Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 932: Tiên Thiên đạo




Mệnh Vẫn tầng năm, toái đan trọng ngưng, bên ngoài Toàn Đan được khắc pháp tắc hình thức ban đầu của Đạo và Lý, nếu có thể đạt tới Mệnh Vẫn tầng sáu, pháp tắc hoàn toàn ngưng tụ, thì có thể chính thức độ xong Mệnh Vẫn, có thể trùng kích Thần Hải.
Mệnh Vẫn cao nhất có chín tầng, ba tầng đầu cô đọng linh thể, ba tầng giữa toái đan trọng ngưng, ba tầng cuối cùng là cô đọng thần hồn.
Độ xong sáu tầng đầu thì có thể dựa vào lực lượng của mình tấn công Thần Hải, mà ba tầng sau thì lại quyết định thực lực và khả năng đi xa hơn trong tương lai của một võ giả, linh hồn cường đại thì mới có thể điều khiển được năng lượng, linh hồn cũng là ý chí, là vật dẫn của chiến linh, linh hồn không được cô đọng tốt thì tiềm lực sẽ rất có hạn.
Trong động phủ, thân thể Lâm Minh đã hóa thành một đám máu thịt, chậm rãi được rèn luyện trong biển năng lượng.
Một ngày, hai ngày, ba ngày... Khoảng nửa tháng sau, trong đám máu thịt kia, vô số năng lượng tinh hoa ngưng tụ lại, bắt đầu kết thành Toàn Đan.
Quá trình Toàn Đan ngưng kết là cực kỳ chậm rãi, từng tia khí tức của năng lượng căn nguyên ở xung quanh Toàn Đan, ngưng kết thành một vài bức Đạo Đồ.
Căn nguyên năng lượng mà diễn hóa một cách tự nhiên thì sẽ hình thành thiên nhiên Đạo Đồ, còn gọi là “Tiên Thiên Đạo Đồ”, cái gọi là Tiên Thiên, chính là do thiên nhiên sinh ra, mà Hậu Thiên là do người làm ra.
Căn nguyên năng lượng hình thành Tiên Thiên Đạo Đồ, chính là chân lý đại đạo ẩn chứa trong võ đạo, cái gọi là đạo pháp tự nhiên cũng chính là như vậy.
Trong rất nhiều Đạo Đồ, thứ làm cho người khác dễ dàng chú ý nhất chính là một Đạo Đồ màu tím, đường kính khoảng một trượng, đạo văn giống như từng tia chớp, diễn biến rất phức tạp, vô cùng huyền ảo, đây chính là Đạo Đồ của pháp tắc lôi hệ, Lâm Minh tìm hiểu lôi hệ ngọc giản do Khương Tử Cực lưu lại, lại cắn nuốt Lôi Đình Đạo Quả, cảm ngộ mảnh vỡ đại đạo trong đạo quả, khiến cho lĩnh ngộ của hắn đối với pháp tắc lôi hệ vượt qua các pháp tắc khác!
Gần lôi hệ Đạo Đồ chính là một Đạo Đồ màu đỏ thẫm, kích thước khoảng tám xích, trận văn giống như vô số ngọn lửa đang bập bùng, đây tất nhiên chính là pháp tắc hỏa hệ Đạo Đồ, Lâm Minh có huyết mạch Cổ Phượng, lại tu luyện trong viễn cổ Hoàng Thành lâu như vậy, tìm hiểu đá khắc Hỗn Độn, khiến cho Đạo Đồ hỏa hệ cũng cực kỳ uy lực.
Tiếp theo sau là pháp tắc Không Gian, pháp tắc Thời Gian, hai Đạo Đồ này còn chưa được viên mãn như hai pháp tắc trên, rất nhiều đạo văn còn có chút mơ hồ, cuối cùng là pháp tắc Hắc Ám, miễn cưỡng ngưng tụ thành Đạo Đồ, có rất nhiều chỗ không trọn vẹn, sau đó là pháp tắc Phong Hệ, ý cảnh Chấn Động, ngay cả Đạo Đồ cũng không có, chỉ ngưng tụ thành một phù văn khoảng một tấc, cực kỳ ảm đạm dưới ánh sáng của hai hai đại Đạo Đồ là Lôi và Hỏa.
Độ Mệnh Vẫn tầng năm, bên ngoài Toàn Đan được khắc pháp tắc hình thức ban đầu của Đạo và Lý, nếu có thể ngưng tụ Đạo Đồ vào lúc này, thì đó tuyệt đối là dị tượng, là biểu hiện của việc căn cơ đã chắc chắn đến mức tận cùng, trong tương lai sẽ có đại thành tựu.
Các võ giả trong vũ trụ này đều đi từ luyện thể đến Hậu Thiên Tiên Thiên, Toàn Đan, Mệnh Vẫn, Thần Hải, đi thêm nữa là tới Thần Vực Thánh chủ, Giới chủ, sau đó là Thiên Tôn...
Không biết có bao nhiêu võ giả chết trên con đường võ đạo, chỉ riêng Giới chủ thôi, đó chính là vua của cả một Giới, Thần Vực có 3000 đại giới, cực nhiều tiểu giới, chỉ có 3000 đại Giới chủ, nhưng sau mấy chục vạn năm tích lũy, muốn đi lên địa vị Giới chủ thì không biết phải tích lũy bao nhiêu số mệnh, gặp được bao nhiêu cơ duyên, cộng thêm có đại thiên phú, đại nghị lực, đại trí tuệ, võ đạo chi tâm kiên cường, tài hoa nghịch thiên, được danh sư chỉ điểm, có vô số tài nguyên chồng chất, thì mới có một tia hy vọng xa vời có thể thành công được.
Hiện giờ Lâm Minh đang trong Mệnh Vẫn tầng năm, ngưng tụ Tiên Thiên Đạo Đồ, tuy rằng chưa thể nói rằng tương lai sẽ thành tựu Giới chủ, nhưng cũng làm cho hắn bước ra một bước vững chắc trên con đường đi lên lên đỉnh phong của võ đạo.
Lại ba ngày trôi qua, tất cả Đạo Đồ biến mất, dung nhập vào trong Toàn Đan tinh hạch của Lâm Minh, thân thể Lâm Minh cũng bắt đầu ngưng hóa thành hình, từ xương cốt, cơ thịt, mạch máu, kinh mạch, sau đó là làn da, lông tóc.
Thân thể Lâm Minh trần trụi trên chiếc giường đá, thân thể lờ mờ có ánh sáng lóe ra, hắn cảm giác tinh khí thần của mình đạt tới mức cao nhất, trước nay chưa từng có, hiện tại đánh với Bạch Yêu một trận, hắn tin chắc mình sẽ dễ dàng đánh bại, thậm chí đánh chết đối phương.
Lâm Minh đang suy nghĩ bước tiếp theo nên làm như thế nào, đột nhiên nghe được từ trên chín tầng trời truyền đến âm thanh long trời lở đất, ngay cả hòn đảo của hắn cũng đều bị thanh âm này làm cho chấn động, trần sơn động rào rào đổ xuống các viên đá vụn, dường như muốn sụp đổ.
- Ân? Cái gì vậy?
Lâm Minh âm thầm cả kinh, chẳng lẽ là các loại thánh vật như Lôi Nguyên hay sao, nhìn tình huống này, nếu là Lôi Nguyên thì e rằng nó còn mạnh hơn cả Tử Sư Lôi Nguyên, mình căn bản không phải là đối thủ của nó.
Do dự một chút, Lâm Minh vẫn quyết định cẩn thận che giấu khí tức, lặng lẽ đi ra cửa động, xem rốt cuộc là cái gì.
Ầm ầm...
Các tiếng vang lớn liên tục truyền đến, dường như tiếng xiềng xích va chạm vào nhau.
Thanh âm kia giống như trời đất sụp đổ, làm cho người khác nghe được mà linh hồn cũng sắp bị đánh tan.
Lâm Minh ngừng thở, đi tới cửa động, thật cẩn thận phát ra cảm giác, dò xét bên ngoài, cảnh tượng nhìn thấy lại làm cho hắn lạnh cả sống lưng, toàn thân cứng đờ ra.
Trên chín tầng trời quả thật có mấy trăm sợi xích sắt khổng lồ, kết thành một tấm lới cực lớn, kéo dài ra bốn phương tám hướng, mỗi một sợi xích sắt đều to mấy chục trượng, trên các mắt xích được khắc chi chít các phù văn, mấy trăm sợi xích lờ mờ ngưng tụ thành một đại trận, ngăn cách cả thiên địa.
Mà lúc này, tấm lưới bằng xích kia lại mạnh mẽ chấn động, dường như có một thứ khủng bố gì đó muốn phá nát nó ra từ bên dưới, muốn lao ra ngoài.
Rắc... rắc... rắc...
Tiếng xích sắt như ma âm này làm cho Lâm Minh tâm thần run rẩy, dường như hắn đang nghe thấy tiếng thần chết gào thét từ tận vực sâu.
Lúc này hắn mới phát hiện ra, thì ra mỗi một sợi xích sắt đều nối vào một hòn đảo lơ lửng trên không, xiềng xích cắm thật sâu vào trong lòng núi, trên bề mặt có Nguyên Từ Thần Thụ trấn áp.
- Rống!
Trên xiềng xích đại trận có tiếng thái cổ hung thú rít gào, tiếng gào khủng bố này rung trời động đất, Lâm Minh nghe mà khí huyết toàn thân quay cuồng, sắc mặt tái nhợt.
Tiếng gầm này thật là đáng sợ, chẳng lẽ trong đại trận này có nhốt một con Thần thú ư?
Lâm Minh nhớ tới lúc trước ở trong Vạn Cổ Ma Khanh, nhìn thấy con Cự Long nghi là Thần thú kia, hắn không chút nghi ngờ nào, nếu là cường giả Thần Hải bình thường mà đối mặt với tiếng rống của con Thần thú đó, se rằng linh hồn cũng sẽ bị bay ra khỏi thân thể, hồn phi phách tán!
Lâm Minh muốn liên hệ Ma Quang, hỏi xem đây rốt cuộc là thứ gì, nhưng Ma Quang lại chìm trong yên lặng, không gọi tỉnh được, tiếng rống to này vô hình vô chất, nhưng trong đó lại ẩn chứa năng lượng làm hao tổn cho thần hồn, cho dù Ma Quang ẩn thân trong người Lâm Minh, thì cũng phải hoàn toàn phong bế bản thân, miễn cho bị tiếng rống to này gây thương tích!
Mà đúng lúc này, khi tiếng sấm ầm ầm vang lên, xung quanh Nguyên Từ Thần Thụ, vô số Lôi cầu trên bầu trời đua nhau chìm vào trong Thần Thụ, mấy trăm gốc Nguyên Từ Thần Thụ trên các hòn đảo này đồng thời nở rộ ra thần quang màu tím vàng, lôi đình năng lượng mênh mông chạy dọc theo xiềng xích mà đi lên, toàn bộ tấm lưới bằng xiềng xích này cũng biến thành màu tím vàng.
Mà lúc này, con Thần thú đang rít gào kia dường như phải thừa nhận đau đớn cực lớn, phát ra một tiếng kêu rên, thanh âm lập tức yếu đi, hiển nhiên nó đã bị sấm sét trong trận pháp đánh bị thương.
Lâm Minh ở trong động phủ, nhìn thấy rất rõ ràng, các viên Lôi cầu trên lơ lửng trên trăm dặm Lôi Vực kia, mỗi một viên đều ẩn chứa lực lượng vô cùng khủng bố, mặc dù Lâm Minh đã là Mệnh Vẫn tầng năm, lại có lý giải sâu sắc về pháp tắc lôi hệ, thì hắn cũng không dám tùy tiện tiến vào trong trăm dặm Lôi Vực, có thể thấy được Lôi cầu này khủng bố tới mức nào.
Nhưng hiện tại, vô số Lôi cầu lại ngưng tụ cùng một chỗ, đánh cho con Thần thú bị phong ấn kia một kích chí mạng, uy lực của nó đạt tới loại trình độ nào thì quả thực khó có thể phỏng đoán được!
Đây rất có thể chính là tác phẩm của Thiên Tôn!
- Thì ra mấy trăm tiên đảo lơ lửng này chỉ là trận cơ của xiềng xích đại trận, còn Nguyên Từ Thần Thụ kia chính là mấy trăm trận nhãn để hội tụ năng lượng, Nguyên Từ Thần Thụ lớn bằng mức này, trong các đại tông môn tại Thần Vực thì cũng là trân bảo, nhưng hiện tại lại có tận mấy trăm gốc Nguyên Từ Thần Thụ, phong tỏa một con nghi là Thần thú, tác phẩm xa hoa như vậy, chẳng lẽ là do Hỗn Nguyên Thiên Tôn bố trí ư?
- Không đúng, Hỗn Nguyên Thiên Tôn nắm trong tay hỗn độn lực, ta từng đi qua con đường của Đế giả, được thấy Không gian Hồng mông do Hỗn Nguyên Thiên Tôn lưu lại, đối với Hỗn Nguyên Thiên Tôn thì ta cũng có chút hiểu biết nhất định, nếu hắn bày ra trận này, thì hẳn là nên dùng hỗn độn lực, chứ không nên dùng pháp tắc lôi hệ.
- Hay là, đây là đại trận do đối thủ của Hỗn Nguyên Thiên Tôn lưu lại?
Lâm Minh ý thức được điểm này, càng nghĩ thì càng cảm thấy có khả năng, đối thủ của Hỗn Nguyên Thiên Tôn đương nhiên cũng là Thiên Tôn, nếu đây là một Thiên Tôn tinh thông pháp tắc lôi hệ, có bày ra đại trận như vậy thì cũng là hợp tình hợp lý.
Chỉ là đại trận này đang nhốt thứ gì đây?
Suy nghĩ của Lâm Minh nhanh chóng biến đổi, mà lúc này, tiếng rống kia cũng yếu đi, thanh âm suy yếu của Ma Quang vang lên trong đầu Lâm Minh: - Hiếm thấy, thật là hiếm thấy, xiềng xích kia có thể chính là Khốn Long Tác trong truyền thuyết, một mắt xích còn nặng hơn cả Đại Hoang Huyết Kích, một Khốn Long Tác có 1080 mắt xích, hiện tại có mấy trăm sợi Khốn Long Tác, trọng lượng tổng cộng có thể hơn cả một viên vẫn tinh cỡ nhỏ, chẳng lẽ bên trong đúng thật là có một con Chân Long ư?
- Có thể là đang nhốt khế ước thú của Hỗn Nguyên Thiên Tôn, ai biết chuyện gì xảy ra đây...
Lâm Minh lắc đầu, thứ này chắc chắn liên quan với Hỗn Nguyên Thiên Tôn, nhưng cũng không phải là thứ mà hiện tại hắn có thể tra xét được.
Thần thú bị nhốt trong đó đã không còn rít gào nữa, Khốn Long Tác cũng biến mất, chỉ để lại mấy trăm tòa tiên đảo vẫn lơ lửng giữa không trung, chỉ là số Lôi cầu trên bầu trời kia đã giảm bớt đi khoảng bảy thành.
Lâm Minh thấy cảnh này, trong lòng hơi động, có chút do dự, sau đó liền cẩn thận bước về phía trăm dặm Lôi Vực, vốn Lâm Minh rất khó đến gần trăm dặm Lôi Vực được, nhưng khi nãy con Thần thú giãy giụa kia đã làm suy yếu năng lượng của trăm dặm Lôi Vực đi rất nhiều, hiện tại ánh sáng của Lôi cầu đã ảm đạm hơn rất nhiều, còn lại không tới ba thành năng lượng, có lẽ có thể hấp thu một ít, mang đến cho Dương Vân một chút kinh hỉ!
Lôi cầu có thể hỗ trợ phong tỏa Thần thú, nếu đánh vào thân thể Dương Vân thì sẽ có kết quả thế nào a!
Lâm Minh cũng tràn ngập chờ mong thấy cảnh này.
Hắn hoàn toàn ngưng tụ tinh thần lực vào trong mầm non Tà Thần, chậm rãi đến gần trăm dặm Lôi Vực, vách ngăn giữa trăm dặm Lôi Vực và chín mươi dặm Lôi Vực cũng không thể ngăn được Lâm Minh tinh thông pháp tắc lôi hệ, hắn cứ như vậy mà thuận lợi đi tới trước một viên Lôi cầu lớn bằng nắm tay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.