Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 593: Thiên Ma võ ý Tu La!




Ầm...
Tử Huyễn thương đâm mạnh xuống mặt đất, Lâm Minh nắm ghìm lấy cán thương thì mới miễn cưỡng đứng lại được, thân thể lung lay sắp ngã, huyết mạch toàn thân như sôi lên.
Hắn cảm giác kinh mạch trong cơ thể như sắp vỡ nát, toàn bộ Thiên Ma lực trường tại không gian này được thu vào trong cơ thể, áp lực lớn không thể tưởng được!
May mà thực lực của hắn cũng đủ, nếu các võ giả bình thường mà đột nhiên phải chịu áp lực lớn như vậy, chắc chắn sẽ nổ tan xác mà chết!
Tuy nhiên nói lại, các võ giả bình thường thì làm sao có thể phá vỡ mười ba không gian lồng giam, đi đến một bước này được?
Thiên Ma võ ý tràn ngập trong không gian lập tức biến mất, toàn bộ lao vào trong cơ thể Lâm Minh, dùng thân thể Lâm Minh làm trung tâm, sau đó bắn ra ngoài!
Áp lực trong không gian chợt giảm bớt.
- Ân... Đây là...
Lâm Minh nội thị thân thể, chỉ cảm giác được chân nguyên trong cơ thể cuồn cuộn chảy, như sóng biển ngập trời, cường đại hơn trước kia rất nhiều!
Mấy ngày nay, Lâm Minh vẫn luôn ở dưới áp lực của Thiên Ma võ ý, tuy rằng sau này đã dần dần thích ứng được, nhưng trên thực tế, linh hồn, chân nguyên, thân thể của hắn vẫn bị áp chế rất lớn, phải dùng một phần năng lượng để chống cự lại áp lực.
Hiện giờ áp lực đột nhiên biến mất, hắn cảm thấy toàn thân tràn ngập lực lượng, trọng lượng thân thể dường như không còn nữa, chân nguyên mênh mông mãnh liệt, không kìm nổi muốn phát tiết ra ngoài.
- Lực lượng trong cơ thể ta bị áp chế nhiều ngày như vậy, đột nhiên được giải phóng, ta mới biết mình đã cường đại đến trình độ này rồi!
Lâm Minh nắm chặt hai đấm, hiện tại hắn muốn làm nhất một chuyện, đó chính là tìm một đối thủ có lực lượng ngang mình, sảng khoái mà đánh một trận, dùng hết toàn bộ lực lượng!
Cảm giác thật mạnh, còn có cả Thiên Ma lực trường nữa!
Lâm Minh cảm giác được Thiên Ma lực trường trong không gian này đã được khắc vào trong linh hồn của mình, tuy rằng phạm vi và uy lực của lực trường này đều yếu hơn Vương Giả Tù Lung rất nhiều, nhưng cũng không thể phủ nhận một điều, hạt giống Thiên Ma lực trường đã nảy mầm. Chỉ cần có thêm thời gian, đợi khi thực lực của hắn càng mạnh hơn, thì tất nhiên Thiên Ma lực trường cũng sẽ càng mạnh hơn.
- Đây là Thiên Ma võ ý ư?
Lâm Minh hỏi.
- Đây là loại hình thái Tu La thứ nhất của Thiên Ma võ ý, hiện tại giao cho ngươi!
- Tu La?
Lâm Minh ngây ra. Nghe ý của nó, thì Tu La võ ý còn có rất nhiều loại hình thái ư?
- Thiên Ma võ ý không phải chỉ là một loại võ ý, mà là ba loại hạt giống võ ý dung hợp với nhau, chỉ cần nhận được một loại trong đó, uy lực cực kỳ có hạn, chỉ khi nào có thể dung hợp ba loại võ ý, thì mới có thể đạt được Thiên Ma võ ý chân chính, chỉ dựa vào võ ý cũng có thể dễ dàng giết chết kẻ mà các ngươi gọi là cường giả phong hoàng.
- Cái gì?
Lâm Minh ngẩn ra, chỉ dựa vào võ ý cũng đã có thể giết chết được cường giả phong hoàng ư?
Nghe giọng điệu của thanh âm này, thì tràn ngập khinh thường đối với cường giả phong hoàng trên Thiên Diễn đại lục và Thánh Ma đại lục.
Quả thật, dưới Cực Tinh Thông Thiên tháp này cất giấu một lượng lượng khiến người khác phải kinh sợ, chỉ vẻn vẹn một trảo thôi cũng đã miểu sát mười hai cường giả phong hoàng, quả thật chúng có tư cách để miệt thị thế gian!
Nhưng dù vậy, chỉ dựa vào võ ý cũng có thể giết chết được cường giả phong hoàng, vẫn làm cho Lâm Minh không thể chấp nhận được.
Như vậy thì quá là mạnh mẽ.
- Khi mà ta dung hợp ba loại võ ý, thì sẽ có thể giết chết cường giả phong hoàng ư?
Lâm Minh cảm thấy đây quả thực là thần thoại hoang đường, nếu Thiên Ma võ ý cường đại như vậy, thì Không Linh võ ý cùng Luân Hồi võ ý mà trước kia hắn nhận được chẳng phải là đồ bỏ đi hay sao?
- Ngươi... Không có khả năng dung hợp Thiên Ma võ ý hoàn chỉnh.
Thanh âm kia lập tức phủ nhận ý tưởng của Lâm Minh:
- Thực lực của ngươi, còn xa mới đủ! Đừng nói tới việc dung hợp ba loại võ ý, ngay cả việc thu thập chúng đầy đủ thì ngươi cũng không khả năng làm được!
Lâm Minh nghe vậy, không kìm được hỏi:
- Thông qua Vương Giả Tù Lung, nhận được hình thái Tu La của Thiên Ma võ ý, nếu ngưng tụ được hình xăm Thiên Ma mười hai cánh, có thể thu được loại hình thái nào của Thiên Ma võ ý?
Thanh âm kia nói:
- Ngưng tụ hình xăm Thiên Ma mười hai cánh, là loại hình thái thứ hai của Thiên Ma võ ý... Sát Thần!
Sát Thần?
Lâm Minh nghe được danh từ này, trong lòng chợt rùng mình, quả thật, ngưng tụ hình xăm Thiên Ma mười hai cánh cần không ngừng giết chóc thì mới có thể đạt được, mà những người chết tại đây, có lẽ số lượng không phải quá lớn, nhưng kẻ nào cũng đều không phải người thường, mà là các tuấn kiệt trẻ tuổi cùng thời đại!
Trong đó, có một số người chỉ cần không chết, chắc chắn có thể đặt chân vào Mệnh Vẫn, thậm chí có người còn có hy vọng phong hoàng xưng đế!
Có thể nói, muốn ngưng tụ hình xăm Thiên Ma mười hai cánh, một đường đi tới, cần phải giết chết trên trăm kẻ trong tương lai có thể trở thành cường giả Mệnh Vẫn, thậm chí là cường giả phong hoàng!
Hiện tại Lâm Minh mới chỉ là Thiên Ma sáu cánh đỉnh phong, nhưng một vài thiên tài chết dưới tay hắn, bất kỳ kẻ nào cũng đều là người đứng đầu một thế hệ trẻ tuổi của các tông môn ngũ phẩm!
- Ngoài Sát Thần võ ý ra, loại võ ý thứ ba là cái gì? Làm sao để đạt được?
- Loại võ ý thứ ba là Đế Tôn! Thông qua Đế Giả chi lộ, sẽ có thể đạt được loại Thiên Ma võ ý thứ ba này, sau đó có thể dung hợp ba thứ này, có làm được hay không, cần dựa vào ngộ tính và cơ duyên của ngươi!
- Đế Giả chi lộ!
Lâm Minh hít một hơi khí lạnh, nghe đồn chỉ cần đi qua Đế Giả chi lộ, thì sẽ trở thành cường giả phong hoàng.
Dù sao cũng là một cường giả phong hoàng, dung hợp ba loại võ ý Tu La, Sát Thần, Đế Tôn, chỉ dựa vào võ ý giết chết một cái cường giả phong hoàng cùng giai, đó chẳng phải là chuyện dễ dàng hay sao?
Thậm chí giết chóc vượt cấp thì cũng không quá khó!
Xem ra, miêu tả của thanh âm này những không có chút khoa trương nào, mà ngược lại vẫn còn rất khiêm tốn!
- Ngươi là Điện Linh ư?
Lâm Minh đột nhiên hỏi.
Lúc trước, hắn tiến vào Thần Hoàng bí cảnh, cũng gặp được một Điện Linh, Điện Linh cũng chính là “Hồn tộc”, vạn vật có linh, bất kể là núi rừng, cỏ cây, mặt đất, sông hồ.
Điện Linh của Thần Hoàng bí cảnh chính là một khối đá, trải qua nhiều năm tháng, sinh ra linh hồn, thọ mệnh của nó nhiều như một tảng đá, luôn chìm trong giẠngủ, dùng nó để bảo vệ địa điểm thí luyện, không gì thích hợp hơn.
Thanh âm kia trầm mặc một hồi, nói:
- Đúng vậy, ta là Thạch Hồn bộ tộc.
Quả vậy, Lâm Minh âm thầm líu lưỡi, như thế xem ra, tên này có thể đã sống trăm vạn năm, ngàn vạn năm rồi.
Lâm Minh do dự một chút, hỏi thử:
- Điện Linh tiền bối, có thể... Cho biết tại hạ một chút, mười mấy vạn năm trước, rốt cuộc thì Vạn Cổ Ma Khanh đã xảy ra chuyện gì không? Hiện tại trong Vạn Cổ Ma Khanh có thứ gì? Mười hai Thông Thiên tháp được dựng lên như thế nào, tại sao phải thành lập chúng?
- Xin lỗi, không thể nói được!
Điện Linh từ chối.
Lâm Minh âm thầm kêu tiếc, tuy nhiên hắn cũng đã đoán được kết quả này rồi, Vạn Cổ Ma Khanh này có thể liên quan đến bí mật cực lớn thời kỳ viễn cổ, mình hỏi như vậy thì quả thật là thất lễ.
- Xin lỗi, tiền bối, tại hạ thất lễ rồi, lần lịch lãm này, cảm tạ Điện Linh tiền bối chiếu cố.
- Không cần cảm ơn ta, ta chỉ làm việc mà ta nên làm, ngươi rời đi thôi, ta muốn ngủ.
Điện Linh nói xong, trực tiếp biến mất, chỉ để lại một mình Lâm Minh đứng trong Vương Giả Tù Lung trống rỗng này.
Hắn quay đầu nhìn về phía cánh cửa truyền tống bên cạnh, không nghi ngờ gì nữa, tại đầu kia của cánh cửa, không gian đã bị phong tỏa.
- Tỏa Không đại trận ư?
Khóe miệng Lâm Minh hơi cong lên, hắn không để Điện Linh hỗ trợ phá vỡ không gian phong tỏa, bởi vì bản thân hắn có nắm chắc phá vỡ được nó.
Chỉ cần có một Truyền Tống trận ổn định, đi thông tới Tỏa Không đại trận, thì phá vỡ nó cũng không khó!
...
Thông Thiên tháp tầng ba, đặc thù Tu Luyện địa.
Trong đặc thù Tu Luyện địa này được bố trí một đại trận, trận pháp này đã được bố trí xong từ hai ngày trước, trận quang mông lung mờ ảo, ngăn cách tất cả mọi tra xét, không ai biết bên trong đang có cái gì.
Mỗi ngày đều có không ít võ giả ra vào đặc thù Tu Luyện địa, tất nhiên cũng liền vầng sáng này, cũng rất tò mò với những chuyện xảy ra trong đó.
- Nghe nói Vương Giả Tù Lung xảy ra vấn đề, mười hai tôn chủ mời người đến chữa trị, hai ngày trước ta nhìn thấy một lão già Ải Ma tộc quái dị đi vào trong vầng sáng này, ngồi đó cả vài ngày, lão già này hình như là một Trận Pháp sư.
Bên ngoài quầng sáng, có bốn võ giả đang đứng cùng nhau, một tên võ giả Cự Ma tộc tùy ý bàn luận.
- Chữa trị Vương Giả Tù Lung? Làm gì có khả năng!
Một võ giả khác bĩu môi, khinh thường nói:
- Những thứ này đều là di tích thượng cổ, đừng nói là chữa trị, ngay cả phá hư cũng đều không phá hư được, đối với chúng ta mà nói, có thể nhận được chỗ tốt từ Vương Giả Tù Lung này đã là may mắn lắm rồi, nghiên cứu nó ư? Chữa trị nó ư? Đừng có đùa chứ!
- Nhưng lão già kia quả thật là Trận Pháp sư, hơn nữa rất nổi tiếng, dường như năng lực cũng không yếu, nếu hắn không phải đến để chữa trị trận pháp, vậy ngươi nói xem, hắn ở trong Vương Giả Tù Lung nhiều ngày như vậy, đang làm trò gì vậy?
- Mặc kệ hắn làm trò gì, hiện tại ta chỉ muốn biết, khi nào thì Vương Giả Tù Lung mới được mở ra lại, từ lần Lâm Minh đi vào, Vương Giả Tù Lung này vẫn đóng kín, không cho người khác tiến vào, hiện tại đã sắp bốn tháng rồi, Lâm Minh cũng đã chết rất lâu rồi, tại sao Vương Giả Tù Lung còn chưa cho dùng? Còn đóng kín tới lúc nào nữa!
- Đúng vậy, vốn các tài nguyên cao cấp đã ít tới mức đáng thương rồi, hơn nữa đại đa số đều bị Thiên Ma thất tinh quy phục vào tôn chủ chiếm lấy, hiện tại lại còn đóng cửa một cái, đã thiếu lại càng thiếu hơn!
- Hắc hắc, có lẽ còn có tên ngu ngốc nào cho rằng Lâm Minh vẫn có thể còn sống đây mà, tên Lâm Minh này cũng là kẻ cuồng vọng tự đại, thực sự rất ngu xuẩn, một thân tu vi đang tốt, vốn thực lực cũng có thể xếp vào mười hạng đầu tầng ba, vậy mà lại chết trong Vương Giả Tù Lung, đúng là đáng buồn cười!
Thời gian trôi qua quá lâu, dần dần các võ giả tầng ba cũng ít nói về Lâm Minh hơn, khi tám mươi lăm ngày, vẫn còn có người cố chấp cho rằng Lâm Minh chưa chết.
Lúc ấy những người cho rằng Lâm Minh đã chết, tất nhiên là tha hồ mà châm chọc khiêu khích, chế giễu đại đa số nhân loại cho rằng Lâm Minh chưa chết, kết quả là đã sắp tới một trăm ngày rồi!
Lần này, cho dù có ai tin chắc rằng Lâm Minh có thể sáng tạo ra kỳ tích, thì cũng phải ngậm miệng lại.
Những Cự Ma tộc, Ải Ma tộc vui sương kia tất nhiên không ngừng châm chọc Nhân tộc một phen. Đủ loại lời nói khó nghe lan ra, mấy ngày nay, mặt mũi của Nhân tộc tại tầng ba đều không còn lại chút nào.
Rất nhiều võ giả nhận loại đã nghĩ tới việc rời khỏi Thông Thiên tháp, ví dụ như Mặc Cổ, hắn đang thu dọn đồ đạc.
Thật sự cũng không phải là do mất mặt, mà là Thông Thiên tháp tầng ba quả thật đã vượt qua cực hạn của đại đa số nhân loại, bọn họ ở trong này cũng chỉ có thể kéo dài hơi tàn, tiếp tục ở lại, xác suất vẫn lạc là rất lớn.
Nhắc tới chuyện làm mất mặt Nhân tộc vào mười ngày trước, bốn tên võ giả Cự Ma tộc, Ải Ma tộc này đều cười ha hả, loại chuyện vui vẻ này tất nhiên dẫn tới một trận thảo luận hưng phấn, bốn người đang trò chuyện, đột nhiên quầng sáng phía sau bọn họ hơi rung nhẹ một chút.
- Ân? Sao lại thế này?
Một tên võ giả Cự Ma tộc quay đầu nhìn về phía quầng sáng, quầng sáng kia thỉnh thoảng lại rung động một chút, càng rung càng mạnh, dường như sắp phát sinh biến cố nào đó.
- Chẳng lẽ... Vương Giả Tù Lung muốn mở ra lần nữa ư?
Tên võ giả Ải Ma tộc này có chút vui vẻ nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.