Nhưng cảnh kế tiếp làm người ta không ngờ tới.
Oanh!
Một tiếng nổ vang to lớn, trên bầu trời hình thành ngân xà, trực tiếp bị Ám Long thương chặt đứt!
Nội tâm mọi người cả kinh, phản ứng không kịp nữa, chỉ thấy trong hào quang có vô số pháp tắc bay múa, những phù văn pháp tắc này có bảy màu, mang theo khí tức huyền ảo, hiển nhiên là phù văn pháp tắc của Phiêu Vũ.
Phiêu Vũ thần vương ẩn chứa tinh thần lực phù văn trong ngân xà đã bị Lâm MInh đánh tan!
Vào lúc này đôi mi Phiêu Vũ thần vương nhíu lại, nàng cảm giác được một thương vừa rồi, Lâm Minh ra tay nhìn như tùy ý, kỳ thật trong đó áp súc hồn lực cao độ.
Lâm Minh đem hồn lực ngưng tụ thành một thanh đao, một kích tức lui, cũng không có thừa thắng xông lên, mà một kích này công kích chính diện đâm thẳng vào điểm yếu nhất trên ngân xà.
- Vũ Hóa Kinh!
Ánh mắt Phiêu Vũ thần vương đột nhiên phát lạnh, sáng quắc nhìn qua Lâm Minh, mà thời điểm này Lâm Minh đã mở Thiên Mục Đạo Cung, bảo trì Tam Sinh Đồng trạng thái vạn pháp giai không đối mặt với Phiêu Vũ thần vương.
- Ngươi từ đồ nhi của ta chiếm được Vũ Hóa Kinh, hơn nữa hấp thu bổn mạng máu huyết ta phong ấn trong lông vũ... Ngươi làm như vậy, thật sự là không quang minh chính đại lắm!
Nghĩ đến bổn mạng lông vũ bị Lâm Minh hấp thu, Phiêu Vũ thần vương giận dữ, không lưu tình châm chọc một câu.
Lâm Minh mấy tháng trước hàng phục Thanh Liên tiên tử, vi cởi bỏ bổn mạng lông vũ của Phiêu Vũ thần vương cho nên không khách khí bảo Thanh Liên tiên tử giao công pháp Chân Thần trọng yếu của Phiêu Vũ thần vương là -- Vũ Hóa Kinh, hơn nữa dùng không ít thời gian nghiên cứu nó.
Tuy LÂm Minh không tu hành công pháp này, cũng không có tinh lực tu luyện nó tới cảnh giới cực cao.
Nhưng mà hiểu nó lại không khó, thực tế còn có Thanh Liên tiên tử là nô bộc trung thành và tận tâm ở bên cạnh chỉ điểm, nàng nói tất cả tâm đắc tu hành Vũ Hóa Kinh nói cho Lâm Minh nghe, kể từ đó Vũ Hóa Kinh không có gì bí mật với Lâm Minh cả.
Không chỉ như thế, Phiêu Vũ lưu cho Thanh Liên tiên tử lông vũ bổn mạng còn lưu lạc ấn pháp tắc Vũ Hóa Kinh, những lạc ấn pháp tắc này bị Lâm Minh không chút khách khí thu làm của riêng.
Hiện tại Lâm Minh cùng Phiêu Vũ thần vương chiến đấu, Phiêu Vũ thần vương không dùng Vũ Hóa Kinh thì khá tốt, mà một khi vận dụng Vũ Hóa Kinh, Lâm Minh bằng vào Tam Sinh Đồng và Thiên Mục Đạo Cung thì có thể nhìn thấu nhược điểm dễ dàng, lợi dụng bản thân hiểu Vũ Hóa Kinh, chiếm lấy một bước tiên cơ!
Đây cũng là tính toán của Lâm Minh khi chiến Phiêu Vũ.
Đối mặt Phiêu Vũ chất vấn, sắc mặt Lâm Minh như thường, nói:
- Lâm mỗ khống chế tâm thần quý đồ, bảo nàng giao Vũ Hóa Kinh ra, cách làm tuy ám muội, nhưng mà Lâm mỗ chiến mở màng với Thanh Liên tiên tử chỉ là nửa bước Thiên Tôn, Thanh Liên xuất át chủ bài chính là hóa thân của ngươi...
- Tiếp theo Lâm mỗ vừa đột phá Thiên Tôn lại đối mặt với bản tôn của ngươi. Cho nên chút thủ đoạn này cũng bị buộc bất đắc dĩ, không phải Lâm mỗ mong muốn.
Lâm Minh nói ra lời này làm Phiêu Vũ nghẹn lời, đúng thế, cách làm của Lâm Minh tuy ám muội, nhưng mà nàng là Chân Thần đấu với tiểu bối vừa đột phá Thiên Tôn, chênh lệch một đại cảnh giới, cách làm của đối phương phù hợp với chuẩn tắc võ đạo, bản thân không tính là hoang đường.
Phiêu Vũ nhìn qua Lâm Minh, ánh mắt dần dần lạnh lẽo, nàng nhẹ nhàng vươn tay, trường kiếm trong tay thoáng cái biến mất trong hư không, hiển nhiên bị thu vào tu di giới.
Nàng không dùng vũ khí của mình nữa.
Cảnh này khiến Lâm Minh giật mình, rất nhiều võ giả Nhân tộc cũng nghi hoặc, nhưng mà khi Phiêu Vũ thu hồi vũ khí, chắc chắn không phải xuất phát từ khiêm nhượng, có lẽ nàng muốn toàn lực ứng phó, xuất ra át chủ bài mạnh hơn nữa.
Trên người Phiêu Vũ có ánh sáng màu xanh bao phủ, thần vũ lực trường của nàng mạnh hơn.
Ô ô ô...
Phiêu Vũ tạo ra tinh thần phong bạo, chúng quay quanh nàng, Vũ Hóa Kinh vẫn là Vũ Hóa Kinh, nhưng mà nó sử dụng chiêu thức và pháp tắc cao cấp hơn.
Vũ Hóa Kinh là công pháp Phiêu Vũ mới có, nhưng mà nó không phải do Phiêu Vũ thần vương độc lập sáng tạo ra, trên thực tế văn minh võ đạo phát triển tới mức này, bất cứ kẻ nào cũng khó có khả năng nghĩ ra công pháp cao cấp mà chưa ai nghĩ ra, chắc chắn phải dựa vào cơ sở của nàng khác sau đó sáng tạo thêm.
Đây chính là tầm quan trọng của truyền thừa, Vũ Hóa Kinh phần lớn là thành quả của tiền nhân, đương nhiên Phiêu Vũ là người gom chúng lại, cũng gia nhập lý giải và cải tiến của mình.
- Lâm Minh, ngươi đúng là rất mạnh, nhưng mà trong mắt của ta, ngươi bây giờ chỉ là Thiên Tôn sơ kỳ vừa đột phá, không uy hiếp được ta như Thần Mộng, ta kiêng kỵ ngươi không sai, nhưng chỉ kiêng kỵ tương lai của ngươi, mà bây giờ ta càng để ý tới Thần Mộng.
Phiêu Vũ nói ra lời này, ánh mắt phiêu động nhìn qua Thần Mộng cách đó mấy trăm dặm, tuổi của Thần Mộng còn nhỏ hơn nàng mấy trăm vạn năm, có thể nói là kfy tài ngút trời.
Hơn nữa giao thủ trong thời gian dài như thế, Phiêu Vũ cũng không mò ra chi tiết của Thần Mộng, nhưng mà nàng có một điểm xác định, trước mặt Thần Mộng, nàng làm chuyện gì cũng không dễ dàng, cũng giống như lâm Minh lúc trước còn là nửa bước Thiên Tôn, muốn hành động cũng không phải không có lo lắng.
- Ta không ngờ lại đánh với ngươi tới bước này, lại vận dụng cảnh giới cuối cùng của Vũ Hóa Kinh!
Phiêu Vũ nói ra, đột nhiên thân thể có hào quang bảy màu sáng lên, sau đó càng nhiều lông vũ xuất hiện ngoài thân Phiêu Vũ, gương mặt tinh xảo của nàng có đủ loại lông vũ mọc ra.
Rầm rầm...
Tiếng vang nhỏ vang lên, sau lưng Phiêu Vũ thần vương bị xé rách, đôi cánh trắng mở rộng ra.
Đôi cánh này dài như nam tử trưởng thành, mở rộng ra chừng hai trượng, độ rộng chừng năm thước, chỉ cần hai cánh thu lại có thể dễ dàng bao phủ Phiêu Vũ thần vương.
Lâm Minh ngây ngốc, Phiêu Vũ có cánh?
Đó cũng không phải năng lượng hóa cánh, mà là huyết nhục chân chính, là lực lượng tới từ huyết mạch.
Cánh phe phẩy nhẹ nhàng, làm cho hiêu Vũ đứng trong hư không, váy dài của nàng lúc này, đối hợp với cánh thiên sứ, chẳng khác gì thiên sứ tuyệt mỹ đi xuống nhân gian.
Không riêng gì Lâm Minh, võ giả Nhân tộc xem cuộc chiến cung ngạc nhiên tới ngây người, nhưng mà kế tiếp chỉ là bắt đầu.
Sau khi mọc cánh, lông vũ sau lưng Phiêu Vũ sáng lên, lông đuôi dài ba trượng giống như đuôi phượng hoàng, nhưng mà khác với phượng hoàng, đây là lông đuôi chưa ai nhìn thấy.
- Ân?
Trong nội tâm Lâm Minh chấn động, chẳng lẽ Phiêu Vũ giống Tiểu Ma Tiên, cũng có một nửa huyết thống thần thú?
Lâm Minh không biết có phải thần thú truyền thống trên ý nghĩa hay không, nhưng mà hắn có thể xác định, lông vũ bảy màu là huyết mạch thần loan, tuyệt đối không thua gì huyết mạch thần thú.
Cho tới bây giờ mọi người mới rõ ràng, lông vũ của Phiêu Vũ rơi xuống không phải nàng yêu thích, mà là tới từ huyết mạch của nàng, những lông vũ này là một phần thân thể của nàng.
- Không nghĩ tới Phiêu Vũ có huyết mạch này...
Bên phía Nhân tộc, Hắc Ám Ma Quân nói như thế, thời điểm nói ra lời này lại nhìn qua Tiểu Ma Tiên.