lâm Minh đời thứ nhất.
Mà nhìn thấy gương mặt này, Chu Dục Thiên chẳng khác gì gặp quỷ, ánh mắt hắn không tin nổi.
- Ngươi... Ngươi là Lâm An?
Hắn không dám tin, có thể trực tiếp định vị mật thất của hắn, còn tiện tay xé rách hư không thuấn di, bỏ qua bất cứ trận pháp gì đó, lại dễ dàng giám thị tất cả lời hắn nói, thủ đoạn bực này cho dù là cường giả Thần Hải hậu kỳ cũng không thể làm được.
Mà tất cả lại xuất hiện trên người Lâm An, hắn chỉ mới hơn hai mươi tuổi thôi.
Chẳng lẽ lúc trước một kiếm chém giết Ly Hỏa Ngô Công không phải là cường giả Thần Hải âm thầm bảo hộ Lâm An, mà chính là bản thân Lâm An?
Chu Dục Thiên cảm thấy thế giới quan của mình trong nháy mắt bị phá vỡ triệt để.
- Ngươi... Rốt cuộc ngươi là ai?
Chu Dục Thiên không tin một tiểu tử hai mươi tuổi có thủ đoạn bực này.
Lâm Minh cười lạnh, nói:
- Ngươi đúng là có năng lực, cho dù Thiên Diễn đại lục và Thánh Ma đại lục hiện tại đã liên thông, nhưng dù sao hai đại lục cách nhau quá xa, giữa hai bên không trao đổi nhiều lắm, ngươi lại biết cả chuyện ta từng đi qua Huyết Sát Nguyên, chém giết nguyên chủ của Huyết Sát Nguyên, chuyện này cũng tra được, thủ đoạn quả không tệ.
- Ngươi muốn cho tên thuộc hạ của ngươi tới giết ta, sau đó chuyện bại lộ và thoát khỏi Thiên Diễn đại lục, liên hợp với dư nghiệt nguyên chủ nhất mạch Huyết Sát Nguyên phá vỡ chính quyền Chu Tước thần quốc sao? Một hòn đá ném hai con chim, suy nghĩ không sai, hơn nữa thủ đoạn ngoan độc, ta thật sự nhớ tới Dương Vân hơn hai trăm năm trước, đáng tiếc ngươi không phải Dương Vân, thủ đoạn của ngươi kém hắn quá xa...
Lâm Minh nói chuyện không nhanh không chậm, nhưng mà lọt vào tai Chu Dục Thiên chẳng khác gì tiếng sấm sét giữa trời quang.
Thực tế một cây "Ngươi lại biết cả chuyện ta từng đi qua Huyết Sát Nguyên, chém giết nguyên chủ của Huyết Sát Nguyên, chuyện này cũng tra được", làm cho toàn thân Chu Dục Thiên băng hàn, khẩu khí này không phải Lâm An, hắn rõ ràng là Lâm Minh.
- Ngươi... Ngươi... Ngươi...
Toàn thân Chu Dục Thiên run rẩy, hắn bị dọa phá gan, dù dã tâm của hắn thật lớn, nhưng mà trước mặt nhân vật truyền kỳ thì hắn không có nửa phần dũng khí đối mặt.
Hiện tại nhìn thẳng vào ánh mắt Lâm Minh, hắn gần như sụp đổ.
Đúng, cũng chỉ có người nọ mới có thủ đoạn như vậy, bản thân mình nghĩ cách ám sát hắn, không phải tự tìm đường chết sao?
Nhưng vì cái gì ngươi nọ lại từ Thần Vực trở về đây, biến thành một hài nhi, lại từ từ lớn lên?
Chu Dục Thiên không cách nào hiểu nổi, mà thời điểm này hắn đã dừng suy nghĩ, tinh thần lực của Lâm Minh giống như mũi nhọn trực tiếp đâm vào hồn hải của Chu Dục Thiên.
- Ngươi là trượng phu của nhị muội ta, ta thật sự không muốn giết ngươi, nhưng mà ngươi lợi dụng sự lương thiện của phụ mẫu ta, muốn gây bất lợi cho bọn họ, chạm vào điểm mấu chốt của ta, nên ngươi đi chết đi,
Lâm Minh nói ra lời này, tinh thần lực như mũi nhọn đâm xuyên qua hồn hải của Chu Dục Thiên, mỗi lần đầm xuyên khiến hắn đau đớn tới cực điểm, đó là thống khổ xé rách linh hồn, hai mắt Chu Dục Thiên dại ra, miệng há to như cá chết.
Hắn muốn hét lên nhưng không kêu ra tiếng, hắn bóp cổ của mình, muốn bóp chết bản thân, bởi vậy có thể thấy được hắn thừa nhận thống khổ lớn bao nhiêu.
Qua mười hô hấp, Chu Dục Thiên tắt thở, hắn ngã xuống đất như chó chết, mà tên áo choàng đen bên cạnh bị dọa hồn phách tan nát.
Lâm An chính là người nọ!
Môi hắn run rẩy, sắc mặt tái nhợt.
Lâm Minh lấy ma phương ra, trực tiếp rút trí nhớ Chu Dục Thiên ra ngoài, trong nháy mắt kế hoach mưu phản của Chu Dục Thiên đã bị Lâm Minh biết rõ, hơn nữa Chu Dục Thiên lưu lại tư liệu và đồ vật chuẩn bị mưu phản đều bị Chu Dục Thiên giấu ở nơi bí mật, có thể trở thành chứng cớ mưu phản của Chu Dục Thiên.
Huống chi thời điểm này còn có một người chứng nhận.
Lâm Minh cong ngón tay bún ra, một đạo linh quang bắn vào tinh thần chi hải của tên áo choàng đen, đây là nô ấn.
Có nô ấn này, Lâm Minh không lo lắng tên áo choàng đen tiết lộ bí mật.
Lâm Minh lạnh lùng nói:
- Cho ngươi thời gian ba ngày, cho ngươi đứng ra chỉ chứng Chu Dục Thiên, về sau ta cho ngươi chết thống khoái, người nhà, hậu nhân của ngươi không liên quan, sẽ được an trí thích đáng.
Tên áo choàng đen quỳ trên mặt đất, đối mặt Lâm Minh hắn bị áp lực quá lớn, ý chí của Lâm Minh hắn không dám làm trái.
Lâm Minh nói xong thân ảnh biến mất, mấy hô hấp sau hắn đã xuất hiện, hắn vừa rồi mang tất cả chứng cớ mưu phản của Chu Dục Thiên đưa cho tên áo choàng đen, lại dẫn hắn tới chỗ Lâm Đông tự thú.
....
Chu Tước thần quốc gió nổi mây phun, đường đi bị giới nghiêm, tinh binh và võ giả thực lực cao vây quanh Dục Thiên Hầu phủ, tất cả người của hầu phủ đều bị khống chế thẩm tra.
Về phần chuyện Lâm An bị ám sát năm năm trước cũng tra ra manh mối, đều bị Lâm Đông biết được, tra ra Ly Hỏa Ngô Công và hai lão sư chết đi kia, tất cả do người áo choàng đen khai rõ ràng.
Chuyện xảy ra trong đế đô đều bị Tư Đồ Minh Nguyệt nhìn vào trong mắt.
Thì ra khi đó người muốn ám sát Lâm An chính là Chu Dục Thiên... Người như hắn lại mưu sát một Lâm An quần là áo lượt, kết quả không thành công, năm năm sau ngay cả mạng của hắn cũng góp vào.
Về phần Chu Dục Thiên, Tư Đồ Minh Nguyệt ẩn ẩn biết rõ đây tuyệt đối là người hung ác, hắn là đệ nhất Vũ Đạo Trà Hội năm đó, cơ duyên rất nhiều.
Thậm chí hiện tại Lâm thị thư viện có một ít ghi chép vẫn do Chu Dục Thiên bảo trì.
Nhưng mà thực lực mạnh, tâm cơ hơn người lại rơi vào kết cục như thế.
Nguyên nhân đại khái là do hắn có ý đồ ám sát Lâm An.
Tư Đồ Minh Nguyệt không cách nào tưởng tượng nổi, Dục Thiên Hầu ám sát Lâm An còn có chuyện mưu toan phản nghịch, chuyện này vì sao bị điều tra ra, nhưng mà nàng tin tưởng tất cả có quan hệ với Lâm An.
Thanh niên này quá thần bí.
Khoảng cách Dục Thiên Hầu bị phát hiện mưu phản ba ngày, đế đô vẫn bị hào khí khẩn trương thay thế, nhưng mà một nhân vật trọng yếu rơi đài, sau đó chắc chắn là một hồi thanh tẩy không thể tránh né.
Tất cả công việc này do Lâm Đông tự động thủ.
Lâm Đông không lạm sát kẻ vô tội, mà là điều động, lột bỏ quyền lực của những người theo hệ Chu Dục Thiên, những kẻ cò lại sẽ bị thanh tẩy đại quy mô.
Nàng đi tới không có mục đích, lúc này tâm tình của Lâm Minh không tốt.
Nàng nhìn thấy cách đó không xa, võ đài bên cạnh sườn dốc Lâm thị thư viện, hắn nằm đó phơi nắng...
Thanh niên này chính là Lâm Minh, lúc ấy tâm tình Lâm Minh không tốt.
Tuy chuyện này đã được giải quyết, nhưng mà đầu sỏ gây nên chuyện này chính là trượng phu của nhị muội Lâm Bình.
Ở kiếp này Lâm Mình và Lâm Bình, kể cả khi hài tử của phụ mẫu khác, kỳ thật không có tiếp xúc gì, trong thâm cung liên quan tới quyền lực thì thân tình cũng lạnh lùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.