Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1880: Tôi hồn bí quyết




Đối với suy đoán của mình, Tiền Lỗi tìm không được ví dụ để chứng minh, hãy nhìn cả đám người bên cạnh Sở Nam đều có chút yêu nghiệt, Tiền Lỗi càng thêm tin tưởng suy đoán của mình, đồng thời, Tiền Lỗi còn cảm giác, Đại Đạo Tông nhất định cùng Sở Nam có liên quan, cho dù không phải bản thân Sở Nam, cũng nhất định là cùng Sở Nam có liên lạc, hoặc là người, hoặc là vật.
Thường Danh Ca lúc này thu kiếm, Ngạc Dễ Dàng mới thở phào nhẹ nhõm, Thường Danh Ca hoàn toàn không để ý tới cho hắn, đi thẳng đến trước mặt Sở Nam, nói:
- Đại ca, ta muốn đi tìm hắn.
- Tốt, ta đi cùng ngươi!
Sở Nam nửa điểm dừng lại cũng không có, liền đáp ứng, hắn nguyên tưởng rằng Thường Danh Ca còn muốn suy nghĩ một đoạn thời gian rất dài nữa, mới có thể thông suốt, nhưng không ngờ, Thường Danh Ca sau cơn mưa tình cảm, đã nghĩ thông suốt như vậy.
- Hưng Hứa cũng suy nghĩ cẩn thận rồi, mới có thể chém ra đau buồn tình cảm mưa, thiên địa đau buồn tình cảm, cuối cùng là rơi vào một cái chữ tình.
Sở Nam cảm xúc, Thường Danh Ca vừa trảm một kiếm, lại có mưa rơi, tiện đà theo Kiếm Vũ của Thường Danh Ca ngưng tụ thành một giọt mưa châu lớn, to chừng quả đấm lớn.
Sau đó, Thường Danh Ca nói:
- Đại ca, ta hẳn là đối với ngươi hữu dụng.
Nói xong, Thường Danh Ca vừa muốn tiếp tục chém ram, Sở Nam ngăn lại, nói:
- Huynh đệ, đủ rồi, ngươi trước nghỉ ngơi một chút, cái mới vừa rồi đoạt được, rất thể ngộ thể ngộ, làm cho tu vi của ngươi hoàn toàn vững chắc.
- Ân.
Thường Danh Ca đi qua một bên, mà bên ngời đám Võ Giả hơi thấp, đều kìm lòng không được đang nhớ lại chuyện bi thương thường ngày, nơi xa Tiểu Tinh các nàng cũng bị cuốn hút đến, hình ảnh Ngọc Thố tộc thiếu chút nữa bị diệt tộc, đểu hiện lên trong đầu.
Sở Nam đem viên Đại Thủy Châu thôn hút vào không gian thể nội, một nửa hóa vào không gian thể nội, một nửa để cho Hư hỏa thôn phệ, hắn muốn nhìn một chút Hư hỏa sẽ biến thành hình dáng ra sao, làm xong những thứ này, Sở Nam đi tới trước mặt Ngạc Dễ Dàng, hỏi:
- Ta hỏi ngươi vài vấn đề, bên trong Tang Hồn Chung ngươi đã phong ấn rất nhiều hồn?
- Ân, có chừng hơn bảy nghìn vạn.
- Ta...
- Phong vào linh hồn càng nhiều, Tang Hồn Chung lại càng mạnh?
- Đúng vậy, nếu là ta có thể gọp đủ chín ngàn chín trăm chín mươi chín vạn linh hồn, sẽ tìm một chủ hồn, Tang Hồn Chung kia là có thể trở thành Tiên Thiên pháp bảo, chủ hồn càng cao, phẩm cấp lại càng cao.
Ngạc Dễ Dàng lúc trước gấp muốn bắt đến Tiểu Trận như vậy, chính là muốn Tiểu Trận làm chủ hồn.
- Ta có một môn rèn luyện linh hồn công pháp, có thể làm cho linh hồn trở nên thuần túy.
- Hừ!
Sở Nam hừ lạnh một tiếng, Ngạc Dễ Dàng vội vàng lấy ra một cổ trát, nói:
- Đây là 'Tôi hồn bí quyết!
Sở Nam nhận lấy xem, để cho Sở Nam cảm thấy liên tưởng đến ba người Hồn Ấn thủ, Hồn Ấn ngự, Hồn Ấn Vô Cực, trong lòng thì thầm:
- Cũng có chỗ giống nhau!
Ngạc Dễ Dàng thấy Sở Nam đối với linh hồn rất cảm thấy hứng thú, tâm tư linh động, lập tức nói:
- Nhưng, bởi vì công lực của ta không đủ, không thể hoàn toàn đem linh hồn rèn luyện tinh khiết, đặc biệt là những thứ linh hồn cường đại kia, có thể lẫn rất nhiều tư tưởng của mình, đặc biệt là thần hồn, đúng rồi, công tử, ta còn có một công pháp có thể tìm tòi linh hồn hoặc là thần hồn người khác, có thể ở trình độ nào đó sưu hồn để biết tin tức, bất quá, nếu là bị người khác tiến hành sưu hồn, người kia sẽ bị thương tổn thần hồn.
Vừa nói, Ngạc Dễ Dàng thống khoái giao ra một quyển sách có viết chữ bí tịch "Sưu hồn bí quyết", Sở Nam ánh mắt híp lại, môn công pháp này vừa nghe tương đối ác độc, nhưng cũng phải nhìn người dùng như thế nào rồi, Sở Nam vẫn thật cần một môn công pháp như vậy.
Nhận lấy "Sưu hồn bí quyết", lại hỏi:
- Ngươi đối với thần hồn nghiên cứu cũng rất sâu?
- Có chút nghiên cứu.
Ngạc Dễ Dàng tâm tình khẩn trương cũng bình tĩnh trở lại, hắn tựa hồ cảm giác mình nghe thấy được khí tức tánh mạng, còn phải mượn lần này ôm chân Đại Đạo Tông hay không, Sở Nam trong lòng biết cũng không để ý, tiếp tục hỏi:
- Vậy ngươi nói cho ta biết, nếu như bên trong thần hồn nhiều Tinh Thần Lực, sẽ như thế nào?
Mặc dù thần hồn đan châu Sở Nam tất cả đều ở không gian trong người tạo thành biến mất không thấy, nhưng Sở Nam vẫn muốn hiểu rõ cái vấn đề này, Ngạc Dễ Dàng nghe được câu hỏi, nhất thời ngây ngẩn cả người, phản xạ trả lời
- Trong Thần hồn không thể nào có Tinh Thần Lực.
Nhưng lời nói chạy đến cổ họng, Ngạc Dễ Dàng cứng rắn đem nuốt trở vào, bởi vì hắn lập tức ý thức được, nếu Sở Nam hỏi được rồi, khẳng định là có mục đích, hắn trả lời như vậy, cùng muốn chết không có gì khác nhau.
Nhưng Ngạc Dễ Dàng suy nghĩ hồi lâu, cũng không có nghĩ ra cái câu trả lời, hắn vừa không nói dám lung tung, cuối cùng chỉ đành phải đàng hoàng nói là hắn không biết, Sở Nam không có có nói gì, nhưng hắn thầm nghĩ:
- Thủy tinh tiền bối có lẽ biết, đáng tiếc...
Ý niệm trong đầu rơi xuống, sau đó Sở Nam nhìn Ngạc Dễ Dàng nói:
- Ta hỏi ngươi vài vấn đề rồi, ta cho ngươi một cơ hội, thi triển vạn hồn Phục Sinh trận các ngươi, ta không phá được trận, các ngươi có thể mang theo đồ vật đi, nếu ta phá được trận, ngươi đem đồ lưu lại, mặt khác, còn mạng ngươi nữa.
Nói xong, Sở Nam nói với Tiểu Trận, Tiểu Trận đem người Tang Hồn Tông phóng ra, nhưng cả đám bọn họ đều hình dung tiều tụy rồi, không biết bị vây ở trong trận đã phát sinh cái chuyện gì, Ngạc Dễ Dàng cầm lấy Tang Hồn Chung, có chút âu sầu.
- Bên trong ba phút đồng hồ, còn không có bố trí tốt vạn hồn Phục Sinh trận, cái kia cũng không cần bày.
Sở Nam thanh âm lạnh như băng, Ngạc Dễ Dàng không dám chậm trễ, chỉ đành phải đánh cuộc một lần, kêu gọi người dưới tay bố trí xong trận, rất nhanh, "Vạn hồn Phục Sinh trận" bố trí tốt, Sở Nam vào trận, Ngạc Dễ Dàng trong lòng hiện lên nhân cơ hội đem Sở Nam vây khốn chết, hắn thấy Tiền Lỗi ngó chừng ánh mắt của hắn, vội vàng bỏ đi ý định, sau đó cũng là tế ra "Vạn hồn Phục Sinh trận" công kích lớn nhất rồi, chung vang không ngừng, thậm chí còn có linh hồn từ bên trong Tang Hồn Chung bay ra.
Đồng thời, trong lòng Ngạc Dễ Dàng còn dâng lên những ý nghĩ khác.
Sở Nam trong trận Vạn hồn Phục Sinh, cũng không có lập tức phá trận, mà xác định đã biết linh hồn công kích đối với hắn chỗ dùng quả thật không lớn, Sở Nam đem những công kích kia toàn bộ thôn nạp vào không gian trong cơ thể, thủy tinh quan tài từng nói qua, bất kể là cái năng lượng gì, là tà hay là chính, đều có thể thôn hút.
Những thứ này, Sở Nam cũng nhớ được rõ ràng, cho tới nay cũng là làm như vậy, sau khi thời điểm thôn hút không sai biệt lắm, Sở Nam tìm được trận nhãn, sau đó một cái "Diệt thiên quyền" nện xuống, "Vạn hồn Phục Sinh trận" lập tức bị phá, những người duy trì trận pháp, đều hộc máu lui về phía sau.
Ngạc Dễ Dàng biết Sở Nam cường đại, nhưng cũng không nghĩ tới Sở Nam cường đại đến loại tình trạng này, nghĩ đến Sở Nam lúc trước bày trận, Ngạc Dễ Dàng giật mình một cái, vội vàng thi triển bí pháp trốn theo, huyết quang chợt lóe, Ngạc Dễ Dàng liền biến mất rồi.
- Cái này vốn có thể chạy đi? Sẽ không lại bị hắn ngăn cản ah? Cũng không nên đụng đến hư không loạn lưu, bằng không ta liền...
Ngạc Dễ Dàng đang cầu nguyện thêm may mắn, đột nhiên cảm giác một đầu mình đụng vào rồi cái gì rồi, trong lòng sinh nghi, nhưng tốc độ không có đình chỉ nửa phần, nhắm phía trước phóng đi, tính thời gian một hơi thở, Ngạc Dễ Dàng cảm giác cả người áp lực cũng biến mất không thấy gì nữa, nghi ngờ nổi lên, thầm nói.
- Nhanh đã đến như vậy? Nhưng đến đâu, tại sao ta không có có cảm giác thống khổ? Điều này quá kỳ quái.
Hắn thấy đột nhiên cảm giác có cái gì không đúng, ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy bản thân mình chạy về đến trước mặt Sở Nam, Ngạc Dễ Dàng hoảng sợ, nói ra.
- Ta rõ ràng chạy đi rồi, ta tại sao trở về chỗ này? Ta...
- Thật ra thì, ngươi không nên đánh chú ý Tiểu Trận, nếu không, ngươi không còn có mạng sống.
Sở Nam vừa nói, lấy Tang Hồn Chung, một quyền phá đan điền kia, đem năng lượng, linh hồn cùng nhau đưa vào trong hắc động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.