Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 861: Trấn áp Yêu Nguyệt




- Ngươi...
Tư Đồ Yêu Nguyệt run rẩy, nàng đã không biết nên nói cái gì cho
Phải nữa!
Đại Hoang Huyết Kích giao cho cường giả Thần Hải sử dụng, với
Trọng lượng khủng bô, cộng thêm chân nguyên, uy lực là vô cùng lớn.
Nó nằm trong tay Tư Đồ Yêu Nguyệt, tuy rằng không thể phát huy ra uy lực mạnh nhất, nhưng chỉ vẻn vẹn dùng năng lượng thúc dục, làm cho nó dung hợp khí thế bản thân, đập xuống, thì cũng đủ kinh người rồi!
Nên biết rằng, Đại Hoang Huyết Kích dựa vào trọng lượng bản thân cũng có thể đập nát cả ngọn núi, huống chi hiện tại có thêm Tư Đồ Yêu Nguyệt dùng năng lượng điều khiên!
Nhưng công kích như vậy lại bị Lâm Minh chính diện đỡ được!
Rắc rắc...
Trường thương màu đỏ trong tay Lâm Minh uốn cong gấpkhúc, thanh binh khí của Viễn cổ Hoàng Thành này tuy rằng có phẩm chất Thiên giai trung kỳ, nhưng độ cứng cỏi thì lại vượt xa Bảo khí Thiên giai thượng phẩm, cộng thêm Lâm Minh rót vào Bạch Ngần chiến linh, mới có thể đỡ được Đại Hoang Huyết Kích mà không bị gãy.
- Ah...
Lâm Minh quát lớn một tiếng, hay tay ra lực, gần xanh vặn vẹo nổi lên, dùng hết lực lượng đẩy về phía trước, trường thương màu đỏ khôi phục lại nguyên hình, Tư Đồ Yêu Nguyệt cảm thấy một luồng lực lượng không thể ngăn cản được đang truyền đến, thân thể của nàng như chiếc lá cây trong cơn bão, bay ngược ra ngoài, liên tục quay cuồng mười mấy dặm giữa không trung, khí huyết toàn thân cuộn trào, nội tạng dường như cũng lệch vị trí.
Một đòn của Đại Hoang Huyết Kích đã bị Lâm Minh đánh bật ve!
Cái gì?
Tư Đồ Yêu Nguyệt không thể tin được đây là sự thật, nếu Lâm Minh phát ra võ kỹ công kích mình, thì Tư Đồ Yêu Nguyệt cũng không sợ hãi, Đại Hoang Huyết Kích có thuộc tính nhất lực phá vạn pháp, có thể dựa vào lực lượng cường đại trong nó đê đánh tan năng lượng công kích.
Nhưng nàng tuyệt đôi không nghĩ tới, Lâm Minh lựa chọn cứng răn
Đôi kháng với nàng! Hắn lây đâu ra lực lượng mạnh như vậy, đây vân
Còn là người hay sao? Quả thực chính là một con Thái cô Man Long!
Nên biết rằng, Tư Đồ Yêu Nguyệt là chủ nhân của Đại Hoang Huyết Kích. Lực lượng cơ thể của nàng không đủ lớn, nhưng lại có thể dùng
Năng lượng điều khiển Đại Hoang Huyết Kích, vung lên giết địch.
Mà Lâm Minh là địch nhân, không có khả năng rót năng lượng vào trong Đại Hoang Huyết Kích, như vậy thì hắn chỉ có thể dựa vào lực lượng cơ thể để chống đỡ Đại Hoang Huyết Kích!
Các võ giả bình thưởng thì chỉ có khi đạt tới sáu cảnh giới Luyện Thể kỳ là Luyện Lực, Luyện Nhục, Luyện Tạng, Dịch Cân, Luyện cốt, Ngưng Mạch, thì lực lượng cơ thể mới tăng lên vùn vụt, sau khi vượt qua Ngưng Mạch kỳ, lực lượng cơ thể sẽ tăng trường chậm lại.
Ngoài ra, khi Tiên Thiên được tẩy tinh phạt tủy, khi Mệnh vẫn được thoát thai hoán cốt, lực lượng cơ thể có thể sẽ tăng lên một ít, nhiều lắm cũng chỉ đến năm, sáu vạn cân đã là nghịch thiên lắm rồi, cho dù có trời sinh thần lực thì cũng sẽ không vượt qua bảy, tám vạn cân, dù sao võ giả căn bản không dựa vào tứ này đê chiến đấu, một võ giả Mệnh vẫn dùng nguyên khí thiên địa huyễn hóa ra kiếm quang, có thể dễ dàng chém đứt bất kỳ một ngọn núi nào, cần gì phải đi dùng mấy vạn cân lực lượng cơ thể nữa?
Nhưng hiện tại, Lâm Minh hoàn toàn thay đổi nhận thức của Tư Đồ Yêu Nguyệt!
Không riêng gì Tư Đồ Yêu Nguyệt, các võ giả khác đang xem cuộc chiến, bao gồm cả đại năng Thần Hải, thì cũng trợn mắt há hốc mồm!
Nhìn bộ dáng Lâm Minh, dung mạo thanh tú, dáng người thon dài,
Hoàn toàn không giông người có thể bộc phát ra lực lượng như vậy.
Thần lực như vậy, chẳng lẽ lại là một loại Thần thể?
Tại khu trung ương của Thiên Diễn Đại Lục, Thần thể, Thần mạch, đan điền dị chủng là những thứ cường đại đã in sâu trong lòng mọi người, hễ là thể chất khác người thưởng, có thể mang đến thiên phú tu võ, thì đều có thể coi là Thần thể, ví dụ như huyết mạch cổ Phượng của Lâm Minh.
- Có lẽ không phải là Thần thể, mà là một loại bí thuật tăng cường lực lượng cơ thể, trên bản chất thì vân dựa vào chân nguyên.
Trên một chiếc Linh chu, một lão già áo xanh nói. Người này tên là Thượng Nguyệt Thiên, tu vi Thần Hải sơ kỳ, là Thái thượng trưởng lão của Thánh địa gia tộc Thượng gia, Thượng gia phụ thuộc vào Đại Dã Thần quốc, nhiều đời giao hảo với Đại Dã Thần quốc.
- Ta cũng cảm thấy như vây, nếu không, có thể đồng thời có hai loại Thần thể, thì quá khủng bố!
Bên cạnh Thượng Nguyệt Thiên, một người trung niên tóc đen nói, người này cũng có tu vi Thần Hải, hơn nữa còn là Thần Hải trung kỳ, lệ thuộc vào Cửu Đỉnh Thần quốc.
Tuy rằng hai đại năng Thần Hải này đều có kiến thức rộng rãi, nhưng cũng chưa từng nghe nói luyện thể thuật có thể mở ra Bát Môn Độn Giáp, Đạo Cung Cửu Tinh, đạt tới lực lượng trăm vạn cân, ngàn vạn cân, điều này vượt xa nhận thức của bọn họ, đừng nói là hiện tại, cho dù là Thiên Diễn Đại Lục 10 vạn năm trước, các võ giả tu luyện luyện thể thuật thì gần như cũng tuyệt tích, bởi vì Thiên Diễn Đại Lục căn bản không có đủ tài nguyên cho bọn họ tiêu xài.
- Loại bí thuật này rất hiếm thấy, tuy nhiên lực lượng cơ thể có cường đại đến mấy đi nữa, thì có thể chuyên hóa thành lực công kích cũng có hạn...
Thượng Nguyệt Thiên, võ giả Thiên Diễn Đại Lục gần như
Đều không coi trọng lực lượng cơ thể, điều này giống như sau khi phàm
Nhân có vũ khí nóng, thì sẽ không còn coi trọng đao kiếm nữa.
Tư Đồ Yêu Nguyệt khiếp sợ một lát, lập tức trấn định lại, nàng nhận định Lâm Minh chỉ dùng bí pháp nào đó, mạnh mẽ tăng lên lực lượng, loại bí pháp này tất nhiên có hạn chế, không có khả năng kéo dài lâu đươc.
- Ta xem ngươi có thể ngăn được mấy chiêu!
Tư Đồ Yêu Nguyệt quát lạnh một tiếng, lại lần nữa lao ra, cầm trong
Tay Đại Hoang Huyết Kích nặng như núi kia, đập xuống Lâm Minh.
Keng...
Đại Hoang Huyết Kích và trường thương màu đỏ của Lâm Minh kịch liệt va cham!
Mỗi một lần va chạm, trường thương màu đỏ trong tay Lâm Minh đều kịch liệt biến hình, hoặc là cong thành hình trăng lưỡi liềm, hoặc là cong lại thành một chiếc cung đang giương lên, trong tay Lâm Minh ân
Chứa thân lực khủng bố, trường thương màu đỏ như roi quất ra, môi
Một chiêu thức đều có thể lay chuyên ngọn núi cao.
Keng... Keng... Keng...
Giống như một chiếc chuông lần lượt bị gõ vang, thanh âm khủng bố quanh quẩn trong thiên địa, xuyên thủng tận trời.
Lân lượt va chạm làm bốc lên một con lốc năng lượng, cuốn về bốn
Phương tám hướng, cát bụi đây trời.
Hai người đánh từ hồ dung nham lên tận núi cao, lại từ núi cao đánh tới đáy cốc, các dãy núi dưới trận kịch chiến này, liên tục vỡ nát như những khối băng, Lâm Minh tùy ý bước ra một bước, đều có thể đạp nát mặt đất, làm cho vô số đá vụn bắn lên!
Phương thức chiến đâu như vậy làm cho các võ giả ô đây thấy run cả
Da đâu, linh hôn run rây, đây không giống với cuộc chiên của các võ
Giả nhân loại, mà giống như thái cô hung thú đang vật lộn.
Ẩm...
Tư Đồ Yêu Nguyệt bị Lâm Minh quất một thương bay ra mấy trăm trượng, Đại Hoang Huyết Kích kéo trên mặt đất, từng tảng đá liên tiếp vỡ nát, mặt đất bị vạch ra một khe rãnh lớn, Tư Đồ Yêu Nguyệt vất vả đứng lại, khí huyết cuồn cuộn, bộ ngực kịch liệt phập phồng, hai tay của nàng đã tê rần!
Hiện tại Tư Đồ Yêu Nguyệt căn bản không giữ được Đại Hoang Huyết Kích ổn định nữa, hai cánh tay giống như của một lão già gần đất xa trời, nhẹ nhàng run rẩy!
Nàng nhìn Lâm Minh cách đó không xa, gương mặt xinh đẹp rốt cục
Hiện ra vẻ hoảng sợ, Lâm Minh dường như không biết mỏi mệt, lực
Lượng của hắn không ngừng sinh sôi, càng đánh càng mạnh, làm cho
Tâm thần của nàng cực kỳ kinh hãi, nàng đã sắp đến cực hạn rồi.
Tuy rằng hai người vẫn dùng vũ khí va chạm, cũng không trực tiếp làm bị thương đến đối phương, nhưng khi bị lực lượng trăm vạn cân đè xuống, mỗi một lần va chạm đều như vẫn thạch rơi xuống đất, lực phản chấn khổng lồ này, cho dù có vũ khí giảm xóc, thì cũng sẽ truyền vào ngũ tạng lục phủ, tích lũy lên sẽ, làm cho khí huyết cuồn cuộn, thậm chí còn bị chấn động tới mức nội tạng vỡ nát!
Tư Đồ Yêu Nguyệt cảm giác mấy mươi lần va chạm khi nãy, xương cốt của mình đều sắp rời ra từng mảnh, nhưng Lâm Minh lại càng đánh càng hắng!
- Ngươi...
Khóe miệng Tư Đô Yêu Nguyệt tràn ra một tia máu, nàng đang muôn
Nói gì đó, nhưng Lâm Minh đã bước ra, tiếp tục công kích!
Vù...
Lâm Minh cao trường thương lên cao, một thương uy mãnh quét xuống, giống như thái sơn áp đỉnh, Tư Đồ Yêu Nguyệt cố nén cơn đau trên hai tay, giơ ngang Đại Hoang Huyết Kích để ngăn cản đòn tấn công này.
Ẩm...
Hai chân Tư Đồ Yêu Nguyệt mềm nhũn ra, Phi Tường Thuật của
Nàng căn bản không chịu nội lực trùng kích lớn như vậy, gần nửa thân
Thể trực tiếp bị lún vào trong nham thạch, chấn động do vũ khí va chạm
Khiến cho hai bàn tay nàng vỡ ra từng tia máu!
Chấn thương tích lũy từ nãy tới giờ, rốt cục đã vượt qua cực hạn của thân thể nàng!
Mạch máu trên hai bàn tay vỡ nát, gần thịt, dây chằng gần như nổ
Tung, Tư Đô Yêu Nguyệt gần như không năm được Đại Hoang Huyết
Kích nữa, trong đâu nàng như trông rông, muốn lui ngoài, nhưng lúc
Này Lâm Minh lại vung lên một thương, đập xuống dưới, giông như núi cao sụp đổ!
Ẩm...
Hai thanh vũ khí kịch liệt va chạm, thân thể Tư Đồ Yêu Nguyệt đột nhiên chấn động, hai cánh tay trơn bóng như ngọc bị đánh cho máu thịt bầy nhầy, xương cốt gãy ra vài đoạn. Nàng phun ra một bng máu, lực lượng cực lớn truyền xuống dưới thân, vô số đá vụn bắn văng ra ngoài, dùng thân thể Tư Đồ Yêu Nguyệt làm trung tâm, phạm vi mấy chục trượng chung quanh đều sụp xuống, mà thân thể Tư Đồ Yêu Nguyệt lại bị nện xuống một nửa người nữa, vốn chỉ có hai chân lún vào trong nham thạch, nhưng hiện tại toàn bộ phần từ thắt lưng trở xuống đều bị vùi trong lòng đất!
- Ngươi...
Trên mặt Tư Đồ Yêu Nguyệt hiện lên một tia khuất nhục và phẫn nộ, nàng cưỡng chế vết thương trong ngũ tạng lục phủ, muốn bay ra nơi này, nhưng Lâm Minh lại không cho nàng cơ hội, thương thứ ba đã được đập xuống.
Ẩm...
Tư Đồ Yêu Nguyệt đã không cách nào ngăn cản công kích lần thứ ba này nữa, xương cánh tay của nàng trực tiếp bị đập nát, thất khiếu đô máu, một khắc kia, nàng chỉ cảm thấy trời đất đảo lộn, hai tai ù ù, đá vụn dưới chân hoàn toàn bị chấn thành bụi phấn, bốc lên trời cao, toàn bộ thân thể Tư Đồ Yêu Nguyệt bị Lâm Minh đập xuống lòng đất, chỉ lưu lại một cái đầu ô bên ngoài.
Tư Đồ Yêu Nguyệt chiến lực vô song, một thế hệ thiên chi kiêu nữ, như tiên tử trên cung trăng, nhưng lại bị đánh tới mức chật vật như
Vậy!
Các võ giả tại đây đều nuốt một ngụm nước miếng, yếu hầu co giật, cho dù sau này Tư Đồ Yêu Nguyệt có thành tựu Thần Hải, thì cũng không rửa sạch được mối nhục hôm nay, nàng đã bị Lâm Minh coi thành một cây cọc gỗ, bị hắn đóng đinh xuống đất.
Đánh tới mức này, thắng bại đã gần như đã rõ ràng rôi, nhưng Lâm
Minh lại không hê có chút ý niệm thương hương tiêc ngọc nào, hắn
Cầm trường thương màu đỏ trong tay, rót năng lượng vào trong, đập
Thật mạnh xuống dưới!
Ẩm...
Đá vụn trên mặt đất bỗng giống như một con suối phun, bắn lên trên trời, Tư Đồ Yêu Nguyệt kêu thảm một tiếng, thân thể bị đánh văng lên giữa không trung, phun ra một búng máu to.
Giữa không trung, nàng không còn có chút sức lực nào nữa, Đại
Hoang Huyết Kích mất đi năng lượng, cũng rời tay mà rơi xuống.
Ẩm...
Huyết Kích dài một trượng đập mạnh xuống mặt đất, tạo ra một hô to
Hơn hai mươi trượng, vô số nham thạch vỡ nát!
Mà Tư Đồ Yêu Nguyệt thì toàn thân đẫm máu, giống như một đống thịt không xương, nằm trên đống đá vụn, đã là hấp hối.
Thấy kết quả này, các võ giả đang xem cuộc chiến đều bị chấn động tới mức nói không ra lời, bọn họ nhìn Lâm Minh cũng đang toàn thân đẫm máu kia, giờ khắc này, cái gì là hung tàn, cái gì là bạo lực, cái gì là hung thú hình người, nếu dùng để mô tả Lâm Minh thì đều không xứng đáng.
Dùng lực lượng cơ thể cường hãn, cứng rắn đối kháng với Tư Đồ Yêu Nguyệt, đánh cho đối phương toàn thân không một mảnhxương nguyên vẹn, điều này so với quyết đâu chân nguyên thì càng làm cho lòng người rung động hơn! Hơn nữa càng làm cho người khác thấy khó tin chính là, vũ khí trong taỵ Tư Đồ Yêu Nguyệt chính là Đại Hoang Huyết Kích, được xưng có thể đập nát cả ngọn núi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.