Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 748: Đuổi về Nam Thiên Vực




Bởi vì cửa ra truyền tống bị hủy, Lâm Minh mạnh mẽ ổn định đường hầm không gian cuối cùng vẫn chậm trễ một chút thời gian, sau khi xuất hiện, Huyễn Vô Cực đã biến mất.
“Là truyền tống liên hoàn?”.
Lâm Minh cảm giác dấu ấn Chiến Linh trên người Huyễn Vô Cực lại đang cách xa mình với tốc độ kinh người, loại tình huống này chỉ có một khả năng, đó là Huyễn Vô Cực bước lên một Truyền Tống trận khác.
Cảm giác lan ra ngoài, Lâm Minh nhanh chóng tìm được vị trí của Truyền Tống trận. Hòn đảo nhỏ này rõ ràng là điểm trung chuyển Truyền Tống trận của Nam Hải Ma Vực thành lập, cả hòn đảo bao phủ trong trận pháp ảo cảnh bảo hộ, che giấu rất tốt. Trên đảo còn có một số lầu các, là cho đệ tử canh đảo ở lại, hiện giờ đã người đi nhà trống.
Đều có đường kính một hai chục trượng, xem chừng phạm vi truyền tống khoảng mười mấy vạn dặm.
Ở trong Truyền Tống trận này, có một cái bị phá đi, chính là chỗ Huyễn Vô Cực đi ra vừa nãy.
Ở bên cạnh Truyền Tống trận bị phá đó còn có ba bốn cái Truyền Tống trận tương tự, trong đó có một cái chớp động sóng năng lượng nhàn nhạt, chứng minh nó vừa được khởi động.
Không cần nghĩ, Huyễn Vô Cực chính là rời đi thông qua Truyền Tống trận đó, lại không có khả năng phá hỏng cửa vào, bằng không chính hắn cũng không truyền đi được.
Lâm Minh tìm hiểu được nguyên lý Truyền Tống trận, đặt chân bước vào Truyền Tống trận thứ hai, lại khởi động truyền tống!
Lúc này, cách Nam Hải Ma Vực mười mấy vạn dặm, ở trong núi sâu, bảy tám võ giả đang ngồi vây quanh gần mấy tòa Truyền Tống trận.
- Sư huynh, nghe nói Nam Hải Ma Vực đã bị diệt bảy tám thành, hiện giờ chúng ta làm sao đây? Chờ đợi ư?
Trong mấy võ giả, có một thanh niên hai mươi hỏi võ giả dẫn đầu.
Những người này đều là đệ tử tông môn tam phẩm Nam Thiên Vực, chuyên môn trông coi Truyền Tống trận.
Địa vực Nam Thiên Vực rộng lớn, rất nhiều điểm tập kết Truyền Tống trận, những Truyền Tống trận này vì giá trị chế tạo rất cao, phần lớn là vài tông môn liên hợp thành lập, sử dụng phải phí, tự nhiên sẽ phái một ít đệ tử canh giữ.
Nhưng mà, mấy năm trước Nam Hải Ma Vực xâm lấn Nam Thiên Vực, ba đại tông môn tứ phẩm Nam Thiên Vực, Thần Hoàng đảo, Cực Không tông, Thái Huyền điện lần lượt bị diệt, những tông môn tam phẩm mất đi chỗ dựa, tự nhiên trở thành tông môn phụ thuộc Nam Hải Ma Vực.
Về phần hệ thống Truyền Tống trận của Nam Thiên Vực, cũng bị Nam Hải Ma Vực chiếm lĩnh.
Canh giữ một điểm tập kết Truyền Tống trận thường thường phải là mười mấy người, bởi vì rất nhiều điểm tập kết, Nam Hải Ma Vực không có khả năng toàn phái người ra trấn thủ, liền phái ra một đệ tử Nam Hải Ma Vực ở mỗi điểm tập kết, người còn lại thì trưng dụng đội nguyên bản của tông môn đó.
Những người này đều bị Nam Hải Ma Vực gieo cấm chế, dưới tình huống như vậy mà bọn họ mưu phản, đủ biết trước được kết cục.
Hiện giờ nghe Nam Hải Ma Vực bị Lâm Minh đồ sát mấy lần, tổng bộ cũng sắp giải tán, đệ tử Ma Vực cũng không dám ở lại khu vực Nam Hải, nháo nhào trốn về bản thổ Nam Thiên Vực. Dưới tình huống này, bọn họ không biết phải đi nơi nào.
- Đừng nói lung tung, tuy rằng Nam Hải Ma Vực bị nhục, nhưng rết trăm chân chết không sợ ngã, chúng ta còn xa mới chống nổi thế lực còn sót lại của nó. Hơn nữa ở bản thổ Nam Thiên Vực, thế lực Nam Hải Ma Vực còn chưa bị ảnh hưởng quá lớn, các trưởng lão tọa trấn nơi này vẫn còn, nói lung tung bị bọn họ biết ngươi, ngươi chết là chắc rồi.
- Ôi, đáng tiếc Lâm đại hiệp chỉ giết người trong phạm vi Nam Hải, nếu có thể đánh vào bản thổ Nam Thiên Vực, xem chừng ngay cả phân bộ Nam Hải Ma Vực ở đây cũng phải giải tán, đến lúc đó chúng ta có lẽ sẽ cởi bỏ cấm chế, lấy được tự do...
Trong nhóm võ giả, một thiếu nữ áo vàng nhỏ giọng lẩm bẩm.
- Đừng nói lung tung, trên đảo chúng ta còn có ma sứ Nam Hải Ma Vực, bị hắn nghe được thì sẽ không tưởng tượng nổi hậu quả. Hơn nữa nghe nói bốn tháng trước, Lâm Minh cùng Cự Côn bị Huyễn Vô Cực giam dưới khe biển sâu ba vạn trượng, ở độ sâu này có áp lực khủng bố khó mà tưởng tượng, Lâm Minh có thể duy trì được bao lâu thì khó nói. Một khi Lâm Minh thất bại, Huyễn Vô Cực trở về ma đảo Nam Hải, với lực kêu gọi của hắn, xây dựng lại Nam Hải Ma Vực không phải là chuyện khó, dù sao phần lớn đệ tử Nam Hải Ma Vực còn sống...
Võ giả áo đỏ dẫn đầu thở dài nói, hắn đang lo lắng cho chiến sự.
Mấy tháng qua, Lâm Minh vô tình trở thành tín ngưỡng tinh thần ở Nam Thiên Vực, hắn chỉ dựa vào sức mình giành được Cự Côn, tắm máu Nam Hải Ma Vực, đánh chết mấy ngàn đệ tử Nam Hải Ma Vực, trong đó còn bao gồm hầu hết trưởng lão Nam Hải Ma Vực.
Chiến tích như thế, có thể gọi là kỳ tích!
Nhưng có kỳ tích hơn nữa, Lâm Minh cũng chỉ hai mươi mấy tuổi, tu vi Toàn Đan kỳ, hắn có thể liên tục đè đầu Nam Hải Ma Vực, là thừa lúc Huyễn Vô Cực bế quan.
Hiện tại Huyễn Vô Cực xuất quan, tu vi lại lên Mệnh Vẫn tầng bốn, đối mặt với Huyễn Vô Cực như vậy, Lâm Minh chống đỡ được ư?
Nghe lời võ giả áo đỏ nói, thiếu nữ áo vàng nói chuyện lúc trước xiết chặt tay:
- Lâm đại hiệp nhất định không sao! Đúng rồi, trước đó ta nghe nói Lâm đại hiệp xuất thân Thất Huyền cốc, vậy không phải là cùng tông môn với Khương đại ca hay sao?
Thiếu nữ áo vàng bỗng nhớ tới lời đồn này, hỏi võ giả áo đỏ.
- Đúng vậy...
Võ giả áo đỏ gọi là Khương đại ca kia nghe thiếu nữ áo vàng nhắc tới, cũng cảm khái không thôi. Lâm Minh quả thật xuất thân từ Thất Huyền cốc, hơn nữa giành được hạng nhất trên hội võ tổng tông Thất Huyền cốc. Lúc đó, không có người ngờ tới trong tương lai không xa, Lâm Minh sẽ trở thành cao thủ tuyệt đỉnh Nam Thiên Vực gần với Huyễn Vô Cực!
Hiện giờ hồi tưởng chuyện trước kia, thật là như nằm mơ.
Nghe võ giả áo đỏ khẳng định, ánh mắt thiếu nữ áo vàng lập tức sáng ngời.
- Khương đại ca, nói cho ta nghe một chút chuyện trước kia của Lâm đại hiệp ở Thất Huyền cốc đi.
Võ giả áo đỏ lắc đầu, cười khổ nói:
- Ta chỉ là đệ tử bên ngoài ở Thất Huyền cốc, hội võ tông lúc trước, ta chỉ là người xem mà thôi, đứng ở xa nhìn hắn chiến đấu trên lôi đài. Tuy rằng ta cùng một tông môn với Lâm Minh, kỳ thật hoàn toàn không có qua lại gì...
Võ giả áo đỏ nói tới đây, đột nhiên biến sắc, khẽ giọng nói:
- Đừng lên tiếng, ma sứ tới kìa!
Dứt lời, một võ giả Nam Hải Ma Vực áo đen, tu vi Tiên Thiên sơ kỳ xuất hiện trước mặt mọi người như âm hồn.
Ánh mắt sắc bén của hắn liếc mọi người, lạnh lùng nói:
- Tụ tập lẩm bẩm gì đó. Hừ, ta khuyên các ngươi thành thật chút, hiện giờ Lâm Minh đã bị đại trưởng lão nhốt dưới khe biển sâu ba vạn trượng, đợi cho đại trưởng lão giải quyết Lâm Minh, trở thành Thần Hải, Nam Hải Ma Vực sẽ gặp thăng cấp thánh địa, bá chủ phương nam Thiên Diễn đại lục, thậm chí tương lai sẽ thành lập thần quốc. Các ngươi có thể trở thành con dân ban đầu của thần quốc, phải cảm thấy vinh hạnh mới đúng!
- Vâng, sứ giả đại nhân!
Võ giả áo đỏ nhìn võ giả áo đen khoác lác, thầm thở phào, cố làm ra vẻ cung kính.
Võ giả áo đen gật đầu vừa lòng, lại muốn nói tiếp, lúc này Truyền Tống trận chớp động hào quang mạnh mẽ.
- Ồ? Có người đến?
Trong lòng võ giả áo đen khẽ động, mấy tháng trước, sau khi tổng bộ Nam Hải Ma Vực bị Lâm Minh tắm máu, thường xuyên có đệ tử Nam Hải Ma Vực từ Nam Hải trốn về phân bộ Nam Thiên Vực tị nạn, sợ còn ở bên kia sẽ bị Lâm Minh đuổi giết. Nhưng mấy ngày này, theo Lâm Minh bị nhốt xuống khe biển sâu ba vạn trượng, Truyền Tống trận thật là ít được sử dụng.
Lúc này hào quang Truyền Tống trận đột nhiên bùng lên, những tia sáng đen bắn thẳng chân trời, ngay cả mặt đất cũng chấn động.
Võ giả áo đen biến sắc.
- Là ai to gan như vậy, vì tiết kiệm một chút thời gian mà mạnh mẽ gia tốc Truyền Tống trận, năng lượng quá tải có thể làm Truyền Tống trận tổn hại vĩnh cửu, một khi gặp chuyện sẽ tổn thất cực lớn, rốt cuộc là tên nào làm bậy!
Trong lòng võ giả áo đen giận dữ, tay trái quét Tu Di giới, rút ra một cây trường thương, chuẩn bị bắt giữ tên cuồng vọng này tại chỗ.
Nhưng hào quang hiện lên, trong trận pháp xuất hiện một nam nhân trung niên áo đen sắc mặt tái nhợt.
- Cuồng đồ to gan, ngươi dám...
Võ giả áo đen nói một nửa, liền kẹt lại trong cổ họng, nhất thời mặt mũi hắn vặn vẹo như trận pháp.
- Đại... Đại... Đại... Đại trưởng lão!
Võ giả áo đen lắp bắp, thân là đệ tử Nam Hải Ma Vực, võ giả áo đen đương nhiên nhận biết Huyễn Vô Cực, cho dù chưa thấy qua bản thân, cũng thấy qua tranh vẽ của Huyễn Vô Cực.
Hơn nữa nam nhân áo đen trước mắt khí thế tu vi sâu không lường được, cũng chứng minh hắn tuyệt đối là Huyễn Vô Cực!
“Sao lại thế này... Không phải Huyễn trưởng lão đang ở biển sâu phong tỏa Lâm Minh hay sao? Làm sao lại về phân bộ Nam Thiên Vực, chẳng lẽ hắn đã đánh chết Lâm Minh?”.
Trong lòng võ giả áo đen nhanh chóng xoay chuyển, vẫn không nhúc nhích như hóa đá. Còn ở đằng sau võ giả áo đen, mấy đệ tử tông môn tam phẩm nghe võ giả áo đen kêu lên “đại trưởng lão”, đều ngẩn người.
Nam Hải Ma Vực bởi vì vấn đề truyền thừa, chia làm mấy tông nhánh lớn, mỗi một tông nhánh đều có một tông chủ, nhưng chỉ có một đại trưởng lão, đó chính là đệ nhất nhân Nam Hải, Huyễn Vô Cực!
Chẳng lẽ võ giả áo đen này chính là Huyễn Vô Cực? Nhân vật trong truyền thuyết này, lại xuất hiện trước mặt bọn họ?
Nên biết bình thường bọn họ còn không có cơ hội nhìn thấy võ giả Toàn Đan, huống chi là cường giả Mệnh Vẫn tầng bốn cỡ như Huyễn Vô Cực, đối với bọn họ đó chính là thần.
“Chỉ liếc qua ánh mắt của hắn, liền cảm giác linh hồn đang run rẩy, không tự chủ cúi đầu, không hổ là đệ nhất nhân Nam Hải!”.
Trong lòng võ giả áo đỏ kinh hãi, chỉ đứng trước mặt Huyễn Vô Cực, hắn đã cảm thấy áp lực.
“Sao mà dường như... Huyễn Vô Cực... Bị thương?”.
Mặc kệ là các đệ tử tông môn tam phẩm hay võ giả áo đen, đều chú ý tới vết thương trên người Huyễn Vô Cực, từng đường từng đường, quần áo rách nát, máu tươi đầm đìa, rõ ràng vừa rồi Huyễn Vô Cực đã trải qua một trận ác chiến!
Rốt cuộc là ai, có thể chiến đấu với Huyễn Vô Cực đến cỡ này?
Sau khi Huyễn Vô Cực xuất hiện, đầu tiên là nuốt một viên đan dược, sau đó không nói một lời xoay người đánh một chưởng!
Ầm ầm!
Truyền Tống trận vỡ tan tành!
Võ giả áo đen tròn mắt nhìn cảnh này, há mồm trợn mắt, chuyện gì thế này?
- Đại... Đại trưởng lão, ngài...
Võ giả áo đen run rẩy nói.
- Cút!
Huyễn Vô Cực quát lớn, thân thể võ giả áo đen chấn động, trực tiếp bị sóng âm đánh văng! Tiếp theo Huyễn Vô Cực phất áo, phóng người lên cao!
Bởi vì năng lượng ùng nổ phát ra gió mạnh thổi mấy võ giả tông môn tam phẩm kia ngã trái ngã phải, tu vi yếu thì khí huyết sôi trào, bị thương nhẹ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.