Ở trong tinh thần chi hải Lâm Minh, đoản thương Chiến Linh màu xanh xám ấn sâu bên trong gào thét vọt ra, Chiến Linh dung nhập vào trong trận phù Lâm Minh đánh ra, toàn bộ phủ xuống Ma Thần Chi Cốt.
Chiến Linh có thể bám vào bất kỳ công kích nào, đương nhiên cũng bao gồm năng lượng hóa thành trận phù!
Trận phù phong ấn màu vàng, sau khi được Chiến Linh hòa vào, trở nên càng thêm sắc bén.
Chỉ thấy từng đạo ánh sáng vàng rơi xuống, Ma Thần Chi Cốt phát ra một tiếng kêu thảm thiết bén nhọn, tiếng kêu này thật khiến da người ta run lên.
Nó liều mạng phát ra ý chí công kích với Lâm Minh, nhưng mà tất cả đều vô ích.
Đoan Mộc Quần ở cách đó không xa nhìn thấy mà ghê người. Trong mọi người trừ Lâm Minh ra, hắn là người hiểu biết ý chí và Chiến Linh nhất, hắn đương nhiên rõ ràng, thủ đoạn công kích của khối Ma Thần Chi Cốt này.
Sau khi Lâm Minh bắt đầu phong ấn Ma Thần Chi Cốt, áp lực trên người chợt biến mất, hiển nhiên Ma Thần Chi Cốt đã bỏ qua công kích hắn, mà toàn lực chống cự lại Lâm Minh, nhưng dù vậy, Lâm Minh mặt không đổi sắc, dường như chẳng có gì liên quan tới hắn.
Này, ý chí lực phải mạnh cỡ nào?
Sau một nén hương, tiếng kêu thảm của thiên giai Ma Thần Chi Cốt càng ngày càng yếu, cuối cùng hoàn toàn biến mất, Đoan Mộc Quần đến gần vài bước, lại phát hiện thiên giai Ma Thần Chi ở trong quan tài bằng đá, đã biến thành một cái kén dày.
Trên cái kén có khắc rất nhiều trận phù, còn có lôi đình lực màu tím, dùng lôi đình lực chuyên khắc quỷ tà trấn áp Ma Thần Chi Cốt, không thể nghi ngờ gì là thủ đoạn thích hợp nhất.
- Cũng được rồi.
Lâm Minh thu hồi thiên giai Ma Thần Chi Cốt vào trong Tu Di giới, lại cầm lên Huyền Kim thần quả và một nửa địa giai Ma Thần Chi Cốt, còn lại tám khối địa giai Ma Thần Chi Cốt, tự nhiên là lưu lại cho đám người Đoan Mộc Quần.
- Này... Chúng ta kỳ thật không cần phân, lần hành trình ngàn dặm vùng cấm này, toàn bộ dựa vào Lâm huynh, có thể sống đi ra ngoài, đã là bất hạnh trong vạn hạnh.
Đoan Mộc Quần nhìn tám khối Ma Thần Chi Cốt trong quan tài đá, cười khổ nói.
Kỳ thật, cho dù là một khối Ma Thần Chi Cốt lớn bằng quả nhãn, cấp bậc nhân giai hạ phẩm thấp nhất, đặt ở thánh địa cũng không phải rau cải trắng. Đoan Mộc Quần lớn như vậy, tổng số tài nguyên tiêu hao cộng lại cũng không giá trị bằng quả địa giai Ma Thần Chi Cốt trước mặt này.
Nói Đoan Mộc Quần không một chút hứng thú với địa giai Ma Thần Chi Cốt này là không có khả năng, nhưng mà hắn kiêng kị tác phong tàn nhẫn lúc trước của Lâm Minh, cho nên lúc này mới làm ra vẻ không cần Ma Thần Chi Cốt.
Ngược lại lại có thể đạt được giao hảo với Lâm Minh, tương lai cũng nhận được đãi ngộ lớn.
Lâm Minh nói:
- Tám khối địa giai Ma Thần Chi Cốt với ta mà nói đã đủ dùng, còn lại cho các ngươi, coi như là hợp tình hợp lý.
Lâm Minh lúc đầu dự định phân phối cũng đã tính qua, Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên cộng thêm mình, một người hai khối địa giai Ma Thần Chi Cốt. Cộng hết lại là sáu khối, cộng thêm muội muội Lâm Tiểu Cáp của Lâm Minh nếu có tư chất tập võ vậy thì hai khối nữa, vừa vặn tám khối.
- Này... Nếu không như vậy đi, chúng ta mỗi người lấy một khối, còn lại năm khối Lâm huynh thu lại, thế nào? Một khối địa giai Ma Thần Chi Cốt, đối với chúng ta mà nói cũng không thiếu.
Đoan Mộc Quần lại chối từ, lúc hắn nói chuyện liếc Phong Thần một cái, lại thấy Phong Thần hoàn toàn không tỏ thái độ, hiển nhiên quyết định như thế nào cũng đồng ý.
Lâm Minh nghĩ nghĩ cũng không hề chối từ, trực tiếp thu lại năm khối Ma Thần Chi Cốt lại, kỳ thật cẩn thận ngẫm lại, trừ đám người Mục Thiên Vũ ra. Mục Băng Vân, Mục Dục Hoàng, Mục Phượng Tiên cũng cần chiếu cố một chút, niệm ân tình ngày xưa. Cũng cần cấp một khối hai khối, tính đi tính lại, lại có dăm ba khối giơ tay xin ý kiến.
Đoan Mộc Quần nhìn thấy Lâm Minh thu hồi số Ma Thần Chi Cốt còn lại, trong lòng buông lỏng một hơi, kết quả như vậy, có thể nói là một chuyện đáng để vui mừng.
- Lâm huynh, bây giờ chúng ta đi ra ngoài sao?
- Không vội.
Lâm Minh tính toán thời gian trôi đi, lắc lắc đầu, vùng cấm Vạn Cổ Ma Khanh mở ra nửa năm, bây giờ bọn họ mới tiến vào được hai tháng mà thôi.
Hai tháng này, Lâm Minh nhiều lần đột phá, lại trải qua nhiều lần đại chiến, hiện tại năng lượng trong cơ thể tuy mạnh nhưng mà cũng không thể nóng nảy, thiếu chỉ là một quá trình tích lũy lắng đọng mà thôi.
Lâm Minh dự đoán mấy tháng kế tiếp, tất nhiên sẽ nguy hiểm hơn, mài đao bén không sợ đốn củi chậm, không bằng thừa dịp lúc này tìm một nơi an toàn, củng cố thực lực của mình rồi nói sau.
- Chúng ta ở trong này tĩnh dưỡng một tháng, điều chỉnh toàn bộ tới trạng thái tốt nhất, sau đó rời đi.
Lời nói của Lâm Minh chính là mệnh lệnh, tuyệt đối không có người dám nghi ngờ, Đoan Mộc Quần gật đầu nói:
- Cũng tốt.
Kỳ thật mấy ngày này, thần kinh Đoan Mộc Quần cũng vô cùng căng thẳng, quả thật cần tĩnh dưỡng một chút, hắn, Phong Thần, cùng với Lam Thấm vừa mới tỉnh lại ý thức vẫn có chút mơ hồ tìm một góc sạch sẽ ngồi xuống.
Mà Lâm Minh lại lại tới một góc khác.
Hắn lấy ra một ít Huyết Sát tinh cực phẩm, rất nhanh tiến vào Không Linh võ ý, bắt đầu bế quan tu luyện...
Có Ma Quang gác, Lâm Minh cũng không lo lắng có kẻ đánh lén, tiến vào Không Linh võ ý tu luyện không như đột phá cảnh giới Toàn Đan, chỉ cần Ma Quang nhắc nhở, Lâm Minh có thể tỉnh lại bất cứ lúc nào.
Cứ như vậy, thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, tu vi Lâm Minh cũng không tăng lên, cơ sở lại chậm rãi củng cố.
Lâm Minh cũng không vận dụng địa giai Ma Thần Chi Cốt, loại thiên tài địa bảo này tương đương với hổ lang mãnh dược, bây giờ năng lượng trong cơ thể hắn đang hỗn loạn, nếu lại tiếp tục phục dụng địa giai Ma Thần Chi Cốt thì chỉ sợ cơ sở không tốt, ảnh hưởng tới tăng trưởng tu vi ngày sau.
Củng cố cơ sở, đây là một quá trình rườm rà, lúc này ở trong đan điền Lâm Minh, trừ một viên tinh hạch Toàn Đan không ngừng xoay tròn ở trung ương ra, ở bên ngoài còn rải rác không ít viên nhỏ do chân nguyên kết tinh, cùng trạng thái hỗn loạn chậm rãi quay chung quanh tinh hạch Toàn Đan.
Mấy thứ này, chính là dấu hiệu năng lượng hỗn loạn.
Lâm Minh muốn làm chính là để bọn chúng hấp thu sạch sẽ năng lượng mặt ngoài Toàn Đan, đây chính củng cố cơ sở tích lũy.
Quá trình này hao phí thời gian rất lâu, hơn nữa không gia tăng sản lượng chân nguyên.
Những võ giả khác khi củng cố cơ sở tu luyện, bọn họ thường bế quan một năm, thậm chí còn lâu hơn.
Nhưng mà mặc cho ngươi hao phí lâu bao nhiêu, cơ sở cũng mãi mãi củng cố, nó cũng sẽ đạt tới cực hạn.
Khi chân nguyên rải rác kết tinh thành từng viên nhỏ rơi xuống trên Toàn Đan, chân nguyên kết tinh bên ngoài Toàn Đan cũng sẽ bị một ít năng lượng kích thích mà vỡ nát, quay trở về bên trong đan điền, hóa thành từng viên tinh thể nhỏ mới.
Khi hai bên đạt tới trạng thái cân bằng, bất kể võ giả hao phí bao nhiêu thời gian thì cũng vô ích.
Cho nên bình thường võ giả Toàn Đan kỳ cũng chỉ dùng thời gian hơn nửa năm để làm công việc này, sau khi cân bằng hình thành, đạt tới cực hạn, có tiếp tục củng cố cùng vô dụng.
Cân bằng này khi nào thì hình thành quyết định bởi cơ sở khi võ giả đột phá Toàn Đan trước kia như thế nào.
Lấy Lâm Minh làm lệ, trước khi hắn đột phá Toàn Đan, cơ sở vững chắc gần như tới cực hạn, Toàn Đan hắn ngưng tụ thành đã lớn hơn võ giả Toàn Đan bình thường mấy lần.
Về sau Toàn Đan co lại, thể tích cũng lớn bằng võ giả Toàn Đan bình thường, tuy nhiên màu sắc lại càng thêm đậm. Tốc độ quay tròn cũng nhanh hơn vài lần, năng lượng trong đó cũng nhiều hơn gấp mấy lần.
Toàn Đan tinh hạch như vậy, năng lượng ẩn chứa trong nó càng thêm lớn, càng dễ dàng hấp thụ tinh thể chân nguyên.
Cho nên Lâm Minh củng cố cơ sở so với võ giả bình thường thì dễ dàng hơn nhiều. Ý niệm vừa động, tinh thể chân nguyên trong đan điền hắn như mưa rào rơi xuống. Trong vài ngày ngắn ngủi trạng thái phân Ly tinh thể chân nguyên đã giảm đi một nửa.
Tuy nhiên tốc độ tiếp theo càng chậm lại, trạng thái phân ly tinh thể chân nguyên càng ít, công tác cơ sở lại càng khó khăn.
- Lâm Minh! Thời điểm cơ sở Toàn Đan được củng cố tới mức tận cùng, tất cả tinh thể chân nguyên trong đan điền và các năng lượng khác đều tụ lại bên trong Toàn Đan, không chút dật tán, hình thành một viên tinh hạch cầu hoàn mỹ, Toàn Đan như vậy rất khó làm được. Hắc Động Toàn Đan ở Thần Vực làm tiêu chuẩn, tinh hạch Toàn Đan như hắc động, chỉ vào chứ không ra, lực hút lại mạnh tới kinh người. Mục tiêu của ngươi chính là cái này, không đạt được tiêu chuẩn Hắc Động Toàn Đan, ngươi cũng đừng suy nghĩ đột phá Toàn Đan trung kỳ, một khi cơ sở không xong, sau này muốn bổ cứu sẽ trả giá gấp mấy lần, nhưng chưa chắc bổ cứu được.
- Ta biết.
Lâm Minh lên tiếng, tiếp tục củng cố cơ sở.
Hắn đã hạ quyết định quyết tâm, Hắc Động Toàn Đan là cảnh giới hắn phải đạt tới, một ngày không đạt được, một ngày hắn sẽ không đột phá tu vi.
Thời gian vô tình trôi qua, một tháng sau, Lâm Minh từ trong trạng thái minh tưởng đột nhiên mở hai mắt, trong nháy mắt kia, trong mộ huyệt dường như lóe lên hai cỗ thiểm điện, một cỗ khí tràng vô hình phát ra, trong lòng Lam Thấm, Đoan Mộc Quần, Phong Thần đều nghiêm lại. Trong khoảnh khắc vừa rồi, chân nguyên trong cơ thể bọn họ tự nhiên trở nên xao động, tự động phát ra chống lại cỗ khí tràng này.
Lúc này nhìn bộ dạng Lâm Minh, Lam Thấm hoảng sợ:
- Lâm Minh... Ngươi...
- Vù!
Khí thế bỗng nhiên biến mất, lôi quang trong mắt Lâm Minh cũng biến mất, dường như hết thảy vừa rồi chỉ là ảo giác mà thôi.
- Đi thôi.
Lâm Minh đứng lên, khác với một tháng trước. Khí tức hắn càng thêm trầm ổn, khí thế nội liễm, ẩn mà không phát, tổng sản lượng chân nguyên trong cơ thể hắn không gia tăng, nhưng mà thực lực lại lần nữa tăng lên, vốn chỉ mới bước vào Toàn Đan, bây giờ xem như ổn định cảnh giới Toàn Đan sơ kỳ.
Đoan Mộc Quần nhìn Lâm Minh, chỉ cảm thấy lúc này Lâm Minh giống như một Thương Long ấn núp ở trong vực sâu vậy. Một khi hắn bột phát ra năng lượng, có thể phiên vân đảo hải, long trời lở đất.
Lâm Minh như vậy, càng làm cho người ta cảm thấy đáng sợ!
Nghĩ đến đây, ánh mắt Đoan Mộc Quần không tự giác nhìn về phía hình xăm Thiên Ma trên cánh tay Lâm Minh. Hình xăm Thiên Ma mười cánh đỉnh phong, chỉ kém một bước là đến mười hai cánh, Đoan Mộc Quần không tin Lâm Minh sẽ bỏ qua ý niệm này trong đầu.
Cũng từ đó, tất nhiên Lâm Minh sẽ là địch với toàn bộ Huyết Sát Nguyên!
Từ mới vào mười cánh đỉnh phong đến mười hai cánh, chỉ sợ còn phải giết ba, bốn tôn chủ cấp bậc như Vân Sát tôn chủ, hắn chuẩn bị giết ai?
Nghĩ đến đây, mí mắt Đoan Mộc Quần giật giật, tuy rằng Lâm Minh nhìn qua là một thanh niên nho nhã lễ độ, nhưng kỳ thật hắn giết người còn quả quyết hơn bất cứ ai khác.
- Ra cấm địa!
Lâm Minh nói, với trạng thái bây giờ của hắn, không thể ra ngoài vùng cấm ngàn dặm quá lâu.
Ra khỏi Vạn Cổ Ma Khanh, chuyện muốn biết thì đã biết, bây giờ chính là thời điểm quay trở lại Nam Thiên Vực, từ hành trình Ma Thần đế cung lần trước, nháy mắt một cái, thời gian rời khỏi Nam Thiên Vực đã hai năm rưỡi rồi. Mỗi một ngày qua đi, trong lòng Lâm Minh càng thêm vướng bận.