- Vô ngân tiền bối . . .
Khi Đế Vô Ngân nói mấy lời này thì nhiều người phe thái cổ thần tộc không nỡ.
Đế Vô Ngân là tộc trưởng của bọn họ, từ hai vạn năm trước, thái cổ thần tộc bị Tạo Hóa Thánh Hoàng xâm nhập, lão tộc trưởng chết trận. Từ đó mọi chuyện lớn nhỏ trong thái cổ thần tộc toàn do Đế Vô Ngân phụ trách.
Đế Vô Ngân lẳng lặng gánh trách nhiệm này hai vạn năm, khi chủng tộc đối diện diệt vong, lao đao trong mưa gió thì chức vị tộc trưởng không chút phong cảnh, ngược lại là trách nhiệm và áp lực nặng nề.
Triệt và Mặc liếc Đế Vô Ngân, thầm thở dài. Chủ nhân Tu La lộ cũng xuất thân thái cổ thần tộc, lúc trước thái cổ thần tộc siêu cường đại giờ điêu linh tới tận đây.
Triệt nói:
- Được rồi, còn thiếu người cuối cùng.
Triệt nhìn lướt qua mấy Chân Thần, một thanh niên áo trắng bước ra:
- Để ta đi.
Thanh âm bình tĩnh thản nhiên lại khiến người lòng run rẩy.
- Quân Bích Nguyệt!?
Mọi người ngây ra. Phối hợp Triệt và Mặc là mười chết không sống, người chuẩn bị hy sinh đa số là thế hệ tróc, trẻ tuổi còn thanh xuân tốt đẹp. Như Quân Bích Nguyệt sau này tiến thêm một bước trở thành Chân Thần trung vị thậm chí thượng vị cũng không khó.
Chết ở đây rất đáng tiếc.
Mặc không nhẫn tâm nhìn Quân Bích Nguyệt hy sinh, sau này gã sẽ có thành tựu cao hơn:
- Hài tử, đừng xúc động . . .
Quân Bích Nguyệt mỉm cười nói:
- Ta bị thương khá nặng, không còn nhiều sức chiến đấu. Trong chiến đấu tiếp theo ta không có ích gì.
Trong đại chiến trước Quân Bích Nguyệt bị thương hai lần, đã rất nặng.
Tuy bị thương nặng nhưng sinh mệnh căn nguyên của Quân Bích Nguyệt không bị tổn hại, phối hợp Triệt và Mặc thi triển đại trận thì không thành vấn đề.
Triệt và Mặc không nói, ngăn Quân Bích Nguyệt thì được nhưng ai hy sinh?
Quân Bích Nguyệt chết thi tiếc thật, nhưng với bất cứ ai mạng sống là duy nhất, chết rồi là hết. Bọn họ không có quyền ép buộc ai, nên Triệt và Mặc không khuyên nhủ thêm.
- Ngươi . . .ài.
Triẹt lắc đầu nói:
- Néu ngươi đã quyết định thì ta không nói nhiều nữa, người đã quyết định xong rồi, cho các ngươi một canh giờ tĩnh tọa điều tức, từ biệt bằng hữu.
Triệt và Mặc thở dài thườn thượt.
Đám Thiên Tôn, Chân ThầnTam Thập Tam Thiên cùng nhau tu luyện hơn một vạn năm, cộng với trong kết giới thời gian càng lâu, nhiều người đều quên thân. Người sắp chết luôn có vài việc cần dặn dò.
Đế Vô Ngân gọi tộc nhân thái cổ thần tộc lại trần thuậ việc sau khi mình chết, bao gồm chọn tộc trưởng tiếp theo. Giọng điệu Đế Vô Ngân chậm rãi như dặn dò trước khi đi xa nhà. Võ giảthái cổ thần tộc nghiêm túc ngồi, một số Võ giả nữ ên lặng khóc.
Hạo Vũ ngồi yên bên cạnh Thần Mộng, hai người không nói gì, yên lặng vượt qua một canh giờ cuộc đời cuối cùng.
Hạo Vũ nhìn bên mặt Thần Mộng, nhìn sợi tóc đen rũ xuống trán nàng. Đây là lần cuối cùng Hạo Vũ nhìn Thần Mộng.
Một Thiên Tôn thượng vị đến từ Hồn tộc đưa ngọc giản ghi chép những gì mình học cả đời cho bằng hữu, dặn dò bằng hữu nếu sống sót phải tìm truyền nhân kéo dài truyền thừa của gã.
Một Thiên Tôn nam đến từ thánh tộc, dáng người khôi ngônghẹn ngào từ biệt thê tử. Thê tử của gã là cảnh giới Giới Vương, không có tư cách tham gia vào trận chiến này. Nàng chỉ có thể vùi vào ngực trượng phu lạc giọng khóc.
Một Thiên Tôn nữ đến từ nhân tộc ôm ra trẻ sơ sinh còn nằm trong tã ltó ra khỏi không gian giới chỉ, cẩn thận giao trẻ sơ sinh cho tỷ muội từ nhỏ cùng mình lớn lên, dặn dò hãy chăm sóc con mình giùm.
Tuy giao con cho bạn thân nhưng Thiên Tôn nữ vẫn lưu luyến nắm tay nhỏ bé, nhìn trẻ sơ sinh ngủ say, trong mắt tràn đầy quyến luyến và và không tha.
Các cảnh tượng ly biệt trình diễn ở khấp nơi.
Quân Bích Nguyệt chỉ có một mình, gã yên lặng ngồi trong góc nhận lây cô đơn, chiếc bóng.
Trong ngực Quân Bích Nguyệt có một con thỏ nhỏ vừa trắng vừa đáng yêu, gã vuốt ve long mềm không ngừng tay. Con thỏ nhỏ rất hưởng thụ nhưng dường như nhận ra điều gì, đôi mắt lưu luyến nhìn Quân Bích Nguyệt.
Tiểu Ma Tiên nhìn Quân Bích Nguyệt, cảm giác gã là nhân vật rất ly kỳ.
Hơn hai vạn năm tróc ở đệ nhất hội võ Thần vực lần đầu tiên Tiểu Ma Tiên kết bạn Quân Bích Nguyệt, cũng kết bạn Lâm Minh.
Lúc ấy đệ nhất hội võ Thần vực gần như là võ đài truyền nhân Thiên Tôn biểu diễn. Tuyền nhân Thiên Tôn hầu như ôm tốp mười, ngẫu nhiên có đệ tử Giới Vương đại giới vào tốp năm mươi đã là may mắn ba đời. Võ giả bình dân thì không một ai, bọn họ thậm chsi khó thông qua đấu loại.
Nhưng trong chiến trường đệ nhất hội võ quần hùng trục lộc, cao thủ như mây lại có hai dị loại, lây thân phận Võ giả bình dâ lao vào chung kết, vào tốp mười.
Một là Lâm Minh, hai là Quân Bích Nguyệt.
Quân Bích Nguyệt giống như Lâm Minh, là người hạ giới phi thăng. Trên đài tuyển thủ đệ nhất hội võ Quân Bích Nguyệt luôn ôm một con thỏ trắng nhỏ lông mềm, nhẹ nhàng vuốt ve con thỏ, dường như hờ hững với mọi thứ.
Tiểu Ma Tiên ấn tượng sâu sắc với con thỏ nhỏ này.
Quân Bích Nguyệt luôn mặc áo trắng, khí chất thư sinh u buồn. Nếu ở nhân gian thì không ai cho rằng Quân Bích Nguyệt là Võ giả mà nghĩ gã là tú tài yếu đuối sắp tham gia khao cử.
Quân Bích Nguyệt luôn yên lặng nội liễm, hình dung bằng bốn chữ thì đó là quân tử như ngọc.
Dù sau này Quân Bích Nguyệt thành tựu Giới Vương, Thiên Tôn, Chân Thần, trở thành một trong chí tôn nhân tộc thì tính cách vẫn như thế, trên người chẳng chút khí thế sắc bén.
Quân Bích Nguyệt tham gia Phổ Đà sơn, trở thành đệ tử tục gia của Phổ Đà sơn, không tranh với đời, một lòng hướng phật.
Nhiều thế hệ trẻ có vòng xã giao rất rộng. Ngay cả Long Nha cũng có bằng hữu của mình, còn thu đồ đệ, cưới thê tử.
Quân Bích Nguyệt thì suốt đời chưa lập gia đình, hơn nữa không dính nữ sắc.
Quân Bích Nguyệt cô đơn như thế, hình như đã thói quen chịu đựng cô đơn nảy. Quân Bích Nguyệt như bảo kiếm phong trong hộp, cho người cảm giác đơn giản vô cùng.
Một canh giờ Quân Bích Nguyệt chỉ vuốt ve thỏ nhỏ trong ngực, không nói một lời.
Mãi khi sắp hết thời gian, Quân Bích Nguyệt đứng dậy nhìn hướng Tiểu Ma Tiên.
- Cơ tiên tử, chăm sóc nó giúp ta được không?
Quân Bích Nguyệt giao con thỏ trong vòng tay cho Tiểu Ma Tiên, lấy bội kiếm ra khỏi không gian giới chỉ cũng đưa nàng.
Tiểu Ma Tiên đón lấy thỏ trắng nhỏ ôm vào ngực, thầm khó hiểu:
- Con thỏ nhỏ này . . .
Tiểu Ma Tiên từ lâu đã thấy lạ, tại sao Quân Bích Nguyệt luôn mang theo một con thỏ trắng nhỏ?
Tiểu Ma Tiên bản năng sờ con thỏ, năng lượng của nàng liên kết với con thỏ. Khoảnh khắc kia lòng Tiểu Ma Tiên run lên.
Co nthỏ nhỏ này . . .
Tiểu Ma Tiên phát hiện trong người thỏ nhỏ phong ấn một tàn hồn yếu ớt.
Cảm giác kỹ thì là tàn hồn nữ nhân.
Tức là Tiểu Ma Tiên đang ôm không phải con thỏ nhỏ mà là hóa thân một nữ nhân?
Hiểu được điều này, Tiểu Ma Tiên ngạc nhiên nhìn Quân Bích Nguyệt, không nói nên lời.
- Nàng là của ngươi . . .
Tiểu Ma Tiên nhìn Quân Bích Nguyệt, đột nhiên hiểu ra nhiều chuyện.
Quân Bích Nguyệt vuốt đầu thỏ nhỏ, khẽ nói:
- Cơ tiên tử . . . Nếu có ngày Lâm công tử chấp chưởng thiên đạo, thậm chí có thể nghịch chuyển sinh tử thì làm ơn nhờ Lâm công tử giao cho nàng sinh mệnh được không?
- Đây là tâm nguyện cuối cùng của ta. Bằn vào ta có lẽ vĩnh viễn không cách nào sống lại nàng, Lâm công tử thi có hy vọng hơn.
Tiểu Ma Tiên hít sâu, hỏi:
- Rốt cuộc nàng . . .
Quân Bích Nguyệt nói nàng ý chỉ tàn hồn yếu ớt phong ấn trong con thỏ nhỏ, Tiểu Ma Tiên không hiểu câu chuyện giữa Quân Bích Nguyệt và nàng ta.
Không chút nghi ngờ, lúc này Quân Bích Nguyệt dứt khoát đứng ra cũng vì hóa thân của nữ nhân bí ẩn này. Quân Bích Nguyệt cảm giác mình không thể cứu nữ nhân bí ẩn nên hy vọng Lâm Minh có thể vượt qua Chân Thần, nghịch chuyển sinh tử sống lại nàng.
Lòng Tiểu Ma Tiên cảm động.
Quân Bích Nguyệt chỉ cười không nói:
- Nếu không thể thì xin chôn nàng và ta chung chỗ.
Nói xong câu đó Quân Bích Nguyệt xoay người đi hướng Triệt và Mặc.
- Khoan . . . Khoan đã!
Tiểu Ma Tiên tiến lên trước kéo Quân Bích Nguyệt lại, cũng ngăn Triệt và Mặc:”
- Hai vị tiền bối, thật sự không có cách nào khá sao? Người phối hợp với tiền bối nhất định phải chết?’ nếu ta cũng tham gia, càng nhiều người tham gia thì có thể nào chia sẻ bớt cho bọn họ,giữ mạng sống của họ không? Dù chỉ một chút, một chút xíu cũng tốt rồi!