Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 860: Đại hoang huyết kích




Cái gọi là Lôi Linh, Hỏa Linh, Thủy Linh thân thể, kỳ thật đều không
Phải là thể chất đặc thù, mà chỉ là một thiên tài nào đó có thiên phú cực
Cao vê một ý cảnh Ngũ Hành, sẽ được xưng hô như vậy, nếu nói về thể
Chất, họ cũng không khác người bình thưởng là mây.
Về phần Thánh thể cổ Phượng thì hoàn toàn không giống, nó tồn tại từ thời thượng cổ trên Thiên Diễn Đại Lục, là một loại Thần thể.
Tuy rằng lịch sử của Thiên Diễn Đại Lục vào 10 vạn năm trước đã gần như biến mất, nhưng một vài gia tộc truyền thừa lâu đòi, hoặc nhiều hoặc ít vẫn có thể thu được một vài mảnh vỡ ngọc giản hoặc khắc đá từ thời viễn cô lưu lại, cũng biết một chút về tình huống tại thòi điểm đó.
Theo ghi lại, 10 vạn năm trước, Thiên Diễn Đại Lục quần hùng quật khôi, vô số hào kiệt, cái gọi là Thánh thể cổ Phượng được xuất thân từ một chủng tộc đặc biệt, bọn họ lĩnh ngộ hỏa diễm pháp tắc cao nhất trên đại lục, có thể triệu hồi ra hư ảnh Phượng Hoàng Lửa, gần giống với tình huống của Lâm Minh hiện tại.
Những tin tức thậm chí còn không rõ thiệt giả này cũng chỉ có một vài người tại đây từng nghe nói qua, căn bản không thể khẳng định được thể chất của Lâm Minh rốt cuộc có phải là Thánh thể cổ Phượng hay không.
Nhưng không thể nghi ngờ chính là, Lâm Minh tất nhiên có thể chất
Đặc thù, nếu không thì không thể thi triển ra năng lượng khủng bố như
Thể được.
Vốn mọi người còn tưởng rằng Lâm Minh không có Thần thể Thần mạch, dù sao cũng bị vây trong thế yếu, hiện tại xem ra, Lâm Minh chẳng những có Thần thể, mà còn có cả thể chất đặc biệt, thậm chí so với Tử Cực đan điền thì còn mạnh hon! Nếu không thì Lâm Minh và Tư Đồ Yêu Nguyệt chênh lệch cảnh giới nhiều như vậy, tại sao Lồng giam Hắc Ám của Tư Đồ Yêu Nguyệt lại bị Lâm Minh phá vỡ được?
Đây là do thể chất chênh lệch.
Điều này làm cho các tuấn kiệt trẻ tuổi tại đây không kiềm nổi cảm khái, thiên phú yêu nghiệt, cơ duyên nghịch thiên, hiện tại ngay cả Thần thể cũng có, còn đê cho các thiên tài khác cùng thời sống nữa hay không đây?
Dung nham quay cuồng, trong hố dung nham còn sót lại một vài viên nham thạch chưa hoàn toàn bị hòa tan. Trong chúng thưởng ẩn chứa khoáng vật nào đó, nên mới có thể tồn tại được.
Lâm Minh chống trường thương, đứng trên một khối nham thạch màu đỏ như lửa, vừa rồi thiêu đốt máu Cô Phượng toàn thân, hắn tiêu hao cực kỳ lớn, sức chịu đựng và năng lượng của hắn cũng có cảm giác khó có thể chống đỡ được nữa.
Ẩm...
Dung nham trước Lâm Minh năm dặm đột nhiên nổ tung, Tư Đồ Yêu Nguyệt chật vật lao ra, trong lần giao phong vừa rồi, nàng đã bị hư ảnh Phượng Hoàng lao ra từ trong cơ thể Lâm Minh đánh trúng, liều mạng hao tôn một chút tinh huyết, sử dụng một kích mạnh nhất là Yêu Nguyệt cực thiên, dù vậy, nàng vẫn bị năng lượng phản chấn làm bị thương. Cộng thêm năng lượng phản phệ sau khi Lồng giam Hắc Ám bị kiếm quang chém vỡ, nàng càng bị thương nặng hơn, vừa rồi thân thể nàng rơi vào trong dung nham, chân nguyên hộ thể như ngọn đèn trước gió, khiến cho tóc và quần áo trên người đều bị dung nham đốt cháy, nếu không phải nàng dùng ý cảnh Hắc Ám ngưng tụ ra bộ quần áo mới, thì lúc này đã là nửa thân trần truồng rồi.
- Lâm Lan Kiếm!
Tư Đô Yêu Nguyệt nhìn chăm chăm vào Lâm Minh. Từ khi nàng sinh ra đến nay, chưa từng phải trải qua trận chiến nào gian nan đến vậy. Tử Cực lĩnh vực và Lồng giam Hắc Ám lần lượt bị phá, bản thân cũng bị trọng thương.
Nàng vốn không có ưu thế về chiến linh và tốc độ, chỉ có thể kiêu ngạo về cảm ngộ đối với ý cảnh Hắc Ám và Tử Cực đan điền.
Nhưng so với Lâm Minh, ý cảnh Hắc Ám bị ý cảnh Hỏa Diễm của Lâm Minh phá vỡ, Tử Cực lĩnh vực không bằng hai tầng lực tràng của Lâm Minh, so về đan điền dị chủng thì Lâm Minh lại có Thần thể còn cường đại hơn nàng, càng đừng nói tới các phương diện khác.
Tại lĩnh vực mà mình am hiểu nhất, bị Lâm Minh đánh bại, tất cả cao ngạo của nàng đều không còn chỗ dựa nữa.
Cắn chặt hàm răng, Tư Đồ Yêu Nguyệt chỉ thẳng trường thương về phía mị tâm của Lâm Minh, đã đánh đến nước này rồi, nàng không còn chút đường lui nào nữa, nàng cũng nhìn ra được, Lâm Minh sau khi sử dụng Thần thể bí thuật kia, cũng tiêu hao rất lớn, nếu tiếp tục giao chiến, ai thắng ai thua còn phải xét lại!
Vù...
Đột nhiên, một luồng huyết quang bắn lên cao, dung nham cuồn cuộn dưới chân Tư Đồ Yêu Nguyệt lập tức đông cứng lại, hóa thành nham thạch màu đen.
Sát khí dày đặc tản ra, làm cho các võ giả tại đây đều cảm thấy hồi hộp trong lòng, thậm chí có cảm giác hít thô không thông, dường như trong nháy mắt đó, Tư Đồ Yêu Nguyệt đã mở ra một cái hộp chứa Ma quỷ, thả ra một con Thái cổ Yêu Linh!
- Đó là...
Cặp mắt Lâm Minh nheo lại, trên tay Tư Đồ Yêu Nguyệt có thêm một thanh chiến kích toàn thân màu đỏ!
Thanh chiến kích này dài một trượng, cán kích to bằng cánh tay trẻ
Con, trên đó được khắc chi chít các phù văn, lưỡi kích rộng một thước,
Bên cạnh được khắc một đầu quỷ, cực kỳ dữ tợn và sinh động, làm cho người khác nhìn vào, có cảm giác linh hồn không tự chủ được phải run rẩy.
Với dáng người nhỏ nhắn của Tư Đồ Yêu Nguyệt, cầm một thanh chiến kích to bằng c của nàng, thoạt nhìn rất quái dị.
“Đây là...”
Cặp mắt Lâm Minh co rút lại:
“Đại Hoang Huyết Kích! Vũ khí năm đó của Ma đe!”
Không thể tưởng được nó lại nằm ở Tu La Thần quốc! Lâm Minh khẽ hít một hoi, nghĩ lại thì cũng không thấy quá bất ngờ, Tu La Thần quốc là siêu cấp Thánh địa đã truyền thừa hơn 1 vạn năm, nội tình cực kỳ thâm hậu, bọn họ có thể tìm được Ma Thần Hộ Tâm Kính, tất nhiên cũng có thể thu được Đại Hoang Huyết Kích.
Hắn cực kỳ quen thuộc thanh Đại Hoang Huyết Kích này, lúc trước tại thọ yến của Thiên Quang thượng nhân, Lâm Minh đại chiến Lôi Mộ Bạch, đối phương dùng một thanh vũ khí phỏng chế từ Đại Hoang Huyết Kích, sau đó Lôi Mộ Bạch chết trong tay Lâm Minh, Đại Hoang Huyết Kích cũng trở thành chiến lợi phẩm của Lâm Minh.
Sau đó Lâm Minh đi chiến trường Nam Hải, tu luyện Đại Hoang Kích Quyết, từng dùng thanh trường kích này một thòi gian rất dài, vì thế hắn còn từng thử đi theo Sát đạo, nhưng sau đó lại chứng minh, hắn cũng không có nhiều thiên phú về Sát đạo, nên hắn không còn dùng kích nữa, mà chuyên lại dùng thương.
Kích và thương là vũ khí gần giống nhau, Lâm Minh tập võ nhiều năm, đối với hai loại vũ khí này thì hắn có lý giải rất sâu, hắn liếc mắt một cái đã nhìn ra, thanh Đại Hoang Huyết Kích trong tay Tư Đồ Yêu Nguyệt này lộ ra một luồng lực lượng yêu tà, là vật mang đến xui xẻo!
“Cấp bậc Thánh khí... Hon nữa trên thân kích còn ẩn chứa yêu tà lực, có thể làm cho uy lực của thanh Đại Hoang Huyết Kích này càng vượt qua các Thánh khí bình thưởng!”
Lâm Minh trong nháy mắt đã có phán đoán.
Thanh Đại Hoang Huyết Kích này hiển nhiên chính là con át chủ bài của Tư Đồ Yêu Nguyệt.
- Vẫn phải... Dùng đến a...
Trên Thần Hành Chu, Tư Đồ Hạo Thiên khẽ lắc đầu, khi hắn giao thanh Đại Hoang Huyết Kích này cho Tư Đồ Yêu Nguyệt, thì Tư Đồ Hạo Thiên vẫn mãi dặn dò, không đến lúc vạn bất đắc dĩ thì không nên sử dụng, mà hiện tại, cũng quả thật đã đến lúc phải dùng rồi.
Đại Hoang Huyết Kích là một kiện hung vật, trong lịch sử vạn năm sau khi Ma đế phi thắng Thần Vực, Đại Hoang Huyết Kích đã nhiều lần đôi chủ, những người giữ được nói thì đều là các nhân vật danh chấn tứ phương, trong đó còn có rất nhiều cường giả phong Hoàng, nhưng theo điên tịch ghi lại, bất kỳ kẻ nào nắm giữ Đại Hoang Huyết Kích, thì đều không thể chết già được, bao gồm cả đại năng Thần Hải thì cũng không phải ngoại lệ, đây chính là do “số mệnh không đủ”, bị Huyết Kích khắc đến chết.
Thậm chí ngàn năm phía trước, u Minh Đại Đố cũng chiếm được Đại Hoang Huyết Kích, cuối cùng lại chết thảm trong tay mấy vị cường giả phong Hoàng liên thủ, lúc trước, Tư Đồ Hạo Thiên cũng tham gia bao vây u Ma Đố Thành, Đại Hoang Huyết Kích cũng bị Tu La Thần quốc chiếm lấy từ khi đó. Đương nhiên, vì thanh Huyết Kích này, Tu La Thần quốc cũng phải bỏ ra không ít thứ tốt.
Sau khi Tư Đồ Hạo Thiên thu được thanh Đại Hoang Huyết Kích này, hắn cũng không muốn vận dụng nó, mà phong ấn nó lại, trấn áp trong Trung Thiên thế giới của Thần quốc. Đại Hoang Huyết Kích hung danh hiên hách, ngay cả u Minh Đại Đe, cường giả đến gần thiên hạ đệ nhất nhân, thì cũng bị Đại Hoang Huyết Kích khắc chết, Tư Đồ Hạo Thiên cũng không cho rằng mình mạnh hon u Minh Đại Đe, cho nên trong nghìn năm qua, hắn gần như không chạm vào nó bao giờ.
Lần này đưa nó cho Tư Đồ Yêu Nguyệt, thì hắn cũng đã phong ấn đại bộ phận lực lượng của Đại Hoang Huyết Kích, nhưng mặc dù vậy, Tư Đồ Hạo Thiên vẫn mãi dặn dò nàng, không đến lúc vạn bất đắc dĩ thì ngàn vạn lần không nên dùng, chính là sợ Tư Đồ Yêu Nguyệt không chịu nôi nguyền rủa của hung kích.
- Thì ra là Đại Hoang Huyết Kích, Tu La Thần quốc thật đúng là không từ thủ đoạn a!
- Hắc hắc! Tư Đồ Hạo Thiên cũng không phải là kẻ ngu, từ trước đến nay hắn vẫn rất cẩn thận, thanh hung kích này đã bị phong ấn đại bộ phận lực lượng, Tư Đồ Yêu Nguyệt hắn là còn chịu đựng được. Tuy nhiên, mặc dù tiểu nha đầu này sẽ không bị khắc chết, nhưng số mệnh của nàng cũng sẽ bị ảnh hưởng một chút, là họa chứ không phải phúc.
Trên một chiếc Linh chu, hai đại năng Thần Hải đang tùy ý bàn luận.
Đại Hoang Huyết Kích phi thưởng nổi danh, ở đây lại là những kẻ có kiến thức rộng rãi từ các tông môn đến, đương nhiên là nhận ra thanh hung kích này, mấy vạn năm qua, nó không biết đã uống bao nhiêu máu tươi, trong đó có không ít máu của đại năng Thần Hải!
Truyền thuyết, thanh hung kích này chỉ roi tự do xuống, thì cũng có thể đập nát ngọn núi, không chút nào khoa trương mà nói, nó là thiên hạ đệ nhất hung binh!
- Vậy mà lại là Đại Hoang Huyết Kích, trận sinh tử chiến giữa những
Người mạnh nhất tại Mệnh Vân kỳ này, đúng thật là nhiêu khúc chiêt,
Liên tục có bất ngờ, vôn tưởng răng Lâm Lan Kiêm chiếm thượng
Phong, nhưng Tư Đô Yêu Nguyệt lại có Đại Hoang Huyết Kích trong
Tay, không biết sẽ như thế nào a!
- Lâm Lan Kiêm quả thật gặp nguy hiểm, thanh hung kích này nặng như núi, chạm vào là bị thương, bị đánh trúng là chết, rơi xuống cũng vỡ nát cả ngọn núi, càng đừng nói lúc được năng lượng điều khiên, không biết Lâm Lan Kiếm sẽ chặn lại như thế nào đây?
- Tránh khỏi trực diện, dùng tốc độ để thủ thắng, Lâm Lan Kiêm có tốc độ đệ nhất dưới Thần Hải, vẫn còn có phần thắng!
Một kẻ đứng đầu tông môn hơi chút suy nghĩ rồi nói.
Tư Đô Yêu Nguyệt câm Đại Hoang Huyết Kích trong tay, đứng ngạo nghễ giữa hồ dung nham:
- Lâm Lan Kiếm, đây là thiên hạ đệ nhất hung khí, hôm nay sẽ lấy máu của ngươi làm tế phẩm cho nó!
Nói xong, thân thể nàng lao tới, hung kích vung ra, giống như một ngọn núi cao sụp xuống!
Sắc mặt Lâm Minh lạnh lẽo, hai tay cầm chặt trường thương, cười lạnh nói:
- Đại Hoang Huyết Kích quả thật có thể nói là thiên hạ đệ nhất hung khí, nhưng ngươi có năng lực phát huy được bao nhiêu uy lực của nó
Đây?
- Hừ, ngươi cứ thử thì biết, tiếp chiêu!
Tư Đồ Yêu Nguyệt không dài dòng nữa, đập một kích xuống Lâm Minh, Đại Hoang Huyết Kích vô cùng nạng, Tư Đồ Yêu Nguyệt phải dùng chân nguyên toàn thân thì mới có thể dùng năng lượng vung được nó lên, khiến cho nàng không còn thừa chân nguyên để sử dụng võ kỹ nữa, tuy nhiên điều này cũng không sao cả, nhất lực phá vạn pháp, Đại Hoang Huyết Kích chỉ chém ra một kích, thì đó là võ kỹ mạnh nhất!
Công kích rất đơn giản, đập xuống đầu Lâm Minh, thời khắc đó, dường như có một ngọn núi cao đang đè xuống!
Cặp mắt Lâm Minh co rút lại, mô ra Bát Môn Độn Giáp, Tà Thần lực bùng nổ!
Hai chân hắn hơi đặt ngang, dùng thắt lưng làm trụ, lực lượng đi qua xương cột sống truyền tới, được đóng cửa tăng phúc, lực lượng hơn một trăm vạn cân được rót vào trường thương màu đỏ, trong nháy mắt bộc phát ra!
Một thương tới đỡ, tất cả các võ giả tại đây đều trợn trừng hai mắt, bao gồm cả đại năng Thần Hải thì cũng thấy tìm đập nhanh, chính diện đối kháng với Đại Hoang Huyết Kích ư?
Keng...
Thương kích va chạm, âm thanh ghê tai vang lên, chấn động núi sông, làm cho người khác choáng váng, như muốn ngất đi, tảng đá màu đỏ dưới chân Lâm Minh lập tức vỡ tan thành bột mịn, lực trùng kích cực lớn quét qua hồ dung nham, hình thành một cơn sóng dung nham cao mấy chục trượng, gào thét lao ra, lao thắng về phía chân trời!
Lâm Minh hai tay cầm thương, cán thương do áp lực quá lớn mà cong thành hình trăng tròn, nhưng hắn quả thực đã chính diện đỡ được công kích của Đại Hoang Huyết Kích!
Phía bên kia, khuôn mặt của Tư Đồ Yêu Nguyệt đã gần như vặn vẹo, trong cặp mắt tràn ngập vẻ khó tin!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.