Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 918: Mười bước giết một người




Hiện giờ Lâm Minh đã lâm vào giận dữ, những người này tiến vào Lâm gia, bắt người làm con tin, khi dễ già yếu trẻ con, thậm chí cắt ngón tay của Lan Vân Nguyệt cùng không ít con cháu Lâm gia, tất cả đều đáng chết!
Nhìn Lâm Minh lan tỏa sát khí, Tư Đồ Dao Hi hoảng hốt. Lúc trước Dương Vân giao nhiệm vụ mai phục cho Tư Đồ Dao Hi cùng Tư Đồ Bá Nam làm, Tư Đồ Dao Hi đã thấy qua thủ đoạn của Dương Vân cùng đại trận hắn bố trí, nhận định chỉ cần Lâm Minh đến đây là sẽ chạy trời không khỏi nắng. Vì có thể kế thừa một ít số mệnh của Lâm Minh khi giết hắn, bà ta triệu tập rất nhiều tuấn kiệt trẻ tuổi Tu La Thần quốc đến đây, chờ khoảnh khắc giết Lâm Minh mà chia nhau chỗ tốt.
Vì thế phần lớn những người xông vào đây đều là con cháu dòng chính Tu La Thần quốc, liên quan tới tương lai của Tu La Thần quốc, thấy bọn họ xông vào Tử Thần Lâm Minh này, Tư Đồ Dao Hi hoảng sợ. Nhưng vừa định hô lên, bà ta bỗng nghĩ tới người trung niên họ Tôn, kẻ này không phải người Tu La Thần quốc bọn họ, đương nhiên bà ta không muốn hắn đi. Nếu giữ lão già này lại, kéo dài thời gian, có khi bà ta còn được cứu.
Tư Đồ Dao Hi vừa sinh ra ý tưởng này, liền muốn dùng chân nguyên truyền âm thông báo các tuấn kiệt trẻ tuổi Tu La Thần quốc mau tản ra chạy trốn, nhưng đã trễ rồi.
Lâm Minh nắm giữ Huyền Huyết Tỏa Thiên đại trận đã vượt xa tưởng tượng của Tư Đồ Dao Hi, chỉ trong nháy mắt, Huyền Huyết Tỏa Thiên đại trận lại mở rộng mấy chục trượng, lập tức bao phú mọi người.
Lâm Minh giơ tay chụp một cái, trực tiếp thu Lan Vân Nguyệt vào Tử Cực Giới, sau đó sắc mặt hắn lạnh lùng quay sang mọi người, sát khí tràn lan:
- Các ngươi, đều phải chết!
- Lâm Lan Kiếm, ngươi cho rằng mình là ai, tu vi chí là Mệnh Vẫn tầng bốn, ngươi thật nghĩ rằng mình có thể lật tay che trời?
Người trung niên họ Tôn trải qua hoảng sợ ngắn ngủi, liền nhanh chóng phản ứng lại, làm mồi dẫn dụ Lâm Minh, Dương Vân đã sớm cho hắn bài tẩy hộ mệnh.
- Khiếu Thiên Toan Nghê, đi ra!
Trong chớp nhoáng, người trung niên họ Tôn rút ra một cái túi da, ném lên trời. Đây là túi hung thú, Pháp bảo cùng loại với chậu hoa huyền linh. Chẳng qua chậu hoa huyền linh chỉ chứa thực vật, còn túi hung thú chứa triệu hoán thú.
Triệu hoán thú này là một con nghê toàn thân đỏ sẫm, bộ dạng nhìn như sư tử, chỉ là thể tích lớn gấp mấy chục lần!
Con toan nghê (con nghê màu đỏ) xuất hiện, liền chiếm mất nửa không gian đại sảnh. Tư Đồ Dao Hi thấy vậy trong lòng mừng rỡ:
- Khiếu Thiên Toan Nghê, ha ha không ngờ Tôn tộc trưởng có được Thánh Thú như thế, lão thân liên thủ cùng ngươi, phế tên tiểu tạp chúng này!
Khiếu Thiên Toan Nghê này ngang với cường giả Thần Hải trung kỳ đỉnh phong, cộng thêm thân thể Thánh thú mạnh mẽ, chiến lực chân chính của Khiếu Thiên Toan Nghê cũng không kém hơn Tư Đồ Hạo Thiên. Một con Khiếu Thiên Toan Nghê cộng thêm hai cường giả Thần Hải bọn họ, cho dù là không thể đánh bại Lâm Minh, ít nhất cũng có thể làm chiến đấu rơi vào cục diện bế tắc. Như vậy, Dương Vân sẽ nhanh chóng chạy tới, đến lúc đó chính là giờ chết của Lâm Minh!
Tư Đồ Dao Hi cuối cùng thấy được hy vọng sống sót, chỉ cần có thể chống đỡ tới khi Dương Vân đến, bọn họ sẽ thắng!
Rống!
Con toan nghê rống lớn, toàn thân toát ra lửa đỏ khói khét, sóng khí khủng bố phát tán ra, võ giả xung quanh không khỏi lùi bước, đây là uy áp mạnh mẽ của Thánh thú.
- Liệt Thiên Kích!
Người trung niên họ Tôn ra lệnh, Khiếu Thiên Toan Nghê vung hai vuốt lớn đánh vào giữa đầu Lâm Minh.
Thánh thú thân thể trời sinh mạnh mẽ, không cần tu luyện cũng biết vận dụng năng lượng, ngang với võ giả loài người song tu pháp thể. Móng vuốt đánh ra long trời lở đất, dù có ngọn thần sơn chắn trước mặt cũng sẽ bị đánh thành mảnh vụn!
- Toan Nghê? Hừ, Toan Nghê trong truyền thuyết là con của Chân Long, dựa vào chút lực huyết mạch ít đến không cảm giác nôi này, còn dám xưng là Khiếu Thiên Toan Nghê? Chết đi!
Lâm Minh cười lạnh, mở ra Bát Môn Độn Giáp, bùng nổ Tà Thần lực. Hắn cầm Đại Hoang Huyết Kích đập xuống, trên huyết kích, lực Lôi Hỏa giao nhau, đồng thời quán trú Hồng Mông Chiến Minh!
Hồng Mông Chiến Linh vừa xuất hiện, uy lực không gian Hồng Mông quanh người Lâm Minh càng thêm mạnh, con toan nghê vừa xông ra, năng lượng trên móng vuốt của nó đã mòn đi một nửa, lúc này Lâm Minh đã giáng Đại Hoang Huyết Kích đập xuống!
Keng!
Đại Hoang Huyết Kích va chạm không chút hoa lệ vào móng vuốt con nghê đỏ sẫm. Tuy rằng Khiếu Thiên Toan Nghê là xác thịt, nhưng móng vuốt của nó so với bất cứ Bảo khí Thiên giai đều sắc bén hơn, va chạm với Đại Hoang Huyết Kích lập tức phát ra tiếng vang kim loại.
Nhưng lúc này trên lưỡi kích Đại Hoang Huyết Kích lóe lên ánh sáng xám bạc, Đại Hoang Huyết Kích vốn tràn đầy sát khí lập tức xuất hiện khí thế hùng hồn nặng nề, độ sắc bên cũng trở nên không gì sánh bắng
Đây là uy lực của Hồng Mông Chiến Linh.
Móng vuốt của Khiếu Thiên Toan Nghê trực tiếp bị Đại Hoang Huyết Kích xé nát, máu rơi vãi!
Rống!
Toan Nghê phát ra tiếng rít đau đớn, nhưng thực lực của nó chỉ ngang cường giả Thần Hải trung kỳ đỉnh phong làm sao có thể là đối thủ của Lâm Minh?
Đại Hoang Huyết Kích lật lên trên, trực tiếp nện vào ngực Khiếu Thiên Toan Nghê, nó kêu thảm một tiếng, bị Lâm Minh đánh bay ra ngoài.
- Cái gì?
Tư Đồ Dao Hi cùng người trung niên họ Tôn liền mở to mắt, tuy rằng bọn họ không trông cậy vào Toan Nghê có thể đánh bại Lâm Minh, nhưng tuyệt đối không ngờ Toan Nghê ngang với cường giả Thần Hải trung kỳ đỉnh phong lại vừa đối mặt đã bị Lâm Minh đánh trọng thương văng ra ngoài! Thực lực của hắn mạnh cỡ nào? Đã gân tới thiên hạ đệ nhất nhân hay sao?
Trong 3 năm, tu vi chỉ là Mệnh Vẫn tầng bốn, thực lực gần tới thiên hạ đệ nhất nhân?
Người trung niên họ Tôn nhất thời hoảng loạn, lúc này Lâm Minh đã đánh tới trước mặt!
- Lấy mạng ngươi!
Đại Hoang Huyết Kích đâm ra như huyết long, đối mặt với mũi kích âm sầm, người trung niên họ Tôn cảm giác chân nguyên toàn thân bị phong tỏa, không thể tránh né!
- Không!
Ngay thời điểm cận kề cái chết, người trung niên họ Tôn bộc phát ra toàn bộ tiềm lực, rút ra một thanh hậu bối đao dài ba xích, tay vỗ ngực phun một ngụm tinh huyết lên hậu bối đao, lúc này vừa mới đủ để triệt tiêu năng lượng pháp tắc không gian Hồng Mông áp chế, cuối cùng điều động ra năng lượng trong đan điền.
Cả cây đại đao biến thành đỏ rực như máu, cuồng phong cuốn lên, chân nguyên rít gào, Đồ Thần Trảm!
Gào lên một tiếng, người trung niên họ Tôn chém vào Lâm Minh, dùng tinh huyết kích hoạt Đồ Thần Trảm, một đao chém ra ẩn chứa công kích vật chất, đồng thời còn có thể tiêu diệt thần hồn.
Đây là tuyệt chiêu áp rương của người trung niên họ Tôn, hao tổn một ngụm tinh huyết, tổn thất mấy trăm năm thọ mệnh, hơn nữa dù chém trúng đối phương, bản thân cũng sẽ bị phản thương mà tĩnh dưỡng rất lâu. Sử dụng vào lúc này hoàn toàn là bất đắc dĩ, bằng không hẳn sẽ phải chết ngay lập tức.
- Hồng Mông Chiến Linh!
Lâm Minh không thèm nhìn tới, Đại Hoang Huyết Kích rít gào giáng xuống, một chiêu phá vạn pháp!
Ầm!
Chiến linh cực nặng bùng phát ra, lập tức xuyên thủng đao mang màu máu, Đại Hoang Huyết Kích đâm vào cây hậu bối đao này, một tiếng rắc giòn giã, bảo đao Thiên giai trung phẩm bị một đòn của Lâm Minh đâm vỡ!
Mũi kích phá vỡ hậu bối đao đổi hướng một chút, còn bốn năm thành lực lượng, đụng mạnh vào nửa người phải của người trung niên họ Tôn.
Nhất thời tựa như chùy nện vào dưa hấu, nửa người phải của người trung niên họ Tôn bị đập nát bét, thịt nát, nội tạng đỏ rực, xương gãy dính máu văng tung tóe!
- A!
Người trung niên họ Tôn phát ra tiếng kêu thảm thiết, người bay ra sau, một đòn của Lâm Minh đã làm hắn mất nửa cái mạng. Nếu chỉ đứt tay đứt chân, dùng thiên tài địa bảo còn có thể bù lại, nhưng nửa người vỡ nát, ngay cả phổi phải cũng thành túi máu, vậy thì khó có linh dược nào bù lại được.
Người trung niên họ Tôn lăn ra đụng mạnh xuống đất như chó chết, phun ngụm máu lớn.
- Chạy mau, chạy mau!
Con cháu Tu La Thần quốc trong phòng sợ đến vàng mặt, cường giả Thần Hải, một đòn liều chết thiêu đốt tinh huyết, ở trước mặt Lâm Minh lại không chịu nổi một đòn như gà đất chó kiểng! Đối mặt với quái vật như thế, còn ai dám đánh với hắn!
Nhưng mà Huyền Huyết Tỏa Thiên đại trận tự thành không gian, muốn chạy trốn, trốn chỗ nào?
Lâm Minh nháy mắt biến mất, hắn mở ra tốc độ cực hạn, làm người ta không nắm giữ được bóng dáng của hắn.
Trong nháy mắt, Lâm Minh xuất hiện ở đằng sau một người khoảng 20 tuổi. Người này tu vi Mệnh Vẫn tầng ba, tuy rằng còn kém xa trình độ đám người Tư Đồ La Sát, nhưng tuổi chưa được 40, hơn nữa còn có thể vượt cấp sánh với cao thú Mệnh Vẫn tầng năm bình thường, cũng có một chút hy vọng xông lên Thần Hải, là một người không kém trong con cháu dòng chính Tu La Thần quốc.
Bùm!
Đánh ra một quyền, Phấn Thân Toái cốt Quyền, thân thể người trẻ tuổi này chấn động, phun máu, thân thể nhũn ra như đống thịt nát, chết tại chỗ!
- Lâm Minh, tiểu tạp chủng, lão thân giết ngươi!
Tư Đồ Dao Hi tóc xõa tung, nhìn muốn nứt mắt, nhưng hiện giờ bà ta gần như không còn lực lượng, làm sao có thể uy hiếp được Lâm Minh.
- Ngươi? Giết chúng xong sẽ tới phiên ngươi, ta sẽ xóa bỏ Tu La Thần quốc khỏi thế giới này!
Lâm Minh giọng lạnh cực điểm, những hành vi của Tu La Thần quốc hai lần ba lượt chạm tới mấu chốt của hẳn. Ít nhất những kẻ mưu đồ đối phó người của hắn, hắn nhất định phải giết sạch, còn mấy tuấn kiệt trẻ tuổi này đến Lâm gia dùng tính mạng con cháu Lâm gia uy hiếp mai phục Lâm Minh, muốn chia được chút chỗ tốt vào lúc giết được Lâm Minh. Đối với những kẻ này, Lâm Minh xuống tay không chút nhân nhượng!
- Ta chết có hóa thành lệ quỷ cũng phải bầm thây vạn đoạn nhà ngươi!
Tư Đồ Dao Hi điên cuồng hét lên.
- Hừ! Muốn hóa thành quỷ? Ngươi nghĩ hay quá, ngươi cho là chỉ có ngươi mới biết rút hồn luyện túy, ta lại không biết?
Lâm Minh cười lạnh, bản chất của quỷ là linh hồn, rút hồn luyện tủy một phen, ngay cả dấu ấn tinh thần cũng biến mất, còn thành lệ quỷ gì nữa?
Mỗi ngày Tư Đồ Dao Hi treo rút hồn luyện tủy ở cửa miệng, nhưng chưa từng nghĩ tới lại có ngày bà ta sắp bị người khác rút hồn luyện tủy!
Nhất thời, bà ta sợ đến mặt mày xám trắng, cả người phát run!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.