Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2257: Trực diện thần vương




Mà thời điểm này bên phía Thánh tộc, Thiên Cương thần Vương cùng Phiêu Vũ thần vương đang ở xa xa nhìn qua Lâm Minh, Lâm Minh đột phá Thiên Tôn, bọn họ tận mắt nhìn thấy.
- Tiểu tử này!
Thiên Cương thần vương trầm giọng nói ra, hắn cảm nhận được áp lực, trừ Tạo Hóa Thánh Hoàng, Hồn Đế là chúa tể vũ trụ ra, Thiên Cương thần vương không nghĩ tới còn ai có thể tạo áp lực cho hắn như vậy, thực tế đối phương chỉ là một tiểu bối chưa tới vạn tuổi mà thôi!
Tuy hắn không cho rằng chiến lực Lâm Minh có thể vượt qua hắn, nhưng chỉ cần khí thế ngày hôm nay, vượt qua hắn là chuyện không lâu.
Bên cạnh Thiên Cương thần vương, Phiêu Vũ áo trắng bồng bềnh, toàn thân giống như dung hòa làm một thể với thiên đạo, nàng hiện tại đang nhìn kiếp vân tiêu tán và dịch thể màu vàng còn sót lại, im lặng đứng đó, không ai biết nàng suy nghĩ cái gì.
Ngay trong nháy mắt bầu trời sinh ra cuồng phong, trong cơ thể Lâm Minh có vòng xoáy màu vàng hiện ra, dịch tích màu vàng vô cùng vô tận, toàn bộ giống như nước yến chui vào trong người Lâm Minh.
Lâm Minh hít sâu một hơi, tùy ý mở rộng thân thể, ngàn vạn dịch tích màu vàng chui vào trong thân thể Lâm Minh, tựu giống như tuyết rơi bay xuống tại trong nước hồ, toàn bộ biến mất không thấy gì nữa.
Mà khi dịch tích màu vàng càng ngày càng nhiều, thân thể Lâm Minh giống như mặt trời, thần quang sáng ngời chiếu gọi các nơi.
Ngâm mình trong thần quang, Lâm Minh vào lúc này chẳng khác gì thần minh hàng lâm, làm cho người ta không nhịn được muốn quỳ bái.
Những hào quang này chỉ duy trì một phút rồi tiêu tán.
Mọi người biết rõ đây là hào quang pháp tắc đại đạo của thiên kiếp, hôm nay toàn bộ bị Lâm Minh hấp thu.
Những pháp tắc này là pháp tắc chí cao của Tam Thập Tam Thiên!
Trừ Lâm Minh ra, không ai biết Lâm Minh thu hoạch bao nhiêu, kể cả Thiên Cương thần vương nhìn mà thèm không thôi.
Ánh sao chiếu sáng ngời, hắc y phá phong, Lâm Minh đáp xuống đất, nhất cử nhất động của hắn có pháp tắc đi theo.
Nói là làm ngay, thân động pháp động!
- Lâm Minh!
Đợi cho Lâm Minh trở về, Tiểu Ma Tiên không thể chờ đợi được hô to lên, nàng lúc này kích động tới cực điểm, bên cạnh nàng Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên ánh mắt đầy dị sắc, nước mắt không ngừng tích trên mi mắt.
Đối với nữ nhân mà nói, có thể thấy nam nhân mà mình yêu trở thành anh hùng chủng tộc, thành tựu của hắn được vô số người chú ý, còn có gì truy cầu tốt hơn đây?
- Ha ha ha ha, Lâm Minh, từ hôm nay trở đi, số mệnh Nhân tộc sẽ đại nghịch chuyển.
Hạo Vũ Thiên Tôn cười lớn nói.
- Lâm Minh, ngươi vẫn là truyền thuyết, nhưng đã là quá khứ, truyền thuyết của ngươi chỉ có thể lưu truyền một tỷ năm thôi, từ hôm nay trở đi, truyền thuyết mới của ngươi có thể lưu chuyền mười tỷ năm!
Hắc Ám Ma Quân biết truyền thuyết mười tỷ năm là gì, mười tỷ năm trước, toàn bộ Tam Thập Tam Thiên đều có phân bố tính mạng, văn minh võ đạo trăm hoa đua nở, vô cùng phồn thịnh.
Khi đó không biết có bao nhiêu thiên kiêu cổ đại chiến đấu với người, chiến với trời, chiến với số mệnh, nhưng mà cuối cùng nhất bọn họ vẫn biến thành bụi bậm lịch sử.
Cũng chỉ có chủ nhân Tu La Lộ, cùng người sáng tác Thánh Điển Bất Hủ Quân Vương vẫn còn bảo lưu lại truyền thuyết của mình, nhưng mà bọn họ có thể nắm giữ truyền thuyết cũng là bởi vì bọn họ phân biệt sáng tạo Tu La Lộ cùng nguyên mộng vũ trụ.
Hai nơi truyền thừa này, trong mười tỷ năm qua có người đạt được nhiều chỗ tốt từ đó, từ trong miệng bọn họ vẫn truyền lưu truyền thuyết chủ nhân Tu La Lộ cùng Bất Hủ Quân Vương, truyền đời đời.
Bởi vậy Hắc Ám Ma Quân nói câu này xem như liệt Lâm Minh cùng cấp bậc với Bất Hủ Quân Vương cùng chủ nhân Tu La Lộ!
Đây là đánh giá đáng sợ!
Rất nhiều lãnh đạo Nhân tộc nhao nhao đến chúc mừng Lâm Minh, lúc này tiếng chúc mừng vang lên không dứt, võ giả Nhân tộc đều vui tươi hớn hở.
Mà thời điểm này một âm thanh hnhafn nhạt vang lên.
- Lâm Minh, ta quả nhiên không có nhìn lầm ngươi!
Lâm Minh ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy một thân ảnh áo trắng cách đó không xa, nàng đúng là Phiêu Vũ thần vương!
Hào khí lúc này lạnh giá, tiếng hoan hô cũng im bật.
Mọi người cùng nhìn qua Phiêu Vũ thần vương, dùng toàn bộ tinh thần đề phòng!
- Ha ha ha, tiểu tử, ta thừa nhận ngươi rất mạnh, đại khái ngươi là Thiên Tôn mạnh nhất ta từng thấy, nhưng thì thế nào!
Sau lưng Phiêu Vũ thần vương, Thiên Cương thần vương cũng đi tới, trực diện Lâm Minh, tuy khẩu khí của hắn cuồng ngạo khinh người, nhưng mà ánh mắt của hắn vô cùng đề phòng, hiển nhiên xem phân lượng của Lâm Minh, ít nhất xem hắn là đối thủ trong tiềm thức.
- Ta đã sớm tiên đoán được, ngươi là tiềm long tại uyên, hơn sáu nghìn năm trước ta không thể giết ngươi, ta đại khái bỏ qua cơ hội duy nhất tốt nhất.
Phiêu Vũ thần vương nói ra những lời này làm rất nhiều võ giả Nhân tộc trợn mắt, thực tế Tiểu Ma Tiên nhìn qua Phiêu Vũ thần vương, hận đến nghiến răng ngứa.
Không sai, cũng bởi vì Phiêu Vũ thần vương, Lâm Minh mới sinh tử chưa biết hơn sáu nghìn năm, làm cho nàng tổn thương đau lòng!
Mà Lâm Minh thần sắc đạm mạc, hắn mở miệng nói: 
- Ngươi đại biểu lợi ích Thánh tộc, ta đại biểu Nhân tộc, chiến tranh vốn không có đúng sai, hơn sáu nghìn năm trước ngươi đã bỏ qua cơ hội đánh chết ta, thế nhưng mà tương lai ta cũng không bỏ qua cơ hội đánh chết ngươi.
Lâm Minh nói câu này rất lạnh nhạt, không thấy sát khí gì cả, Phiêu Vũ thần vương không có phản ứng gì, mà Thiên Cương thần vương trợn mắt lên.
- Tiểu tử thật cuồng! Ngươi thật sự cho rằng ta hôm nay không làm gì được ngươi?
- Ngươi có thể thử một lần.
Lâm Minh hồn nhiên không sợ, dung hợp sáu đạo cung của Đạo Cung Cửu Tinh vào nhau, lại hấp thu mảnh vỡ pháp tắc Tam Thập Tam Thiên Đạo, Lâm Minh đã sớm huyết nhục sôi trào, thậm chí có thể nói hắn khát vọng chiến với Chân Thần để nghiệm chứng chiến lực của bản thân!
- Hắc!
Thiên Cương thần vương thản nhiên cười lên, sát khí trên người sôi trào! Kỳ thật hắn rõ ràng, hôm nay hắn phải đánh với Lâm Minh một hồi, nếu không bọn họ sẽ không tới như vậy, xem một tuồng kịch sau đó vỗ mông bỏ đi, nếu không chuyện này truyền đi chẳng phải làm người thiên hạ chê cười sao?
Mọi người sẽ cho rằng Thiên Cương hắn sợ hãi Lâm Minh.
Đối với Thiên Cương là không thể chịu đựng được, hắn nhất định phải đánh với Lâm Minh một trận.
Mặc dù có Thần Mộng ở đây, hắn cho dù như thế nào cũng không thể giết Lâm Minh, nhưng ít ra đánh ra khí thế chèn ép khí diễm của Lâm Minh, như vậy lui ra mới có thể diện.
Nhưng mà thời điểm này Phiêu Vũ thần vương đột nhiên vươn tay ngăn cản Thiên Cương.
- Làm gì ngăn cản ta?
Thiên Cương thần vương cau mày nói.
Phiêu Vũ thần vương không để ý tới hắn, mà là nhìn về phía Lâm Minh, nói:
- Đồ đệ Thanh Liên tiên tử của ta đâu? Giao nàng ra đây!
Lâm Minh trực diện Phiêu Vũ, cũng không có đáp ứng, mà là hỏi ngược lại: 
- Ta giao nàng ra, ngươi có điều kiện gì trao đổi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.