- Từ cảnh giới Thần Hải bắt đầu bước vào con đường thành thần, đan điền sáng lập tiểu thiên thế giới chứa dựng chân nguyên, đan điền hóa biển. Cảnh giới Thần Biến thì rơi vào một chữ "biến", từ linh thể lột xác thành Thần thể, thế giới đan điền cũng diễn hóa thành trung thiên thế giới. Còn cảnh giới Thần Quân, chính là thành thần chân chính, trong đan điền diễn hóa thành đại thế giới, chứa đựng chân nguyên vô tận. Ngoài ra, thế giới này còn có thể cho người ở, có thể chứa đựng rừng rậm, hồ nước, biển rộng, quốc gia, thậm chí ngôi sao! Ngươi có thể chứa đựng con dân trong thế giới của ngươi, đến lúc đó ngươi sẽ là thần mà bọn họ tín ngưỡng, cho nên tên cảnh giới này là Thần Quân, đó là chân chính thành thần.
- Nếu có thể vượt qua Mệnh Vẫn tầng chín, không nói nhất định trở thành Thần Quân, nhưng ít ra sau khi trở thành Thần Quân sẽ không gặp bình cảnh không thể vượt qua, tiềm lực càng thêm lớn.
Phượng tiên tử giảng giải một phen, Lâm Minh vô cùng hướng tới, kỳ thật trước đó không kế thừa trí nhớ của Ma đầu thượng cổ, cũng biết ba cảnh giới Thần Hải, Thần Biến, Thần Quân, nhưng cảnh giới Thần Quân trong trí nhớ của Ma đầu thượng cổ kia cũng chỉ chứa đựng rừng rậm hồ nước mà thôi. Về phần chứa đựng ngôi sao, diễn hóa thành đại thế giới, cho vô số con dân sinh sống trong đó, Lâm Minh lại mới nghe lần đầu.
Dựa theo Phượng tiên tử miêu tả, trong những thế giới đó cũng có quốc gia, có cày cấy, có chiến tranh, có hiến tế, có sinh lão bệnh tử, có vui buồn lẫn lộn, có vô số chuyện xưa luôn luôn diễn ra, giống y như ở quốc gia trên Thiên Diễn Đại Lục. Thậm chí ở trong đó sẽ có võ giả tu luyện, dùng nguyên khí thiên địa mà Thần Quân đưa vào đại thế giới mà tu luyện.
Nếu có cơ duyên, thậm chí bọn họ có thể tu luyện đến Thần Hải kỳ! Đương nhiên, quá trình này khó khăn hơn rất nhiều lần so với võ giả trưởng thành ở đại thế giới chân chính.
Đến lúc đó, võ giả sẽ chân chính trở thành thần linh trong thế giới của mình, được người người quỳ bái. Còn lúc chiến đấu, có cả đại thế giới duy trì nguyên khí, như vậy sẽ mạnh đến cỡ nào?
Không thể tưởng tượng!
Đúng là xứng với cái tên Thần Quân.
Phượng tiên tử nói:
- Được rồi, Lâm Minh, ta đã nói tình huống của ngươi cho Quân Nguyệt Như, nàng là người của ta, tiếp theo Nguyệt Như sẽ dẫn ngươi đi chỗ ở của riêng mình. Nơi này có một cái ngọc phù, có chuyện gì có thể báo cho ta biết, ta hy vọng không lâu sau, ngươi có thể đi vào Phượng Hoàng Điện.
Phượng tiên tử nói rồi, trực tiếp bắn một chiếc Tu Di Giới vào tay Lâm Minh. Cảm giác quét qua, Lâm Minh lại phát hiện bên trong có ngọc phù ngọc liên hệ Phượng tiên tử, còn có rất nhiều thần thạch màu tím, ngọc giản nguyên bộ. Khỏi nói, những tảng đá tím này chính là Tử Dương thạch, còn ngọc giản là công pháp cùng ý cảnh hệ hỏa.
Mấy thứ này là đãi ngộ mà chỉ Lâm Minh mới có, đệ tử bình thường không thể mơ tới.
Đợi cho Phượng tiên tử đi rồi, vài đệ tử đi đến, dẫn đầu là một cô gái, đằng sau nàng còn có ba nam hai nữ. Trong ba nam có một lão nhân, dường như là trưởng bối, còn bốn người khác đều là đệ tử trẻ tuổi Kim Ô Điện.
- Lâm sư đệ đúng không, ta là Quân Nguyệt Như, vừa rồi Phượng tiên tử sư tôn đã truyền âm cho ta, bảo ta chiếu cố đệ.
Quân Nguyệt Như vừa nói, vừa cẩn thận đánh giá Lâm Minh. Còn ở đằng sau nàng, ánh mắt bốn đệ tử trẻ tuổi nhìn Lâm Minh đều có vẻ khác thường, mang theo tràn đầy hâm mộ cùng ghen tỵ.
Có thể làm Phượng tiên tử tự mình đưa đến, tự nhiên cũng hiểu được cân lượng trong lòng Phượng tiên tử, ngày sau nhất định tài nguyên vô cùng phong phú. Nên biết, mặc dù ở địa vị quyền thế của Phượng tiên tử ở Phượng Minh Cung không bằng Cửu Dương chân nhân,nhưng có thể được Phượng tiên tử thưởng thức cũng là chuyện tốt mà rất nhiều đệ tử đốt đèn lồng cũng không tìm thấy. Nhưng đa số thậm chí còn không có cả tư cách tiến vào phe phái khác, thực lực quá thấp, tiềm lực quá nhỏ, người ta không thèm nhìn, thu nhận ngươi cũng vô dụng.
- Phải, Nguyệt Như sư tỷ, xin chỉ giáo nhiều hơn.
- Lâm sư đệ khách sáo.
Quân Nguyệt Như mỉm cười, giới thiệu Lâm Minh cho mấy đệ tử khác, nói:
- Đây là Lâm sư đệ Lâm Minh, ngày sau các người phải chiếu cố hắn nhiều hơn. Vừa rồi Phượng tiên tử sư tôn đã truyền âm, Lâm sư đệ là người phi thăng hạ giới, là đệ nhất thiên tài 10 vạn năm qua ở đại thế giới đó, Mệnh Vẫn tầng năm đã có thể đánh chết cường giả Thần Hải.
Quân Nguyệt Như nói ra lời này, nhất là sau đoạn đệ nhất thiên tài 10 vạn năm qua ở đại thế giới, Mệnh Vẫn tầng năm đã có thể đánh chết cường giả Thần Hải, mấy đệ tử nghe vậy đều trợn to mắt.
Nên biết, tuy rằng võ giả hạ giới lợi hại thua xa thiên tài ở bản thổ Thần Vực, nhưng mà một đại thế giới có không biết bao nhiêu tỷ dân cư, danh hiệu đệ nhất thiên tài 10 vạn năm qua tuyệt đối không phải tầm thường! Người phi thăng hạ giới, cũng có không ít hạng người tài hoa nổi bật, bọn họ vốn đã có tiềm lực rất lớn, vừa vào Thần Vực liền như Chân Long vào biển, càng thêm không thể níu kéo.
Những người ở đằng sau Quân Nguyệt Như có thể được Phượng tiên tử coi trọng, đương nhiên rất có thiên phú, mỗi người đều là hạng tâm cao khí ngạo, thông qua cạnh tranh kịch liệt cùng thử thách nhập môn mới từ con dân bình thường trên ngôi sao Phượng Minh Cung thăng cấp thành đệ tử chính thức, bọn họ đều là người nổi bật trong cả tỷ sinh linh trên hành tinh này.
Tuy rằng tạm thời bọn họ ở Kim Ô Điện, nhưng ngày sau đi Chu Tước Điện là chuyện ván đóng thuyền, cũng có hy vọng rất lớn đi đến Phượng Hoàng Điện. Nhưng bảo bọn họ tự xưng đệ nhất thiên tài 10 vạn năm qua ở đại thế giới thì không có bao nhiêu tự tin, có thể gánh nổi danh hiệu này, tuyệt đối là nhân vật cấp biến thái.
Hiện tại nhìn một người trẻ tuổi gần bằng bọn họ, ngoài dung mạo tuấn tú, khí chất xuất trần ra thì cũng không có gì đặc biệt, quá bình thường, thật khó có thể tin hắn là thiên tài tuyệt đỉnh như vậy.
Một nam đệ tử không khỏi bĩu môi, nói:
- Đệ nhất thiên tài 10 vạn năm qua ở đại thế giới, danh hiệu này... có quá thể không đó?
- Lưu sư đệ, không được vô lễ.
Quân Nguyệt Như trừng nam nhân này, có thể thấy nàng là Đại sư tỷ trong này.
- Đây là lời sư tôn nói, ngươi có thể hoài nghi hay sao?
- Ta không hoài nghi, chỉ là cảm thấy quá mức, ngươi đi trên đường ở giới thế tục thấy một tên bịp bợm giang hồ xem tướng kiếm cơm, kết quả người ta nói cho ngươi kỳ thật hắn là cường giả cảnh giới Thần Quân, cảm nhận cuộc sống ở thế tục, ngươi có giật mình không?
Nam nhân này nói đến đây liền nhún vài, sắc mặt Quân Nguyệt Như không dễ coi.
- Ngươi đang so sánh cái gì thế, lẫn lộn hết cả lên. Được rồi, trước tiên dẫn Lâm sư đệ đi chỗ ở, làm quen hoàn cảnh, chúng ta đi.
Trong lúc mấy đệ tử này xì xào, Lâm Minh không xen vào một câu, chỉ cười nhạt. Hắn đoán Phượng tiên tử cũng biết đây là Điện Linh của Cổ Phượng đại điện nói. Điện Linh quanh năm nằm trong Thần Hoàng Bí cảnh, hiểu biết bên ngoài có hạn, có lẽ cũng không rõ thực lực chân chính của mình.
Đi nửa đường, mấy đệ tử Kim Ô Điện kia vẫn chưa bỏ qua, lại bắt đầu tới gần Lâm Minh.
- Ta nói Lâm sư đệ à, lúc nãy nói ngươi có thể giết cường giả Thần Hải, vậy có bao nhiêu cường giả Thần Hải chết trên tay ngươi vậy?
- À, có mười mấy hai mươi cái.
Lâm Minh nói rõ ràng, kỳ thật giết bao nhiêu hắn cũng không chú ý.
- Nhiều... nhiều dữ vậy?
Mấy đệ tử trợn to mắt.
- Giỏi thật, mười mấy hai mươi cái?
Tuy rằng cường giả Thần Hải hạ giới không lợi hại, nhưng dù sao cũng là Thần Hải, có thể giết mười mấy hai mươi cái cũng đã dữ dằn lắm rồi.
- Lâm sư đệ, tên ta là Lâm Quân Chỉ, cùng họ với ngươi. Ngươi thật là lợi hại, vậy người lợi hại nhất trong những cường giả Thần Hải mà ngươi giết, có tu vi thế nào?
Nữ đệ tử này chớp mắt hỏi, nhìn nàng như thiếu nữ 16-17 tuổi, dung mạo đáng yêu, cử chỉ ngoan ngoãn, tựa như thỏ con.
Lâm Quân Chỉ tự nhận là mình không có khả năng với tu vi Mệnh Vẫn tầng năm đánh chết Thần Hải, dù là cường giả Thần Hải hạ giới yếu ớt hơn nhiều, dường như có không ít Mệnh Vẫn tầng năm thậm chí Mệnh Vẫn tầng bốn chỉ dựa vào cơ duyên trở thành Thần Hải, thực lực kém nát bét, đối phó loại người này còn có chút hy vọng.
Lâm Minh suy nghĩ, mới nói:
- Người lợi hại nhất là Thần Hải sơ kỳ.
Lâm Minh nói "cường giả Thần Hải lợi hại nhất" này đương nhiên là Dương Vân. Mãi cho đến chết Dương Vân cũng không thể tu luyện Đại Huyết Luyện Thuật đến viên mãn, tuy rằng cuối cùng dựa vào thiêu đốt tinh huyết mạnh mẽ phát huy ra chiến lực Thần Hải trung kỳ trong thời gian ngắn, nhưng tu vi đúng là Thần Hải sơ kỳ. Tuy nhiên lời của Lâm Minh rơi vào tai những đệ tử khác, lại có một ý nghĩa khác biệt.
- Thần Hải sơ kỳ... còn không tính là quá thể.
Lâm Quân Chỉ lầm bẩm, vỗ bộ ngực nhỏ tựa như thở phào. Chỉ là Thần Hải sơ kỳ, Kim Ô Điện cũng có đệ tử làm được, thậm chí Đại sư tỷ Quân Nguyệt Như cũng làm được.
Đệ tử họ Lưu kia cũng làm ra vẻ thì ra thế, chân nguyên truyền âm với những người khác:
"Lâm Minh này Mệnh Vẫn tầng năm đánh chết Thần Hải có thể là thật, nghe nói cường giả Thần Hải hạ giới yếu ớt không thể nói hết. Đối mặt với cường giả Thần Hải như vậy, đối phó từng cái, một hai năm giết mười mấy hai mươi tên cũng có mấy phần hy vọng."
"Ừ, ta cũng có lòng tin, dù không đánh chết, ít nhất cũng có thể đánh bại."
"Đúng thế, nhưng phong hào đệ nhất thiên tài 10 vạn năm của Lâm Minh thì chưa chắc, nhiều lúc loại phong hào ở hạ giới này không chính xác. Hắn kỳ tài ngút trời, có người muốn lôi kéo hắn, đương nhiên phải khen tặng, lựa lời dễ nghe mà nói. Một người nói ra phong hào đệ nhất thiên tài 10 vạn năm, nhiều người khác sẽ lặp lại tán thành, liền tự nhiên mà thành hình."
"Đúng là thế, Lưu sư huynh nói có lý."
Mấy đệ tử trao đổi, nhanh chóng tìm được cân bằng tâm lý, mấy thiên tài này đều hết sức kiêu ngạo, đương nhiên không muốn thừa nhận mình không bằng người khác. Đương nhiên Lâm Minh là Phượng tiên tử tự mình dẫn tới, mạnh hơn bọn họ một chút, bọn họ cũng miễn cưỡng chấp nhận.
Lúc mấy đệ tử truyền âm lẫn nhau, cũng kéo cả Quân Nguyệt Như vào. Quân Nguyệt Như chỉ nghe bọn họ thảo luẫn, vẫn không xen lời, thẳng đến cuối cùng bọn họ đưa ra "kết quả cuối cùng" mới nói:
"Trên trời có người, trên người có người, đừng tưởng võ giả hạ giới thì không bằng võ giả Thần Vực. Thần Vực tuy rằng rộng lớn bao la, nhưng hạ giới càng lớn hơn. Võ giả hạ giới, càng đông đảo hơn Thần Vực!"
Quân Nguyệt Như nói cũng liếc Lâm Minh, nàng có thể cảm giác ra trong người Lâm Minh nội liễm khí thế, đương nhiên chỉ dựa vào như thế thì không ước đoán ra gì. Nàng tin tưởng Phượng tiên tử sẽ bắn tên vô ích, Lâm Minh nhất định là người kiệt xuất, tuy nhiên cuối cùng là thực lực thế nào, vẫn phải chờ sự thật chứng minh mới biết được.
Trong lòng khẽ động, nàng nói với Lâm Minh:
- Lâm sư đệ, ngươi vừa đến Thần Vực, còn chưa có binh khí thuận tay, ta dẫn ngươi đi Thánh Khí Các chọn một món, thế nào?
Thánh Khí Các này không phải Tàng Binh Các bình thường, muốn chọn binh khí ở trong này, đầu tiên phải xem thực lực cùng thiên phú, không phải đơn giản.