- Cái gì?
Tu La hoàng tử nói ra một câu, võ giả toàn trường đều kinh sợ, loại cách nói này gần như là nói Lâm Minh ăn cắp Ma Đế khải giáp của Tu La tộc bọn họ.
Áo giáp mặc trên thân Lâm Minh, các tuấn kiệt trẻ tuổi ở đây hoặc nhiều hoặc ít từng nghe nói qua, lúc trước trong một lần giao thủ cuối cùng giữa Lâm Minh và Thi Quỷ Nhân, cả hai đều sử dụng chiêu thức đồng quy vu tận, dường như Lâm Minh chính là dựa vào bộ áo giáp màu đen này chặn một kích cuối cùng của Thi Quỷ Nhân. Nếu không, chỉ sợ đệ nhất thiên tài thiên cổ này đã ngã xuống trong trận chiến đó.
Dựa theo như lời Tu La hoàng tử, Ma Đế khải giáp này vốn thuộc về Tu La thần quốc?
Mọi người nhao nhao chuyển dời ánh mắt nhìn vào Lâm Minh, Lâm Minh sắc mặt lạnh như băng. Ma Đế khải giáp là hắn lấy được từ trong Càn Khôn Dung Nhật lô, hiện tại lại bị thanh niên áo đen nói thành là thánh vật thất lạc của Tu La thần quốc bọn hắn, muốn đòi lại, loại phương thức vu hãm và cướp đoạt bá đạo này tới với ai đều phải phẫn nộ.
- Ngươi nói áo giáp trên thân ta là thuộc về Tu La thần quốc ngươi, ngươi có chứng cớ gì?
Lâm Minh chậm rãi đứng lên, thanh âm mang theo tia hàn ý.
Kỳ thật Lâm Minh đã sớm dự đoán được Tu La thần quốc có quan hệ với Thánh Ma đại lục, Tu La thần quốc tu ma, hơn nữa Thi Quỷ Nhân còn có một pho con rối Cự Ma, mà con rối này sử dụng thi thể Cự Ma cũng là đến từ Tu La thần quốc, bởi vậy có thể thấy được, trước kia Tu La thần quốc tất nhiên có qua lại với Cự Ma bộ tộc của Thánh Ma đại lục.
Thanh niên áo đen liếc mắt nhìn Lâm Minh một cái, khinh thường nói:
- Chứng cớ? Hừ! Ta đường đường là hoàng tử Tu La thần quốc chẳng lẽ lại vu hãm ngươi? Thế nhân đều biết, Ma Thủy đại đế là tín ngưỡng và quân vương đời thứ nhất của Tu La thần quốc ta, mà áo giáp màu đen trên thân ngươi chính là Ma Đế tạo ra!
- Đây chính là chứng cớ của ngươi?
Khóe miệng Lâm Minh nổi lên một vẻ cười trào phúng:
- Ma Đế là quân vương đời thứ nhất của Tu La thần quốc các ngươi?
Trong trí nhớ của Lâm Minh Ma Đế ở Thiên Diễn đại lục sáng tạo tông môn chỉ có Ma Thần đế cung của Nam Hải, mà sau này Ma Thần đế cung bị hủy diệt, Ma Đế cũng phi thăng Thần Vực, căn bản là chưa từng sáng lập ra cái gì là Tu La thần quốc.
Hơn nữa một điểm trọng yếu nhất Ma Đế là nhân vật tồn tại ở bảy, tám vạn năm trước, sao có thể là quân vương đời thứ nhất của Tu La thần quốc.
Nhìn thấy Lâm Minh tươi cười châm biếm, Tu La hoàng tử kia phẫn nộ nói:
- Ngươi tính là gì chứ, cũng dám chế giễu Tu La thần quốc ta!
Khi nói chuyện, Tu La hoàng tử phóng sát khí ra ngoài, toàn bộ đình đài ấm áp trong nháy mắt nổi lên từng cơn gió lạnh.
Lâm Minh vốn không chút động tâm, ở đây có mấy nhân vật quả thật hắn kiêng kị, nhất là Cửu Đỉnh thái tử Dương Vân, có thể nói là sâu không lường được.
Nhưng trong số những người đó cũng không bao gồm Tu La hoàng tử trước mắt, đối phương phỏng chừng cũng chỉ là ba mươi tuổi, không đáng kể chút nào:
- Tu La thần quốc các ngươi lịch sử mới bao nhiêu năm, ngươi có biết Ma Đế là nhân vật bao nhiêu năm về trước không?
Nghe Lâm Minh chất vấn, Tu La hoàng tử mặt đầy vẻ kiêu ngạo và khinh thường. Tuy rằng hắn nhìn về phía Lâm Minh, nhưng trong ánh mắt hắn hoàn toàn không có bóng dáng Lâm Minh, giống như hắn đang nhìn không khí:
- Ma Đế là nhân vật bảy vạn năm trước, Tu La thần quốc ta chính thức lập quốc tuy rằng chỉ có mười hai vạn năm, nhưng trước đó, Tu La thần quốc chúng ta lại với hình thức mật tông tồn tại bảy vạn năm! Chúng ta, là tông môn cổ xưa nhất của đại lục, không có một trong!
Tu La hoàng tử nói ra lời nói khoác lác này, Dương Vân rất bình tĩnh, không có tỏ vẻ gì, mà Đại Dã hoàng tử lại khẽ nhíu mày, hiển nhiên không muốn thừa nhận điểm này.
- Sau khi ngươi đại chiến với Thi Quỷ Nhân, tuy rằng không có lưu lại Chiến Tranh trận bàn, nhưng Tu La thần quốc ta lại dùng thủ đoạn đặc thù tra xét một ít ký ức của người xem cuộc chiến lúc đó, áo giáp Ma Đế trên thân ngươi, ở trong điển tịch của Tu La thần quốc ta có miêu tả rõ ràng chính xác, hình dáng bên ngoài và tính chất đều hoàn toàn phù hợp! Nếu bằng vào điểm này, ta còn không dám nói áo giáp trên thân ngươi chính là Ma Đế khải giáp, dù sao có thể có phỏng chế phẩm, nhưng ta còn có một chứng cớ trọng yếu nhất chính là, trong áo giáp Ma Đế của ngươi thiếu miếng Hộ Tâm kính, mà miếng Hộ Tâm kính này đang ở Tu La thần quốc ta!
Trong lúc nói, Tu La hoàng tử lấy ra từ trong Tu Di giới một mặt kim loại màu đen hình tròn, đó đúng là một miếng Hộ Tâm kính.
- Chư vị! Đây chính là phỏng chế phẩm Hộ Tâm kính Ma Thần của Tu La thần quốc ta! Lâm Lan Kiếm! Ngươi có dám lộ ra áo giáp trên thân ngươi, để nhìn xem có phải Ma Đế khải giáp trên thân ngươi thiếu miếng Hộ Tâm kính hay không? Mà độ lớn nhỏ của chỗ lõm trên áo giáp có phải tương đương với miếng Ma Thần Hộ Tâm kính phỏng chế phẩm của ta này hay không?
Tu La hoàng tử nói một phen thật hùng hổ bức người, tuấn kiệt trẻ tuổi ở đây đều nhao nhao nhìn về phía Lâm Minh, bọn họ có mấy người từng nghe miêu tả qua về ma giáp của Lâm Minh, chỗ ngực dường như đúng là thiếu miếng Hộ Tâm kính.
Nói như thế, theo như lời Tu La hoàng tử cũng không phải là tin đồn vô căn cứ.
Đối mặt với câu nói này của Tu La hoàng tử, trên mặt Lâm Minh cũng không có mảy may bối rối hay không được tự nhiên như trong tưởng tượng của mọi người, thần sắc hắn lạnh lùng kiên quyết, dường như miếng Hộ Tâm kính theo như lời của Tu La hoàng tử không có quan hệ gì với hắn.
- Ngươi có nghe hay không!?
Tu La hoàng tử bước ra một bước, thoáng cái từ trong Tu Di giới rút ra một cây trường thương hàn quang dày đặc!
Lúc này Dương Vân đứng lên:
- Tư Đồ Xuyên! Đang ngồi đây đều là khách nhân ta mời, sự kiện Cửu Hoa yến này là chiêu đãi tuấn kiệt trẻ tuổi khắp thiên hạ, không phải là ngươi định ra tay giữa Cửu Hoa yến của ta chứ?
Dương Vân nói một câu, không mang theo bất kỳ khí thế gì, nhưng lại làm cho người ta có cảm giác bị chấn nhiếp một cách khó hiểu, mặc dù là Tu La hoàng tử, cũng có chút kiêng kị.
Đúng lúc này, lại là một võ giả áo đen nói:
- Thái tử điện hạ! Chúng ta không ó ý định dẫn tới tranh chấp, chỉ là Ma Đế khải giáp quả thật thuộc về Tu La thần quốc ta. Mười hai vạn năm trước, Tu La thần quốc ta mở ra Ma Thần bí cảnh của Ma Thủy đại đế di lưu, lấy ra bí bảo, nhưng bởi vì trong tông môn có gian tế trà trộn, dẫn vào một ít hạng người đạo chích, cuối cùng bị mất một phần kế thừa và bảo vật. Ta hoài nghi, Ma Đế khải giáp này chính là một trong số đó! Nó là kế thừa rất trọng yếu của thần quốc ta, hiện tại phải truy thu về!
Võ giả lên tiếng cũng xuất từ Tu La thần quốc, là một thế tử thân vương. Tuy là đã rời khỏi kế thừa dòng chính, nhưng đối với Ma Đế khải giáp, đương nhiên hắn cũng rất hướng tới. Dựa theo điển tịch ghi lại, Ma Đế khải giáp đầy đủ, chẳng những có năng lực phòng ngự công kích, mà còn có thể tăng phúc lực lượng và chân nguyên của võ giả, phát huy ra công hiệu quỷ thần khó lường.
Hơn nữa nói không chừng Lâm Minh còn có kế thừa công pháp liên quan với Ma Thủy đại đế, nếu có thể truy thu về những thứ này, hắn còn có cơ hội tu luyện.
Võ giả áo đen nói với Dương Vân xong, lại dời mắt nhìn Lâm Minh:
- Lâm Lan Kiếm! Chúng ta không nghĩ truy cứu ngươi từ đâu nhận được kiện Ma Đế khải giáp này, chỉ cần ngươi nguyện ý trả lại, chuyện cũ chúng ta sẽ bỏ qua, thậm chí còn có thể chuẩn bị cho ngươi một ít tạ lễ. Chúng ta tin tưởng Lâm thiếu hiệp trước đây thật sự không biết Ma Đế khải giáp là kế thừa căn nguyên của Tu La thần quốc ta!
Thế tử của Tu La thần quốc này tự cho là đã nói cũng đủ khách sáo, nếu Lâm Minh thức thời một chút, nên thuận theo cấp bậc của mình xuống nước. Thế nhưng ngay sau đó, hắn bị câu trả lời của Lâm Minh thiếu chút nữa phẫn nộ bể phổi.
Lâm Minh vuốt ngón trỏ tay phải lên Tu Di giới, cười lạnh nói:
- Từng gặp kẻ không biết xấu hổ, chưa thấy qua không biết xấu hổ tệ hại như vậy! Miếng Hộ Tâm kính ăn khớp với Ma Đế khải giáp ngươi liền nói Ma Đế khải giáp của ta là thuộc về Tu La thần quốc các ngươi ư? Thật buồn cười! Vậy vì sao ngươi không nói miếng Hộ Tâm kính của Tu La thần quốc các ngươi vốn thuộc về ta?
- Lâm Lan Kiếm! Ngươi muốn chết!
Võ giả áo đen kia vỗ bàn đứng bật lên, hắn chưa thấy qua người cuồng ngạo như vậy, cũng dám sỉ nhục Tu La thần quốc bọn họ như thế.
Tu La hoàng tử Tư Đồ Xuyên cũng lộ sắc mặt cực kỳ khó coi, hắn dùng mũi thương chỉ thẳng vào Lâm Minh, đằng đằng sát khí nói:
- Dương huynh! Huynh cũng thấy đấy, không phải ta không nể mặt huynh, mà là do Lâm Lan Kiếm này không biết xấu hổ, chúng ta không truy cứu Lâm Lan Kiếm trộm cướp Ma Thần bí cảnh của tiền bối Tu La thần quốc ta đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ, nhưng người này lại vô liêm sỉ nói bí bảo của Ma Thần bí cảnh ta thuộc về họ. Hôm nay dù Dương huynh muốn ngăn cản, ta cũng phải cho hắn đổ máu trong năm bước!
Lúc này, trong tinh thần chi hải của Lâm Minh, Ma Quang đã bắt đầu rít gào, bất kể tính như thế nào, nó mới tính là truyền nhân hoàn toàn xứng đáng nhất của Ma Đế.
- Bọn thối tha không biết xấu hổ này, lại dám tự cho mình là hậu nhân của Ma Đế. Bản thánh cười chết mất! Bọn chúng hơn phân nửa là ở thời điểm mười hai vạn năm trước không biết từ đâu tìm được bí cảnh của chủ nhân, sau đó lẻn vào bí cảnh, chiếm được miếng Hộ Tâm kính và một ít công pháp bí tịch, về phần hạng người gian tế và đạo chích theo như lời hắn, hẳn là người cạnh tranh cùng nhau tiến vào bí cảnh với bọn chúng lúc đó, chỉ là bị Tu La thần quốc bọn chúng chiếm lấy được phần lớn, còn cái gọi là hạng người bọn đạo chích là lấy được phần nhỏ đấy thôi!
- Vì thế bọn khốn kiếp này mới bắt đầu tự cho mình là truyền nhân của chủ nhân, cho rằng thiên hạ phàm là liên quan tới kế thừa của chủ nhân đều phải thuộc về bọn chúng! Thực đúng là bệnh thần kinh! Lâm Minh! Đánh chết hắn! Giết sạch!
Lâm Minh liên hệ trước sau, cộng thêm trí nhớ di lưu không trọn vẹn của Ma Đế, cũng đồng ý với lời nói của Ma Quang, Tu La thần quốc cái gọi là truyền nhân Ma Đế, chỉ là chiếm được chỗ bí cảnh nào đó của Ma Đế mà thôi, hơn nữa cũng không phải Ma Thần đế cung, về phần nói Ma Đế khải giáp là lấy ra từ trong bí cảnh kia thì đúng là lời nói vô căn cứ.
- Bí cảnh của tổ tiên lưu lại, vốn chính là vật vô chủ, kẻ hữu duyên là có được, Ma Đế bí cảnh của Tu La thần quốc các ngươi nhận được cũng chỉ là một chỗ trong rất nhiều bí cảnh của Ma Đế di lưu mà thôi! Không ngờ các ngươi lại lợi dụng điều này nói càn Ma Đế là quân vương đời thứ nhất của Tu La thần quốc các ngươi, nhận định toàn bộ bí cảnh có liên quan với Ma Đế khắp thiên hạ, tất cả thuộc về các ngươi, quả thực cực kỳ vô sỉ!
- Lâm Lan Kiếm! Ngươi lần nữa sỉ nhục Tu La thần quốc ta, hôm nay ta không giết ngươi, thề không làm người!
Tu La hoàng tử mắt lộ ra sát khí, ánh mắt nhìn Lâm Minh giống như đang nhìn một người chết.
Lâm Minh rất rõ ràng hiện giờ có nói gì đều vô dụng, hắn từ trong Tu Di giới rút ra cây trường thương màu đỏ, lạnh lùng nói:
- Ngươi muốn chiến, ta phụng bồi!
- Tốt! Thật đúng là ngông cuồng! Lâm Lan Kiếm! Ngươi muốn chết ta thành toàn ngươi! Dương huynh! Huynh cũng nghe rồi đấy, Lâm Lan Kiếm chính mình cũng không phản đối chiến một trận, như vậy sẽ không tính là quấy rối Cửu Hoa yến của huynh đâu đấy!
Tư Đồ Xuyên nói dứt lời, khóe miệng nổi lên vẻ dữ tợn, hắn đã quyết định phải đánh chết Lâm Minh, cướp đoạt Ma Đế khải giáp, đây sẽ là một công lớn.
Nếu sưu hồn một phen, thậm chí có thể từ trong trí nhớ Lâm Minh tìm được một ít manh mối kế thừa khác của Ma Đế, trong đó rất có thể bao gồm mấy tầng sau của công pháp Đại Hoang kích quyết còn quý báu hơn. Tư Đồ Xuyên thật không tin Lâm Minh có thể có thành tựu hôm nay, lại không có tương trợ của công pháp đỉnh cấp. Chỉ cần cướp đoạt được sau đó tu tập, thực lực sẽ càng tiến thêm một bước, thực lực của Tu La thần quốc cũng sẽ càng thêm cường thịnh...