Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 2183: Bị sét đánh




Chuyên Húc nói khiến nhị ca đi chết tất nhiên là kích thích, khiến nhị ca mất mặt thôi. Dù gì trong mắt Chuyên Húc thì những con kiến này đều phải chết, nhưng gã nói xong thì nhị ca của gã không chút do dự tự bạo chết đi. Giây phút nhị ca tự bạo không có nửa phần oán nộ, có chỉ là vân đạm phong khinh. Chuyên Húc nghĩ tới lúc trước nhị ca chăm sóc gã, thực lực của nhị ca, tất cả khiến nỗi lòng của gã dao động, thấy không thích hợp.
Chuyên Húc không biết khi nhị ca của gã tự bạo thì thực lực đám Sở Bình, Thường Danh Ca, Thiên Nhiên tăng vọt, khiến bọn họ cảm giác cực kỳ khó chịu. Nhưng hiện tại mọi người mong chờ nó càng khó chịu hơn, vì ý nghĩa thực lực của bọn họ càng mạnh.
Chuyên Húc chỉ ngây ngốc trong chốc lát, gã hít sâu một hơn, nhìn đám Hiên Viên, lập tức sáng tỏ hơn một nửa.
Chuyên Húc cười nói:
- Đại ca, nhị ca chết rồi, ngươi không đi làm bạn với hắn sao?
- Đương nhiên là đi với hắn, nhưng ba huynh đệ chúng ta từng thề chết phải chết chúng. Lão nhị chết rồi, ta chết, ngươi không chết, vậy chẳng phải trái lời thề? Làm trái lời thề sẽ bị sét đánh!
- Vậy sao? Ta muốn xem sét gì dám đánh ta!
Xẹt đùng!
Chuyên Húc mới dứt lời thì luồng sấm sét từ trên trời giáng xuống, lão đại cười như điên. Sắc mặt Chuyên Húc khó xem, gã tất nhiên biết sét này do đại ca làm ra, lý do gã khó coi là không hủy sấm sét trước khi đại ca ra tay.
Chuyên Húc rống hướng sấm sét:
- Cút!
Sấm sét khựng lại, nhưng cực nhanh lao xuống. Sấm sét này ở trong vũ tụ đổ nát hiện ra cực kỳ chói mắt, đồng thời vị trí đám Thường Danh Ca đứng dịch chuyển. Sấm sét kia cùng với mọi người di động toát ra các loại công kích.
Không quát lui sấm sét, nét mặt Chuyên Húc sa sầm. Dù năm dấu tay trên mặt gã đã biến mất nhưng Chuyên Húc vẫn cảm giác nóng rất. Sấm sét này khác với gã tưởng tượng, ban dâudfd Chuyên Húc cho rằng sấm sét chẳng qua là đám đại ca tập trung toàn bộ năng lượng, thông qua trận pháp công kích đi ra. Lấy thế lực của gã có nhiều năng lượng thêm vào cũng không có gì ghê gớm, đặc biệt là dưới tình huống không có tiểu tử Sở Nam.
Chính lúc Chuyên Húc rống ra thì gã cảm giác hơi thở không thích hợp, hơi thở này khiến gã căng thẳng, nhiều năm qua chưa từng quên. Chính là hơi thở đại nạn trong thời đại tiên thiên.
- Làm sao bọn họ có hơi thở này được? Đến bây giờ Thủy Long, Tinh Diệu còn chưa đi ra, trừ phi...
Chuyên Húc thầm suy đoán, miệng lại nói:
- Chẳng qua là hơi thở đại nạn năm đó, đối với ta bây giờ óc tác dụng sao?
Tiếp theo Chuyên Húc túm lấy sấm sét. Sấm sét giãy dụa, mặc kệ đám Sở Bình dốc hết sức cũng không thoát được.
Chuyên Húc cười nói:
- Coi như mặc y màn trời thì các ngươi không thể sửa đổi bản chấn con kiến! Đều đi chết đi, cống hiến một phần lực lượng của các ngươi cho ta lại mở vũ trụ!
Đối diện lời tự tin của Chuyên Húc, mọi người như không nghe thấy, môi hé ra phun một chữ.
Đại ca của Chuyên Húc nói:
- Kiếp!
Sở Bình quát:
- Không!
Hiên Viên nói:
- Tán!
Thiên Nhiên nói:
- Phong!
Tư Đồ Dật Tiêu nói:
- Mộng!
- Vận!
- Đạo!
- Liên!
- Sinh!
- Tử!
- Binh!
- Võ!
- Cực!
- Mệnh!
- Thương!
- Thôn!
- Hành!
Đủ loại chữ phát ra từ miệng đám Linh Vân, Mộng nhi, Thường Danh Ca cùng lúc chấn cả không trung. Sấm sét chợt biến đổi, sau đó mọi cùng người quát.
- Lâm!
Chớp mắt sấm sét như vô số xúc tua bao bọc Chuyên Húc, vốn gã muốn xem đám con kiến đùa được cái gì, nhưng chữ 'lâm' thốt ra làm gã cảm thấy nguy to, muốn hủy diệt sấm sét. Hỗn độn khí tức đậm đặc phát ra có thể ức chế sấm sét. Chớp mắt sấm sét chợt lóe, biến mất không còn bóng dáng.
Đám Thiên Nhiên tổ thành trận pháp cùng hộc bãi máu, bộ dạng chịu phản phệ.
Chuyên Húc lạnh nhạt nói:
- Các ngươi còn có thủ đoạn gì nữa, lấy ra hết đi!
đại ca của Chuyên Húc bật cười nói:
- Chúng ta chỉ có một thủ đoạn, chỉ có một cái này!
Nhìn nụ cười của đại ca của Chuyên Húc, Chuyên Húc cảm giác không thích hợp. Gã thấy thân thể đmá người run bần bật, tinh khí thần, mọi thứ của họ trong một thoáng suy nhược đến mức tận cùng.
- Là cái gì khiến ta bất an? Không lẽ trước đó ta làm sai? Nhưng lúc ta hủy diệt sấm sét không thấy trực giác bất an gì cả.
Chuyên Húc suy nghĩ lung tung, lại nghe đại ca của Chuyên Húc nói:
- Lão tam, ngươi không phát hiện trước mắt một màn này, rất quen thuộc sao? Chẳng lẽ ngươi quên? Không nhớ sao?
Chuyên Húc buột miệng kêu lên:
- Đại tai nạn!
Đột nhiên vị trí lúc trước bị sấm sét quấn phát ra hơi thở nguy hiểm của đại tai nạn. Không chờ Chuyên Húc kịp phản ứng thì nổ tung, thân thể gã nổ thụt lùi, toàn thân huyết nhục đầm đìa.
- Tại sao bọn họ có hơi thở như vậy? Dù bây giờ cả khung trời toàn bộ bạo tạc cũng không có khả năng có uy lực như vậy, cũng không có khả năng là Tinh Diệu, hay Thủy Long để lại. Nếu không thì lúc trước họ đã dùng rồi, dùng đến mấu chốt vị trí sẽ không ta bây giờ. Nếu như bọn họ chỉ có một điểm thì không sao, nhưng nếu bọn họ có rất nhiều...
Nhu nhược chủng tử của Chuyên Húc lại chui ra, hút rất nhiều chất dinh dưỡng, tâm lý ý niệm vội vàng xoay tròn, gã không tính đến hơi thở đại tai nạn, nói đến cùng cũng là liên quan đến Chuyên Húc.
Hơi thở đại tai nạn là Thủy Long cố ý để lại cho Thiên Khôi sống lại, dùng bí pháp Thiên Tử đưa. Bí pháp của Thiên Tử đến từ Chuyên Húc, hơn nữa, Chuyên Húc thi triển ra áp chế hỗn độn năng lượng cũng là một đường dẫn. Tất cả đều do Tinh Diệu tính toán tốt, vì vậy tìm căn nguyên đến cùng lại là Chuyên Húc chiếm đa phần nhân tố.
Bên kia, Sở Nam đem sinh linh Thiên Võ đại lục, bao gồm Thiên Võ đại lục tàn tồn bỏ vào thế giới trong người. Trong vũ tụ này chỉ còn tồn tại trận pháp mà Thủy Long từng ở.
Khi Sở Nam chuẩn bị tát Chuyên Húc bàn tay thì nghe thanh âm của Tinh Diệu.
- Sở Nam, tới đây.
Sở Nam lắc người đi qua, làm theo yêu cầu của Tinh Diệu, lại lần nữa bước vào trong trận. Lập tức huyết trận chuyển động, Tinh Diệu tùy theo trận chuyển mà chậm rãi biến mất, tan biến.
Nhìn thấy từng người quen biết không nhiều nhưng cảm tình không ít chết đi trước mặt mình, nói trong lòng Sở Nam không chấn động thì tuyệt đối không có khả năng. Sở Nam đem cảm xúc toàn bộ hóa thành lực lượng!
Trận pháp xoay tròn chậm rãi tiến vào thân thể Sở Nam, Tiểu Hắc cũng luyện hóa xong thủy long châu của Thủy Long, mở mắt ra.
Đám Thiên Nhiên lại lần nữa bố trận, tiếp tục thi triển thủ đoạn vừa rồi. Nhưng lần trước là sấm sét, lần này là hỏa, hình dạng khác nhau, bản chất lại không có gì khác biệt. Phong, vân các chữ chứa uy lực lại vang lên.
Lần trước công kích đã rút đi hết tất cả năng lượng của họ, lần này thuần túy dùng mệnh để công kích, nhưng bọn họ không có nửa phần oán trách, chỉ có kiên định, thấy chết không sờn!
Chuyên Húc lộ rõ tức giận, đập mạnh, mọi người chấn động, vết thương nứt ra nhưng không có máu chảy. Từng bước đạp tới như muốn lấy mạng đám Mộng nhi.
Chuyên Húc nói:
- Cùng một công kích ở trước mặt ta thi triển lần thứ hai, hữu dụng sao? Thời không gió bão!. truyện ngôn tình
Thoáng chốc đám Cửu Võ như ánh nến trong gió tùy thời sẽ chết, nhưng họ vẫn niệm, khi chữ 'lâm' lại toát ra, lửa có hơi thở đại tai nạn rơi xuống Chuyên Húc. Chuyên Húc chuẩn bị luyện hóa lửa.
Trong vũ trụ vang một chữ, thủy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.