Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2375: Hài tử của ai?




Tầm nhìn mông lung dần rõ ràng.
Đập vào mắt Thánh Mỹ là hang động ngầm tối tăm.
Liên tục mấy lần, nhân vật rối loạn, hoàn cảnh biến ảo khó dò khiến ngươi . . . Không phân rõ trước mắt là cơn mơ hay hiện thực.
Ta đang . . .
Thánh Mỹ chợt nhớ ra điều gì, toát mồ hôi lạnh.
Thánh Mỹ hét lên:
- Hài tử của ta!
Hai tay Thánh Mỹ ấn bụng.
Thánh Mỹ vốn đã tuyệt vọng, nhưng khiến nàng sửng sốt là sờ bụng mình thì cảm nhận một lũ dao động sinh mệnh bị phong ấn đè ép, chỉ mình nàng cảm nhận được, rất yếu ớt.
Luồng dao động như chồi non chôn dưới mảnh đất, tuy non nớt nhưng vẫn cố gắng trưởng thành.
Tuy nhiên trên chồi non có một tầng phong ấn nhạt như tảng đá to đè chặt con đường trưởng thành của nó.
Thánh Mỹ trải qua các loại cơn mơ, cảm nhận dao động sinh mệnh con trẻ, phong ấn lạnh băng trên dao động sinh mệnh.
Khoảnh khắc đó người Thánh Mỹ run rẩy, lệ tràn mi.
- Hài tử của ta!
Vẫn còn đó!
Thánh Mỹ ôm bụng mình, ngực phập phồng kịch liệt, tình cảm như thủy triều vỡ đê hoàn toàn bộc phát ra.
Tìh cảm này bị đè nén mấy vạn ăm.
Trong thời gian mấy vạn năm đó Thánh Mỹ luôn cao cao tại thượng, là nữ thần lạnh lùng không ăn khói lửa nhân gian. Giờ phút này, Thánh Mỹ chỉ là một tiểu nữ nhân yếu ớt bất lực tỏa ánh sáng mẹ hiền.
Thánh Mỹ có thể không có gì hết, hoặc nên nói nàng vốn chẳng có gì, nhưng nàng không thể lại mất đi ký thác duy nhất trong mạng sống của mình.
Vì điều này, Thánh Mỹ có thể trả bất cứ cái gì nào.
Thánh Mỹ lẩm bẩm:
- Hài tử của ta, mẫu thân sẽ không phong ấn ngươi nữa, không bao giờ!
Giây phút đó trong tim Thánh Mỹ có thứ gì lột xác, vì phá tan phong ấn của Hồn Đế mà cạn kiệt linh hồn, vô cùng yếu ớt đang từ từ tỏa ánh sáng bảy sắc.
Luồng sáng rất yếu ớt, so với ánh sáng linh hồn lúc Thánh Mỹ ở thời kỳ đỉnh cao thì bé nhỏ không đáng kể, nhưng ánh sáng lấp lánh mang theo ý cảnh khó tả, nó không sợ gì hết, mọi chông gai!
Tuy rằng Thánh Mỹ đã yếu ớt đến mức tận cùng, nhưng mấy vạn năm nay trái tim võ đạo của nàng chưa từng kiên địn như hôm nay.
Đột nhiên Thánh Mỹ rơi lệ đầy mặt lòng lạnh lẽo.
Mới rồi Thánh Mỹ tỉnh lại bởi vì tình cảm dao động quá kịch liệt, thân thể suy yếu hết sức nên chưa chú ý đến hoàn cảnh xung quanh.
Hiện tại Thánh Mỹ cảm giác rõ ràng sau lưng có người.
Thánh Mỹ đột nhiên xoay người nhìn sau lưng mình, mắt lạnh băng.
Đằng sau Thánh Mỹ có một Ác Ma vóc dáng cao lớn nhíu mày, ánh mắt tràn đầy nghi hăọc, biểu tình quái dị nhìn bụng nàng.
Thánh Mỹ không ngờ tất cả biểu hiện vừa rồi bị Ác Ma nhìn thấy, nàng vừa xấu hổ vừa tức giận:
- Ngươi . . .!
Chuyện Thánh Mỹ mang thai là bí mật rất lớn.
Nếu bị Hồn Đế biết thì không tưởng tượng nổi hậu quả.
Nếu bình thường có Ác Ma biết chuyện này dĩ nhiên Thánh Mỹ sẽ giết người diệt khẩu, nhưng hiện tại nàng vô cùng yếu ớt, Ác Ma trước mắt . . .
Thánh Mỹ kinh ngạc hỏi:
- Là ngươi?
Ác Ma này chẳng phải là người liên nhân với nàng đó sao?
Thánh Mỹ vốn không có ác cảm với trưởng lão thứ chín Cổ Trụ tông, nhưng sau khi bị vạch ra chuynẹ như vậy thì . . .
Thánh Mỹ hít sâu một hơi, cảm giác tình hình hiện tại cực kỳ tệ hại.
Thánh Mỹ luôn giữ bí mật mang thai, lúc trước không biết bao nhiêu Ác Ma muốn liên nhân với nàng. Sau khi bực bội với chuyện này, Thánh Mỹ đề nghị cùng đẳng cấp mà chiến thắng nàng sẽ suy xét việc liên nhân, khiến những người theo đuổi chùn bước. Mỗi lần Thánh Mỹ ứng đối khiêu chiến sẽ không chút nương tình đánh người khiêu chiến bị thương nặng, thậm chí làm đối phương nằm trên giường nửa năm, một năm để giết gà dọa khỉ.
Hiệu quả cách làm này rất tốt, đã mấy trăm năm không có người mơ ước Thánh Mỹ nữa. Hai biết năm ngoái ra quái thai như vậy.
Thánh Mỹ khó khăn lắm mới bàn điều kiện với quái thai xong, lấy ra Thánh Điển Tử Chi Thiên trao đổi, khiến đối phương đồng ý chỉ làm phu thê trên danh nghĩa với mình, bình thường nước giếng không phạm nước sông.
Khi mọi chuyện đã giải quyết xong lại bị trưởng lão thứ chín biết . . . Nàng mang thai.
Không nói đến hắn có lộ ra tin tức này không, chỉ nói hắn và Thánh Mỹ có quan hệ đặc biệt, e rằng không nam nhân nào muốn đội nón xanh trên đầu, càng không ai muốn bỗng dưng thành phụ thân của con người ta.
Đặc biệt đối phương là Ác Ma cao đẳng ưu tú, lòng cao ngất.
Đối với Thâm Uyên Ác Ma làm việc thô bạo, khi gặp chuyện này chắc chắn sẽ luyện hóa thai nhi hay trực tiếp bùng nổ giết người.
Dù không nổi khùng giết người thì trong cơn nóng giận tìm cao tầng Minh Vương Đạo đòi lý luận, hậu quả không thể tưởng tượng.
Thánh Mỹ bản năng sờ Tu Di giới, lòng bàn tay đổ mồ hôi.
Vì lúc này Thánh Mỹ quá yếu ớt, đừng nói thời kỳ đỉnh cao không đánh lại Lâm Minh, dù là Thiên Tôn bình thường thì giờ đây nàng không phải đối thủ.
Nếu đánh nhau với đối phương chắc chắn Thánh Mỹ sẽ bị chà đạp.
Khi đó đối phương thẹn quá thành giận, trực tiếp giết chết thai nhi rồi cưỡng gian Thánh Mỹ cũng chưa biết chừng.
Đối diện Thánh Mỹ đề phòng, sát khí, Lâm Minh không hề hay biết. Biểu tình Lâm Minh quái dị nhìn đứa bé trong bụng Thánh Mỹ, mắt lộ đăm chiêu.
Phản ứng đầu tiên của Lâm Minh là đứa con không phải của hắn, đã bảy ngàn năm rồi, nếu hắn dể lại đứa con thì nên sinh ra từ lâu.
Nhưng Lâm Minh loáng thoáng nghe Thánh Mỹ lẩm bẩm phong ấn gì đó, có vẻ hài tử này trưởng thành bị phong ấn, nếu vậy đứa bé này trở nên không đơn giản.
Mới rồi Lâm Minh dùng cảm giác tra xét loáng thoáng cảm nhận trong bụng Thánh Mỹ có phong ấn, dao động sinh mệnh yếu ớt của đứa bé bị phong ấn ngăn cách nên Lâm Minh không cảm nhận được.
Có khi nào đứa bé là của hắn không?
Lâm Minh sẽ không tự mình đa tình, dù sao đã bảy ngàn năm, đời sống tình cảm của Thánh Mỹ có thay đổi gì làm sao hắn biết?
Lâm Minh không kiềm được hỏi:
- Hài tử trong bụng nàng là ai?
Lâm Minh phớt lờ Thánh Mỹ cảnh giác.
Thánh Mỹ lạnh lùng nói:
- Ngươi quan tâm nhiều làm gì? Tóm lại không phải của ngươi.
Lâm Minh hỏi phụ thân của đứa bé làm Thánh Mỹ cảnh giác, trong tình huống bình thường nam nhân hốt vỏ sẽ thện quá thành giận hỏi vấn đề này, rồi tìm phụ thân đứa bé tính sổ.
Tuy phụ thân đứa bé đã chết nhưng hắn còn người nhà, bằng hữu, quê hương.
Nếu tương lai Hắc Ám Thâm Uyên xâm nhập Tam Thập Tam Thiên thật kó bảo đảm Ác Ma trước mắt sẽ không tùy thời trả thù.
Lâm Minh lúng túng sờ mũi, cũng đúng, hắn hỏi câu này thật thiếu não. Loại chuyện này vốn là vết nhơ của Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo, sao Thánh Mỹ nói cho hắn biết được?
Ngực Thánh Mỹ phập phồng kịch liệt:
- Có điều kiện gì ngươi cứ nói đi!
Thánh Mỹ thấy Lâm Minh không mất đi lý tính, không nổi khùng tấn công nàng thế là mềm giọng lại. Dù sao bây giờ Thánh Mỹ không đánh lại Lâm Minh, không có tư cách chống cự.
Lâm Minh sờ cằm:
- Điều kiện?
Ánh mắt Lâm Minh đảo quanh bụng Thánh Mỹ, hắn muốn xuyên qua phong ấn bắt giữ hơi thở sinh mệnh của đứa bé.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.