Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2146: Bí mật (2)




Chương 2146: Bí mật. (2)
Triệt gật đầu, nói:
- Đã từng tu luyện, nhưng mà chiều sâu tu luyện không bằng ngươi, ngươi là người lĩnh hội Tu La Thiên Đạo sâu nhất trong mười tỷ năm qua... Về phần ba đại phân thân, năm đó tôn chủ luyện chế không chỉ một bộ.
Triệt nói thế càng hợp tình hợp lý, trong mười tỷ nam qua, chắc chắn có người đạt được tiêu chuẩn mà chủ nhân Tu La Lộ thiết lập, cầm được cơ duyên thuộc về mình.
Về phần Phong Thần Thiên Tôn lưu lại truyền thừa, Lâm Minh lúc ấy chỉ đạt được tàn phiến Phong Thần Đại Pháp, cũng không tìm được pháp tắc Tu La Thiên Đạo, chuyện này không có kỳ quái, công pháp của lâm minh cũng không phải đều có quan hệ với Tu La Thiên Đạo, kỳ thật muốn dung hợp cải tạo pháp tắc Tu La Thiên Đạo, biến thành công pháp thích hợp với bản thân mình là quá khó khăn.
- Hai vị tiền bối cũng biết chuyện năm đó của Phong Thần Thiên Tôn sao? Ví dụ như... Đại kiếp nạn Nhân tộc vào ba tỷ sáu trăm triệu năm trước...
Lâm Minh lại hỏi, Phong Thần Thiên Tôn đã tập hợp đủ duyên chi đế ngọc, vẫn vẫn lạc trong đại kiếp nạn ba tỷ sáu trăm triệu năm trước, chuyện này khiến Lâm Minh cảm khái.
Nhân vật có đại khí vận gia thân như thế, vì sao vẫn không thể thắng Thánh tộc?
Nhắc tới Phong Thần Thiên Tôn và chuyện đại kiếp nạn Nhân tộc ba tỷ sáu trăm triệu năm trước, biểu lộ của Triệt và Mặc đầy kính ý.
Mặc nói:
- Phong Thần là một nhân kiệt khó lường, hắn vượt qua loạn thế đại kiếp nạn, hơn nữa tu vị bản thân đạt tới thượng vị Chân Thần, một khi hắn đột phá Chân Thần, thậm chí có khả năng trở thành nhân vật giống như tôn chủ đại nhân.
Câu đầu tiên của Mặc chính là đánh giá Phong Thần Thiên Tôn cực cao, vào thời đại thái cổ, thượng vị Chân Thần cũng như phượng mao lân giác, nhưng mà tích lũy theo thời gian cũng có số lượng khả quan.
Nhưng mà những thượng vị Chân Thần này cuối cùng vẫn không thể đột phá gông cùm Chân Thần, mà Mặc dùng có khả năng đột phá Chân Thần để hình dung Phong Thần Thiên Tôn, đây tuyệt đối là đánh giá đáng sợ.
- Đáng tiếc, lần đó vốn là đại kiếp nạn lịch lãm rèn luyện Phong Thần Thiên Tôn, loại có ngoài ý muốn xảy ra, Thánh tộc Thánh Hoàng và thâm uyên ác ma Hoang liên thủ, năm đó Hoang còn khủng bố hơn Hoang hiện tại nhiều, tuy Phong Thần cường đại, nhưng mà đối mặt với nhiều Thánh tộc Chân Thần và Hoang, hắn vẫn khó chèo chống như trước.
- Kỳ thật năm đó Phong Thần Thiên Tôn vãn có đường lui, chính là buông tha Nhân tộc rời khỏi một mình, rời khỏi Thần Vực, tiến về Tu la Lộ hoặc là thế giới khác, dùng thực lực của Phong Thần lúc đó, Thánh tộc rất khó làm gì được hắn, nhưng mà hắn lựa chọn chiến vì Nhân tộc, cuối cùng hắn liên hợp rất nhiều Thiên Tôn của Nhân tộc, thiêu đốt tính mạng phong ấn linh hồn của Hoang, cùng trấn giết Chân Thần của Thánh tộc...
Mặc buồn bả nói ra đoạn lịch sử này, hắn miêu tả cực kỳ giản lược, nhưng mà Lâm Minh vẫn có thể tưởng tượng trận chiến ba tỷ sáu trăm triệu năm trước rất thảm khốc, Phong Thần Thiên Tôn hi sinh vì Nhân tộc, trong lòng Lâm Minh sinh ra kính ý thật sâu.
Truyền nhân của Nhân tộc chính là nhờ vào Phong Thần Thiên Tôn, Hỗn Nguyên Thiên Tôn những nhân vật này, còn có rất nhiều Thiên Tôn Nhân tộc dùng máu của mình ghi lại lịch sử này...
Nếu không có bọn họ, Lâm Minh không có khả năng trưởng thành, cho dù đạt được ma phương, sau khi hắn phi thăng Thần Vực, lại phát hiện Nhân tộc đã suy vong, chỉ còn lại một ít phàm nhân kéo dài hơi tàn, như vậy Lâm Minh đi đâu tìm kiếm truyền thừa và tài nguyên đây?
Yên lặng ghi nhớ trong lòng, Lâm Minh đang nghĩ lại cái gì đó, đột nhiên trong đầu sinh ra linh quang.
Vừa rồi Mặc nói là...
- Phong Thần Thiên Tôn liên hợp rất nhiều Thiên Tôn của Nhân tộc lại cùng một chỗ, thiêu đốt tính mạng chi hỏa phong ấn linh hồn của Hoang, cùng trấn giết Chân Thần Thánh tộc.
Phong ấn linh hồn Hoang?
Đột nhiên Lâm Minh nhớ tới năm đó ở dưới đất viễn cổ đế đô, ở Phong Thần đại trận thần bí mà ẩn nấp kia.
Lúc trước nếu như không phải có con cá, Lâm Minh căn bản không có khả năng tìm ra trận pháp này.
Thương Thiên Cổ Ấn, Phong Thần đại trận phong ấn chính là linh hồn của Hoang?
Vốn Lâm Minh nhìn thấy cổ trận kia đã kỳ quái, Phong Thần Thiên Tôn là nhân vật bực nào, hắn phong ấn uy lực mạnh bao nhiêu?
Hơn nữa Thương Thiên Cổ Ấn trấn áp ba tỷ sáu trăm triệu năm qua, có thứ gì bị phong ấn trong ba tỷ sáu trăm triệu năm vẫn còn sống đây?
Mà khi nghe khẩu khí của khí linh Thương Thiên Cổ Ấn, ngay cả khí linh như nó còn phải sử dụng các loại bí pháp kéo dài sinh mạng.
Nếu như nó phong ấn là đồ vật có sinh mệnh lực cường đại tới mức khó có thể tưởng tượng, thọ nguyên dài như thế cũng chỉ có thâm uyên ác ma Hoang mà thôi, tất cả đã được giải thích!
Nghĩ tới đây, Lâm Minh nội tâm chấn động mạnh.
Hoang mất đi linh hồn, chỉ còn lại viên thịt bản năng thôn phệ, hơn nữa Tạo Hóa Thánh Hoàng có Hồng Mông linh châu, tự nhiên có thể tùy ý xâm lược.
Nếu như mình nghĩ biện pháp khống chế linh hồn của Hoang, kết quả sẽ như thế nào?
Triệt và Mặc nói tới chỗ này, trong lúc vô tình mang cho Lâm Minh tình báo giá trị lớn lao.
Vì xác nhận điểm này, Lâm Minh hỏi:
- Hai vị tiền bối đã hiểu rõ trận chiến ấy, như vậy phải chăng vũ khí mà Phong Thần Thiên Tôn sử dụng chính là Thương Thiên Cổ Ấn đúng không? Phong Thần Thiên Tôn phong ấn linh hồn Hoang, chính là dùng linh bảo này?
- Thương Thiên Cổ Ấn a!
Mặc trầm ngâm một chút, nói:
- Thương Thiên Cổ Ẩn và Phong Thần Đài chính là Phong Thần Thiên Tôn dùng tài liệu tìm được trong thí luyện cuối cùng tạo thành, năm đó hai món đồ vật này là pháp bảo trọng yếu nhất của Phong Thần Thiên Tôn, nhưng mà về sau Phong Thần Đài trong đại kiếp nạn Nhân tộc bị đánh nát, mà Phong Thần Thiên Tôn phong ấn linh hồn Hoang chính là dặ vào Thương Thiên Cổ Ấn...
Mặc và Triệt hai người dường như cực kỳ hiểu Phong Thần Thiên Tôn, đại khái cũng bởi vì Phong Thần Thiên Tôn là người đầu tiên tập hợp đủ duyên chi đế ngọc, tất cả chuyện của hắn đều được thủ hộ giả Tu La Lộ chú ý tới.
Lời của hai lão giả này đã bỏ đi một tia nghi kỵ cuối cùng của Lâm Minh, hắn cần phải nhanh chóng xử lý linh hồn Hoang.
Nhưng mà linh hồn Hoang trải qua trấn áp ba tỷ sáu trăm triệu năm qua, cũng cực kỳ khó đối phó, Lâm Minh đánh giá cảnh giới của mình hiện tại chỉ sợ còn chưa đủ.
Hắn cần phải tăng tu vị lên.
Hắn không biết khí linh Thương Thiên Cổ Ấn còn bao nhiêu thọ nguyên, một kiện vô thượng linh bảo, bản thể của nó có thể tồn tại mười tỷ năm, nhưng mà khí linh không cách nào sống lâu như thế, về tính chất nó đã là sinh mạng.
Ví dụ như Ám Long Thương và Ám Long Khải trong tay Lâm Minh, khí linh của chúng đã chết đi rồi.
- Có vấn đề gì sao?
Hai người mỉm cười nhìn qua Lâm Minh.
Lâm Minh nghĩ một chút, nói:
- Vãn bối có hai vấn đề, đầu tiên là về Thánh Điển, hai vị tiền bối có biết bộ truyền thừa này không?
- Thánh Điển!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.