Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 931: Thiên la địa võng




- Mấy vị đang dùng chân nguyên truyền âm thảo luận vấn đề gì vậy?
Dương Vân mỉm cười nhìn xung quanh một lượt, chỉ là nụ cười của hắn lại làm cho người ta có cảm giác không rét mà run!
Chân nguyên truyền âm?
Nghe được bốn chữ này, mọi người đều cảm giác bàn tay thấm đẫm mồ hôi, lúc này, bọn họ thậm chí còn nghi ngờ rằng cuộc nói chuyện khi nãy của bọn họ đã bị tiết lộ!
Theo lý thuyết chân nguyên truyền âm sẽ không bị phát hiện, Dương Vân rốt cuộc đã nhận ra cái gì? Hoặc là hắn cố tình nói vậy để lừa dối bọn họ?
Đối mặt với Dương Vân có vẻ như đã biết hết mọi thứ này, mọi người đều cảm thấy có áp lực, áp lực trầm trọng như núi!
Ánh mắt của Dương Vân sáng như tia chớp, không người nào dám nhìn thẳng vào hắn.
- Tuyết Phong tiên tử, dường như ngươi có điều gì đó muốn nói với ta thì phải, nói ra đi, không sao cả... Mấy ngàn năm qua, Bạch tộc các ngươi đi theo Cửu Đỉnh Thần quốc ta, cũng coi như hết dạ trung thành rồi.
Ánh mắt Dương Vân dừng trên người Tuyết Phong tiên tử, Tuyết Phong tiên tử lập tức cảm thấy một luồng khí thế ép người ập tới, dường như đã bị nhìn thấu nội tâm, loại cảm giác này làm cho nàng chột dạ, trên lưng phát lạnh.
Tuy nhiên Tuyết Phong tiên tử cũng là người có ý chí cường đại, là cao thủ điều khiển cảm xúc, nàng hít sâu một hơi, bình tĩnh nói: - Không thảo luận gì cả, chỉ là đang đợi ngươi mà thôi.
- Ồ? Phải không?
Khóe miệng Dương Vân hiện lên một nụ cười, không ai có thể hiểu được hàm nghĩa của nụ cười này.
Phía sau Dương Vân là Tư Đồ Hạo Thiên và các cường giả của Tu La Thần quốc, Tu La Thần quốc sớm đã mâu thuẫn với Lâm Minh như nước với lửa, khiến cho bọn họ nhất định phải đầu nhập vào Dương Vân, như vậy thì mới có thể tranh đấu với Lâm Minh được.
Mấy chục ngày trước, đánh một trận tại Thiên Vận Quốc, Tu La Thần quốc tổn thất thảm trọng, Tư Đồ Hạo Thiên mang sắc mặt âm trầm đứng sau Dương Vân, không ai biết hắn đang suy nghĩ gì.
Dương Vân ung dung đi đến tới ghế thủ tọa, áo bào đỏ rung lên, sau đó hắn ngồi xuống, nói: - Hôm nay gọi các vị đến, là để mọi người giúp ta làm một chuyện...
Dương Vân nói xong, khẽ vung tay lên, mười mấy ngọc giản bắn ra từ trong tay áo, lần lượt rơi vào trong tay mười mấy cường giả Thần Hải tại đây, hắn nói tiếp: - Các ngươi dựa theo mô tả trong ngọc giản mà đi bố trí trận pháp, trận kỳ thì ta đã chuẩn bị tốt rồi, các ngươi chỉ cần rót pháp lực vào là được.
Mọi người tiếp nhận ngọc giản, liếc nhau một cái, cảm giác chìm vào trong ngọc giản, phát hiện ra đó là một bộ bản đồ, bao hàm toàn bộ Thiên Diễn Đại Lục cùng với Nam Hải, Mê Vụ Hải, Bắc Hải, Xích Hải, có phạm vi 6000, 7000 vạn dặm.
Trên tấm bản đồ này được đánh dấu mấy trăm điểm đỏ, các điểm đỏ được nối với nhau bởi đường chỉ đỏ, hợp thành một hệ thống bao phủ toàn bộ đại lục và bốn đại hải vực.
- Đây là... Truyền tống trận?
- Không sai, chính là truyền tống trận, truyền tống trận siêu dài, vượt qua khoảng cách 800 vạn dặm, bao phủ khắp đại lục, các ngươi chỉ cần phụ trách Thiên Diễn Đại Lục là được, về phần bốn đại hải vực, đã có những người khác bố trí rồi.
Mấy trăm truyền tống trận, cách nhau cực xa, nếu Dương Vân tự mình bố trí thì không biết phải hao phí bao nhiêu tinh lực, dùng những cường giả Thần Hải này để làm thì chỉ cần mấy tháng là đã được rồi.
Lúc trước, Dương Vân giết chết bảy cường giả Thần Hải thân mang huyết mạch dị chủng trên Thiên Diễn Đại Lục, rút ra khí huyết bọn họ, tính cả huyết mạch Cửu Đầu Xà của Bạch Yêu, rốt cục làm cho Đại Huyết Luyện Thuật của hắn đã hoàn thành một bước cuối cùng, chỉ cần tu luyện thêm nửa năm nữa thì sẽ tới gần viên mãn.
Đến lúc đó, hắn có thể căn cứ vào khí tức khí huyết của Lâm Minh mà tìm kiếm trong phạm vi ngàn vạn dặm, sau đó sử dụng những truyền tống trận này, hắn có thể trong thời gian ngắn tìm khắp đại lục, làm cho Lâm Minh không có chỗ nào để trốn được.
Dương Vân bày trận kỳ ra, cất trong mười mấy Tu Di Giới, phân phát xuống dưới, hắn lạnh lùng nói: - Có tổng cộng 316 truyền tống trận, cần các ngươi bố trí 82 cái, các trận kỳ, trận bàn thì ta đã chuẩn bị tốt rồi, các ngươi cần hoàn thành trong vòng hai tháng, tốt nhất là nên thu lại chút tâm tư của các ngươi, không nên làm ra sai lầm, nếu không ta sẽ cho các ngươi phải trả cái giá không nhỏ đâu.
Thanh âm của Dương Vân ẩn chứa một chút sát khí mờ nhạt, mọi người nghe mà rùng mình, đối mặt với Dương Vân sâu không lường được này, bọn họ căn bản không có chút khả năng phản kháng nào.
Dương Vân nói xong, xoay người rời đi, chỉ để lại mọi người tại đây nhìn nhau, nắm ngọc giản trong tay, bọn họ đều cảm nhận được một tâm tình tuyệt vọng.
- Ta có một loại cảm giác, lần này hành động của Dương Vân là nhằm về phía Lâm Minh...
Tuyết Phong tiên tử đột nhiên dùng chân nguyên truyền âm nói.
Nhân loại và động vật ngẫu nhiên sẽ sinh ra một vài dự cảm trong tương lai, loại cảm giác này rất hư vô mờ mịt, khó có thể nói rõ được, nhưng đôi khi cũng rất chuẩn xác, nhất là khi tu vi đạt đến cảnh giới nhất định, dự cảm của họ lại càng chuẩn xác hơn.
- Rất có khả năng này... Dương Vân cũng muốn động thủ rồi, yên lặng ba, bốn năm, hắn sẽ không để cho Lâm Minh tiếp tục phát triển nữa.
- Vài năm này, không biết Dương Vân đã làm những gì, thực lực tăng tiến vùn vụt, so với ba, bốn năm trước thì còn sâu không lường được hơn, hiện tại chúng ta chỉ đối diện với hắn mà cũng đã cảm nhận được áp lực cực lớn, làm sao Lâm Minh có thể thắng được hắn đây?
- Quả thật, thời gian của Lâm Minh quá ngắn, nếu lại có thêm năm năm nữa, không, chỉ cần ba năm thôi, thì sẽ là một chuyện khác rồi.
Một lão nhân lắc đầu nói, âm thầm cảm thấy đáng tiếc, Lâm Minh có thiên phú vượt xa Dương Vân, nhưng Dương Vân lại không cho hắn thời gian để trưởng thành.
- Không có biện pháp... Hơn nữa truyền tống trận này thì chúng ta vẫn phải bố trí, nếu không sẽ còn chết nhanh hơn nữa.
Một lão già áo xanh nói xong, lấy từ trong Tu Di Giới ra trận kỳ và trận bàn, những trận kỳ này được khắc vô số văn lộ phức tạp, hơn nữa còn có ngọc giản chuyên môn mô tả phương pháp bày trận. Đối với Dương Vân đã đi theo Ma đầu thượng cổ học tập mấy chục năm, tinh thông Ma đạo trận pháp của Thần Vực, thì việc bố trí một truyền tống trận 800 vạn dặm cũng không phải là khó.
Cùng lúc đó, tại đầm lầy màu đen tám ngàn dặm cách đó mấy trăm vạn dặm, Lâm Minh đang ở trong động phủ của Bát Vẫn Lôi Hoàng, từng luồng lôi đình chạy dọc theo thân thể hắn, phía sau Lâm Minh đã ngưng kết thành 12 trận đồ phức tạp, đây đều là do đại đạo pháp tắc diễn biến ra, bên trong ẩn chứa huyền bí vô cùng vô tận.
Những trận đồ này chậm rãi xoay tròn, từng cái dung nhập vào trong thân thể Lâm Minh, một luồng cảm giác nóng rực toát ra, giống như trong cơ thể được dung nhập một mặt trời, toàn thân phát ánh sáng rực rỡ.
- Là khí tức của đại đạo pháp tắc, Lôi Đình Đạo Quả này có hoa văn của đại đạo pháp tắc, mà những hoa văn này sẽ kết thành một thứ giống phù ấn, chính là mảnh vỡ đại đạo pháp tắc.
Lâm Minh mở mắt ra, cảm giác tầm nhìn đã biến thành một mảnh màu tím, loại cảm giác huyền diệu này thì hắn cũng không xa lạ gì, khi ở viễn cổ Hoàng Thành, đối mặt với đá khắc Hỗn Độn, hắn cũng đã từng cảm nhận được, nhưng lại không rõ ràng như ngày hôm nay mà thôi.
- Không hổ là thần vật do thiên địa tinh hoa sinh ra, thịt quả này có đại đạo hoa văn đan xen vào, loại hoa văn này, khi tu vi của ta càng cao, thì càng cảm ngộ sâu hơn.
Lâm Minh lẩm bẩm, cảm giác sinh cơ trong cơ thể tràn ngập, toàn thân căng đầy năng lượng.
Hắn tiếp tục ngồi xuống, vận công hấp thu năng lượng, thể ngộ đại đạo pháp tắc, không biết bao lâu sau, thân thể Lâm Minh đột nhiên nứt ra, đầu tiên là làn da, phần cơ thể, sau đó là kinh mạch, xương cốt.
Thân thể vỡ nát, hóa thành vô hình, trong lúc vô tình, đại kiếp nạn Mệnh Vẫn tầng năm của Lâm Minh đã đến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.