Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 631: Một mình rời đi




- Ma Quang! Hiện tại đã bắt được Huyết Yêu cốt, ta định một người rời đi, để đám người kia nghĩ rằng ta đã chết càng tốt! Ta phải nhanh một chút tìm một chỗ đột phá Toàn Đan!
Trước đây Lâm Minh chậm chạp chưa thể đột phá Toàn Đan, hoàn toàn là vì không có cơ hội! Thời điểm trên Đế Giả chi lộ, Lâm Minh tuyển chọn con đường ý chí đăng hỏa, không có mảy may trợ giúp tăng lên tu vi, nếu để tự mình tu luyện, Lâm Minh bảo đảm dưới tình huống cơ sở vững chắc ít nhất phải phí thời gian hơn nửa năm đến một năm mới có thể đột phá.
Cho tới nay, Lâm Minh khát vọng đối với đột phá Toàn Đan rất mãnh liệt, Tiên Thiên kỳ tăng lên mỗi một tiểu cảnh giới, so với chiến lực khủng bố của Lâm Minh hiện tại mà nói, ảnh hưởng cũng không lớn lắm, nhưng Toàn Đan thì khác, đây là một lần thực lực chân chính bay vọt, bởi vì chỉ có sau khi đột phá Toàn Đan, hắn mới có thể chính thức đi vào hàng ngũ cao thủ, có tư cách quay về Thiên Diễn đại lục.
Mà trước đây cho dù là ngưng tụ Chiến Linh, cũng chỉ là tăng phúc lực công kích của mình, hiện tại cho Lâm Minh đối mặt với Cực Tinh tháp chủ, hắn cũng không có gì nắm chắc.
Chân chính tăng cao thực lực vẫn là đột phá Toàn Đan!
- Tiểu tử! Ngươi thật đúng là nôn nóng! Đừng quên hiện tại chúng ta ở Vạn Cổ Ma Khanh, ngươi tìm đâu ra một địa phương an toàn cho ngươi bế quan đột phá?
Lâm Minh nói:
- Ta có bản đồ của Cực Tinh tháp chủ cho ta, trước ta đã xem qua bản đồ đó, quả thật có địa phương có thể bế quan. Tuy không tuyệt đối an toàn nhưng cũng tương đối tạm được. Đến lúc đó có ngươi hộ pháp cho ta, ta cố trong thời gian mười ngày nửa tháng, một hơi xông phá bình cảnh Toàn Đan!
- Tiểu tử! Ta xem ra ngươi điên rồi! Lão tử chỉ còn lại một cái linh hồn thể, như thế nào hộ pháp cho ngươi?
Ma Quang tức giận nói.
- Ngươi đi đoạt xá một thân thể, cũng có một bộ phận chiến lực chứ!
- Con bà nó!
Ma Quang thực không có phong độ cao thủ mở miệng mắng chửi:
- Ngươi cho là có thể tùy tiện đoạt xá sao? Một linh hồn có thể đoạt xá số lần có hạn. Hơn nữa một khi đoạt xá, linh hồn không hòa hợp với thân thể, thậm chí sẽ tranh giành nhau, nên muốn thích ứng cũng cần thời gian rất lâu. Ngay cả thân thể ngươi này để cho bản thánh đoạt xá, bản thánh đều phải cân nhắc cẩn thận. Ngươi bảo lão tử đi đoạt xá đám rác rưởi kia? Vậy mà ngươi cũng nghĩ ra!
Linh hồn và thân thể khác nhau kết hợp cùng một chỗ, thường thường sẽ phát sinh tranh đấu kịch liệt, muốn dung hợp cũng không phải quá trình ngắn hạn. Nếu dùng thủ đoạn quá mức kịch liệt, thường thường sẽ làm cho thân thể trực tiếp hư hỏng. Đây cũng là nguyên nhân rất nhiều phàm nhân sau khi bị hồ tiên chiếm đoạt thân thể sẽ chậm rãi suy bại, cuối cùng bị hút khô tinh khí mà chết.
Lâm Minh không nói gì, hắn thật sự không biết đoạt xá có nhiều điểm xét nét như vậy.
Lúc này, Ma Quang lại nói:
- Đề nghị của ta là, ngươi tiếp tục đuổi kịp đám người kia, theo bọn họ cùng nhau đi tới, mặc dù có rất nhiều chỗ bất tiện, nhưng khi gặp nguy hiểm bọn họ sẽ làm tấm mộc che chắn cho ngươi. Bình thường những tà vật kia công kích đều là xuống tay trước với kẻ yếu. Tỷ như Huyết Yêu cốt trước đây chính là công kích hai tên có ý chí yếu nhất, nếu không có cái chết kiểu đó của bọn hắn ta cũng không đoán được một ít manh mối. Ngươi cũng đừng nghĩ bắt giữ được Huyết Yêu cốt!
Nếu vừa rồi không có những người khác làm tấm mộc, Huyết Yêu cốt sẽ trực tiếp công kích Lâm Minh, mặc dù Lâm Minh dùng ý chí công kích phản lại đánh bại Huyết Yêu cốt, cũng không bắt giữ được nó. Chỉ sẽ kinh động làm nó bỏ trốn mất dạng.
Ma Quang nói cũng không phải không có lý, nhưng Lâm Minh do dự một hồi lâu vẫn lắc lắc đầu nói:
- Ta đã quyết định rồi! Về phần nói tấm mộc các thứ, về sau cũng có thể tìm được, gia nhập tiếp một đội ngũ là được rồi, không nhất định phải đi chung với những người này!
“Ta cần đột phá Toàn Đan, ta cần thực lực, dưới tình huống này đột phá Toàn Đan có nguy hiểm là không giả. Tuy nhiên nói ngược lại, với thực lực ta hiện tại, đi lại trong Vạn Cổ Ma Khanh vừa mới phun trào ra, nhất là xâm nhập trong phạm vi một ngàn hai trăm dặm bên cạnh Vạn Cổ Ma Khanh sao lại không có nguy? Trước đây ta có thể đối phó Huyết Yêu cốt, hoàn toàn là vì Huyết Yêu cốt chỉ biết công kích ý chí, vừa lúc bị ta khắc chế, nếu gặp thứ am hiểu công kích vật chất thì sao? Ta thật sự là đối thủ của những tà vật kia sao? Nếu gặp phải những vật gì đó bị năng lượng lưu từ trong Vạn Cổ Ma Khanh bắn ra thì sao? Đâu cũng là mạo hiểm, ta tình nguyện lựa chọn đột phá Toàn Đan! Bởi vì sau khi đột phá Toàn Đan, ta còn có đủ thực lực đi tìm cơ duyên, mà không đột phá Toàn Đan, hành trình Vạn Cổ Ma Khanh của ta lần này chỉ sợ sẽ tầm thường vô vi!”.
Lâm Minh tâm ý đã quyết, loại người có cái tâm võ đạo kiên định như Lâm Minh này, bình thường quyết định làm ra chuyện gì sẽ rất khó thay đổi! Người như vậy, thường thường sẽ bị mọi người cho là cố chấp thậm chí là không biết lượng sức. Tuy nhiên sự tình phát triển tới đây, thường thường bởi vì bọn họ có số mệnh thêm thân, hoặc là vì có tự tin tuyệt đối với thực lực của chính mình, cuối cùng, bọn họ phải dùng hành động thực tế để chứng minh với thế nhân, lựa chọn của họ là chính xác!
Ma Quang mắt thấy không thay đổi được quyết định của Lâm Minh, lắc đầu nói:
- Quên đi! Ngươi muốn kiên trì đột phá thì đột phá đi! Tuy nhiên bảo bản thánh đoạt xá hộ pháp cho ngươi, đó là tuyệt đối không có khả năng! Đám người gọi là thiên tài cấp đế ở trong mắt bản thánh chính là rác rưởi! Lão tử cũng không phải tên mót rác!
Ma Quang xưa nay cao ngạo, thiên tài của Phàm Nhân giới tự nhiên không vào pháp nhãn của nó, mà cái gọi là thiên tài cấp đế cũng chỉ là nhằm vào Phàm Nhân giới, là cách xưng hô của người Thiên Diễn đại lục, Thánh Ma đại lục mà thôi! Thật sự đến Thần Vực, thiên tài cấp đế trong miệng bọn họ, hoàn toàn không phải một cấp bậc.
Lâm Minh nói:
- Ta biết, đến lúc đó nếu thật sự gặp nguy hiểm, chỉ cần ngươi gọi ta một tiếng là được rồi!
...
- Đã đến giờ!
Ở ngoài xa mười dặm, đồng hồ cát trong tay Tát Đạt rốt cuộc chảy sạch sẽ đến hạt cát cuối cùng, hắn nhìn theo hướng chỗ Lâm Minh thật sâu, nơi đó thủy chung sương mù xám mù mịt, hoàn toàn không thấy bóng dáng Lâm Minh.
Lâm Minh... Ngã xuống rồi ư?
- Tên ngốc này, bảo hắn không nên quay lại! Ha ha... Thật đúng là chưa từng thấy kẻ ngu ngốc như vậy!
Hắc Khôi tôn chủ không lưu tình chút nào trào phúng nói.
Cái loại môi trường vừa rồi, ngay cả địch nhân ở đâu cũng không biết, hai võ giả liền chết thảm một cách kỳ dị. Đó chính là hai cường giả cấp đế, là nhân vật xếp mấy hạng đầu trong Thiên Ma thất tinh của Thông Thiên tháp, mặc dù thực lực không bằng tôn chủ, cũng không kém nhiều lắm!
Vậy mà người lợi hại như thế cũng không hề có sức phản kháng chết đi, ngay cả bóng dáng địch nhân cũng chưa thấy!
Loại tình huống này, ở Hắc Khôi tôn chủ xem ra, chỉ có thể dùng một nguyên nhân để giải thích, chính là thực lực chênh lệch quá lớn!
Thực lực của những tà vật đó so với bọn họ cao hơn nhiều lắm, mới có thể đùa bỡn bọn họ như trong lòng bàn tay. Kết quả tên ngốc Lâm Minh này dưới tình huống như vậy còn chỉ vì một cái Tu Di giới mà quay trở lại chui đầu vô lưới, không phải là muốn chết sao?
Không riêng gì Hắc Khôi tôn chủ nghĩ như vậy, đa số những người khác cũng nghĩ như vậy. Một gã thanh niên Yêu Tinh tộc nhìn như “thương tiếc” nói:
- Chúng ta trước đó đều nói bảo hắn đừng đi trở lại. Kết quả... Ôi... Lâm Minh người này chính là quá tự tin, lần đầu tiên không biết trùng hợp như thế nào hắn giải ra trận sương mù xám, hắn còn tưởng rằng lần thứ hai cũng có thể giải khai, kết quả mới như vậy!
Thời điểm gã Yêu Tinh tộc nói chuyện, một đôi tròng mắt lam trong mắt không ngừng liếc nhìn trên thân Lam Thấm, dường như muốn từ trên mặt Lam Thấm nhìn thấy một tia khinh thường và trào phúng với Lâm Minh...
Đây chính là tâm lý bài xích giữa động vật giống đực với nhau. Gã thanh niên Yêu Tinh tộc này biết rõ thánh địa Yêu Tinh sẽ không chấp nhận một nhân loại ở rể, tuy nhiên Lâm Minh thắng là nổi bật hơn bọn họ, nên luôn ghen tị với Lâm Minh, Lúc ấy bọn họ ai cũng không dám động, phía trước hành động hơi quá khích một chút đều kinh động tới tà linh, nhưng cố tình Lâm Minh dám xông tới, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái mang theo bọn họ lao tới. Từ mặt nào đó đã làm nổi bật tính nhát gan của bọn họ.
Hiện tại Lâm Minh cũng là một lần ngu ngốc, hơn nữa còn ngu ngốc hơn so với bọn họ, đương nhiên làm cho trong lòng bọn họ tự nhiên sinh ra cảm giác về sự ưu việt của mình, vẻ mặt gã thanh niên Yêu Tinh tộc kia dường như đang nói, hãy nhìn xem đi, Lâm Minh kia chính là một tên đầu óc có vấn đề, trước đó hắn lao tới một lần là mèo mù gặp phải chuột chết, hiện tại hắn lại lần nữa ngu ngốc vượt qua, kết quả thì sao... Đã chết đi! Chúng ta không phải nhát gan, mà là cẩn thận, ở Vạn Cổ Ma Khanh này cẩn thận một chút là chính xác!
Xông vào loạn bậy, một lần va chạm may mắn lớn không có việc gì, lần thứ hai hẳn phải chết!
Gã thanh niên Yêu Tinh tộc vừa nói xong, hai thanh niên Yêu Tinh tộc khác cũng nói phụ họa theo:
- Đúng vậy! Chúng ta về sau còn phải cẩn thận một chút. Trước đó thanh niên Yêu Tinh tộc Lan Uyển chết đi đầu tiên cũng là người đầu óc có vấn đề, không nghe lời khuyên của Tát Đạt tiên sinh, kết quả mới chọc tới tà vật. May mà chúng ta không đi chung với tên ngốc Lâm Minh này. Nếu hắn tiếp tục đi theo chung với chúng ta, nói không chừng lúc nào đó đầu óc hắn phát nóng lên một hồi, sẽ kéo toàn bộ chúng ta đi vào chung với hắn!
Mấy tên thanh niên Yêu Tinh tộc vui sướng khi người gặp họa, bàn tán nói Lâm Minh trở thành tai tinh. Quả thật nếu trong đội ngũ mang theo một tên đầu óc có vấn đề, thực dễ dàng sẽ hại chết toàn đội.
Lam Thấm không hề nghe bọn họ bàn tán gì, nàng luôn luôn nghi hoặc nhìn vào sương mù xám phía xa xa, đột nhiên ói:
- Một khắc trước, có một trận va chạm năng lượng mãnh liệt, các ngươi có chú ý tới chứ... Hãy tìm đọc t𝙧ang chính ở _ T𝙧Umt𝙧𝙪 yện﹒𝘷n _
Lam Thấm nói va chạm năng lượng chính là vừa rồi Lâm Minh dùng Quán Hồng hóa giải một lần công kích của Huyết Yêu cốt. Lần công kích đó Lâm Minh dùng hết toàn lực, dao động năng lượng thực dễ dàng truyền ra ngoài mười dặm, những võ giả này đều nhìn thấy rõ ràng.
- Đúng vậy! Công kích đó phỏng chừng là Lâm Minh sắp chết giãy giụa đi! Sau một lần công kích liền bặt tăm, chứng tỏ sau lần giao thủ đó thắng bại đã phân, mà Lâm Minh hiện tại cũng chưa trở về, ai thắng ai thua có thể nghĩ mà biết!
Gã thanh niên Yêu Tinh tộc nói chuyện trước đó, phân tích có lý có tình.
Tuy rằng Tát Đạt cảm thấy có điểm không thích hợp, nhưng không thừa nhận cũng không được, phân tích của gã thanh niên Yêu Tinh tộc rất có đạo lý, hơn phân nửa Lâm Minh đã chết!
- Lâm Minh này!
Huyết Viêm tôn chủ nhíu nhíu mày, cũng không ôm hy vọng gì. Hắn là người hiểu biết thực lực của Lâm Minh nhất trong mọi người. Tuy rằng Lâm Minh chưa thể đột phá Toàn Đan, nhưng tuyệt đối có lực chiến một trận với tôn chủ xếp năm hạng đầu của Thông Thiên tháp. Nếu Lâm Minh có thể đi vào Vạn Cổ Ma Khanh trong phạm vi một ngàn hai trăm dặm, khẳng định chính là trợ thủ có cường lực với mình, đến lúc đó bọn họ cùng liên hợp, nhất định có thể tìm kiếm được một hồi cơ duyên không tệ cho tổng tôn đại nhân. Đáng tiếc kế hoạch hiện tại thất bại rồi, một người mình thực có cảm giác một tay vỗ không kêu.
- Tát Đạt đại nhân! Chúng ta đi thôi!
Một thanh niên Yêu Tinh tộc nói. Khoảng cách thời gian ước định nửa canh giờ lại trôi qua một nén nhang, càng xác định Lâm Minh đã chết.
Tát Đạt thở dài một hơi nói:
- Đúng thực không thể chờ đợi! Nếu Lâm Minh không chết hẳn đã sớm đi ra! Chúng ta đi đi!
Tát Đạt chưa từng nghĩ tới khả năng Lâm Minh còn sống lại cố ý rời khỏi đội ngũ. Không có người kinh nghiệm phong phú dẫn đường, không có đoàn đội, còn sống đi ra Vạn Cổ Ma Khanh xác suất cực kỳ xa vời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.