Nhìn thấy Lâm Minh một thương xé nát kiếm khí chính mình, thanh niên áo vàng kinh ngạc một chút, tiểu tử này thật sự có tài.
Vừa rồi tuy rằng một kiếm kia không có lưu thủ, nhưng bởi vì vội vàng phát ra, cũng không sử dụng kiếm kỹ cùng công pháp Lãm Nguyệt tông.
- Ta xem ngươi có thể ngăn mấy kiếm? Kiếm Khí Tung Hoành!
Thanh niên áo vàng thay đổi khí thế, chân nguyên quấn quanh cả người đột nhiên trở nên ngưng thực mà sắc bén, vô cùng sắc bén. Từng luồng sát ý tùy ý phát ra.
Thanh niên áo vàng chuẩn bị toàn lực chiến một trận.
Sắc mặt Lâm Minh hơi trầm xuống, đối với loại hiểu lầm này, hắn chỉ cảm thấy không sao nói rõ được, cho dù giải thích cũng không giải thích rõ, thanh niên áo vàng sao có thể tin tưởng nữ thần trong cảm nhận của hắn chủ động tới gần Lâm Minh, mặc dù Lâm Minh có thể chứng minh, hắn cũng sẽ không nhận.
Lâm Minh run lên thương trong tay, lôi đình lực lóe ra, chân nguyên va chạm không khí vang lên thanh âm chói tai giống như vải vóc xé rách.
Tuy rằng thiên phú thanh niên áo vàng không cao, nhưng tốt xấu cũng là cao thủ Hậu Thiên xuất thân tông môn, Lâm Minh muốn tốc chiến tốc thắng, phải nghiêm túc đối đãi, dù sao hiện tại Tà Thần lực còn không hoàn toàn khôi phục, cho dù khôi phục, Lâm Minh cũng không tính toán vận dụng.
Hai người chiến đấu hết sức căng thẳng, đúng lúc này, đột nhiên một tiếng rống to như sấm rền vang lên ở trên chiến trường.
Thanh niên áo vàng run tâm thần lên, xoay người nhìn lại, ở chỗ sâu trong thú triều xuất hiện một bóng đen như hòn núi nhỏ. Thanh niên áo vàng ngây ngẩn cả người, kia là cái gì?
Lâm Minh cũng kinh hãi, sắc mặt ngưng trọng lên.
- Hung thú cấp năm!?
Hung thú cấp bốn, tương đương với trình độ võ giả Hậu Thiên bình dân, hung thú cấp năm, tương đương với trình độ võ giả Tiên Thiên bình dân!
Đương nhiên, võ giả bình dân cơ sở không vững chắc, đạt tới Tiên Thiên có thể tính là cực hạn. Cho nên thực lực cấp bậc này kỳ thật cũng không tồn tại. Hung thú cấp năm đại khái tương đương với võ giả Hậu Thiên đỉnh phong tông môn thậm chí nửa bước Tiên Thiên.
Cũng chính là thực lực Cầm Tử Nha.
Rống!
Tiếng gầm gừ truyền đến giống như trời long đất lở, đại địa đều run rẩy.
Toàn trường một mảnh hỗn loạn.
Sắc mặt Trang Phàm, Lâm Vạn Sơn đều thay đổi, tình thế biến hóa quá nhanh, bọn họ căn bản không kịp phản ứng, đối mặt với hung thú cấp năm, bọn họ có năng lực làm cái gì?
Thời điểm này Lâm Minh tự nhiên cũng không cố tranh đấu với thanh niên áo vàng. Nếu để đầu hung thú cấp năm kia vượt qua, quân trận tất nhiên đổ, đến lúc đó Thanh Tang thành sẽ bị san bằng.
Hắn phải lao ra kìm chế đầu hung thú kia. Nhưng nếu đối mặt, Lâm Minh hoàn toàn không có nắm chắc, đầu hung thú trước mắt này, thực lực so với hắn còn mạnh hơn, hơn nữa trọng yếu nhất, Tà Thần lực dùng ở thời điểm đối phó Bích Lạc, hiện tại mới khôi phục bảy tám thành, miễn cưỡng dùng ra Lôi Hỏa Sát, cũng không thể đạt tới uy lực lớn nhất.
Phải kéo dài một ít thời gian.
Lâm Minh xoay người nhìn thanh niên áo vàng, đã thấy sắc mặt đối phương có chút trắng bệch, Lâm Minh cười một tiếng nói:
- Như thế nào? Sợ?
Thanh niên áo vàng bị kìm hãm thanh âm, ngay sau đó giận dữ:
- Ngươi lại dám nói ta sợ? Vừa rồi không biết là ai làm rùa đen rút đầu, ngay từ đầu liền lẩn đi rất xa, vừa mới trở về!
Đối với thanh niên áo vàng châm chọc khiêu khích, Lâm Minh dường như căn bản không có nghe, hắn nói:
- Chúng ta đánh cuộc được chứ? Ai chống đỡ đầu hung thú này thời gian dài hơn, thậm chí làm thương tổn đến nó, cho dù ai thắng, người thua về sau rời xa Lam Y, thế nào?
Thanh niên áo vàng nở nụ cười:
- Người thua rời xa Lam Y? Ha ha, ngươi cho chính mình là ai? Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, ngươi cũng xứng đánh cuộc với ta?
Lâm Minh lạnh nhạt nói:
- Không có xứng hay không xứng, chỉ có dám cũng không dám. Ngươi không dám đổ thì quên đi, ta tự xông lên.
Lâm Minh nói xong căn bản không để ý tới thanh niên áo vàng, một người cầm thương lao ra!
Thanh niên áo vàng biến sắc, tiểu tử này lại thật sự lao ra ngoài!?
Hắn vốn tưởng rằng Lâm Minh cố ý kích hắn, chính mình không có can đảm, không nghĩ tới hắn thật sự lên, Lam Y còn ở phía sau nhìn, vốn dường như Lam Y có ấn tượng không tồi với tiểu tử này, sao có thể để hắn làm náo động được nữa?
Trong nháy mắt thanh niên áo vàng hiểu được Lâm Minh tính toán, hung thú cấp năm mạnh, nhưng đầu hung thú trước mắt này hình thể khổng lồ, tuy rằng lực lượng nó khủng bố, nhưng cũng không am hiểu tốc độ, cẩn thận một chút đừng dựa vào thân cận quá, sẽ không có nguy hiểm gì, tiểu tử này, là muốn chu toàn ở trước hung thú cấp năm, làm bộ dáng, nếu biểu hiện ra hắn anh dũng, lại không có nguy hiểm, phần tính toán này, tưởng dễ như vậy sao?
Hĩ đến đây, thanh niên áo vàng hận nghiến răng nghiến lợi, thiếu chút nữa bị tiểu tử này đùa giỡn.
Hắn cầm trường kiếm trong tay, theo sát Lâm Minh mà đi.
Khoảng cách năm dặm, đối với Lâm Minh cùng thanh niên áo vàng mà nói, đều là công phu trong nháy mắt mà thôi, sau khi tới gần, đầu hung thú này càng khổng lồ, thân nó cao chừng hơn hai mươi trượng, toàn thân màu xám, hình thể giống như một đầu bạch tuộc thật lớn, cả người dài mấy chục thước lại có thêm xúc tua thô dài.
Ứ Nê cự thú.
Lâm Minh xem qua đầu hung thú ở trên điển tịch kỳ văn dị chí của Thất Huyền võ phủ, nó sinh hoạt tại khu vực đầm lầy Nam Cương, bình thường tiềm ẩn ở trong nước bùn đầm lầy thật dày, chỉ chừa xúc tua vồ ở bên ngoài, bình thường một khi võ giả bị xúc tua của nó quấn lấy kéo vào trong nước bùn, vậy chỉ có chờ chết.
Ứ Nê cự thú bởi vì hàng năm ở trong lòng đất, tốc độ bản thể hành động thong thả, là một cái bia ngắm tuyệt hảo!
Đương nhiên, tuy rằng tốc độ bản thể nó chậm nhưng tốc độ xúc tua cũng rất mau, nếu cho rằng tốc độ nó chậm thì không có gì uy hiếp, vậy nhất định phải chết.
Vù!
Lâm Minh vừa mới tới gần, một cái xúc tua thô to như roi quất thẳng tới Lâm Minh.
Ứ Nê cự thú tuy mạnh, nhưng chỉ cần một cây xúc tua đánh tới, Lâm Minh vẫn có thể chắn được, tuy nhiên hắn vẫn triển khai thân pháp, tránh thoát một kích này, lại rớt ra khoảng cách với Ứ Nê cự thú.
Hiện tại hắn phải kéo dài thời gian, một lần nữa ngưng tụ Tà Thần lực, mà không phải tử chiến cùng Ứ Nê cự thú.
Ở phía sau Lâm Minh, thanh niên áo vàng xông lên, vừa lúc thấy được một màn này:
- Ngay cả một cây xúc tua cũng không dám tiếp đã chạy tới khiêu khích Ứ Nê cự thú? Còn dám khinh bỉ ta, tiểu tử này rất đáng giận!
Thanh niên áo vàng hận nghiến răng, hắn đã chắc chắn Lâm Minh tới diễn trò, giả bộ không sợ, ở trước mặt Lam Y tỏ vẻ anh hùng.
- Ngươi muốn diễn trò, ta đùa với ngươi, xem ai hành động mạnh hơn.
Thanh niên áo vàng cười lạnh một tiếng, hắn có tự tin đối với thực lực của chính mình, so diễn trò? Vậy cũng phải xem thực lực mạnh, diễn càng ưu việt hơn!
Đúng lúc này, tiếng gió gào thét, một cây xúc tua thô to quét tới phía thanh niên áo vàng!
Mắt thấy một màn này, thanh niên áo vàng không giận mà cười, ai là chân tài thực học, lần này rốt cuộc sẽ biết.
Kiếm Đãng Thiên Quân!
Kiếm khí cả người thanh niên áo vàng tùy ý mà ra, Kiếm Đãng Thiên Quân là một chiêu mạnh nhất của hắn, đánh ra một chiêu này, khí thế dời núi lấp biển.
Vô số kiếm khí tùy ý trút xuống xúc tua thô to, từng miệng vết thương đạt vài thước, niêm dịch màu xanh biếc bắn ra.
- Ngao!
Ứ Nê cự thú đau, xúc tua phản xạ có điều kiện rụt trở về.
Thanh niên áo vàng rất vừa lòng kết quả chính mình tác chiến, hắn chưa kịp mỉm cười quay đầu lại liếc mắt Lam Y một cái, đúng lúc này, sắc mặt hắn thay đổi.
Vù vù hô!
Mười mấy cây xúc tua điên cuồng quét tới thanh niên áo vàng, một cây xúc tua, thanh niên áo vàng còn có thể đánh lui, mười mấy cây cùng nhau đến, hắn chắn như thế nào?
Ứ Nê cự thú đã hoàn toàn chuyển dời lực chú ý đến trên thân thanh niên áo vàng, đối với Ứ Nê cự thú mà nói, một chút miệng vết thương vừa rồi căn bản không coi là cái gì, Ứ Nê cự thú có mấy chục xúc tua, cho dù có mấy cây xúc tua bị chặt đứt tận gốc đều không quan hệ, chẳng những sẽ không ảnh hưởng đến sức chiến đấu của nó, hơn nữa xúc tua còn bị đứt có thể tái sinh.
Bị vây công nhiều như vậy, thanh niên áo vàng lập tức cực kỳ nguy hiểm.
Mà nhìn lại Lâm Minh, chỉ có một vài cây xúc tua linh tinh ngẫu nhiên công kích hắn một chút, mà cho tới bây giờ Lâm Minh cũng không dùng thương chắn lại, chỉ triển khai thân pháp nhẹ tránh đi.
- Tên chết tiệt này!
Thanh niên áo vàng cảm giác chính mình lại một lần bị trở thành thằng ngu.
Nếu muốn đùa giỡn lão tử, không có cửa đâu, lão tử không phụng bồi.
Tốc độ bản thể di chuyển thong thả, thanh niên áo vàng chỉ cần rớt ra khoảng cách là thoát ly phạm vi nó công kích, dù sao hắn đã thắng đánh cuộc, căn không đáng giằng co cùng xúc tua.
Nghĩ như vậy, thanh niên áo vàng xoay người bỏ chạy, mà đúng lúc này, trong tai hắn truyền đến một câu chân nguyên truyền âm:
- Thật có lỗi, ngươi đi không được, bên ngoài có một đạo kết giới...
- Ân? Cái gì?
Thanh niên áo vàng ngây ra một lúc, còn không có kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy đầu tê rần, đập vào một quầng sáng không nhìn thấy!
Con mẹ nó! Đây là cái gì?
Ầm ầm!
Một tiếng nổ vang lên, thanh niên áo vàng cố gắng né tránh, xúc tua đánh thật mạnh vào trên Mộng Cảnh kết giới, dẫn tới kết giới chấn động thật lớn, Lâm Minh thở nhẹ một ngụm khí lạnh, lực công kích thật mạnh!
Mấy cây xúc tua công kích, cũng đã dẫn tới Mộng Cảnh kết giới chấn động kịch liệt, nếu Ứ Nê cự thú toàn lực một kích, vị tất không thể xé rách Mộng Cảnh kết giới này!
Tuy rằng Mục Thiên Vũ nói, Mộng Cảnh kết giới có thể ngăn cản công kích võ giả dưới Tiên Thiên, nhưng Ứ Nê cự thú cũng không phải võ giả, lực công kích của nó so với võ giả đồng cấp cường đại hơn nhiều.
Thanh niên áo vàng đại biến sắc mặt, kết giới?
Ứ Nê cự thú sao có thể phóng thích kết giới? Hắn đương nhiên cho rằng kết giới đến từ chính Ứ Nê cự thú, không nghĩ đến kỳ thật là bị Lâm Minh chơi đằng sau lưng, ở trong ấn tượng của thanh niên áo vàng, Lâm Minh không có năng lực bố trí ra kết giới mạnh như vậy, cho dù hắn có bản sự này, cũng không có đạo lý dùng một đạo kết giới vây chính mình ở bên trong.
- Làm sao bây giờ?
Thanh niên áo vàng luống cuống, lui về phía sau không đường, mà Ứ Nê cự thú nhất định đánh đuổi hắn!
Thời điểm này, Lâm Minh lại thừa dịp Ứ Nê cự thú bị thanh niên áo vàng hấp dẫn, nắm Chân Nguyên thạch trung phẩm khôi phục thực lực của chính mình, Tà Thần lực, đã mau chóng ngưng tụ đầy đủ.