Thiên Cương thần vương nói ra, rất nhiều người mờ mịt, ám tinh? Đó là cái gì?
- Ám tinh... Đó là tinh thể già nua về sau biến thành quái vật đáng sợ, tu vị không đủ Thiên Tôn thì chẳng thể tới gần.
Ở một phương Nhân tộc, Đại Tự Tại Phật chậm rãi giải thích một tiểu bối Nhân tộc că bản không biết ám tinh là gì, trên thực tế trong vũ trụ man hoang bọn họ vẫn không nhìn thấy loại tinh thể này.
Lực hút của ám tinh cực kỳ khủng bố, mặt ngoài tùy tiện một khối vật chất đặt trên tinh cầu bình thường cũng nặng hơn cả ngọn núi.
Nếu võ giả bình thường lọt vào ám tinh, mặc dù là tới gần ám tinh một chút cũng bị xé rách thân thể, Thiên Cương đào ra một đoạn vật chất trên ám tinh, đúc thành thần kiếm, khó có thể tưởng tượng cường độ thân thể của hắn đạt tới mức nào.
- Vì đúc thành vô thượng chi thể lại tiềm tu trong ám tinh, rèn luyện thân thể, còn đào đi một kiện binh khí vô cùng nặng nề, thật là điên cuồng.
Lâm Minh tự nói, nheo mắt nhìn qua kiếm trong tay Thiên Cương thần vương, luận phẩm chất có lẽ nó không bằng Ám Long thương, nhưng mà luận sức nặng nó còn nặng hơn Ám Long thương nhiều lần.
Thanh kiếm như vậy ném chém tốc độ cao, nó phát huy ra uy lực còn mạnh hơn mức tưởng tượng.
Thời điểm này Thiên Cương thần vương động thủ.
Hắn vung ám tinh kiếm chém ra một cái.
Thanh kiếm này tốc độ cực cao, nhưng lại ẩn chứa đại thế của Thiên Cương thần vương, tập trung hư không, làm cho người ta căn bản không cách nào né tránh được.
Đồng tử Lâm Minh hơi co lại, thân thể nhanh chóng lùi lại, toàn thân vang lên âm thanh lốp ba lốp bốp, trên người có lân phiến màu đỏ thẫm hiện ra, hắn lúc này đã sử dụng Tu La chi huyết.
Răng rắc!
Không gian trói buộc bị giãy giụa, Thiên Cương thần vương chém một kiếm này vào hư không.
Đại thế đáng sợ bạo phát ra, một kiếm của Thiên Cương thần vương chém phá trời xanh, hình thành một lỗ hỏng cực lớn, không gian phong bạo quét qua tất cả, sinh ra ảnh hưởng lớn.
Thiên Cương thần vương nhe răng cười liên tục, hắn liên tục chém ra mười kiếm, mỗi một kiếm cũng như hàng tỉ ngọn núi lỡ, ngôi sao toái diệt, công kích đáng sợ như vậy nối thành một mảnh, làm cho vũ trụ run rẩy.
Mà Lâm Minh không có công kích tiếp, hắn liên tục né tránh. Mỗi một kiếm hắn né tránh hiểm lại càng hiểm, nhưng mà trên thực tế lại vừa đúng.
- Tiêu hao thể lực của ta? Vậy thử xem a!
Hàn quang trong mắt Thiên Cương thần vương lóe lên, luận thể lực, Thiên Cương thần vương tu hành Thiên Cương Thánh Thể là công pháp thể thuật cực mạnh, Thiên Cương thần vương có thể kịch chiến một trăm ngày mà không suy kiệt.
Không chỉ có như thế, tốc độ Thiên Cương thần vương càng lúc càng nhanh! Chuôi ám tinh kiếm này cực kỳ nặng nề, dưới tác dụng của đại thế nên hợp thành một thể với Thiên Cương thần vương, có cảm giác nhân kiếm hợp nhất.
Xoạt!
Một kiếm quét ngang hư không, tập trung phương hướng Lâm Minh né tránh. Lâm Minh không kịp giãy giụa trói buộc, dùng Ám Long Thương ngăn cản.
Oanh!
Sức nặng trút xuống, mặc dù là quán chú ánh sao vào trong Ám Long thương cũng bị đánh uốn cong, Lâm Minh chỉ cảm thấy hổ khẩu rung mạnh, thân thể của hắn bay ngược ra sau, dùng tốc độ cực nhanh bay ra sau.
Thiên Cương thần vương lao thẳng xuống, kiếm quang rậm rạp!
Mỗi một đạo kiếm quang đều chém rách hư không. Lưu lại một vết kiếm nhìn mà giật mình, những vết kiếm này dài mấy dặm.
Giao thủ với võ giả bình thường, cho dù vị diện Tam Thập Tam Thiên ổn định cũng dễ dàng xé rách hư không, sau khi không gian bị xé rách thì không gian phong bạo sinh ra, cũng sẽ nhanh chóng khép lại như ban đầu, đây là năng lực tự chữa trị của không gian.
Nhưng mà bị Thiên Cương thần vương đánh ra vết nứt không gian, một khi xuất hiện vẫn tồn tại, nó dường như muốn khép lại nhưng có lực lượng vô hình nào đó ngăn cản, khiến nó khép lại một nửa nhưng lại vỡ ra.
Chậm rãi, vết kiếm càng ngày càng nhiều, trăm ngàn vết kiếm nối thành một mảnh, hình thành tấm lưới màu vàng nhạt!
Lưới ánh sáng này khóa chết không gian.
Trong lúc nhất thời, cả hư không như nặng nề chớp nhoáng, Lâm Minh cùng Thiên Cương thần vương bị phong ấn bên trong,
- Thiên Cương thật đáng sợ, ta trước đó không ngờ hắn có thủ đoạn như vậy.
Bên phía Nhân tộc, Thông Thiên Thần Chủ mở miệng nói.
- Vết kiếm này không phải vết kiếm bình thường, mà là kiếm thế thể hiện! Thiên Cương chém ra một kiếm đều mang theo ‘ thế ’, những kiếm thế này nằm trong vết rách không gian vẫn vô cùng sắc bén, nó vẫn không ngừng mở rộng không gian, ngăn cản không gian chữa trị, nếu như đánh lên những vết rách không gian này cũng sẽ bị kiếm thế công kích ngược, hậu quả tuyệt đối rất thảm, tuy so ra kém Thiên Cương trực tiếp bổ một kiếm nhưng không phải Thiên Tôn thừa nhận được.
- Chân Thần, không có kẻ nào không đáng sợ, tạo nghệ lực trường của Thiên Cương thần vương vô cùng đáng sợ, nhưng mà chiêu thức của hắn đủ sức đền bù lực trường không đủ.
Sắc mặt Hắc Ám Ma Quân ngưng trọng nói ra, lực trường hình thành chung quanh võ giả, là bố trí pháp tắc trong chiến đấu, tác dụng chủ yếu của nó là trấn áp và ngăn cản.
Mà bây giờ Thiên Cương thần vương đánh ra vết kiếm không hề nghi ngờ quá mạnh mẽ, một khi phạm vi chiến đấu bị hạn chế, hắn bằng vào thân thể cường đại có thể phát huy sức chiến đấu mạnh mẽ.
Vào lúc này trăm ngàn vết kiếm ngăn cản không gian khép lại, Lâm Minh yên lặng cảm giác pháp tắc không gian chung quanh, mỗi một đạo vết kiếm đều tập trung vào hắn.
Hắn cảm giác vết kiếm đang bị không gian xuyên thẳng qua.
Trong nội tâm Lâm Minh hiểu ra, vết kiếm này cũng không phải không gì phá nổi, nhưng mà thời điểm hắn phá vỡ phòng ngự, Thiên Cương thần vương tự nhiên sẽ thừa cơ công kích.
Thời điểm này Thiên Cương thần vương đã hùng hổ đánh tới!
Khoảng cách mấy trăm dặm đối với Chân Thần chẳng là gì, Thiên Cương thần vương chém ra một kiếm như tinh cầu giáng tới.
Không gian có hạn, Lâm Minh không có lui nữa. Hắn áp súc lực lượng thân thể tới mức tận cùng, Ám Long thương đánh ra.
Oanh!
Hai tay Lâm Minh rung mạnh, hổ khẩu tê dại, ám tinh kiếm thật sự quá nặng, bằng vào trọng lực đáng sợ làm cho người ta cảm giác khó ngăn cản nổi.
Dưới quán tính cực lớn, thân thể Lâm Minh bay ngược nhanh chóng, đụng mạnh vào kiếm võng.
Rầm rầm!
Lưới ánh sáng run rẩy kịch liệt, quần áo sau lưng Lâm Minh lập tức vỡ ra, lộ ra chiến giáp màu đen mỏng thiếp thân, giáp mềm mỏng cũng xé rách, sau lưng hắn xuât hiện vết máu nhàn nhạt.
Va chạm vào lúc này, mọi người có thể nhìn ra kiếm võng đáng sợ. Nếu như không phải vừa rồi Lâm Minh đụng vào, mà đổi thành Thiên Tôn khác đụng vào đã sớm bị chém đứt thành mấy khối.
Đây là chỗ đáng sợ của Thiên Cương thần vương, cho dù kiếm của hắn chém qua, nhưng mà vết kiếm lưu lại vẫn đáng sợ như cũ, không gì phá nổi.
Lâm Minh thuận tay xé một cái, trực tiếp xé mở giáp mỏng, hắn ở trần. Lộ ra vết máu pha tạp và lân phiến màu đen, vết thương của hắn cầm máu với tốc độ mắt thường nhìn thấy được, chỉ bởi vì kiếm thế tiếp tục phá hư, tốc độ phục hồi của Lâm Minh không bằng Thiên Cương.