Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 995: Tầng thứ hai hỏa ngục




Chương 995: Tầng thứ hai hỏa ngục
Mọi người đã đi vào 8000 dặm hỏa ngục, đây là một độ sâu đáng sợ! Ở trong này, độ nóng của lửa không đơn giản, cương phong hỏa nguyên khí cực kỳ khủng bố, còn có hỏa vụ dày đặc kia mang đến áp lực thật lớn, đặt trên chân nguyên hộ thể của võ giả, giống như ép trên thớt phát ra tiếng vang “rốp rốp”.
- Giữ vững tâm thần, không cần cứng rắn kháng cự chính diện, phải sử dụng lĩnh ngộ pháp tắc hỏa hệ của các ngươi, dùng sức lực khéo léo chống đỡ, điều này có ích lợi thật lớn đối với rèn luyện chân nguyên của các ngươi!
Tôn Bách Tinh vừa nói, vừa bay đi xuống phía dưới. Độ sâu 8000 dặm, cho dù là đệ tử của Phượng Hoàng Điện đều có chút không chống đỡ nổi.
9000 dặm!
Vài đệ tử của Phượng Hoàng Điện bằng vào quan hệ mới tiến vào, rốt cục chân nguyên hộ thể vỡ nát, trong đó một thiếu niên mặc áo gấm bởi vì tiêu hao quá lớn, hôn mê bất tỉnh tại đương trường. Hắn trực tiếp được Xích Hoàng dùng năng lượng ngọn lửa màu xanh đậm bao bọc, đưa đến trong một tiểu thế giới an toàn.
Khoảng cách 1000 dặm còn lại này, độ khó cấp tốc tăng cao, càng lúc càng nhiều đệ tử Phượng Hoàng Điện không chống đỡ được.
Mà trừ Phượng Hoàng Điện ra, đệ tử ba đại điện khác càng không chịu nổi, chỉ còn lại có một người trải qua sàng lọc, đó chính là Chu Phi.
Lúc này Chu Phi coi như thoải mái, tuy nhiên hắn thoải mái cũng không còn bao lâu.
Hắn không kìm nổi nhìn lại hướng Lâm Minh. Lâm Minh có thể kiên trì tới đây cũng ở trong dự kiến của hắn, nếu không cũng không xứng đáng để hắn liệt vào mục tiêu tương lai phải vượt qua.
“Hỏa Viêm Quảng, Lâm Minh, ta thật muốn nhìn xem các ngươi có thể kiên trì đến một bước nào?” Chu Phi nghĩ như vậy, rồi tăng tốc đi xuống.
Hỏa ngục tầng hai, gần trong gang tấc.
Đúng lúc này, mọi người ở trong màn bụi màu đỏ mờ mịt, nhìn thấy một đám nữ nhân. Cầm đầu chính là một cái mỹ phụ, đúng là Sở Hồng Vân.
Nàng ở chỗ này chính là chờ đệ tử Phượng Minh Cung.
- Ha ha...
Nhìn thấy đệ tử Phượng Minh Cung chạy tới, khóe miệng Sở Hồng Vân nổi lên một độ cong, nàng là chờ ở chỗ này để nhìn xem, đệ tử tân tú của Phượng Minh Cung rốt cuộc thế nào.
Tôn Bách Tinh tự nhiên cũng trông thấy Sở Hồng Vân, nhân mã hai phương rất có ý đối chọi gay gắt.
- Đi! Đi xuống tầng thứ hai!
Sở Hồng Vân mang theo đệ tử dưới trướng, thẳng hướng tầng thứ hai.
Tôn Bách Tinh hít sâu một hơi, nói:
- Đều nâng cao tinh thần đi! Xuất ra toàn bộ thực lực, không nên giảm sĩ khí!
“Ầm!”
Từ tầng thứ nhất đến tầng thứ hai, không gian đột ngột biến chuyển, mọi người chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời, lập tức đến một mảng thế giới màu lam nhạt.
Nơi này ngọn lửa có màu lam.
Tầng thứ hai của 18 tầng tháp hỏa ngục, độ nóng chợt tăng lên một cấp bậc đạt tới 30 lần dung nham. Cùng lúc đó, hỏa hệ nguyên khí nơi này, ở trên không trung hóa thành những con mãnh thú phóng vọt tới phía mọi người.
Mặc dù là Lâm Minh, thân ở trong không gian này cũng cảm nhận được áp lực thật lớn.
Đến lúc này, trừ đệ tử lớn tuổi không tính, đệ tử tân tú của Phượng Minh Cung chỉ còn lại ít ỏi có mười mấy người.
Mà Lung Phượng Cung nhiều hơn một ít, có tới hai mươi mấy người.
- Bạch Đạo Hồng! Ngươi mang đệ tử Thần Biến kỳ xuống phía dưới, ta đi theo đệ tử tân tú, chậm rãi đi!
Tôn Bách Tinh nói, hắn cảm nhận được, tầng thứ hai đã là cực hạn của đệ tử tân tú, đi xuống quá nhanh, sẽ làm cho đệ tử tân tú không chống đỡ được.
- Tốt! Tôn trưởng lão!
Bạch Đạo Hồng nói xong, mang theo rất nhiều đệ tử đã bước vào Thần Biến kỳ hóa thành một cái cầu vồng bay đi vào chỗ sâu trong hỏa ngục. Hai tầng hỏa ngục đầu đối với đệ tử cảnh giới Thần Biến mà nói, thật sự không tính là gì.
Sở Hồng Vân thấy một màn như vậy mỉm cười, nhẹ giọng nói:
- Tiểu Diên! Dẫn đệ tử cảnh giới Thần Biến chúng ta đuổi theo Bạch Đạo Hồng, không được giảm khí thế của Lung Phượng Cung chúng ta!
- Dạ, sư thúc!
Lộ Tiểu Diên mặt không chút đổi sắc lên tiếng, mang theo đệ tử Lung Phượng Cung cảnh giới Thần Biến hóa thành cầu vồng xanh, đuổi theo hướng Bạch Đạo Hồng!
Hai luồng sáng trước sau truy đuổi, đúng là nổi lên so tốc độ ở trong thế giới hỏa ngục.
Đệ tử Thần Biến kỳ vừa đi, còn lại đều là đệ tử Mệnh Vẫn kỳ và Thần Hải kỳ.
Mà tiêu điểm cạnh tranh thì tập trung ở trên thân đệ tử tân tú dưới 33 tuổi.
Nguyên nhân không gì khác, bởi vì những người này mới là nhân vật mấu chốt quyết định thắng lợi hay là thất bại trong trận đánh cược này.
Lâm Minh cũng không có nôn nóng đi xuống, mà tĩnh tâm cảm thụ hỏa nguyên khí táo bạo nhưng lại huyền diệu ở nơi này, ở trong biến hóa của hỏa nguyên khí đủ các loại hình thái, lĩnh ngộ pháp tắc hỏa hệ.
Đúng lúc này, Lâm Minh cảm nhận được một ánh mắt tập trung nhìn vào mình, ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy ở trong Lung Phượng Cung gần bên, một cô gái dáng chừng 16, 17 tuổi, đang mỉm cười nhìn mình, trong ánh mắt có hàm chứa chút ý khiêu khích.
- Ngươi gọi là Lâm Minh phải không? Ta tên là Nhan Nguyệt Nhi! Ta nghe nói qua về ngươi, dường như ở thời điểm Mệnh Vẫn tầng năm ngươi từng chiến thắng nhân vật Mệnh Vẫn tầng chín, bởi vậy mà thanh danh lan truyền lớn?
Lâm Minh ngẩng đầu nhìn lướt qua Nhan Nguyệt Nhi, không nói gì. Võ giả đến Mệnh Vẫn kỳ, rất khó từ bề ngoài phán đoán tuổi, Nhan Nguyệt Nhi này hẳn là đã hơn 20 tuổi, tu vi Mệnh Vẫn tầng bảy, so với mình còn cao hơn một tầng. Tu vi như vậy, ở trong đệ tử tân tú có thể đi tới tầng thứ hai hỏa ngục, xem như không tệ rồi.
Có thể với tu vi Mệnh Vẫn tầng bảy đi tới đây, không hề nghi ngờ, nàng này là thiên chi kiêu nữ của Lung Phượng Cung, trong tương lai, rất có thể nàng trưởng thành là một nhân vật cấp bậc như Lộ Tiểu Diên.
- Hì hì... Hai người chúng ta tu vi gần như nhau, lần này chúng ta hãy tỉ thí với nhau xem, đến cuối cùng ai có thể tới tầng thứ ba trước, như thế nào?
Tầng thứ ba?
Lâm Minh hơi kinh hãi trong lòng, với trạng thái của hắn hiện tại, tầng thứ ba là tuyệt đối hắn không đến được, trừ phi vận dụng mầm non Tà Thần để che chắn hấp thu hỏa nguyên khí, như vậy có lẽ còn có một ít hy vọng; nếu không chỉ có cách mở ra không gian Hồng Mông, trực tiếp phá giải pháp tắc hỏa hệ trong hỏa ngục, như vậy Lâm Minh tự tin đến tầng thứ ba không thành vấn đề.
Tuy nhiên, Lâm Minh cũng không nghĩ tới cậy nhiều vào mầm non Tà Thần, lực lượng pháp tắc cần phải chính mình lĩnh ngộ mới có thể vững chắc; còn Tà Thần lực cắn nuốt gì đó, chỉ có thể lấy để sử dụng, chung quy không phải của mình. Về phần mở ra không gian Hồng Mông thì điều đó lại hoàn toàn không dẫn tới hiệu quả thí luyện, làm như vậy không có ý nghĩa gì.
Cho nên Lâm Minh chuẩn bị chỉ dựa vào bản thân để xông vào 18 tầng hỏa ngục này.
Ở cách Nhan Nguyệt Nhi không xa, Sở Hồng Vân không bỏ sót hết thảy cảnh này, khóe miệng khẽ nhếch lên cười thầm: Phượng Tiên Cung còn không có người nào biết, Nhan Nguyệt Nhi có được huyết mạch Cổ Phượng hoàn mỹ, trong thân thể của nàng, có một nửa huyết mạch Nhân tộc, một nửa máu của Cổ Phượng!
Thiên tài tuyệt đỉnh như vậy, nàng đối với lực lĩnh ngộ pháp tắc hỏa hệ và mức độ hòa hợp đều đạt tới cảnh giới cực kỳ khủng bố, là người bình thường theo không kịp! Sở Hồng Vân không chút nghi ngờ, Nhan Nguyệt Nhi ở tương lai, sẽ giành được thành tựu còn kinh người hơn cả Lộ Tiểu Diên.
Dù đặt nàng ở trong Lung Phượng Cung xuất hiện lớp lớp thiên tài, cũng là kỳ tài mấy trăm năm, hơn một ngàn năm mới có!
- Không có hứng thú! Ta nhiều lắm là đi xuống chừng 2000 dặm, sẽ không xuống sâu thêm nữa!
Lâm Minh mặt không chút đổi sắc nói. Hắn mơ hồ cảm giác được, Nhan Nguyệt Nhi này đối với lĩnh ngộ pháp tắc hỏa hệ so với Hỏa Viêm Quảng đều chỉ có hơn chứ không kém.
Nên biết rằng, Hỏa Viêm Quảng nhưng vượt qua Mệnh Vẫn tầng chín, ở thời điểm độ Mệnh Vẫn tầng chín được pháp tắc thiên đạo thanh tẩy; mà Nhan Nguyệt Nhi cũng không có trải qua những thứ này. Dưới tình huống như vậy, nàng lĩnh ngộ pháp tắc hỏa hệ có thể đạt tới độ cao bằng Hỏa Viêm Quảng, thiên phú và ngộ tính của nàng có thể nghĩ mà biết!
Mà Lâm Minh thì sao? Trình độ lĩnh ngộ về pháp tắc hỏa hệ còn không theo kịp Hỏa Viêm Quảng, không hiểu biết pháp tắc hỏa hệ thì ở trong 18 tầng hỏa ngục này, mỗi hành động mỗi một bước đi đều phải trả giá hao tổn chân nguyên gấp mấy lần so với người khác, dứt khoát đừng nghĩ xuống tầng sâu. Nếu Lâm Minh không thuận theo dựa vào mầm non Tà Thần gian dối, hắn có thể đi xuống sâu, cũng chỉ là hai ba ngàn dặm dưới tầng hai hỏa ngục mà thôi.
- Ngươi thật chỉ có thể xuống tiếp 2000 dặm ư?
Nhan Nguyệt Nhi có vẻ ngạc nhiên:
- Trình độ ngươi chỉ như vậy ư? Thật không thú vị! Hồng Vân cô cô! Ngài xác định tên này là Lâm Minh, chính là đối thủ lớn nhất của ta lần này sao?
Nhan Nguyệt Nhi có vẻ bất mãn nhìn về phía Sở Hồng Vân. Lần này trước khi đến Hỏa Linh tinh, Sở Hồng Vân đã dặn dò Nhan Nguyệt Nhi không biết bao nhiêu lần, phải cẩn thận với Lâm Minh. Nhan Nguyệt Nhi vốn tưởng rằng Lâm Minh phải lợi hại ghê gớm lắm, kết quả hôm nay nhìn thấy, chẳng qua cũng chỉ thế thôi!
- Đừng khinh địch! Ưu thế của Lâm Minh không ở lĩnh ngộ về pháp tắc hỏa hệ, hắn có rất nhiều phương diện ngươi không so sánh được. Mà thí luyện lần này, tuy rằng pháp tắc hỏa hệ và mức độ hòa hợp hỏa hệ chiếm phần trọng yếu nhất, cũng sẽ không chuyên xét theo hai điểm này, bộ phận còn lại, cũng sẽ có khảo nghiệm!
- Hừ! Không tỉ thí thì làm thế nào biết các phương diện khác ta không bằng hắn! Hắn ở Mệnh Vẫn tầng năm có thể thắng Mệnh Vẫn tầng chín, có lẽ cũng chính vì tên Hỏa Viêm Quảng kia tự mình quá ngốc thôi! Nếu cô cô xem trọng hắn như vậy, Nguyệt Nhi sẽ chờ xem các phương diện khác của hắn sẽ như thế nào! Tuy nhiên hiện tại, Nguyệt Nhi không cùng đi, những người này quá chậm, quả thực giống như ốc sên không bằng. Nguyệt Nhi đi trước một bước!
Nhan Nguyệt Nhi nói xong, không hề để ý tới Lâm Minh, trực tiếp vận lên chân nguyên, hóa thành một luồng sáng đỏ bay thẳng xuống tầng thứ ba hỏa ngục!
Tốc độ của nàng, tuy rằng so ra không bằng các võ giả cảnh giới Thần Biến trước đó, nhưng cũng cực kỳ kinh người. Các đệ tử Phượng Minh Cung khác nhìn thấy chỉ biết trố mắt nhìn trân trối!
- Này... này cô gái này là ai?
- Ta không nhìn lầm chứ? Dường như nàng chỉ mới Mệnh Vẫn tầng bảy?
- Trời ạ! Ta đều đã là Thần Hải kỳ, ở trong này chống đỡ thực không dễ dàng, nếu phi hành tốc độ cao, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, không ngờ nàng ta lại thoải mái như thế! Đây... đây còn là con người sao?
Nhan Nguyệt Nhi là thiên tài của Lung Phượng Cung mới xuất thế gần đây, người của Phượng Minh Cung vốn cũng không biết, hiện tại đột nhiên nhìn thấy, không tránh khỏi bị dọa cho hoảng sợ.
Mà Tôn Bách Tinh thấy một màn này, trái tim trong lồng ngực nhảy bộp một cái, hắn phân ra một lũ thần thức đuổi theo Nhan Nguyệt Nhi, lại kinh hãi phát hiện, chỉ trong thời gian hai hô hấp ngắn ngủi này, Nhan Nguyệt Nhi đã xuống sâu hơn 1000 dặm, đạt tới độ sâu 12000 dặm trong lòng đất.
Kế tiếp.
13000 dặm, 14000 dặm, 15000 dặm...
Vẫn còn đang xuống sâu, mà tốc độ còn không giảm!
Thẳng đến 18000 dặm, Nhan Nguyệt Nhi mới hơi giảm xuống tốc độ, đến 19000 dặm, bắt đầu chậm lại, dường như đã đến gần cực hạn.
Nhưng 19000 dặm là đã đến gần tầng thứ ba hỏa ngục!
Điều này sao có thể?
Mệnh Vẫn tầng bảy liền đến gần tầng thứ ba hỏa ngục!
- - - - - oOo- - - - -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.